Say đời - Chương 1: Một tháng trước
Lê Nhi | Chat Online | |
18/08/2019 10:39:49 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Say đời - Chương 2: Nửa tháng trước. (Truyện ngắn)
- * Say đời - Chương 3: Một tuần trước. (Truyện ngắn)
- * Tạm biệt thời sinh viên (Truyện ngắn)
- * Nhỏ của ngày xưa (Truyện ngắn)
- Bây giờ mày thấy buồn hay vui?
- Vui thì sao?
- Đi uống rượu với tao!
- Còn buồn..
- Cũng đi uống rượu
- Tao chọn ở giữa được không?
- Tất nhiên...Không
Cả đám bạn nhậu Phong là đứa tửu lượng kém nhất, nhưng không vì thế mà mỗi lần đi uống lại thiếu Phong được. Phong là đứa không cần say cũng nói nhiều và tất nhiên biết cách dùng lời nói để thay cho số lần nâng chén. Còn Nguyên ít nói, là một người trầm tính và sâu sắc. Đã gần bốn năm rồi, cái cuộc sống sinh viên trên Thủ đô này đưa hai đứa trở thành những người bạn chí cốt. Cùng trọ, cùng ăn và cùng nhậu.
Vẫn như mọi bận cái quán nhậu Nguyên và Phong đến khách ra vào như đi hội. Đúng theo lý lẽ của Phong thì khi vui người ta đi uống và khi buồn thì lại càng có lý do để uống. Hai người chọn một góc nhỏ lọt thỏm tận phía trong cùng và dường như vô hình giữa đám đông nhộn nhạo với những "ca từ" của kẻ say lẫn của kẻ chuẩn bị say.
- Cho một votka và một đĩa nhậu cô ơi?- Giọng Phong hào sảng.
- Sao nay sang thế? – Nguyên lên tiếng
- Đời được mấy khi hả mày.
- Đừng nói với tao mày lại "thất tình" hoặc "thất tiền" đấy
- Mày thừa biết bây giờ cả hai thứ đấy tao đều không có mà. – Phong nhếch mép cười khó hiểu.
Bữa nhậu diễn ra buồn và ít lời một cách kỳ lạ. Người ta nói "hai người đàn bà và một con vịt thì thành cái chợ" còn với hai người đàn ông mà chính xác là hai thằng con trai với một chai rượu thì chí ít cũng phải thành cái quán nhậu chứ? Vậy mà nay cái thằng lắm mồm mép như Phong cũng chẳng buồn nói. Hai người dường như đều theo đuổi những dòng suy nghĩ riêng của mình...
***
- Nguyên, Nguyên! Cho tao mượ lọ nước hoa của mày đi – Phong hối hả trong khi tay trái chải đầu tay phải tìm quần áo.
- Sao tao tưởng mày chê nước hoa của tao chỉ dùng cho thú cưng thôi mà – Nguyên châm biếm.
- Có còn hơn không, he he!
Dùng xong Phong vứt cái bịch không quên nói với lại "cất hộ tao" rồi ra xe nổ máy đi thẳng, Nguyên làu bàu lại "ờ, cái đồ thú cưng". Do chịu khó làm thêm và được gia đình hộ trợ một phần Phong sắm được cho mình chiếc xe cũ để tiện hơn cho việc học và làm xa. So với khối đứa sinh viên, được chở bạn gái bằng xe máy là niềm hạnh phúc mà không phải ai cũng có. Phong quen Phương được ba tháng, không biết Phương đã nhận lời yêu của Phong hay chưa mà mỗi lần về phòng Phong lại ngân nga điệp khúc "em Phương của tao" làm Nguyên phát ngán: "Sao mày không bê luôn em Phương của mày về đây, tao nhường chỗ". Phong lại toét miệng cười "Tao là thanh niên nghiêm túc mà".
Yêu vào có khác, Phong trông ra dáng đàn ông hơn dẫu vài bộ đồ hàng thùng mua ở chợ sinh viên chẳng thể làm cho Phong trông quá lấp lánh.
- Mày chưa đóng tiền ăn đấy!
- Bao nhiêu?
- Thiếu tao 500k
- Cơ mà tháng này tiền tao cứ đi đâu
- Tiền của mày là cái đống kia chứ đâu, số quần áo của mày tăng lên đáng kể từ khi quen Phương, không thấy sao – Nguyên ra vẻ phân tích.
- Đầu tư cho tình yêu là đầu tư có lãi mà. - Phong lại lý sự
- Sao mày không đưa em ấy về phòng chơi, cho tao biết mặt?
- Cứ từ từ, rồi sẽ đưa, mày không phải sốt ruột.
Trong Phong vẫn tràn ngập hạnh phúc với Phương qua những tin nhắn thâu đêm, những câu nói tình tứ mà Nguyên nghe thấy phải nổi da gà.
Còn Nguyên vẫn hì hục với bài tiểu luận giữa kỳ, đồng thời cày như điên tiếng Anh để tiếp tục theo đuổi ước mơ du học. Nguyên là đứa học giỏi gia cảnh chẳng mấy khá giả, Nguyên nuôi ước mơ du học từ thời phổ thông bởi học nước ngoài là một hành trình mới của trí tuệ, nghị lực và Nguyên muốn thử sức. Nhưng hình như may mắn chẳng thèm mỉm cười dẫu công sức Nguyên bỏ ra không ít. Mỗi lần có học bổng toàn phần dành cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn Nguyên đều làm hồ sơ, đáng lẽ ra với bảng điểm đẹp Nguyên sẽ bay sớm, ấy thế mà Nguyên toàn bị loại từ vòng gửi xe. Mỗi lúc như vậy Nguyên lại thở dài tự trách "chắc có người giỏi hơn tao thôi".
Lần này thì khác, có tín hiệu mừng, chị phụ trách trên phòng công tác chính trị-sinh viên cho Nguyên biết hồ sơ của Nguyên được lọt vào top 5. Chỉ cần qua vòng phỏng vấn tiếng Anh, nếu lọt được vào top 3 sẽ chắc chắn được... "bay". Và thế là Nguyên lao vào cày tiếng Anh dù về cơ bản tiếng Anh của Nguyên không tệ chút nào.
Ừ hai đứa trong phòng đều có tin vui nên cái phòng xập xệ hơn chục mét vuông cũng như có thêm sức sống. Đống quần áo của Phong tuy vẫn vứt ngổn ngang nhưng trông không đến mức "ngứa mắt", còn đống giáo trình của Nguyên vẫn gọn gàng ngay góc phòng và dường như ngày càng thêm phần cũ nát. Bác chủ nhà dạo này thấy hai đứa líu lo suốt cũng vui miệng "Hai đứa dạo này kiếm được người yêu hay sao thế?". "Chỉ một đứa thôi bác ạ, còn đứa kia sắp chia tay bác đấy"- Phong lại nhanh miệng trước. Bác chủ nhà tưởng thật nói luôn: "Chúng mày chuyển đi làm gì, chỗ bác là rẻ nhất rồi đấy". Hai đứa cùng nhìn nhau cười.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!