Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 04
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
06/08/2019 13:04:30 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
79 lượt xem
- * Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 05 (Truyện ngôn tình)
- * Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 06 (Truyện ngôn tình)
- * Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 03 (Truyện ngôn tình)
- * Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 02 (Truyện ngôn tình)
Reng ...reng ...reng.
Ai lại gọi bây giờ chứ cô thật sự bây giờ đang rất khó chịu.Phương Thanh ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt một cái là số lạ, lo lắng muốn tiếp hay không tiếp.Cuối cùng vì điện thoại ồn quá nên cô vẫn phải tiếp.
"Xin hỏi ai đây vậy" Cô mở miệng khó khăn.
"Sao cô nghe máy thật là chậm quá đi ?" đầu dây điện thoại kia là Vệ Đình, lúc này hắn đang nửa ngồi nửa nằm ở trên giường, hắn nghe được thanh âm phát ra cảm thấy thật mệt nhọc.
"Tên điên kia ngươi cho ta uống cái gì ,ukm... thật mệt mỏi ?" Phương Thanh cố nén cảm giác khó chịu trong người. "Sao có cảm giác gì?" Hắn nghe cô thở gấp, không nghĩ tới âm thanh của cô lại khêu gợi như thế thật dễ ,tưởng tượng cô ở dưới thân hắn kêu như vậy thì chắc thật là mê người .
"Tôi không , không biết...\'\'
"Chỉ là cho cô uống ít xuân dươc thôi mà,nhưng cô an tâm nếu cô còn là xử nữ thì có cách này giúp cô giải thuốc mà không cân đến đàn ông." Vệ Đình mỉm cười nói ."Cô hẳn phải nên cảm ơn tôi ,loại tôi dung cho cô liều lượng siêu nhẹ đấy"
"Anh ,khốn nạn mau nói cho tôi cách giải dược" Vệ Đình thuận theo hỏi "Cô có phải xử nữ không vậy?" tuy đã biết nhưng hắn vẫn muốn hỏi,muốn cô khẳng định."Tất nhiên,anh bị điên sao mà nghĩ tôi không phải"."Thật là một tiểu mèo hoang,em nóng nảy gì chứ?" hắn thấp trầm nói nghe thật mê hoặc.
Chán ghét! Vừa nghe đến thanh âm hắn không hiểu sao hai má nàng lại không hiểu nóng lên, Cô phát giác thân thể của chính mình hơi hơi nóng lên."Anh có nói không tôi cúp máy đây"."Như vậy muốn cúp máy ta?" Vệ Đình thấp giọng cười "Chẳng lẽ cô một chút cũng không nghĩ phải làm sao để thoát khỏi cảm giác khó chịu đó sao? tôi thực sự muốn giúp cô mà !"
"Anh mới không tốt như vậy,nếu thế thì hạ dược tôi làm gì?." Phương Thanh nói ,cô thật sự không biết mình bị làm sao nữa ,cảm giác muốn một thứ gì đó đụng chạm "Làm ơn hãy nói cho tôi cách giải dược".
"Cô là đang mặc váy nhỉ trông cô thật sexy,nghĩ đến cậu nhỏ của tôi lại cương cứng ?" Vệ Đình khẽ cười một tiếng, cô gái này thật là dễ thương.
"Anh ,hạ lưu nói tôi cách giải đi ""Muốn giải được dược phải hoàn toàn nghe lời tôi đấy"Vệ Đình nói."Tôi biết rồi anh nói đi".
"Tôi muốn cô đem tay mình bỏ vào váy của mình\'\' Thanh âm Vệ Đình mê người, càng lúc càng quyến rũ.
Phương Thanh do dự một chút, không chịu "Á...thật ngứa ,anh biến thái sao muốn tôi bắt tay bỏ vào trong váy chứ?"
"Nghe lời đi ,cô là hiện tại trúng xuân dược nha,phải tự thỏa mãn mới giải được chứ." Vệ Đình bên miệng gợi lên độ cong "Đặt tay lên quần lót của cô ,nói cho tôi biết cô thấy thế nào ?"
Phương Thanh sợ hãi đem tay nhỏ bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm, một loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân,cô là đang làm chuyện gì đây chứ."À ... anh thật sự đã làm gì tôi chứ""Thật ngoan nha tiểu mèo hoang"
"Thật dễ chịu " Hô hấp cô bỗng nhiên trở nên hỗn độn,âm thanh cũng không còn rành mạch nữa.
"Dễ chịu thật ? giờ dùng lực tay đè mạnh lên quần lót của cô".Phương Thanh thấy thật thẹn thùng ,nhưng vẫn không thể dừng tay được.
"A..."Thật là lạ nha ,cơ thể cô thật thích điều này. "Dễ chịu chứ, bây giờ lấy chiếc gối bên cạnh,cô hẳn là có gối ôm đi"."Tôi, tôi không biết,tôi có gối ôm " Hai mắt cô trở nên sương mù "Thực sự tốt hơn lúc nãy".
"Thực thoải mái đúng hay không?" Hắn nói tiếp "Bây giờ cô ngồi lên cái gối đấy đi ,phải để quần lót cô áp chặt xuống gối đấy".Cô nghe theo lời hắn mà làm, ở giữa hoa tâm ngồi xuống.
"Sau đó ôm lấy gối ,cử động eo của cô đi ,cho cô bé của cô chà xát với cái gối"."A..." Cô nhẹ nhàng thở gấp "Thật dễ chịu,\'\'cô thật không chịu nổi."Cơ thể thực thích sao?" Hắn ở điện thoại kia hỏi .
"Ừ...nhưng còn chưa đủ,à thật bức bối " Cô bây giờ thật không thế tỉnh táo được nữa ."Được rồi,bây giờ đem tay cô lên đặt tại nhũ tiêm, dùng ngón tay của cô xoa tròn vòng quanh 10 cái làm cho nó trở nên cứng rắn"Vệ Đình nói anh thế nhưng lại nghe thấy tiếng cô đang thở thở dốc.
Không hiểu sao càng nghe ời nói của hắn rất vô sỉ , háo sắc lại tràn ngập tình dục thì cô lại càng ngứa ngáy."Dùng đầu ngón tay cô nhấn vào nhũ tiêm rồi lại tách ra ,lặp lại như thế liên tục cho tôi" Vệ Đình nghe tiếng của cô cũng nổi lên phản ứng ,hắn là đang tự phạt mình hay sao chứ."Ừ..." Thanh Hương thân thể hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp trên gối thật chặt "Cơ thể của tôi nóng quá..."
"Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có phải đang rất ẩm ướt hay không" Vệ Đình thấp giọng hỏi.
"Có một chút..." Phương Thanh trả lời.
"Cởi quần ra ,cho hông cô trên dưới qua lại trên gối ,tay tiếp tục chạm vào nhũ tiêm".
"A..." Phương Thanh kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, cô nhắm chặt hai mắt, chân kẹp chặt vào gối "A...thoái mái a".
Phương Thanh khẽ cắn cánh môi "Nhưng là... Cơ thể của tôi rất ngứa..."Không được cắn môi,kêu ra cho tôi ""Ừ...a ,thật khó chịu".Bụng dưới cô dấy lên ngọn lửa, cô không biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức này."Vừa nắm nhũ tiêm vừa cử động hông nhanh lên" Vệ Đình khó khan mở miệng.
"Á...a....à ,thoái mái"Sau khi lên đỉnh lần đầu tiên Phương Thanh mệt mỏi ,nhắm mắt ngủ đi.Cô thế nhưng sau khi thỏa mãn lại ngủ ngon thật bỏ rơi hắn vơi cậu bé đang cương cứng. Hăn cười ,hắn là đang tự làm khổ mình.Bước vào nhà tắm mở nước lạnh .
Ai lại gọi bây giờ chứ cô thật sự bây giờ đang rất khó chịu.Phương Thanh ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt một cái là số lạ, lo lắng muốn tiếp hay không tiếp.Cuối cùng vì điện thoại ồn quá nên cô vẫn phải tiếp.
"Xin hỏi ai đây vậy" Cô mở miệng khó khăn.
"Sao cô nghe máy thật là chậm quá đi ?" đầu dây điện thoại kia là Vệ Đình, lúc này hắn đang nửa ngồi nửa nằm ở trên giường, hắn nghe được thanh âm phát ra cảm thấy thật mệt nhọc.
"Tên điên kia ngươi cho ta uống cái gì ,ukm... thật mệt mỏi ?" Phương Thanh cố nén cảm giác khó chịu trong người. "Sao có cảm giác gì?" Hắn nghe cô thở gấp, không nghĩ tới âm thanh của cô lại khêu gợi như thế thật dễ ,tưởng tượng cô ở dưới thân hắn kêu như vậy thì chắc thật là mê người .
"Tôi không , không biết...\'\'
"Chỉ là cho cô uống ít xuân dươc thôi mà,nhưng cô an tâm nếu cô còn là xử nữ thì có cách này giúp cô giải thuốc mà không cân đến đàn ông." Vệ Đình mỉm cười nói ."Cô hẳn phải nên cảm ơn tôi ,loại tôi dung cho cô liều lượng siêu nhẹ đấy"
"Anh ,khốn nạn mau nói cho tôi cách giải dược" Vệ Đình thuận theo hỏi "Cô có phải xử nữ không vậy?" tuy đã biết nhưng hắn vẫn muốn hỏi,muốn cô khẳng định."Tất nhiên,anh bị điên sao mà nghĩ tôi không phải"."Thật là một tiểu mèo hoang,em nóng nảy gì chứ?" hắn thấp trầm nói nghe thật mê hoặc.
Chán ghét! Vừa nghe đến thanh âm hắn không hiểu sao hai má nàng lại không hiểu nóng lên, Cô phát giác thân thể của chính mình hơi hơi nóng lên."Anh có nói không tôi cúp máy đây"."Như vậy muốn cúp máy ta?" Vệ Đình thấp giọng cười "Chẳng lẽ cô một chút cũng không nghĩ phải làm sao để thoát khỏi cảm giác khó chịu đó sao? tôi thực sự muốn giúp cô mà !"
"Anh mới không tốt như vậy,nếu thế thì hạ dược tôi làm gì?." Phương Thanh nói ,cô thật sự không biết mình bị làm sao nữa ,cảm giác muốn một thứ gì đó đụng chạm "Làm ơn hãy nói cho tôi cách giải dược".
"Cô là đang mặc váy nhỉ trông cô thật sexy,nghĩ đến cậu nhỏ của tôi lại cương cứng ?" Vệ Đình khẽ cười một tiếng, cô gái này thật là dễ thương.
"Anh ,hạ lưu nói tôi cách giải đi ""Muốn giải được dược phải hoàn toàn nghe lời tôi đấy"Vệ Đình nói."Tôi biết rồi anh nói đi".
"Tôi muốn cô đem tay mình bỏ vào váy của mình\'\' Thanh âm Vệ Đình mê người, càng lúc càng quyến rũ.
Phương Thanh do dự một chút, không chịu "Á...thật ngứa ,anh biến thái sao muốn tôi bắt tay bỏ vào trong váy chứ?"
"Nghe lời đi ,cô là hiện tại trúng xuân dược nha,phải tự thỏa mãn mới giải được chứ." Vệ Đình bên miệng gợi lên độ cong "Đặt tay lên quần lót của cô ,nói cho tôi biết cô thấy thế nào ?"
Phương Thanh sợ hãi đem tay nhỏ bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm, một loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân,cô là đang làm chuyện gì đây chứ."À ... anh thật sự đã làm gì tôi chứ""Thật ngoan nha tiểu mèo hoang"
"Thật dễ chịu " Hô hấp cô bỗng nhiên trở nên hỗn độn,âm thanh cũng không còn rành mạch nữa.
"Dễ chịu thật ? giờ dùng lực tay đè mạnh lên quần lót của cô".Phương Thanh thấy thật thẹn thùng ,nhưng vẫn không thể dừng tay được.
"A..."Thật là lạ nha ,cơ thể cô thật thích điều này. "Dễ chịu chứ, bây giờ lấy chiếc gối bên cạnh,cô hẳn là có gối ôm đi"."Tôi, tôi không biết,tôi có gối ôm " Hai mắt cô trở nên sương mù "Thực sự tốt hơn lúc nãy".
"Thực thoải mái đúng hay không?" Hắn nói tiếp "Bây giờ cô ngồi lên cái gối đấy đi ,phải để quần lót cô áp chặt xuống gối đấy".Cô nghe theo lời hắn mà làm, ở giữa hoa tâm ngồi xuống.
"Sau đó ôm lấy gối ,cử động eo của cô đi ,cho cô bé của cô chà xát với cái gối"."A..." Cô nhẹ nhàng thở gấp "Thật dễ chịu,\'\'cô thật không chịu nổi."Cơ thể thực thích sao?" Hắn ở điện thoại kia hỏi .
"Ừ...nhưng còn chưa đủ,à thật bức bối " Cô bây giờ thật không thế tỉnh táo được nữa ."Được rồi,bây giờ đem tay cô lên đặt tại nhũ tiêm, dùng ngón tay của cô xoa tròn vòng quanh 10 cái làm cho nó trở nên cứng rắn"Vệ Đình nói anh thế nhưng lại nghe thấy tiếng cô đang thở thở dốc.
Không hiểu sao càng nghe ời nói của hắn rất vô sỉ , háo sắc lại tràn ngập tình dục thì cô lại càng ngứa ngáy."Dùng đầu ngón tay cô nhấn vào nhũ tiêm rồi lại tách ra ,lặp lại như thế liên tục cho tôi" Vệ Đình nghe tiếng của cô cũng nổi lên phản ứng ,hắn là đang tự phạt mình hay sao chứ."Ừ..." Thanh Hương thân thể hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp trên gối thật chặt "Cơ thể của tôi nóng quá..."
"Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có phải đang rất ẩm ướt hay không" Vệ Đình thấp giọng hỏi.
"Có một chút..." Phương Thanh trả lời.
"Cởi quần ra ,cho hông cô trên dưới qua lại trên gối ,tay tiếp tục chạm vào nhũ tiêm".
"A..." Phương Thanh kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, cô nhắm chặt hai mắt, chân kẹp chặt vào gối "A...thoái mái a".
Phương Thanh khẽ cắn cánh môi "Nhưng là... Cơ thể của tôi rất ngứa..."Không được cắn môi,kêu ra cho tôi ""Ừ...a ,thật khó chịu".Bụng dưới cô dấy lên ngọn lửa, cô không biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức này."Vừa nắm nhũ tiêm vừa cử động hông nhanh lên" Vệ Đình khó khan mở miệng.
"Á...a....à ,thoái mái"Sau khi lên đỉnh lần đầu tiên Phương Thanh mệt mỏi ,nhắm mắt ngủ đi.Cô thế nhưng sau khi thỏa mãn lại ngủ ngon thật bỏ rơi hắn vơi cậu bé đang cương cứng. Hăn cười ,hắn là đang tự làm khổ mình.Bước vào nhà tắm mở nước lạnh .
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!