Cô gái làm nghề "thử" trai bao - Chương 3: Nếu không bước vào nghề
Lê Nhi | Chat Online | |
13/08/2019 22:51:31 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Cái quả của tôi đen chưa? (Truyện cười)
- * 3 câu chuyện tình yêu - Chương 1: Câu chuyện thứ nhất (Truyện ngắn)
- * Cô gái làm nghề "thử" trai bao - Chương 2: Hôm đầu tiên đi làm (Truyện ngắn)
- * Cô gái làm nghề "thử" trai bao - Chương 1: Tệ hại. Nhục nhã. Tôi không bao giờ ngờ được có ngày tôi lại làm cái công việc này. (Truyện ngắn)
thì tôi sẽ chẳng bao giờ có thể biết được trong cái thành phố này mỗi đêm có biết bao nhiêu người phụ nữ giàu có bị chồng bỏ bê, cô đơn đến tận cùng, phải che mặt ra ngoài thuê bạn.
Và mỗi ngày có nhiều người đàn ông muốn dùng vốn tự có của mình để mưu sinh đến thế, kể cả những kẻ tỉnh lẻ thất nghiệp cho đến sinh viên, giới áo trắng cổ cồn complet càvạt thắt cả ngày, tối đến cũng đi làm thêm.
Thỉnh thoảng tôi cũng hỏi chuyện họ những câu chuyện ngoài lề, nghe họ ca thán: "Chẳng có cái quy tắc nào trên đời này không bị phá vỡ cả, khi thật sự không còn gì để tồn tại nữa thì đành phải dùng đến tấm thân thôi." Nhưng, theo những gì chị Thanh nói thì làm nghề này những người đàn ông dù đẹp đẽ đến đâu cũng không thể sánh được với các cô gái, bởi "các cô không phải lúc nào cũng muốn nhưng lúc nào cũng có thể được, còn các chàng thì dù lúc nào cũng muốn nhưng không phải lúc nào muốn cũng có thể được", vì vậy mà đàn ông trong nghề này phải "phi thường" trong chuyện ấy mới được.
Tôi nhanh chóng thích ứng với nghề. Tôi dùng cơ thể xấu xí của mình để đưa ra phán quyết "qua" hay là "trượt" cho những người đàn ông đến xin việc chỗ chị Thanh.
Một hôm, chị Thanh đưa một người đàn ông trung niên đến phòng tôi. Chị kéo tôi ra hành lang thầm thì: "Hắn ta nằm nì chị suốt từ sáng đến giờ, chị không muốn nhận vì thấy tố chất hắn thiếu lắm, không làm nổi đâu. Em xem, dày vò cho hắn trượt đi nhé."
Chị Thanh đã từng nói, những người đàn ông mà tôi cho "qua" đều được khách hàng khen nức nở, còn những người đàn ông nào thấy không ổn là chị bảo tôi "Hãy cho hắn thấy khó nhằn mà từ bỏ ý định nhập môn đi". Còn tôi cho dù có đồng tình với những người đàn ông này đi chăng nữa, nhưng thực tế thường phũ phàng, nghề này có tính đặc thù của nó, người đàn ông có diện mạo và dáng người quá bình thường thì không thể có được ngày ving quang, đã rất nhiều lần tôi làm theo ý của chị Thanh, làm quá lên những điều mà người phụ nữ có thể làm để khiến họ tự động rút hồ sơ.
Nhưng người đàn ông mà chị Thanh dẫn đến ngày hôm nay, tôi không nỡ dùng bạo lực như thế, có lẽ là do cái vẻ thật thà đến tận xương tuỷ của anh ấy, khiến tôi chỉ muốn dành cho người đàn ông này những xúc động dịu dàng. Cho nên, khi anh đụng vào tôi giống như đang hào hứng với khách, tôi đã hỏi: "Trông anh cũng không còn trẻ nữa, tại sao lại muốn làm nghề này ?"
Câu hỏi của tôi đã đụng vào nỗi đau của anh, nước mắt trực trào ra, anh đáp: "Cô biết không ? Vợ tôi bị ung thư vú, giai đoạn cuối rồi, chẳng sống được bao lâu nữa, cái ngày cô ấy sẽ rời xa tôi giờ chỉ còn đếm từng ngày thôi. Tôi muốn tranh thủ kiếm chút tiền, mua những ngon nhất cho cô ấy và đưa cô ấy đi du lịch một vòng khắp đất nước mình..."
Mỗi một người đàn ông bước chân vào đây, chắc chắn đều có nỗi khổ không nói ra. Nhưng người đàn ông này và nỗi đau trên khuôn mặt anh khiến tôi chỉ muốn ôm lấy anh mà khóc. Vợ của anh có được một người chồng yêu thương mình đến như vậy, cho dù có bị ung thư, nhưng chắc chắn chị đã sống những ngày tháng đầy hạnh phúc và ý nghĩa bên chồng và con. Tôi ước gì mình cũng được như chị ấy. Tôi nén xúc động của mình nhìn thẳng vào mắt anh và nói: "Anh đừng tốn công sức nữa, nghề này thật sự không thích hợp với người như anh đâu. Anh không nên tự làm nhục chính mình."
Thật không ngờ người đàn ông này quỳ xuống dưới chân tôi mà van xin, giây phút ấy tôi chẳng nghĩ ngợi gì nữa, ôm người ấy vào lòng, vuốt ve mái tóc và dịu dàng nói: "Anh đi đi, tối gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ cho anh mượn tiền, khi nào trả cũng được, bây giờ thứ duy nhất tôi không thiếu là tiền..."
Tối đến, tôi nhận được điện thoại, anh nói tên là Nghiêm Lực.
Để khiến tôi tin rằng sớm muộn gì anh cũng trả lại tiền cho tôi, anh dẫn tôi đến cơ quan anh, đến cả trường nơi con gái anh học.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!