LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 05

158 lượt xem

Bị Người Vu Oan



Hôm nay Cao ốc Kỷ thị tựa hồ phá lệ ồn ào sôi động hẳn lên, ngoại trừ công việc làm người ta sứt đầu mẻ trán, thì tin tức lớn nhất hôm nay chính là một màn trong tháng máy kia, tổng giám đốc Kỹ Vĩ Thần rất ít khi đến công ty, hôm nay lại cùng tổng giám trợ lý mới Hạ Cảnh Điềm đồng thời xuất hiện ở thang máy riêng của Kỷ Vĩ Thần, nó như một quả bom phát ra cả tòa Cao ốc Kỷ thị, tất cả các nhân viên đều xì xào bàn tán, nam đồng sự thì cố tình thâm trầm, đồng thời dưới đáy lòng âm thầm trào phúng thói đời bạc bẽo, nữ đồng sự thì đố kỵ cười lạnh, cũng có chút hâm mộ Hạ Cảnh Điềm.
Cửa nơi văn phòng Hạ Cảnh Điềm làm việc cách âm rất tốt, nên nàng không hay sự ầm ỹ của bên ngoài văn phòng, ngồi một mình bên trong Hạ Cảnh Điềm chú ý xem lịch trình tiếp khách, thuận tay còn tiếp vài cuộc điện thoại tìm Kỹ Vĩ Hạo, ứng phó rất tốt.
Bởi vì uống nước cho tới trưa, nàng sớm đã cảm thấy muốn đi vệ sinh, nên phải tạm ngừng công việc, cấp tốc chạy tới tollet, trên đường đi, nàng rõ ràng cảm thấy nhiều ánh mắt liếc nhìn nàng rất không bình thường, nhưng phải lo giải quyết cái đã, nàng bất chấp tìm hiều rồi đi ngay vào phòng vệ sinh.
Giải quyết xong, nàng đang muốn đẩy cửa đi ra ngoài, vừa nghe thấy có vài tiếng giày cao gót vang lên, theo đến là một thanh âm nữ với câu nói bao hàm châm chọc, khiêu khích như cố ý nói rất lớn tiếng, “Ai. . . Thế giới này thật sự là hạng người gì đều có, bề ngoài một bộ thuần khiết, bên trong thì lại là một con điếm.”
Hạ Cảnh Điềm không khỏi dựng thẳng lỗ tai, bởi vì là người mới, đối với tin tức trong văn phòng nàng cực kỳ thiếu thồn tin, hơn nữa muốn sinh tồn, đầu tiên phải hiểu được cách quan sát sắc mặt người khác.
Ở bồn rửa mặt tiếng một cô gái hừ nhẹ, khinh miệt cười, “Người đứng đắn thường chết sớm là không thể nghi ngờ, người không biết xấu hổ rất được trời thương, sống dai và tốt nhỉ? Tôi không hiểu, tổng giám làm sao có thể vừa ý cô ta như vậy, hay là ăn chơi quá lâu, nay sửa đổi rồi?”
Cách buồng vệ sinh của Hạ Cảnh Điềm vang lên tiếng xả nước kèm theo âm thanh, “Thời buổi này, chỉ cần cô gái nào có chút tư sắc, chủ động yêu thương nhung nhớ, người đàn ông nào còn cự tuyệt được? Chồng cô không phải là một ví dụ điển hình sao?”
Âm thanh khó chịu nhưng dường như nhẹ giọng hô một câu, “Chị Từ. . .”
Được xưng là chị Từ liền đổi giọng, “Được được được, tôi không nói chồng cô là được!”
Có tiếng mở ra của hộp hóa trang, hai cô gái bên ngoài bắt đầu chăm chút lại lớp trang điểm, Hạ Cảnh Điềm tránh trong buồng vệ sinh cũng có chút tò mò, nghe hết lâu như vậy, cũng không có nghe ra là bọn họ đang nói cô gái vô địch tiện nhân kia là ai, nàng vừa muốn đi ra ngoài cùng bọn họ chuyện phiếm vài câu, thuận tiện giao lưu thêm với mọi người, nhưng lại nghe chị Từ gì đó lên tiếng lần nữa, “Cô biết không? Cô gái này thật đúng là không đơn giản, muốn nói cô ta cùng tổng giám không có liên quan, ai sẽ tin tưởng chứ! Tối hôm qua có đồng sự nói trông thấy cô ta trong phòng làm việc chờ tổng giám đến 11 giờ, không chừng tối hôm qua đã qua đêm ở nhà tổng giám.”


“A! Cái này khó trách cô ta buổi sáng hôm nay cùng tổng giám đốc đồng thời xuất hiện rồi, thật là vô sỉ mặt dày, một tổng giám còn không đủ nịnh bợ, thậm chí ngay cả tổng giám đốc cũng muốn, tôi chờ xem kết quả, cô ta sẽ thảm như thế nào.”
“Cô khoan hãy nói, lần này tổng giám đột nhiên xuất ngoại, hoàn toàn không phải đi nói chuyện làm ăn, nghe nói bạn gái người mẫu của anh ta ở Mĩ, tối hôm qua được giải thưởng mới, tổng giám nhất định là đi chúc mừng cô ấy.”
“Phải không? Chính là người mẫu Anne ! Tôi đã xem qua một lần trên báo, thật đúng là giống yêu tinh, cặp mắt thật câu hồn, không đem tổng giám chết mê mới là lạ.”
“Cũng không phải? tôi muốn nói là! Cô Anne mới là bạn gái danh chính ngôn thuận của tổng giám, Hạ Cảnh Điềm này chỉ là cỏ bên đường thôi, cùng lắm chỉ đổi được chức trợ lý, loại như vậy, trời sinh là bị tình phụ, thật đáng đời, quạ làm sao có thể xứng với Phượng Hoàng ?”
“Cô nói xem Lưu trợ lý trước kia tuy quy cũ cứng nhắc! Nhưng làm việc cần cù và thật thà, cũng không chậm trễ, cô nói tại sao phải đột nhiên xa thải chị ấy? Tôi thấy là tổng giám bị tiểu hồ ly này mê hoặc, chỉ mới là một co gái mới lớn! Thật sự là không bỏ qua bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, lợi hại lắm nha!”
“Xuỵt. . . Nói chuyện đừng lớn tiếng như vậy, chú ý tai vách mạch rừng, tổng giám đốc ghét nhất người khác trong phòng làm việc nói chuyện riêng.” Nói xong, tiếng giày cao gót lần nữa vang lên rồi biến mất trong toilet.
Lúc này, cửa được đẩy ra, Hạ Cảnh Điềm mặt thất thần bước ra ngoài, vừa rồi, thời khắc đó, những câu nói đó quả thực như một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân nàng, trong lòng ngực phảng phất như có nắm lửa đang thiêu đốt, nàng như thế nào cũng không ngờ được, tiện nhân trong miệng bọn họ chính là mình, hơn nữa, càng khó tin chính là đoàn người ở đây, trong nội tâm cũng chỉ có thể nghĩ được như thế, kinh ngạc, bi phẫn, ngạc nhiên cùng sợ sệt, đáy lòng nàng như ngũ vị pha trộn, nói không nên lời.
Ngạc nhiên đứng ở trước gương, nhìn trong kính khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, cắn chặc môi dưới, nàng chỉ cảm thấy tai mặt đều đỏ như táo, tay vọt tới mãnh liệt lấy nước dội vào mặt, nàng hiện tại mới chính thức hiểu được cái gì gọi là “Lời nói đáng sợ” không sai, tối hôm qua là nàng đợi tổng giám, có thể hoàn toàn là bởi vì mình là người mới, cái gì cũng không hiểu, chỉ có thể làm đứa ngốc, còn có, buổi sáng hôm nay nàng là bởi vì sợ muộn mới có thể đi thang máy chuyên dụng, lại không nghĩ sẽ khoe khoang mình như thế nào, thành lời hồ ly trong lời của người khác, hơn nữa, nàng căn bản không biết người đi cùng thang máy với nàng là tổng giám đốc của Kỷ thị, những chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm.
Hạ Cảnh Điềm có cảm giác muốn khóc, đáy lòng ủy khuất lan tràn, thậm chí cũng đã có ý niệm muốn chết trong đầu, cái này gọi là đạo lý gì đây, việc tốt lại bị vặn vẹo thành như vậy.
Trên đường đi về văn phòng, Hạ Cảnh Điềm một bên dùng ống tay áo che đi ánh mắt soi mói của người khác, một bên mặt mày xám xịt chạy vào văn phòng tổng giám, không có kinh nghiệm xã hội như nàng, làm sao có thể chịu nổi đả kích như vậy, nàng có thể chịu được người khác nói nàng bất tài, nhưng không thể chà đạp nhân cách của nàng như thế, mới ra cửa trường nàng cũng chỉ còn điểm tự tôn này, bây giờ, nàng hận không tìm được một cái lổ để chui xuống, vĩnh viễn không cần phải đi ra gặp người.
Công việc tốt vốn nên tiền đồ sang lạng, lúc này lại bao phủ một màu âm u, mà ngay cả đơn thuần như Hạ Cảnh Điềm đều cảm giác được, mình đã không có thể ở chỗ này làm việc được, đầu tiên, công việc vốn sẽ không thuộc về nàng, nàng trong lúc vô tình đoạt bát cơm của người khác, thứ hai, nếu quả thật như bên ngoài đồn đại, nàng tìm được công việc là vì cùng tổng giám quan hệ bất chính, bỏ ra thân thể để trao đổi, nàng cũng chỉ biết rước lấy càng nhiều cười nhạo cùng khinh bỉ, phải biết rằng, một miệng như thế nào cũng đánh không lại một trăm cái mồm.
Thứ ba, theo như loại tình huống trước mắt, tự mình ra đi còn cứu được danh dự, thừa dịp tổng giám vẫn chưa vềc, nàng muốn sớm rời đi cái công ty này, nếu không, sự tình truyền ra bên ngoàii, thanh bạch của nàng coi như bị hủy, tổng giám tốt bụng thiện ý cùng nàng làm việc, hôm nay thành tích còn chưa có, nhưng lại làm liên lụy danh dự của ngài, nàng thật sự là tội lỗi.
Hạ Cảnh Điềm lý trí phân tích chỗ tốt chỗ xấu, cuối cùng dứt khoát quyết định rời đi, dù sao nàng cũng chưag có chính thức tiếp nhận công việc, muốn đi muốn ở đều là tự do của nàng, huống chi, nàng thật đúng là không có tin tưởng có thể làm tốt công việc này, tóm lại một câu, sớm rời đi là được rồi.
Rất nhanh thu thập xong tài liệu trong tay, tắt cả máy tính, nàng lấy hết dũng khí hướng ngoài cửa xông ra, cũng đang lúc này điện thoại trên bàn vang lên, tay muốn đẩy cửa dừng lại, Hạ Cảnh Điềm trù trừ một chút, hay là cầm lên nghe, “Này, xin chào, đây là văn phòng tổng giám.”
“Đem cho tôi tư liệu của Trí Thắng, đưa đến phòng họp.” Đầu bên kia điện thoại phát ra mệnh lệnh trầm thấp mà từ tính, thanh âm ngắn gọn, rồi tắt máy.

 

 

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư