CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG - Chương 9: Đánh cược

74 lượt xem

Tiêu Hạo lúc này nhịn không được trong lòng đậu đen rau muống.Ca có biết trị bệnh đâu mà bảo ca cứu người.Mẹ hệ thống, mi đi ra cam đoan ta không đánh chết mi.
Bản thân Tiêu Hạo vừa mới học xong tri thức Hoàng cấp luyện đan sư, ngay cả luyện đan còn chưa thử 1 lần nói chi đến trị bệnh cứu người.
“Bởi vì kí chủ phương diện y thuật là không biết gì.Hệ thống quyết định hỗ trợ kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, hỗ trợ một bộ hạ phẩm ngân châm cùng 1 quyển Hoàng cấp hạ phẩm y phổ.Mở ra chức nghiệp Y sư.”
Tiêu Hạo mở ra mình thông tin cá nhân.
Kí chủ:Tiêu Hạo.
Chức nghiệp:Học sinh cấp 3 lớp 12, Địa Cầu tu sĩ, đại sư cấp đầu bếp, Hoàng cấp hạ phẩm Y sư.
Chiến lực:300(người bình thường là 5).
Tu vi:Luyện Khí tam trọng.
Kỹ năng:Phá Vọng chi nhãn(cấp 1).
Điểm hối đoái:0(-1000).
“Hệ thống, điểm hối đoái của ta làm sao có -1000 rồi?”
Tần Hạo nhìn mục điểm hối đoái nghi hoặc hỏi.
“Bởi vì hỗ trợ kí chủ nhiệm vụ, mà cũng không phải là hỗ trợ miễn phí.Cái này xem như kí chủ thiếu nợ hệ thống điểm hệ thống.Nguyên nhân là 1 bộ hạ phẩm ngân châm cùng Hoàng cấp hạ phẩm Y phổ giá trị là 2000 điểm hối đoái.Nhưng hệ thống tự động đưa ra hỗ trợ mà giảm giá 50% điểm hối đoái nên chỉ còn 1000.”
“Con mẹ nó hố cha hệ thống.”
Tần Hạo triệt để bó tay với cái cực phẩm hệ thống này rồi.Tự động phát nhiệm vụ không nói, mà còn tự động nhận giúp vật phẩm gài bẫy mình thiếu nợ nó nữa chứ.
“Đinh, nhắc nhớ kí chủ, hệ thống điểm hối đoái vay mượn là có tính lãi.1 ngày 100 điểm hối đoái tiền lời nha.Mời kí chủ nhanh chóng thanh toán xong điểm hối đoái đã vay mượn.”
Tiêu Hạo triệt để im lặng.Ca muốn giải trừ trói chặt, hệ thống mi tha ta đi được không.Tiêu Hạo nội tâm khóc không ra nước mắt.
Tiêu Hạo từ khi bị hệ thống nhận chủ sau đó có thể nói là thường xuyên bị hố.Nếu là người nào trên thế giới nhảy nhiều hố nhất, Tiêu Hạo không chút do dự lệ rơi đầy mặt đứng ra chỉ mình.
Tiêu Hạo cũng lười nhác suy nghĩ về cái thả hố hệ thống này nữa.Nói lời chào Trình Đông, Tiêu Hạo cất bước tiến đến phòng chữa bệnh của ông lão.
Ninh Tuyết Yên thấy Tiêu Hạo cất bước đi đến phòng của ông lão mà nhóm thầy thuốc lúc nãy nói vô vọng cứu trị.Nàng ngạc nhiên hỏi Tiêu Hạo.
“Tiêu Hạo, bạn đi vào đó làm gì?”
Tiêu Hạo không quan trọng hờ hững nói ra.
“Tất nhiên là đi cứu người à.”
Ninh Tuyết Yên gương mặt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.
“Bạn còn sẽ học y?”
Trình Đông nghe Tiêu Hạo muốn vào chữa cho trong phòng bệnh ông lão, tâm lý âm thầm kích động, chạy đến lắp bắp nói.
“Tiểu huynh đệ, cậu có thể chữa được cho trong phòng ông lão kia.”
Tiêu Hạo bĩu môi khinh thường, giả trang một dạng thế ngoại cao nhân thần bí.
“Một cái nhấc tay mà thôi, luyện đan sư nhất mạch của ta muốn chữa bệnh gì mà không được.Không có chúng ta chữa không hết bệnh, chỉ có người bệnh có hay không trả đúng giá để chữa mình bệnh thôi.”
Trình Đông khuôn mặt lộ vẻ kinh hãi, đối với lai lịch của Tiêu Hạo ngày càng hiếu kỳ.
Ninh Tuyết Yên một bên có chút không tin nói ra.
“Tiêu Hạo bạn học, đừng có mà chém gió.Bạn mà chữa được ông lão kia thì mình cũng là thần y rồi đây.”
Thấy Ninh Tuyết Yên không tin mình, Tiêu Hạo có chút tức giận nói.
“Ninh đại hoa khôi đây là ý gì?xem thường y thuật của mình sao?Nếu không hai chúng ta đánh cược thế nào?”
“Đánh cược cái gì?”
“Nếu mình chữa khỏi cho ông lão trong phòng, bạn đáp ứng mình một yêu cầu.Mình trị không được, mình đáp ứng bạn một yêu cầu.”
Tiêu Hạo như đạt được mục đích cười gian nói.
Ninh Tuyết Yên cũng suy nghĩ một chút, đồng ý nói.
“Được.Cược thì cược, chỉ cần không xách yêu cầu quá đáng là được.Mình không tin bạn hội có y thuật đâu.”
“Rồi rồi.Ninh đại hoa khôi theo mình vào phòng xem chẳng phải sẽ biết.”
Tiêu Hạo đối với Ninh Tuyết Yên nói ra.Trình Đông cũng cùng đi theo 2 người vào phòng.
Nhìn nhắm mắt nằm trên giường ông lão, Tiêu Hạo nhướng mày nói với đám người.
“Tránh ra, tránh ra.Nếu không muốn ổng chết thì để tôi đến.”
Mấy vị thầy thuốc thấy người đến là một cái học sinh, cho là đến hồ nháo, giận dữ quát lên.
“Thằng nhóc ở đâu ra, không ở trường học cho tốt mà đến đây nói nhảm cái gì?”
Tiêu Hạo có chút khó chịu khi thấy đám thầy thuốc trong mặt mà bắt hình dong, tức giận nói.
“Mấy người là đang cản trở tôi cứu người đây.Nếu ông lão xảy ra bất trắc, mấy người gánh nổi không?”
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo