Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 76
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
11/08/2019 10:32:28 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Ông Chủ, Xin Ký Tên Ly Hôn - Chương 01 (Truyện ngôn tình)
- * Ông Chủ, Xin Ký Tên Ly Hôn - Chương 02 (Truyện ngôn tình)
- * Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 75 (Truyện ngôn tình)
- * Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 74 (Truyện ngôn tình)
“Vâng.” Hạ Cảnh Điềm cười gật gật đầu, Doãn Lê Hàn đối với nàng mà nói, tựa như một người bạn tri âm, luôn yên lặng xuất hiện ở bên cạnh làm cho người ta có cảm giác ấm áp, mà nàng đã cô đơn hiu quạnh một thời gian dài, nên thực sự cần loại tình bạn ấm áp này.
“Chỉ một mình em? anh của em không có tới?” Doãn lê Hàn có chút tò mò hỏi, đối với Lâm Đào hắn còn khắc sâu ấn tượng !
Hạ Cảnh Điềm sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng, cười nói!”Anh ấy hôm nay có việc không tới được.”
“Anh của em là một người rất khôi hài.” Doãn Lê Hàn khen ngợi .
“Anh ấy. . . đúng là có tính khôi hài!” Hạ Cảnh Điềm trong lòng có chút dở khóc dở cười trả lời, sau đó vòng vo sang chủ đề khác, “Nhìn anh giống như rất rảnh rỗi, anh theo chuyên khoa nào ?”
“Anh rất rảnh rỗi vì chỉ làm việc lặt vặt trong bệnh viện.” Doãn Lê Hàn trả lời, hắn có kiến thức y học rất rộng, chỉ là đến bệnh viện hỗ trợ giúp, cũng không phải bác sĩ chuyên môn nào.
“Em mới không tin !” Hạ Cảnh Điềm có chút buồn cười câu trả lời của hắn, nhìn hắn không giống người làm việc vặt a.
Doãn Lê Hàn nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm đang xoi mói, cười hỏi!”Lát nữa xong em muốn đi đâu? Chút nữa anh vừa vặn có việc đi ra ngoài, tiễn em một đoạn nhé.”
“Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, anh cứ trước đi làm việc đi!” Hạ Cảnh Điềm không để lại dấu vết từ chối, chút nữa nàng phải trở về biệt thự, không muốn cho Doãn Lê Hàn đưa về.
Doãn Lê Hàn sắc mặt hơi đổi, mân môi mỏng, cười cười,”Cũng được, lần sau sẽ tìm em chơi.” Kỳ thật hắn làm gì có chuyện muốn làm? Hắn chỉ là muốn đưa nàng mà thôi, nàng đã không cần phải, hắn đành thôi vậy.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, nàng lấy ra nhìn dĩ nhiên là Đỗ Thiên Trạch, nàng vỗ vỗ ngực, mới cẩn thận ấn nút trả lời, đã sớm ngờ tới câu đầu tiên của Đỗ Thiên Trạch rống lên, cho nên, nàng thông minh cầm cách xa lỗ tai.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch thanh âm từ đầu kia chấn động mà đến, loại giọng điệu bộc phát một loại nguy hiểm.
Hạ Cảnh Điềm nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ có chút ủy khuất nói”Uy ! anh làm gì lớn tiếng như vậy, lỗ tai đều bị anh la hỏng rồi!”
“Tối hôm qua là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không nhận điện thoại của tôi? Còn có, ai là mẹ cô? Cô đang ở cùng ai? Tại sao phải tắt máy?” Đỗ Thiên Trạch bắn liên hồi câu hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nhớ tới mình tối hôm qua làm vậy nên có chút áy náy, chỉ phải cười cười nói”Không phải tôi cố ý tắt máy, mà là tối hôm qua vừa vặn điện thoại hết pin, không cố ý.”
“Loại giải thích qua loa này tôi không muốn nghe, cô tốt nhất có thành ý đến xin lỗi.” Đỗ Thiên Trạch không vui, giọng điệu trước sau như một phách đạo.
Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, vừa vặn trông thấy Doãn Lê Hàn đang xuất thần nhìn mình, nên hướng hắn lộ một vòng mỉm cười, sau đó, hướng vào điện thoại cùng Đỗ Thiên Trạch nói, “Vậy anh muốn tôi làm sao bây giờ?”
“Đêm nay bạn tôi có mở bữa tiệc, tôi muốn cô đóng vai bạn gái tôi đến đó.”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc kêu lên, cũng sau đó một giây trong lòng muốn cự tuyệt, bởi vì nàng biết rõ loại trường hợp, nhất định sẽ có phóng viên chụp ảnh, nàng mới sẽ không ngốc chờ bị soi mói!
“Cô không đáp ứng?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không vui truyền tới.
“Đêm nay tôi có việc, chỉ sợ không thể cùng anh đi được, anh tìm người khác làm bạn gái a!” Hạ Cảnh Điềm nói rõ muốn hắn hiểu giúp, dùng quyền thế địa vị Đỗ Thiên Trạch, cô gái nào tìm không được? Cho dù người mẫu hạnh A cũng sẽ đáp ứng lời mời của hắn.
“Chuyện gì so với tôi còn quan trọng hơn ? Không được, cô đêm nay nhất định phải đi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Đỗ Thiên Trạch bắt đầu sử dụng thủ đoạn uy hiếp, loại thủ đoạn này là hắn thường dùng nhất.
“Tôi là cùng anh nói chuyện nghiêm túc, nói gì tôi cũng vậy có quyền cá nhân của mình chứ!” Hạ Cảnh Điềm cường điệu địa vị của mình, cho dù anh là kẻ có tiền có thể đùa bỡn nhân tâm, nhưng người không có tiền chí ít có thể từ chối!
Lại nghe đối diện Đỗ Thiên Trạch đột nhiên trầm mặc, không trả lời, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng hắn tức giận, đang âm thầm bất đắc dĩ , đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên truyền đến Đỗ Thiên Trạch tiếng nói hơi có vẻ trầm thấp, hơn nữa bình thường giọng bất cần đời cũng trở nên đứng đắn hơn, “Hạ Cảnh Điềm, làm bạn gái của tôi, như thế nào?”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ dừng lại, trong đầu loạn lên, nàng thật sợ mình nghe lầm, nàng hỏi nhỏ”Anh nói cái gì?”
Cái gì, người này lỗ tai điếc rồi, dám không đem lời của mình xem quan trọng, thật sự là vô sỉ. Đỗ Thiên Trạch dùng giọng điệu hơi có vẻ không nhẫn nại lập lại lần thứ hai, “Cô không có nghe tôi nói sao? Tôi nói muốn cô làm bạn gái của tôi.”
Chủ đề này đột nhiên chạy tới làm cho Hạ Cảnh Điềm hoảng hốt, không có điềm báo gì hắn lại bảo nàng làm bạn gái của hắn? Cái này tính cái gì? Vốn chỉ là bạn bè hay tranh cãi, đột nhiên lại đi vào vấn đề này, thật đúng là làm cho Hạ Cảnh Điềm trong khoảng thời gian ngắn luống cuống, có chút phản ứng không kịp, trầm mặc sau nửa ngày, Hạ Cảnh Điềm nhỏ giọng nói”Anh là nói thật?”
“So với trân châu còn thật hơn.” Đỗ Thiên Trạch tức giận ném ra một câu, vì cái gì cô gái này luôn hoài nghi lời nói của hắn? Chẳng lẽ hắn trong mắt nàng cứ như vậy không có uy tín?
Hạ Cảnh Điềm phát hiện mình lại không biết nên nói cái gì cho phải, đáp ứng hắn? Cự tuyệt hắn? Này căn bản không phải vấn đề đáp ứng hay cự tuyệt , trọng điểm là hoàn cảnh hiện tại của Hạ Cảnh Điềm, đầu óc loạn thất bát tao, nàng không cách nào bình tĩnh nghĩ vấn đề này, huống chi, nàng trong lòng đều không có nghĩ tới muốn làm bạn gái Đỗ Thiên Trạch, hắn loại đàn ông này có đôi khi tà ác vô thường, có đôi khi vui buồn không biết, làm cho người ta rất khó nắm tâm tình, huống chi hắn không phải mẫu người Hạ Cảnh Điềm thích, nghĩ xong, nàng bật cười lên tiếng, dùng giọng vui đùa nói”Tôi thích làm bạn với anh hơn.”
“Vì cái gì?” Đỗ Thiên Trạch khó hiểu kêu lên, bởi vì đáy lòng bực bội làm cho hắn đi đi lại lại trong phòng , kỳ thật hắn quả thực có chút khẩn trương, chuyện muốn Hạ Cảnh Điềm làm bạn gái, nguyên nhân rất lớn là nghĩ chứng minh sự hấp dẫn của mình, hắn suy nghĩ, Hạ Cảnh Điềm đối với hắn xa cách, có phải là bởi vì chính mình không đủ chủ động? Không đủ lớn gan? Có phải là có quan hệ bạn trai bạn gái, nàng mới sẽ đem mình liệt vào người quan trọng? Mà hết thảy này đều chỉ là muốn vui chơi, nhưng, hắn sợ cự tuyệt, bởi vì cự tuyệt càng làm cho hắn thật mất mặt, cho nên, hắn không khỏi có vẻ khẩn trương lên.
“Anh không biết là tình yêu khởi đầu từ tình bạn sao?” Hạ Cảnh Điềm cũng nghĩ đến sĩ diện đàn ông của Đỗ Thiên Trạch, cho nên, chú ý nói lời từ chối khéo hơn…, cái đề tài này rất nhạy cảm, nàng không nghĩ tổn thương tự ái của hắn, mà hắn lại là một người tâm cao khí ngạo, quá độ tự cho mình là đúng.
Những lời này làm cho Đỗ Thiên Trạch cực kỳ không vui, nhưng là, cũng đã có một bậc thang tốt rồi, hắn nhíu nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng tỏ vẻ bất mãn, “Cô còn nhớ rõ tôi đã từng nói qua một câu không?”
“Nói cái gì?” Hạ Cảnh Điềm hỏi, lời của hắn tám chín phần mười đều là vui đùa, không có một câu thật lòng, nàng không nhớ rõ hắn đã nói qua cái gì quan trọng a!
“Tôi đang theo đuổi em, em phải chuẩn bị tâm lý.” Đỗ Thiên Trạch nói, những lời này đã là ba tháng trước, hiện tại lấy ra lặp lại thực sự có chút mất mặt.
Hạ Cảnh Điềm bật cười lên tiếng, cũng một giây sau khôi phục lại nghiêm túc, “Này , tôi nói anh này! Quay chung quanh anh rất nhiều cô gái xinh đẹp tốt hơn tôi, tại sao phải yêu thích tôi? Tôi đâu đáng giá anh yêu mến?” Đỗ Thiên Trạch theo đuổi làm cho Hạ Cảnh Điềm cực kỳ không tự tin, dung mạo của mình không tính là tuyệt sắc, tài trí lại là bình thường, so với những người khác không có một điểm nổi bật nào, càng không có cái gì ưu thế, vì cái gì hắn hết lần này tới lần khác đối với nàng chưa từ bỏ ý định ?
“Yêu mến một người cần lý do sao?” Đỗ Thiên Trạch mắt trợn trắng, muốn hắn nói rõ lí do, hắn ngay cả mình đều không rõ lắm đây là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là chinh phục Hạ Cảnh Điềm là chuyện hiện tại hắn cảm thấy thú vị, chí ít có sự hiện hữu của nàng, hắn mới bớt nhàm chán cuộc sống, hắn sẽ không thích một cô gái thật lâu, sau khi theo đuổi được Hạ Cảnh Điềm, chỉ cần hắn cảm giác chán, mục tiêu tự nhiên sẽ đổi, như vậy đối với Hạ Cảnh Điềm là tàn nhẫn, nhưng đó là quy tắc vờn hoa của hắn.
Hạ Cảnh Điềm cúi đầu, trong lời nói của Đỗ Thiên Trạch làm cho nàng phân không ra thiệt giả, có đôi khi nghe rất thực, có đôi khi lại nghe không giống có chuyện như vậy, đối với kinh nghiệm cảm tình dù không đủ phong phú, nhưng nàng vẫn cảm thấy chủ đề này vẫn bối rối như trước, nàng không nói gì, Đỗ Thiên Trạch lại lên tiếng, “Trong điện thoại nói không rõ ràng, đi ra gặp mặt đi!”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm phục hồi tinh thần lại, cắn cắn môi dưới, giọng nói của nàng kiên quyết”Không được, tôi lát nữa có việc, lần sau lại tán gẫu a!”
“Này , làm sao cô lại không nhân tính như vậy! Cự tuyệt lời mời của tôi còn không gặp mặt tôi, yêu cầu nhỏ này cũng không thỏa mãn tôi sao?” Đỗ Thiên Trạch dùng ngôn ngữ bức nàng.
Lần này Hạ Cảnh Điềm cũng không lại mềm lòng, Đỗ Thiên Trạch hôm nay yêu cầu làm cho nàng ý thức được, nếu cùng hắn tiếp xúc nhiều nữa, cuối cùng nhất sẽ khiến cho chính mình phiền toái , một khi quan hệ đã sâu liền rất khó cởi ra, giọng nói của nàng lại cứng ngắc “Thật sự tôi bận, tôi cúp máy đây.”
“Hạ Cảnh Điềm, cô dám. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch nghe ra Hạ Cảnh Điềm nói thật, giọng điệu lập tức chuyển thành phách đạo mệnh lệnh.
“Bá đạo như anh vậy, ai còn dám làm bạn gái của anh? Không phải tôi nói anh, nhưng anh cũng nên sửa tính thiếu gia của mình đi.” Hạ Cảnh Điềm bình tĩnh nói xong câu này, cũng không muốn lại cùng hắn dài dòng, thật sự dập máy, điều này làm đối diện Đỗ Thiên Trạch tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, con bé kia cự tuyệt hắn còn chưa tính, còn dám lớn tiếng dạy hắn như thế nào làm người, hơi tức lên cổ họng ra không được, hắn hung dữ quăng điện thoại xuống ghế, chính mình thì bực bội đứng ở cửa sổ sát đất, cố gắng hô hấp làm cho mình bình tâm lại.
Rốt cuộc muốn như thế nào? Rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể để cho cô gái này nghe lời? Vì cái gì nàng luôn có biện pháp dẫn đến hắn tức giận ? Đối với tức giận của hắn, nàng lại có thể thong dong, điều này làm cho Đỗ Thiên Trạch có tính thích nắm giữ quyền chủ đạo thật sự không thể chịu đựng được, giờ này khắc này thật muốn biết cô gái kia đang làm gì, vì cái gì chính mình cố gắng tiếp cận, nàng lại luôn không để lại dấu vết bài xích hắn? Chằm chằm nhìn vào phong cảnh ngoài cửa sổ, khuôn mặt tuấn tú đang suy tính điều gì.
Trong văn phòng rộng rãi, Đỗ Thiên Trạch nhàn rỗi ngồi nhấm nháp ly cà phê, nhưng hơi nhíu lông mi biểu lộ hắn đang bực bội, không gian yên tĩnh hắn lại không cách nào tập trung tâm tư, hôm nay trong lòng đều tràn đầy suy nghĩ về một cô gái, nói thật, hắn chán ghét bị người khác chiếm cứ đầu óc mình, nhưng cô gái này lại luôn làm ngược lại những gì hắn muốn, trong đầu tất cả đều là nụ cười của nàng một cái nhăn mày của nàng, nàng nhíu mày, nàng trêu ghẹo, chọc cười, chăm chú hay giận dỗi, vô luận từng biểu cảm đều giống như hắn đang xem không chán một bức hoạ cứ lặp lại.
Đột nhiên, cửa phòng có tiếng gõ cửa, trợ lý của Đỗ Thiên Trạch đi tới, đi đến bên cạnh hắn, lên tiếng nói”Đỗ tổng, tin tức ngài muốn chúng tôi đã tra được .”
“Như thế nào?” Đỗ Thiên Trạch không khỏi căng thẳng thần kinh, đuôi lông mày nhảy lên.
“Đây là một số điện thoại của công ty Kỷ thị.” Trợ lý đem tin tức biết được chi tiết nói ra.
Đỗ Thiên Trạch nheo lại con mắt, có chút nghi ngờ nói”Kỷ thị?”
“Hơn nữa chúng tôi còn tra được, dãy số mở đầu con số này chỉ có người trong ban tổng giám đốc Kỷ thị mới có.” Trợ lý bình tĩnh nói.
Đỗ Thiên Trạch lông mày chau lại càng chặt, cái gì? Hạ Cảnh Điềm hiện tại sử dụng số điện thoại dĩ nhiên là của Kỷ thị, hơn nữa, là cấp bậc cao mới có thể dùng, nàng không phải đã rời khỏi Kỷ thị lâu rồi sao? Mà mã số của nàng lại là mới đổi gần đây, chẳng lẽ nàng hiện tại đang cùng người của Kỷ thị ở cùng một chỗ? Là ai? quan hệ gì? Đỗ Thiên Trạch dùng trực giác nhạy cảm thiết tưởng , lại phát hiện càng nghĩ càng không đúng, hôm nay Hạ Cảnh Điềm đối với hắn như tránh không kịp, hơn nữa lại trốn trốn tránh tránh không chịu gặp hắn, trong chuyện này nhất định có chuyện gì đó phát sinh.
“Tôi hiện tại muốn anh đi điều tra một việc, tra ngoài các cấp bậc chính của Kỷ thị, kể cả tất cả thành viên của ban giám đốc, điều tra thêm bọn họ có ai có nhân tình có tên gọi là Hạ Cảnh Điềm.”
“Cái này. . . . . . Không tốt lắm đâu!” Trợ lý có chút khó xử, loại chuyện này hắn cũng chưa từng trải qua.
“Tôi muốn anh làm, không làm tốt chuyện này, bản thân mình tự động từ chức.” Đỗ Thiên Trạch khuôn mặt tuấn tú tràn đầy uy hiếp.
Trợ lý chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu, “Tôi hết sức đi làm.”
Trợ lý đi ra ngoài, Đỗ Thiên Trạch suy nghĩ càng thấy bực bội, hắn có loại dự cảm bất hảo, điều này làm cho hắn có chút không dám nghĩ thêm, rồi lại buộc lòng phải nghĩ, sự tình dường như tàn khốc nói cho hắn biết, Hạ Cảnh Điềm hiện tại nhất định cùng người nào đó của Kỷ thị có quan hệ bất chính, nếu không, cũng sẽ không dùng số điện thoại này, hơn nữa nàng coi trọng công việc như vậy vì cái gì đơn giản đã từ chức? Hai đầu dây mối nhợ này kết hợp lại, thông minh như hắn không khó suy đoán Hạ Cảnh Điềm đang làm việc gì.
Bắt đầu là khiếp sợ, lại càng nghĩ càng giận, hắn hận không thể lập tức bắt được nàng, lớn tiếng chất vấn nàng hiện tại đang làm chuyện ngu xuẩn gì, chẳng lẽ hắn nhìn lầm rồi? Còn tưởng rằng nàng ngây thơ thuần khiết, nguyên lai nàng cùng những phụ nữ coi trọng tiền tài quyền lợi kia không hề khác.
“Hạ Cảnh Điềm ơi Hạ Cảnh Điềm, nếu như cô thật sự là người như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô.” Một câu nghiến răng nghiến lợi, Đỗ Thiên Trạch hung hăng đập tay trên bàn công tác.
Trở lại biệt thự, Hạ Cảnh Điềm như thường ngày trãi qua cuộc sống nhàm chán, pha trà thành việc nàng yêu thích, nghe đầy phòng hương trà thơm bốn phía làm cho nàng rất thoải mái, có loại cảm giác như mùi thơm có thể lắp đầy không gian quạnh quẽ.
Yên tĩnh trong bóng đêm, đã đến giờ Kỷ Vĩ Thần đi làm về nhưng không thấy xe hắn xuất hiện, Hạ Cảnh Điềm ngày ngày không vận động hay làm việc gì, thân thể cũng không tốt, cũng rất dễ dàng mỏi mệt, ngồi ở trên ghế cố gắng khống chế buồn ngủ kéo đến, bảo trì thanh tỉnh, đợi đến 11 giờ sẽ ngủ.
Ở công ty Kỷ thị, hôm nay công nhân viên tăng ca đặc biệt nhiều, rất nhiều viên chức còn ở lại trong văn phòng, lúc này, ở đại sảnh đi vào một dáng người cao gầy xinh đẹp, áo khoác ngoài, váy ngắn lộ ra hai chân thon dài gợi cảm cùng tất chân ren mê người vô cùng, tóc màu vàng đồng xoăn lọn trông rất nữ tính, da thịt kiều nộn như tuyết, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp quyến rũ làm cho tất cả mọi người trong đại sảnh tim đập thình thịch.
Một phụ nữ thành thục lại mỹ lệ dưới ánh mắt của mọi người được miêu tả càng sinh động, cũng không khỏi cảm thán cô ấy rất có khí chất quý tộc, trong lúc đó, nhân viên tiếp tân đột nhiên lên tiếng hô, “Đây không phải là MC nổi tiếng của mục thị trường chứng khoán Dương Tú Như sao?”
“Đúng vậy đúng vậy! Chính là cô ấy, không thể tưởng được người thật còn đẹp hơn trong ti vi nhiều, vóc người đẹp hoàn hảo a!” Một đôi mắt hâm mộ lại đố kị quay tít, Dương Tú Như lông mày gảy nhẹ, sớm đã quen người khác nhìn mình chăm chú, bước chân thong thả tự nhiên càng phát ra khí chất hơn người.
“Cô ấy là tìm đến Kỷ tổng a!” Trong đó một nữ trợ lý nhỏ giọng bàn luận.
“Chúng ta trong lòng biết thì được rồi, đừng để Kỷ tổng nghe thấy được, sẽ thảm.” Một ánh mắt, làm cho mọi người không lên tiếng.
Dương Tú Như đi vào thang máy, ngón tay thon dài ấn tầng hai mươi mốt, đứng ở trong thang máy, trong ánh mắt không khỏi lộ ra một vòng tự, đồng thời, nàng chờ mong lát nữa gặp mặt, đêm khuya tổng giám đốc Kỷ thị gọi nàng đến văn phòng, tin tưởng không phải chỉ là muốn nghe tin tức gì a!
Đứng ở trước của phòng làm việc của tầng thứ hai mươi mốt, Dương Tú Như gõ cửa, bên trong cửa truyền đến Kỷ Vĩ Thần một tiếng trầm thấp, Dương Tú Như tim ầm ầm nhảy dựng, đã lâu không có khẩn trương như vậy, nàng hai chân thon dài bước vào, vừa vặn trông thấy Kỷ Vĩ Thần trầm tư ngồi ở trên ghế vuốt cằm, khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ cơ hồ không chê vào đâu được làm cho nàng tâm tư nhộn nhạo.
“Kỷ tổng. . . . . .” Nàng diụh dàng kêu một tiếng, trên mặt lộ ra vũ mị.
“Chào cô Dương, đêm khuya gọi cô tới, thật sự là rất xin lỗi.” Kỷ Vĩ Thần môi mỏng mỉm cười, nụ cười rất ư mê người.
“Sao lại nói vậy? Kỷ tổng bớt thời giờ gặp em mới là vinh hạnh của em !” Dương Tú Như xinh đẹp duyên dáng, ngẩn người sững sờ nhìn chằm chằm vào Kỷ Vĩ Thần môi mỏng khêu gợi, đã say mê trong tít tắc.
Kỷ Vĩ Thần chân dài ưu nhã chỉ chỉ đối diện sô pha”Ngồi đi!”
Dương Tú Như ngồi xuống, lập tức cong lên cặp môi đỏ mọng mê người, ha ha cười nói”Kỷ tổng muộn như vậy gặp em, chẳng lẽ chỉ là vì uống một ly trà đơn giản như vậy sao?”
Kỷ Vĩ Thần lông mày nhăn lại, nghiêm mặt nói, “Tôi hẹn cô Dương, là muốn minh bạch một số chuyện, hôm nay tin tức về thị trường chứng khoán là ai thả ra tin tức đó?”
Dương Tú Như cặp môi đỏ mọng câu lên, làm ra một bộ bừng tỉnh đại ngộ, “A! Nguyên lai Kỷ tổng vì việc này! Bất quá, Kỷ tổng là người thông minh, nơi phát ra tin tức chúng tôi cũng không thể đơn giản tiết lộ!”
“Cô muốn cái gì trực tiếp lên tiếng, chỉ cần tôi thấy hợp lý, tuyệt đối thỏa mãn cô.” Kỷ Vĩ Thần khuôn mặt tuấn tú cười nhẹ, mắt sâu đen rạng rỡ.
Dương Tú Như mắt chớp, khẽ cắn môi, thân thể đã như rắn chui vào lồng ngực Kỷ Vĩ Thần, tay mảnh khảnh trèo lên lồng ngực rắn chắc, nàng bên tai hắn thổi khí nói “Chúng ta làm một giao dịch, như thế nào?” (Mỹ nam kế đã thành công ^^)
Kỷ Vĩ Thần vui vẻ không giảm, nhiều hứng thú hơn, dùng thanh âm mị hoặc hỏi, “Giao dịch như thế nào?”
“Em không cần tiền, đêm nay em muốn là người của anh.” Mập mờ nói, nhộn nhạo trong phòng làm cho người vô hạn tưởng tượng.
Kỷ Vĩ Thần môi mỏng vui vẻ càng cười sâu sắc hơn, tay to cũng đặt ở eo của nàng, khàn khàn mang theo mùi thơm của thuốc lá, “Em thật sự là tiểu yêu tinh.” Nói xong, môi mỏng không chút do dự chụp lên môi nàng, tay cũng không chút khách khí mở ra áo ngoài.
Hạ Cảnh Điềm híp mắt, nhìn xem trên tường đồng hồ tí tách qua lại, rạng sáng hai giờ, nàng rốt cuộc không kiên trì nổi rồi, hiện tại phải như thế nào? Còn cần chờ nữa không? Nếu hắn không trở về ? Hạ Cảnh Điềm nghĩ đến cái nguyên nhân này, đột nhiên cảm giác mình sao lại ngu như vậy, đây không phải là nhà duy nhất của hắn, chính mình lại nghĩ không ra, nghĩ xong, nàng đứng người lên đi vào phòng. Suốt một đêm, đúng như nàng đoán, hắn không có về nhà.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Cảnh Điềm đang nấu điểm tâm, đột nhiên nghe được trước cửa có tiếng, nàng lập tức chạy ra phòng bếp, vừa vặn trông thấy Kỷ Vĩ Thần, Kỷ Vĩ Thần cũng nhìn thấy nàng, chỉ là nhàn nhạt nhìn rồi liền đi vào phòng tắm, Hạ Cảnh Điềm ngượng ngùng đứng ở cửa phòng bếp, sững sờ một chút rồi tiếp tục nấu điểm tâm.
Nửa giờ sau, mới gặp Kỷ Vĩ Thần vây quanh một chiếc khăn tắm đi tới, tóc đen còn nhỏ giọt nước, tại cửa phòng bếp đối với Hạ Cảnh Điềm nói”Pha cho tôi một ly cà phê.”
“Được.” Hạ Cảnh Điềm đáp ứng, đáy lòng nói không nên lời có gì đó không đúng, chính là không thế nào thoải mái.
Kỷ Vĩ Thần híp híp mắt, nhìn bóng dáng nhỏ nhắn trong phòng bếp cầm thìa quấy đến quấy đi, ngơ ngác một chút, cuối cùng ngồi ở trong phòng khách chờ, lát sau Hạ Cảnh Điềm bưng lên ly cà phê để trước mặt Kỷ Vĩ Thần, hắn nhấm nháp một ngụm, hương vị làm cho lông mày hắn xiết chặt, vì sao nàng pha càng ngày càng tốt? Mắt nhìn xem Hạ Cảnh Điềm tiếp tục lại vào trong phòng bếp.
Trong phòng tràn ngập hương vị hỗn hợp, có cà phê làm cho hắn cảm thấy tâm tình thư sướng, công tác áp lực dường như cũng theo giảm bớt, hắn nhướng nhướng mày, nhìn Hạ Cảnh Điềm bưng chén gì đó đi ra, không khỏi cảm thấy hứng thú hỏi”Cô đang nấu cái gì?”
“Pha trà.” Hạ Cảnh Điềm nói, bưng chén kia trà đặt lên bàn, đang muốn uống một ngụm, lại nghe đối diện Kỷ Vĩ Thần mở miệng, “Cũng cho tôi một ly.”
Hạ Cảnh Điềm nhìn hắn, tay đem ly của mình để tới trước mặt hắn, những ngày này, nàng có thói quen buổi sáng uống một ly trà xanh, loại trà này, chẳng những có thể nâng cao tinh thần, còn có thể nhuận khí thanh hầu, Kỷ Vĩ Thần nhìn một cái, ánh sáng màu thanh vàng, phát ra mùi thơm ngát, hắn bưng lên thưởng thức một ngụm, vừa vào miệng đã thơm ngọt làm cho hắn nhăn lại lông mày, hắn tự hỏi trà hảo hạn nhất khắp toàn bộ thế giới lại không thể tưởng được là trong chính nhà mình, vốn định khen nàng, lại nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh nhạt, hắn cúi mặt xuống, đè lại cảm giác trong ngực, trầm giọng nói”Tôi không thích người đem tâm tình dẫn vào công việc.”
Hạ Cảnh Điềm trừng mắt nhìn, rất nhanh nghe ra ý tứ trong lời hắn nói, nhướng nhướng mày, “Kỷ tổng, tôi có một đề nghị.”
“Nói.” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt mở miệng, có chút ngạc nhiên, cũng có chút thú vị.
Dưới ánh mắt sắc bén của hắn, Hạ Cảnh Điềm hít thở sâu một hơi, đem những lời trong lòng bình tĩnh nói ra, “Kỷ tổng, ngài buổi tối không trở về nhà có thể nói tôi biết được không?”
Những lời này lập tức làm cho Kỷ Vĩ Thần lông mi chau lại, hắn híp híp mắt, trào phúng lên tiếng, “Tôi làm gì cần phải báo cáo cô sao?”
Hạ Cảnh Điềm trừng mắt nhìn, thấp giọng nói”Nếu như ngài bận nhiều việc, tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài.”
“Thời gian của tôi không có dư thừa để tiếp một cuộc điện thoại nhàm chán, làm người hầu, cứ làm tốt bổn phận của cô đi, những thứ khác không cần hỏi nhiều.” Kỷ Vĩ Thần giọng điệu mệnh lệnh, hoàn toàn là một khẩu khí của chủ nhân đối với người hầu, nhìn cô gái này to gan như vậy, dám hướng hắn muốn hắn nói vị trí của mình, hắn không khỏi cảm thấy buồn cười lại có chút giận, nàng căn bản không có tư cách hỏi vấn đề này.
Hạ Cảnh Điềm không thể tưởng được hắn sẽ nói ra lời tàn nhẫn như vậy, trong lòng vừa tức lại không thể làm gì, chỉ phải cắn môi dưới không nói thêm gì nữa, nàng đột nhiên phát hiện, người đàn ông ở trước mắt cũng không có như vẻ ngoài cao thượng ưu nhã, hắn chẳng qua là một tên ác ma khoác áo hoa lệ, hắn có thể giả thiên sứ cũng có thể làm ác ma, Hạ Cảnh Điềm đã nhìn thấy rõ.
Kỷ Vĩ Thần nheo lại mắt, cảm giác được cô gái này trong lòng đang chửi bới mình, liền giương môi nói “Như thế nào, cô đối với tôi có ý kiến?”
Hạ Cảnh Điềm nhắm mắt một chút, trong lòng thầm nghĩ, không quan hệ, không quan hệ, nhịn, còn có hai tháng nữa thôi, nói cái gì cũng nên nhịn, nghĩ xong, khóe miệng nàng giơ lên một vòng cười, “Không có.”
“Xem ra cô quá rảnh rỗi rồi, giống như đã quên việc phải có gì làm?” Kỷ Vĩ Thần đột nhiên lên tiếng.
Hạ Cảnh Điềm mở to mắt, có chút không dám tin nhìn hắn, ánh mắt vui mừng, “Anh nói thật sự?”
Kỷ Vĩ Thần gật gật đầu, “Ừ, công ty của chúng ta có một chức trợ lý, cô đến làm đi!” Vì cái gì hắn lại đột nhiên quyết định như vậy, chỉ là ngẫu nhiên nghĩ đến, nhìn bóng dáng nhàn nhã kia, hắn cảm thấy năm mươi vạn tiền thù lao quá ưu đãi nàng, ý định ban đầu không phải là vì muốn trừng phạt nàng bất trung sao? Bảo nàng đi làm, đồng thời chăm sóc việc nhà mới là phương pháp trừng trị tốt nhất.
Hạ Cảnh Điềm ngăn không được trong lòng hưng phấn, ánh mắt lập tức loang loáng nói “tôi khi nào thì đi làm?”
“Ngày mai cô tới công ty, tôi sẽ cho người an bài.” Kỷ Vĩ Thần nhìn Hạ Cảnh Điềm bộ dạng hưng phấn, hắn đột nhiên có chút hối hận, nhưng lời nói đã nói ra, thu hồi lại cũng không phải là phong cách của hắn, chỉ phải ẩn nhẫn không vui.
Đêm nay, Hạ Cảnh Điềm không có cảm giác buồn ngủ, cuối cùng lại có thể đi làm, với nàng mà nói, thật sự là chuyện tốt lớn, lại ở không tiếp tục, nàng thật sợ mình biến thành một phế nhân, đêm nay nhất định là đêm không ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Cảnh Điềm sớm rời giường, liền vì Kỷ Vĩ Thần nấu xong ly cà phê cùng điểm tâm sáng, Kỷ Vĩ Thần đi xuống lầu, đang muốn ra cửa đã nhìn thấy trên bàn đặt bình trà ấm, không khỏi nhăn lại lông mày, quay đầu lại, chỉ thấy Hạ Cảnh Điềm đang trong phòng của nàng loay hoay, như là rất bận rộn.
Ngồi xuống uống hết cà phê và trà, Kỷ Vĩ Thần mới ra phòng khách, khi đã ở trong xe, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, có thể rất rõ ràng thấy nàng trong phòng khách đang bận rộn, Hạ Cảnh Điềm đang xử lý chén ly hắn vừa rồi uống, Kỷ Vĩ Thần nhíu nhíu mày, khỏi động xe rất nhanh chạy ra biệt thự.
Hạ Cảnh Điềm nhìn qua kính, một thân mặc đồ công sở vừa vặn, nguyên lai chính mình mặc vào vẫn còn rất có phong cách chức nghiệp! Kỷ Vĩ Thần sớm đã đi nàng biết rõ, nhìn đồng hồ, cách tám giờ còn có nửa giờ, tự mình vừa vặn có thể đến tới công ty, lại một lần nữa đến gần bàn làm việc, Hạ Cảnh Điềm không khỏi hơi khẩn trương lên, không biết Kỷ Vĩ Thần lần này an bài cho nàng chức vị gì? Cho dù không phải là vì tiền lương, nên cũng phải vì kinh nghiệm mà làm!
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!