LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 59

90 lượt xem

Tử Hiên bên kia, cứ đi tới đi lui, khuôn mặt vốn tuấn tú mê người nay cau có làm người khác không dám đến gần, quả đấm nắm thật chặt, bất cứ lúc nào cũng có thể tung vào đối phương!
Cho tới bây giờ anh không cảm thấy phụ nữ khiến anh chán ghét đến vậy.
Cuối cùng không nhịn được rống lên"Tất cả câm cho tôi!”


Xung quanh đột nhiên yên tĩnh một cách lạ thường thậm chí một cây kim rơi xuống cũng nghe được âm thanh, tất cả đều ngây ngốc, đứng bất động tại chỗ!
Tử Hiên phiền não kéo cà vạt, đẩy những người cô gái tóc vàng như ruồi như nhện bám riết vào anh, sải bước đi ra ngoài!
"Đáng chết, cái gì cũng không thấy!” Cả công ty từ trên xuống đều bị anh lật tung cả lên, thậm chí đem tất cả danh sách phỏng vấn hôm nay nhìn qua một lần.
Không có, không có bóng dáng quen thuộc kia.
Tính khí nóng nảy bộc phát sang thư kí"Đuổi hết đám người phỏng vấn hôm nay, đuổi hết đi, không chừa một ai, lập tức, ngay lập tức cho tôi!”
Đều do những con ruồi nhện chết tiệt đó làm hư chuyện tốt của mình, thật muốn giết chết bọn họ mà!

Chán chường ngả người vào sofa, người phụ kia là Ngải Tuyết sao?


Chắc người giống người thôi? Hay mình ảo giác?
Thực nhức đầu vuốt thái dương, gãi đầu, anh lo lắng gần chết, không biết bây giờ Ngải Tuyết như thế nào?Sống có tốt không?
Anh quyết không tin Ngải Tuyết tự mình rời đi.
Nhớ đến bộ dạng suy sụp của anh Kiệt, anh cảm thấy, thế giới gần như bị hủy diệt!
Trước một ngày trở về La Mã, anh muốn nói lời tạm biệtvới anh Kiệt, nhưng làm thế nào cũng không mở cửa phòng anh ấy được.

Lòng lo lắng sợ anh ấy xảy ra chuyện, nhanh chóng đá văng cánh cửa, xộc vào mũi anh là mùi rượu nồng nặc.
Dười sàn nhà đầy bình rượu rỗng và tàn thuốc, Mộ Dung Kiệt chán chường dựa lưng vào mép giường, một tay nằm bình rượu tu vào miệng!
Tử Hiên muốn xông tới đoạt lấy, ánh mắt Mộ Dung Kiệt lạnh lùng dọa anh phải lùi lại.
Trong con ngươi của anh Kiệt không có dấu vết say, tràn ngập trong đó là sự thương cảm!
"Anh Kiệt!” Tử Hiên thận trọng khẽ gọi!
"Đi ra ngoài! ! !” Vẻ mặt Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt, nhạt đến nhìn không thấu được suy nghĩ của anh ấy vào lúc này.
Tử Hiên thở dài, ngồi chồm hổm xuống"Em sẽ tìm được chị dâu, anh không thể cứ như vậy mãi! !”
"Anh kêu em đi ra ngoài có nghe không! ! !” Hai mắt Mộ Dung Kiệt đỏ ngầu, nhắc tới Ngải Tuyết, tim của anh không cách nào thôi đau đớn!
Tử Hiên rất thất vọng, "Anh Kiệt, anh có tức giận em cũng phải nói, Ngải Tuyết không thể nào tự mình bỏ đi, anh không thể cứ từ bỏ cô ấy như vậy, nếu không anh sẽ hối hận! ! !”
Dù không đành lòng nhưng vẫn đi ra ngoài"Em trở về La Mã ! ! !”



Mộ Dung Kiệt hơi ngây người, sau đó tiếp tục cằm bình rượu uống ừng ực chả khác gì nước thường!
Cười lạnh"Phải không?Cô ấy không tự ý rời đi?Nếu như không tại sao hôm đó hỏi anh câu hỏi đó? Rõ ràng cô đã có ý định từ lâu!”
Phụ nữ đều là động vật máu lạnh, ả tiện nhân kia và cô đều như nhau!
Cho dù anh che chở, chăm lo cho cô hết mực, một chút cô cũng không để tâm hay đối đáp lại!
Trái tim của anh hoàn toàn bị cô hung hăng chà đạp không thương tiếc! Từng mảnh từng mảnh đấy!
Anh hận cô, rất hận cô!
Cô nên cầu nguyện mỗi ngày để anh không tìm thấy cô, anh thề, một khi anh bắt lại được sẽ làm cô sống không bằng chết!
Con ngươi đầy hung ác hiện lên sự khát máu!
Ngải Tuyết, người phụ nữ không đáng nhận lấy tình thương của anh! Thật sự không đáng!
Mộ Dung Kiệt tự nhốt mình trong phòng suốt hai ngày liền, ngay cả ăn cũng không muốn, chỉ biết chuốc say bản thân để quên đi tổn thương kia.

Sáng của ngày thứ ba, đứng trước gương tây trang chỉnh tề, không còn dấu vết lôi thôi lếch thếch của ngày hôm qua, mặt không cảm xúc đi xuống lầu!
"Chào buổi sáng thiếu gia!". Quản gia Trương hơi kinh ngạc, mấy ngày nay, mặc cho ông chủ và người hầu gọi đến khàn giọng, thiếu gia vẫn không mở cửa!
Mộ Dung Kiệt gật đầu một cái, sải bước đi vào bãi đậu xe, một đường lái thẳng đến trụ sở chính của Long Hổ bang!
Trương Thiên, Tử Mặc và đám thuộc hạ nhìn thấy Mộ Dung Kiệt đến, tất cả vui mừng nhảy cẩn lên!
Thật tốt quá, cuối cùng đại ca cũng tới!
Mộ Dung Kiệt lạnh nhạt ngồi trên ghế xoay, quét mắt nhìn đám thủ hạ!
"Bang hội gần đây như thế nào?"
"Đại ca, kể từ khi tiêu diệt Hải bang, thế lực của Long Hổ bang ai cũng biết đến, dù trong nước hay ngoài nước không hắc bang nào dám mở miệng khiêu chiến!” Nói đến đây Trương Thiên tự hào, vui mừng ra mặt!
Mộ Dung Kiệt gật đàu tỏ vẻ hài lòng, trầm mặc nhìn phía xa xa!
Trương Thiên liếc mắt nhìn Mộ Dung Kiệt, tay đẩy Tử Mặc đứng bên cạnh, nhỏ giọng nói"Mặc, anh cảm thấy đại ca hôm nay có gì khác lạ không?’


Tử Mặc lườm anh ta"Ngu, thiếu phu nhân đi rồi, đại ca có thể vui mừng sao?”
Trương Thiên hiểu rõ gật đầu, chần chừ đi đến gần"Đại ca, anh đừng lo lắng, mạng lưới của Long Hổ bang trong vào ngoài nước đang tận lực tìm kiếm tung tích của chị dâu, không bao lâu sẽ tìm được!”
Mộ Dung Kiệt chợt gõ thật mạnh vào bàn, ánh mắt đầy sát khí liếc nhìn bọn họ, Trương Thiên sợ tới mức cả người run rẩy!
"Tôi nói sai sao?”Trương Thiên cẩn thận đi tới bên Tử Mặc, nhỏ giọng hỏi.

Tử Mặc ho khan né sang một bên, anh có điên mới dây dưa với tên Trương Thiên ngu ngốc này, sớm muộn gì cũng chuốc họa vào thân!
Trương Thiên gãi đầu không hiểu ý tứ của anh ta, giả vờ nhìn sang chỗ khác tránh ánh mắt muốn giết người của Mộ Dung Kiệt!
Mộ Dung Kiệt lạnh lùng lên tiếng"Ai cho mấy người tự tung tự tác như vậy? Tôi kêu mấy người đi tìm sao?”
Trương Thiên ngượng ngùng sờ lỗ mũi"Đại ca, cậu Quý lệnh chúng tôi đi tìm, đây không phải là chỉ thị của đại ca sao?”
Mắt Mộ Dung Kiệt híp lại, khóe miệng mở ra"Có kết quả chưa?”
Hỏi bất chợt như vậy, Trương Thiên nhanh chóng đi lại, khom người cung kính nói"Đại ca, tạm thời chưa có!”
Mộ Dung Kiệt nghe xong cơn giận lập tức nổi dậy"Cái gì gọi là tạm thời chưa có?”
Trương Thiên lúng túng cười trừ"Đại ca, chúng tôi thật không ngờ thiếu phu nhân có bản lãnh lớn đến vậy, sau khi phát hiện thiếu phu nhân rời đi không tới nửa giờ đã phái một phần ba thủ hạ đi tìm khắp nơi! Nhưng một chút tin tức cũng không có! Cứ như bốc hơi khỏi thành phố S này.”
Trương Thiên hơi buồn bực khi kể lại lẽ nào có khả năng đó!
Tim Mộ Dung Kiệt ngừng đập nửa nhịp, không dám tin hỏi lại"Một phần ba người đi tìm vẫn không thấy?”
Trương Thiên gật đầu "Đúng vậy thưa đại ca, hình như có người cố tình bắt cóc chị dâu không cho chúng ta tìm được? Em cảm thấy chị dâu không có năng lực thoát khỏi sự truy lùng của long Hổ Bang!"
Mộ Dung Kiệt nghẹo cổ, đôi mắt híp lại lộ ra sự suy nghĩ sâu xa!
Đi tới trước cửa số, vung tay lên"Mấy người lui xuống đi!”
"Dạ!”
Tim Mộ Dung Kiệt bắt đầu rối loạn, Tử Hiên từng nói qua, bây giờ đến Trương Thiên cũng nói như vậy.
Tỉnh táo suy nghĩ từng sự việc, dường như nha đầu nhà anh thực không có bản lãnh lớn như vậy!

Đến tột cùng là ai? Ai có lá gan lớn đến mức phụ nữ của anh cũng dám động vào?
Hẳn là có mục gì? Trong thế giới hắc - bạch Mộ Dung Kiệt anh có kẻ thù không nhiều cũng không ít, có khi nào bắt bảo bối của anh để phục thù?
Hơn nữa, bảo bối luôn ở trong nhà Mộ Dung đời nào bước ra đường một mình, trừ phi có nội gián, nếu không, không thể nào dễ dàng bắt nguời thuận lợi như vậy!
Ánh mắt Mộ Dung Kiệt run lên, nếu là vậy, Ngải Tuyết của anh không phải đang gặp nguy hiểm sao?
"Trương Thiên, Trương Thiên, vào đây!” Tâm tình Mộ Dung Kiệt luống cuống cả lên.
Trương Thiên vừa bước vào phòng chứng kiến cơn giận của con sói xám trước mặt làm anh lạnh cả sống lưng.
Hoảng hốt giương mắt nhìn đồng chí Tử Mặc.
Không được rồi, từ lúc nào đại ca lại bốc hỏa lớn đến vậy, đáng thương cho Trương Thiên a! ! !
Trương Thiên mới vừa tiến vào, Mộ Dung Kiệt níu lấy cổ áo anh"Lập tức tăng thêm lực lượng tìm Ngải Tuyết, lưu ý đến động tĩnh của các bang phái khác, phát hiện có gì không đúng lập tức báo cáo! Điều tra kỹ những người trong nhà Mộ Dung một lần, nhất định phải bắt được nội gián!"
Trương Thiên sửng sốt, "Đại ca, ý của anh là…..?”
"Ngải Tuyết có khả năng bị những bang phái khác bắt đi, hơn nữa, có nội ứng! ! !" Mộ Dung Kiệt cắn răng nghiến lợi nói, bảo bối của anh xảy ra chuyện gì, anh quyết không để yên!
Trương Thiên đứng ngơ ngác, không hiểu lời đại ca nói.
"Còn đứng đó? Lập tức làm đi!” Mộ Dung Kiệt hung hăng đạp một cước vào mông Trương Thiên.
Đáng thương cho Trương Thiên cứ như vậy bị đạp khỏi cửa khi đầu óc cứ u mê lẫn lộn, vội vàng đứng dậy phân phó chỉ thị xuống dưới.
Trong lòng vô cùng uất ức, anh có trêu ghẹo ai?
Tử Mặc trợn mắt há hốc mồm, một lúc sau, trong lòng vẫn thì thầm nói, gần đây lửa giận của đại ca có vẻ tăng lên không ít, nhất định phải biết thức thời, không thể để đại ca chú ý tới mình.
Nếu không, mình nhất định sẽ giống như Trương Thiên bị đánh vô cớ!
Mộ Dung Kiệt lấy áo khoác của mình chạy nhanh ra ngoài, dường như ả tiện nhân Thượng Quan Tử Uyển đó còn chưa giải quyết xong, đều bởi vì cô ta, mới xảy ra nhiều chuyện ngày hôm này!
"Tử Mặc, lại đây!”
Khẩu khí Mộ Dung Kiệt lúc này giống như muốn nả đạn phun lửa vào đối phương, tia may mắn cuối cùng trong lòng Tử Mặc cũng tan vỡ!
Xong rồi, xong rồi, anh còn thảm hơn cả Trương Thiên không gây nên tội lỗi gì, đại ca vẫn tìm tới anh!
Cung kính nói"Đại ca, cần đi đâu?”
"Dẫn tôi đi gặp Thượng Quan Tử Uyển!” Giọng nói Mộ Dung Kiệt lạnh hơn cả băng, mang theo sự hung ác, tàn nhẫn.
Trong lòng Tử Mặc căng thẳng cuối cùng chùng xuống, lập tức vui mừng trở lại"Dạ!”
Có thể không vui sao? Không bị đánh còn được đi đánh người ta! Vẹn cả đôi đường a!
Phía sau sân huấn luyện, khuôn mặt Thượng Quan Tử Uyển chỗ tím chỗ xanh, hai mắt hoảng sợ nhìn Mộ Dung Kiệt!
Những ngày qua cô sống tại đây chả khác gì ở địa ngục, những người này, đều là ác ma!
Giờ phút này cả người Mộ Dung Kiệt tỏa ra một cỗ khí tà ác, làm Thượng Quan Tử Uyển có dự cảm không tốt nảy sinh từ trong lòng!
Trong lòng dâng lên một hồi chua xót, từ lúc nào, cô phải gánh lấy hậu quả như vậy? Bị người hành hạ như vậy?
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư