Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1447: Tinh hoàn (1)

74 lượt xem

– Đánh lui nó là được, chúng ta trước tiên quay về trên bờ thì tốt hơn, có trời mới biết trong biển sẽ có thứ gì, nếu như có thể giết con thỏ này thì đương nhiên là tốt nhất rồi.

Lý Vân Tiêu đối với phiến hải vực này vẫn còn sợ hãi, lâm không khẽ vẫy, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hiển hiện trước người, ngưng xuất kiếm hình.

Năm tên võ giả còn lại thấy có người dẫn đầu, cũng là sĩ khí đại chấn, nhao nhao lấy ra huyền khí, rót nguyên lực vào trong đó, vài món huyền khí tản ra âm thanh vù vù.

Con thỏ kia thấy thế, tựa hồ sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện ngoại trừ hai người ra, tu vị người còn lại đều không dưới nó, ngược lại có chút trở nên do dự.

Lý Vân Tiêu quát lạnh nói:

– Nó không đánh, chúng ta đánh, ra tay.

Hắn điểm tay, Cửu Kiếm kiếm hình đột nhiên chém ra, ngang trời mà đi.

Đặng Phi Ngư không chút do dự, một kích đao mang lập tức theo sau, đại sát đao của hắn hàn khí lăng liệt, thoáng một cái đã trảm phá bầu trời, đuổi theo Cửu Kiếm kiếm hình của Lý Vân Tiêu, cơ hồ là đồng thời rơi xuống.

Con thỏ kia cảm nhận được nguy hiểm liền dựng lỗ tai lên, trên người tụ tập lôi điện chi lực, hình thành một cái lôi cầu, phòng ngự trước người

“Oanh”

Đao mang kiếm khí, lập tức trảm phá lôi thuẫn của nó, bổ ra lực phòng ngự của lôi đình đánh lên người con thỏ kia, đẩy lui thân hình khổng lồ của nó

Con thỏ đã biết không địch lại, mượn thế lui về phía sau thế vội vàng nhảy dựng lên bỏ chạy về phía sau lưng, tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng nó truyền ra, khiến lỗ tai người một hồi đau đớn, khí huyết quay cuồng.

Mọi người vội vàng vận chuyển nguyên lực phong bế giác quan, đồng thời cảm thấy sĩ khí đại chấn, có loại cảm giác hãnh diện, cơ hồ muốn hoan hô lên rồi, vai trò dao thớt và thịt cá lập tức được đổi cho nhau.

Một người hai mắt sáng lên, hưng phấn nói:

– Đây chính là yêu thú cửu giai, giết nó đổi lấy nguyên thạch đủ dùng để tu luyện cả đời rồi.

Tên còn lại khinh thường hừ lạnh, nói:
– Hừ, đồ ngốc mới mang ra đổi nguyên thạch, thứ này một thân đều là bảo bối a!

Thân là cường giả Võ Đế, có thể chưa hẳn có trang bị tốt, nhưng ít ra nguyên thạch tu luyện sẽ không thiếu

– Còn chờ gì nữa, đuổi theo a!

Người thứ ba nhịn không được, vượt lên trước đuổi theo con thỏ kia, mọi người lúc này mới nguyên một đám theo sát phía sau, Lý Vân Tiêu và Đặng Vũ Phong liếc mắt nhìn nhau, cũng đuổi tới.

Đặng Vũ Phong hiện giờ nghèo kiết xác, cũng muốn kiếm chút thứ tốt, mà Lý Vân Tiêu lại càng không bỏ qua cho con thỏ kia, lôi đình biến dị kia mặc dù chỉ là yêu lôi, nhưng đối với tu luyện lôi quyết vẫn có chỗ tốt rất lớn.

Con thỏ kia tuy rằng hình thể cực lớn, nhưng khi chạy vẫn cực nhanh, nó nhảy lên vọt tới trên không trung, hai chân cũng không rơi, nhảy lên mấy cái đã ra ngoài mấy ngoài ngàn mét, không kém độn thuật của mọi ngươi bao nhiêu cả.

– Hừ giờ mới biết chạy? Vừa rồi lúc truy sát chúng ta thích ý cỡ nào a?

Một gã cường giả Võ Đế tam tinh trên mặt tràn đầy cười lạnh, hai tay của hắn đánh ra một kiện huyền khí như mũi tên, “Vèo” một tiếng phá không mà đi, mãnh liệt nổ bung phía trước, hóa thành một tấm lưới ánh sáng màu xanh cực lớn chụp xuống dưới.

Con thỏ kia vọt mạnh lên, vừa vặn tấm lưới chụp xuống, điện mang trên hai lỗ tai nó lóe lên, lập tức một tầng hồ quang điện màu xanh da trời đánh ra ngoài, đẩy tấm lưới kia ra

Lý Vân Tiêu lập tức xuất ra Mộ Vân Kính, kính chiếu qua, trực tiếp tập trung lấy một phương không gian, thân thể và lôi điện chi lực của con thỏ kia bỗng nhiên đình trệ, lập tức bị tấm lưới màu xanh kia bao lại, rơi xuống từ không trung.

“Oanh” một tiếng trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, một cổ lực rung mạnh trùng kích ra, khiến mọi thứ chung quanh đều bị san thành bình địa.

Mọi người đại hỉ, vội vàng bay qua, xa xa nhìn qua con thỏ đang giãy dụa trong lưới, lập tức các loại tuyệt chiêu đánh ra, bắt đầu hung hăng trả thù…, thoáng cái hào quang rung trời, đánh cho con thỏ kia kêu rên không thôi, hai lỗ tai trực tiếp cụp xuống, dán ở trên mặt, tựa hồ là một loại trạng thái phòng ngự, chiêu thức mọi người mặc dù hung ác, cũng rất khó có thể thương tổn đến nó dù chỉ một chút.

– Đại nhân, kính xin ngài ra tay, phòng ngự của yêu thỏ n
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k