THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 20.2: Trảm thủ (hạ)

77 lượt xem

Lại nói tiếp chuyện pháp trường. Tuệ Dung và Phi Yến đều cùng lúc xuất hiện từ trong bìa rừng. Khinh công của Phi Yến trác tuyệt vô cùng, đạp nhẹ mấy bước trên biển người là đã bay tới ngay đài xử trảm. Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, Phi Yến chen vào vòng người, gào khóc:
- Thiên Văn! Thiên Văn!
Phi Yến nức nở luôn miệng gọi. Tuệ Dung đến sau Phi Yến một chút.
Mã Tề và Sách Ngạch Đồ nhìn nhau, đầu óc trống rỗng, thế này là thế nào đây? Thân thể hai người cứng đờ, toàn thân nhất thời bỗng trở thành lạnh băng nhìn Phi Yến ôm lấy Cửu Dương mà khóc.
Cửu Dương mỉm cười yếu ớt, nét cười nhẹ lướt như những con sóng trôi nổi trên mặt Tây hồ. Tiếng khóc của Phi Yến ban đầu chàng nghe rõ rệt như âm điệu của những đợt sóng vỗ vào ghềnh đá. Chàng cảm thấy như mình đang trở về lại Hàng Châu thật, khắp nơi là tiếng vi vu của hàng dương liễu. Rồi tiếng khóc của Phi Yến khi gần khi xa, như con sóng phủ cố bám lấy bờ đá. Chàng cảm thấy như thân mình bắt đầu nhẹ nhõm, lâng lâng, giọng chàng cũng lạc hẳn đi, mặc dầu chàng cố gắng nói nhưng nghe như tiếng thở của chàng:
- Tây Hồ… Tây Hồ...
Và chàng như chiếc diều giấy nhẹ nhàng theo gió bay lên… Những tiếng khóc than buồn thảm chàng nghe xa dần rồi tắt hẳn, như tiếng sóng cuối cùng vỡ vào ghềnh đá và tan loãng giữa dòng nước. Tiêu Phong, nữ thần y và Uyển Thanh đến đúng vào lúc Phi Yến gỡ tấm mặt nạ da người trên mặt Cửu Dương xuống. Mã Tề mím môi cắn chặt răng đứng phía bên trái Phi Yến, và Sách Ngạch Đồ thì rầu rĩ trơ khấc nhìn tấm mặt nạ da người trong tay phải Phi Yến. Tuệ Dung đầu tóc rũ rượi quỳ gối run run nắm lấy cổ tay Cửu Dương, đầu nàng gục xuống, nhìn không rõ sắc mặt. Lính của Mã Tề đứng quanh đó đều im lặng không nói gì, tất cả đều nhìn chằm chằm mặt đất, ngay cả một tiếng thở cũng không nghe thấy! Tiêu Phong như gặp phải cơn ác mộng chỉ biết trừng trừng mắt nhìn.
Trước mắt nữ thần y mờ mịt cả, nàng chỉ còn nghe thấy tiếng lá cao lương buồn bã lay động, rì rào.
Rốt cuộc Sách Ngạch Đồ là người lên tiếng phá vỡ bầu không khí đáng sợ này, Sách Ngạch Đồ huơ huơ tay cầm lấy chiếu chỉ trong tay người lĩnh thị vệ, nói:
- Trịnh thân vương tiếp chỉ.
Tiêu Phong, nữ thần y và Uyển Thanh buông mình xuống phía sau Tuệ Dung. Sách Ngạch Đồ nhắm mắt, như nén cơn đau buồn rồi mở mắt ra đọc:
- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Luật lệ đại Thanh là do Thánh Tổ đặt ra, căn cứ theo Minh luật, người Minh không phân chia Bát kỳ, tất nhiên trong Minh luật không có dị nghị Bát kỳ. Nhưng dân tộc Mãn Châu nhập quan lập triều lập ra Bát kỳ, dĩ nhiên tình hình không giống như Minh triều. Cho nên trẫm quyết định, từ nay luật lệ đại Thanh sẽ được bổ sung thêm một điều: “Trì quý bát nghị pháp.” Về sau, phàm Bát kỳ vương công quý tộc hay thân thuộc, nếu như vi phạm pháp luật, phi tâm pháp, sẽ có quyền viết sớ tâu thỉnh thị xử trí, hình bộ sẽ dùng bát nghị chi pháp phân biệt bình nghị. Bát nghị gồm: “Tân, cố, thiền, năng, công, quý, cần, chánh.” Sau khi nghi phạm được bát nghị thẩm phán, đánh giá mức độ xác thực của vụ việc, đưa ra phán quyết về vấn đề được trình bày dựa trên việc giải thích pháp luật và đánh giá chủ quan, nếu được hơn phân nửa bát nghị đồng ý thuyên giảm tội hình sẽ được giảm tội, hoặc được hoãn hình.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư