THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 26: Di phục xuất tuần
![]() | No.1 | Chat Online |
22/08/2019 13:34:04 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
99 lượt xem
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 27: Sa vào lưới rập (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 28: Đoạn trường phân li (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 25: Tết hoa đăng (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 24: Theo chàng góc bể chân trời (Truyện kiếm hiệp)
Nửa năm sau Khang Hi nhận được thư gởi về từ chiến trường Ô Lan Bố Thông. Trận chiến giữa Trung Mông lần này Cát Nhĩ Đan thất bại nặng nề, phải chạy về khu căn cứ Y Lợi nhưng Y Lợi đã bị Sách Vọng A Na Bố Đan làm phản chiếm giữ. Cát Nhĩ Đan định chạy sang Tây Tạng nhưng đường đi bị quân của Tiêu Phong và Tô Khất ngăn trở. Nhiều thủ hạ đầu hàng quân Thanh, Cát Nhĩ Đan bèn tự vẫn mà chết.
Khang Hi đọc xong thư rất đỗi vui mừng, bèn sai Ung công công đi gọi Mã Tề, cha con họ Sách, Ngạch Nhĩ Thái, Long Khoa Đa, Mộc Khả Hỷ vào cung Càn Thanh bàn chuyện xuất cung để xem tình hình dân chúng vùng tây bắc, sẵn tiện thăm thú đó đây.
Sáng hôm sau nhóm người Khang Hi rời khỏi kinh thành, vì đường đến tây bắc trời còn lạnh nên theo ý của Ngạch Nhĩ Thái phía ngoài xe nên phủ một lớp màn bằng lụa nỉ, vừa ấm, và đàng hoàng lại hợp với thân thế nhà vua nhưng Khang Hi không muốn thế vì như vậy nó choáng lộn quá, mà chỉ cho che bằng một áo cánh gà vải bông. Long Khoa Đa, Mộc Khả Hỷ biết tính Khang Hi giản dị, can cũng không được, đành phải theo ý mà làm. Ngoài ra chuyến đi lần này Khang Hi cũng không cho đoàn hộ giá, tùy tùng, rầm rầm rộ rộ đi theo.
Cỗ xe ngựa chậm rãi tiến về phía ngoại ô, trong xe có Khang Hi, nữ thần y, Ung công công và Tuệ Dung. Phía ngoài là Sách Ni cải trang thành một quản gia, Long Khoa Đa làm phu xe. Sách Ngạch Đồ, Ngạch Nhĩ Thái, Mộc Khả Hỷ và Mã Tề là nô bộc, mỗi người một ngựa. Ung công công ngồi trong xe vén rèm cho Khang Hi ngắm phong cảnh ngoại ô. Khang Hi nhìn cảnh sắc bên ngoài, giang sơn cẩm tú của mình, những ngọn núi xanh, những cánh đồng dài trải rộng ra trước mắt, tiếng gió hòa tiếng vó ngựa vang khắp núi rừng, cảnh vật sống động làm tâm trạng nhà vua rất vui vẻ.
Đi tới Thái Nguyên, Sách Ni thấy mặt trời đang từ từ lặn trên đỉnh núi bèn cho ngựa chạy lại gần cửa sổ nói:
- Bẩm hoàng thượng, mặt trời đã gần xuống núi, coi bộ đêm nay chúng ta phải nghỉ ở đây, nhưng sáng mai đi ba mươi dặm là đến đường cái quan, ở đó sẽ có nhà trọ đàng hoàng…
Khang Hi xua tay nói:
- Không sao, trẫm là người thích tĩnh, hơn nữa dựng lều ngủ ngoài trời cũng rất vui, không có sao.
Long Khoa Đa đang đánh xe, nghe vậy quay đầu lại cười nói:
- May là hoàng thượng của chúng ta thích tĩnh, bằng không thì nửa tháng với đồi núi sông nước chắc ngài sẽ chán ngán lắm?
Đoạn Long Khoa Đa cho ngựa dừng lại. Ung công công dìu Khang Hi xuống xe. Khang Hi ngồi trên xe đã lâu, cảm thấy người bã ra vì xe lắc, vừa xuống đất đã vươn vai đi tới đi lui cho giãn gân cốt.
- Đến đâu rồi?
Khang Hi nhìn Mộc Khả Hỷ, Mộc Khả Hỷ đáp:
- Bẩm hoàng thượng, chỗ này trước là bến đò Hoa Đào, lớn nhất Thái Nguyên, bây giờ bị lấp bằng rồi.
- Bến đò Hoa Đào? - Khang Hi gật gù - Cái tên khá hay.
Sau đó Khang Hi cúi xuống bới lấy một ít cát ở dưới chân, thấy phía dưới là đất xốp đen, nói:
- Nơi đây trước kia là ruộng tốt.
Mộc Khả Hỷ gật đầu, bất giác Khang Hi buông đống cát xuống thở một hơi dài:
- Những vương tôn công tử con nhà quan, sống ở trong thế giới phồn hoa, những a ca sống trong đống lụa là, nếu không đến đây thì làm sao biết được cảnh khổ trong chốn nhân gian.
Chiều hôm đó Khang Hi đích thân phụ các quan đắp bếp nấu ăn, và dựng lều lên để ngủ đêm ở nơi bãi đất hoang vu này. Tuệ Dung được lệnh chỉ hầu nữ thần y, không cần phải phụ. Hai người ngồi trong xe nhìn mặt trời đã sắp lặn hẳn. Vòm trời bao la, tầng tầng lớp lớp ráng chiều như những cánh hoa sen hồng, ánh qua những làn khói bếp uốn lượn, trời đã dần dần tối lại. Khi lều được dựng xong, Tuệ Dung dìu nữ thần y vào lều. Bên ngoài Sách Ngạch Đồ đốt lửa trại lên, rồi cùng Khang Hi, Ung công công, Long Khoa Đa, Ngạch Nhĩ Thái, Sách Ni, Mã Tề và Mộc Khả Hỷ ngồi quanh đống lửa cháy bừng bừng hắt lên một quầng sáng, mùi thơm sườn lợn nấu trong nồi lan toả nức mũi.
Trong khi mọi người ăn uống ngoài trời thì nữ thần y ngồi trong lều đờ đẫn nhìn nóc lều, Tuệ Dung đem thịt nướng vào cho nữ thần y, nhận được cái lắc đầu. Tuệ Dung đành đặt dĩa đồ ăn xuống thảm, thầm nghĩ người chết thì đã chết rồi, người sống thì vẫn phải sống, nữ thần y cứ ủ rũ như vậy làm nàng buồn chết được.
Hai người ngồi bên nhau, im lặng hồi lâu. Một lúc sau nữa cũng không ai lên tiếng, tĩnh mịch đến nỗi Tuệ Dung có thể nghe được tiếng củi lép bép trong đống lửa trại bên ngoài, lại nhìn khuôn mặt trầm tư của nữ thần y, không hề động đậy, trông như một bức tượng đúc bằng sắt. Đột nhiên, nữ thần y đang ngồi cả người choáng váng, sắc mặt tái nhợt. Tuệ Dung thấy nữ thần y ngồi không vững nữa vội đưa tay ra đỡ.
- Chắc nương nương đi đường đã mệt, hay là nương nương đừng nên thức khuya, nằm xuống ngủ thôi.
Nữ thần y lắc đầu. Tuệ Dung im lặng, mãi sau mới nói:
- Vậy để nô tì đi nấu chén canh an thần cho người.
Dứt lời bèn đứng dậy rời khỏi lều.
Một khắc sau Tuệ Dung nấu canh xong, rót ra chén định mang cho nữ thần y thì gặp Sách Ngạch Đồ đứng trước căn lều của chàng ngẩng đầu nhìn bầu trời đen sẫm và các chùm sao lấp lánh. Tuệ Dung bước lại cười nói:
- Ngài cũng không ngủ được ư?
Sách Ngạch Đồ gật đầu:
- Ta muốn tận hưởng cái cảm giác đêm ngoại ô, còn nàng, khuya rồi sao không đi ngủ đi?
Tuệ Dung nói:
- Nô tì nấu chén canh sâm để quý phi an thần, không sao, nô tì thức khuya ngày mai trên xe sẽ ngủ được thôi.
Sách Ngạch Đồ lại gật đầu, Tuệ Dung hỏi:
- Không biết lần này hoàng thượng xuất cung định đi đâu?
Sách Ngạch Đồ nói:
- Hoàng thượng đi Thanh Hải.
Tuệ Dung nhìn sững Sách Ngạch Đồ, trong lòng nghi ngờ sự rộng lượng của Khang Hi.
Sách Ngạch Đồ hiểu tâm trạng của nàng, nhanh chóng nói thêm:
- Hôm trước có thư của quan huyện tỉnh Thanh Hải gởi cho hoàng thượng, trong thư nói nước lũ đã làm phá vỡ đê bao bọc hai tỉnh Thanh Hải và Cam Túc, làm chết hai nghìn người nên hoàng thượng muốn tới đó xem.
Tuệ Dung vẫn còn nhìn sững Sách Ngạch Đồ, không chút che giấu vẻ hoài nghi trên mặt nàng. Mộc Khả Hỷ ở đâu bước lại nói:
- Hồi trước ta ở Dân Hòa, đúng là hằng năm vào mùa này khắp nơi đều chìm trong nước lũ trắng xóa. Nhà nhà lâm cảnh màn trời chiếu đất, cuộc sống đầy bi kịch. Nhớ năm ta tám tuổi trong nhà lương thực bị thiếu hụt trầm trọng, dẫn đến cảnh cha mẹ chết đói, chị gái của ta cũng chết vì bệnh dịch, riêng ta số may nên được một người bà con cưu mang.
Mộc Khả Hỷ vừa dứt lời, nước mắt đã chan hòa. Tuệ Dung an ủi Mộc Khả Hỷ và nói chuyện với Sách Ngạch Đồ thêm chút nữa rồi bưng chén canh vào lều cho nữ thần y. Tuệ Dung đặt chén canh xuống thảm. Nữ thần y vẫn ngồi bất động trong bóng đêm. Tuệ Dung bèn đi thắp đèn lên, ánh đèn mờ nhạt làm cho nàng vẫn không nhìn thấy nữ thần y rõ lắm.
- Từ khi nương nương nhập cung - Tuệ Dung nói - Sức khỏe yếu kém liên miên, cho nên trong mấy ngày tới đây nương nương hãy chú ý chăm sóc bản thân thật tốt, không nên để khi hai người gặp lại nhau rồi Trịnh thân vương thấy nương nương ủ rũ, sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của ngài.
Truyện mới nhất:
- Tận Thế Chi Tử (chương 2) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (Truyện tiểu thuyết)
- Ánh Trăng Dịu Dàng chương 3 (Truyện ngôn tình)
- Ánh Trăng Dịu Dàng chương 2 (Truyện ngôn tình)
- Ánh Trăng Dịu Dàng chương 1 (Truyện ngôn tình)
- TMA!ĐC? (52. Không bình thường) (Truyện ngôn tình)
- Thanh Mai Trúc Mã (P 3: OAN GIA NGÕ HẸP) (Truyện ngôn tình)
- Thanh Mai Trúc Mã (P2: LẦN ĐẦU GẶP MẶT) (Truyện ngôn tình)
- Không nên chủ quan trước mọi tình huống (Truyện ngắn)
- TMA!ĐC? (51. Em lo cho người khác ... anh lo cho em _ Qie) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!