Đó chỉ là tên giống truyện - Chương 2: Chị Bông...chính thức lấy chồng

76 lượt xem

Từ sau ngày tang thương của gia đình chị, thì lại có nhiều anh trong xóm tôi vui mừng vì chị vẫn chưa có chồng. Nhất là gã, tuy gã rất đau lòng khi thấy chị đau khổ nhưng ít ra gã vẫn còn có hi vọng. Đây là cơ hội cho gã ở bên và chăm sóc cho chị. Nhưng rồi chị bỏ nhà lên thành phố, chị được người chú giới thiệu đến một nhà hàng phục vụ khách du lịch ở thành phố. Chị cố gắng làm việc thật nhiều để quên anh Bình, quên đi nỗi đau mất anh trai. Chị còn yêu anh Bình lắm và anh cũng vậy. Nhiều lần anh đi tìm chị nhưng vì gia đình phản đối nên anh đành cưới vợ.

Nghe người ta kể rằng, từ khi có chị làm tại nhà hàng thì khách đến đông như kiến. Ai cũng muốn ngắm cô đứng quầy lễ tân trẻ trung xinh xắn, mang vẻ đẹp nhà quê mặn mà của chị.

Nhiều ông khách dòm ngó chị mà chị vẫn kiên quyết giữ vẻ mặt lạnh như băng. Nhưng rồi tức nước vỡ bờ vào một ngày.

- Em lại uống với anh ly nào. Em xin quá. Em tên gì?

- Cháu chỉ đứng quầy chứ không uống bia được mong chú thông cảm? Cháu tên Bông.

- Ồ! Tên đẹp giống người quá.

- Cho anh hôn cái nào cưng? Tối nay đi với anh nhé! Tiền với anh không thiếu đâu cưng.

Rồi gã ôm và ve vuốt lên khuôn mặt chị. Chị giảy dụa và bỏ chạy vào trong khóc nức nở, chưa bao giờ chị thấy nhục nhã đến vậy. Một người đàn ông bằng tuổi cha chị mà.... Rồi chị nghỉ việc quay về quê ở với ba mẹ như xưa. Dù sao vết thương tình trong chị cũng đã được thời gian vá lại tuy chưa lành hẳn nhưng vẫn đủ cho chị nguôi ngoa.

Gã vẫn còn ở nhà chị, chờ đợi ngày chị về. Chị vẫn không mẩy mây để ‎tâm đến gã. Sau ngày ấy, chị cũng có vài mối tình nữa nhưng rồi cũng không đi đến đâu. Ba mẹ chị buồn bã:

- Có con gái lớn trong nhà như hũ mắm treo đầu giàn, mẹ lo lắm, con liệu mà có chồng đi. Năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Mẹ thấy thằng Tâm vừa hiền lành, vừa đảm đang, con yêu nó về sẽ hạnh phúc nhất đó. Ba mẹ thương nó lắm. Mà nó yêu con đến vậy nữa. Coi như con vì mẹ mà ưng thằng Tâm có được không?

Ba chị cũng muốn chị lấy gã nên nhiều lần đòi chết vì chị.

- Tao nuôi mày đến tầm này tuổi rồi giờ coi như tao van xin mày đấy.

Thế là, chị cắn răng làm đám cưới với gã. Sau bao nhiêu năm chờ đợi, mơ ước cuối cùng gã cũng cưới được chị. Điều mà gã có nằm mơ cũng không thể xảy ra. Gã chăm lo cho chị như chăm một quả trứng sợ nó vỡ, như bông hoa sợ tàn.

Hai tháng trôi qua kể từ ngày chị lấy gã, mặt chị lặng lẽ, nghe đâu chị và gã chưa bao giờ nằm cùng nhau. Gã vẫn kiên trì chiều chuộng chị, đến cả quần áo những ngày chị có bịnh, gã cũng giặt sạch và thơm phức. Gã làm hết mọi việc không để chị phải lo toan điều gì. Vậy mà chị vẫn ghét gã như ghét một kẻ thù vậy.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo