NGƯỜI TRONG LÒNG - Chương 63: Đấu thầu thành công
PhongFG | Chat Online | |
19/08/2019 12:41:14 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
156 lượt xem
- * NGƯỜI TRONG LÒNG - Chương 64: Uy hiếp (Truyện ngôn tình)
- * QUỶ ĐẾ ĐỘC PHI: ĐẠI TỶ PHẾ VẬT NGHỊCH THIÊN - Chương 1.1: Tra nam tiện nữ! (Truyện ngôn tình)
- * NGƯỜI TRONG LÒNG - Chương 62: Chuyện may mắn nhất trong cuộc đời (Truyện ngôn tình)
- * NGƯỜI TRONG LÒNG - Chương 61: Cha con gặp mặt (Truyện ngôn tình)
Ăn cơm xong, Chu Duyên Xuyên còn phải tiếp tục làm việc.
Trong phòng ngoài ánh đèn màu vàng ấm áp, nhỏ nhỏ trên bàn làm việc thì tất cả đèn khác đều đã tắt.
Chu Duyên Xuyên ngồi ở bàn làm việc, nghiêm túc nhìn tài liệu hợp tác cùng công ty nước ngoài, còn Hà An Nhiên cũng rất tự giác không quấy rầy anh, cô nằm trên sô pha, ôm laptop lên mạng.
Lên mạng một lúc, cô cảm thấy đôi mắt hơi đau nên không khỏi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa lúc có thể nhìn thấy cảnh đêm ở xa xa.
Thành phố này, xa hoa truỵ lạc, bên ngoài là ánh đèn nê ông muôn vàn màu sắc, trong không gian, phảng phất còn nghe thấy tiếng xe cộ ồn ào bên dưới, chiếc rèm trước cửa sổ sát đất đung đưa nhẹ nhàng trước cơn gió.
Chu Duyên Xuyên xem xong một phần tài liệu, vừa lúc ngẩng đầu nhìn cô, anh chỉ nhìn thấy sườn mặt của cô, cô còn đang ngây người nhìn bên ngoài cửa sổ, muôn vàn màu sắc bên ngoài cửa sổ hội tụ trong đôi mắt của cô, trở thành những chấm sáng nho nhỏ, dường như thứ ánh sáng rực rỡ đó đã sắp tràn ra khỏi đôi mắt cô.
Khóe môi anh không khỏi hơi nhếch lên.
Hà An Nhiên nhìn đủ mới thu hồi tầm mắt, chuẩn bị lên mạng một lát nữa, ai ngờ vừa quay đầu thì thấy đôi mắt đầy ý cười của Chu Duyên Xuyên.
Cô ngồi xếp bằng trên sô pha, đặt máy tính trên đùi, nhìn thẳng vào anh, cùng anh nói chuyện.
“Anh xong rồi à?”
Chu Duyên Xuyên lắc đầu với cô: “Chưa.”
Gương mặt vốn có ý cười của Hà An Nhiên lập tức ủ rũ, cô còn tưởng là anh xong rồi.
“Sao thế, mệt à?”
“Cũng không phải.” Cô cúi đầu xem máy tính, lướt lướt xuống.
“Nhưng mà anh còn chưa xong thì nhìn em làm gì?”
“Không kìm nén được.” Lời âu yếm của Chu Duyên Xuyên đột nhiên đến mà không kịp phòng ngừa, bây giờ anh nói càng ngày càng quen miệng.
Hà An Nhiên mím môi: “Anh nói thật đi, có phải là cảm thấy em đẹp, cho nên mới nhìn em?”
Chu Duyên Xuyên mỉm cười, bây giờ anh mới phát giác, hai người ở bên nhau, không chỉ có anh da mặt dày hơn mà ngay cả cô cũng không mỏng đi chút nào.
Hà An Nhiên đắc ý cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.
Anh nhìn hàm răng sáng loáng của cô, dứt khoát đứng dậy khỏi chỗ, đến ngồi bên cạnh cô.
“Nếu anh cứ thế này thì chắc chắn sẽ không hoàn thành công việc đâu đấy.” Tuy cô nói vậy nhưng anh vừa ngồi xuống, cô đã lập tức tự giác xích lại gần.
Chu Duyên Xuyên nhìn màn hình máy tính, là giao diện Weibo, nhìn kỹ hơn nữa thì lại phát hiện, không phải cô đang xem Weibo anh sao, đột nhiên anh cảm thấy hơi buồn cười.
“Em xem Weibo anh làm gì?” Rõ ràng người thật đã ở ngay trước mắt, cô còn muốn xem trên Weibo.
Hà An Nhiên xấu hổ, cô kéo máy tính xuống một chút: “Em muốn xem một chút cũng không cho à?”
“Cho mà, em xem đi.” Chu Duyên Xuyên đưa tay ôm lấy má cô, để cô nhìn chính mình.
“Thế nào, có đủ HD không?”
Gương mặt Hà An Nhiên nóng lên, nhưng lại cảm thấy anh vô lại, cô nghiêng mặt đi, thoát khỏi bàn tay anh: “Nhưng em vẫn cảm thấy nhìn ảnh đẹp hơn thì sao đây?”
Chu Duyên Xuyên cũng hứng thú, hùa theo cô: “Em cảm thấy bức nào đẹp, đưa anh nhìn xem?”
Hà An Nhiên lập tức nhấc màn hình máy tính lên, bừng bừng hứng thú mở Weibo, chỉ cần bấm tên Chu Duyên Xuyên vào thanh tìm kiếm thì phía dưới đã có một chuỗi dài kết quả, nhưng mà cô không bấm vào, thay vào đó là click mở Weibo Chu Duyên Xuyên.
Cô chỉ vào một tấm hình trên màn hình máy tính, nói: “Anh nhìn xem, tấm này rất có khí chất.”
“Còn có bức này, cười rất ấm áp.”
Từ đầu đến cuối, Chu Duyên Xuyên chỉ mỉm cười nhìn cô, cho dù cô khen người trong ảnh thế nào, anh cũng rất bình tĩnh, dù sao thì người trong ảnh cũng là anh, chẳng lẽ anh còn ghen với chính mình?
“Anh cảm thấy thế nào?” Hà An Nhiên chỉ một bức ảnh lớn vừa mở ra, hỏi anh.
Chu Duyên Xuyên nghiêng đầu nhìn, ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh cảm thấy người thật đẹp hơn, hơn nữa người thật không chỉ có đẹp mà còn có thể trêu đùa.”
“Trêu đùa?”
“Ừ.” Chu Duyên Xuyên gật đầu, lúc cô còn chưa phản ứng lại thì anh đã vươn tay qua chỗ cô, vững vàng đặt ở gáy cô, người cũng nghiêng qua, bắt đầu một nụ hôn nồng nàn…
Hà An Nhiên bị anh hôn đến mềm nhũn, bàn tay càng nắm chặt áo sơmi trước ngực anh hơn.
Một cảm giác khô nóng quen thuộc dưới bụng truyền lên, gần đây bộn bề công việc, ngày nào anh cũng đi sớm về trễ, đã rất lâu anh chưa chạm vào cô, bây giờ vừa dính vào thì thật đúng không thể buông tay.
Hà An Nhiên cũng cảm giác được nụ hôn của Chu Duyên Xuyên dần dần thay đổi.
Chu Duyên Xuyên đặt cô trên sô pha, bàn tay nóng bỏng cũng bắt đầu không an phận mà chuyển động lên xuống, cúc áo cô không biết đã bị anh cởi từ khi nào.
Cô bất an mở mắt, mơ màng nhìn anh.
“Đừng như vậy…” Cô nhỏ giọng cự tuyệt.
Bây giờ dù sao cũng đang ở văn phòng, cô vẫn có chút lo lắng sợ hãi, lỡ như có người đi vào thì phải làm sao?
“Đừng lo lắng, đã qua giờ tan tầm rồi, sẽ không ai đi vào, cho dù có người tăng ca thì đây cũng là tầng mười tám, bọn họ không dám lên.”
Hà An Nhiên đặt tay trên đầu anh, vẫn muốn đẩy anh ra: “Không… Không được… Sô pha không thoải mái…”
Chu Duyên Xuyên mím môi cười, sau đó ngồi dậy, Hà An Nhiên vốn còn cho rằng anh cứ buông tha cô như vậy, ai ngờ anh lại cúi người bế cô lên.
“Chúng ta đổi chỗ.” Anh dán vào vành tai cô, nhẹ nhàng nói.
Chu Duyên Xuyên bế cô đi đến phòng làm việc, duỗi tay ấn một cái nút dưới bàn, lúc cô còn chưa phản ứng lại thì một cánh cửa đã xuất hiện trước mắt cô.
Anh mở cửa, bên trong là một phòng nghỉ, còn có một chiếc giường.
Cô giật mình nhìn anh: “Sao trước nay em không biết ở đây còn có một gian phòng?”
Chu Duyên Xuyên dùng chân đóng cửa lại, bế cô đến bên giường: “Chuyện em không biết còn nhiều lắm.”
Hà An Nhiên phảng phất ngửi được mùi gỗ: “Nơi này vừa mới được xây dựng?”
Chu Duyên Xuyên đè cô trên giường, cô nằm trên giường nhìn anh.
Trong mắt cô như có một ngân hà rực rỡ lung linh, khiến anh không thể khống chế được mà chìm đắm trong đó, anh vươn tay, che lại đôi mắt cô.
“Ừ, vừa mới làm xong.”
Mặt khác không cần nhiều lời, Hà An Nhiên cũng hiểu.
Chu Duyên Xuyên dùng cơ thể áp chế cô, cơ thể nho nhỏ của cô mềm mại kì lạ. Một tay anh che lại đôi mắt cô, một tay khác đốt lửa khắp nơi trên người cô.
Trước mắt đã rơi vào một mảnh tối đen, trong lòng bàn tay anh, lông mi cô run rẩy hai cái, cuối cùng vẫn chậm rãi khép lại, tùy ý để anh muốn làm gì thì làm.
.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!