LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Tổng Hợp Truyện Ngắn - Chương 8: Trọn Kiếp Không Rời

158 lượt xem
Truyện 8: Trọn Kiếp Không Rời

Dưới tán cây bồ đề khi hoàng hôn xuống, cảnh sắc mang màu ngọt ngào ấm áp. Chàng ôm lấy ta, nắm bàn tay ta ngỏ lời cầu hôn với ta: 

– Nhược Nhi, nàng đồng ý làm thê tử của ta chứ!’

– Lâm Phong, ta chỉ là một cô nương bình thường, hai mắt còn không thể nhìn thấy chàng. Chàng lấy ta sẽ chịu thiệt…

Ta chưa nói hết lời, lời nói trên môi bị chặn lại bởi nụ hôn của chàng.

– Ta không thiệt thòi, ta không cần nàng nhìn thấy ta chỉ cần nàng có thể cảm nhận tình yêu của ta, đồng ý làm thê tử của ta đó chính là lễ vật vô giá đối với ta. – Ôm chặt nàng, thâm tình nói ra những lời từ đáy lòng.

Nghe những lời của chàng, ta cảm thấy thật ấm áp:

– Ta… Ta đồng ý làm thê tử của chàng! – Giọng ta nghẹn ngào, những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống.

– Nhược nhi ngốc, nàng không được khóc. Chúng ta lấy thiên địa làm chứng, cùng nhau kết bái phu thê, được không?

Lau nước mắt cho nàng, nàng đồng ý làm thê tử của hắn khiến hắn vui mừng.

– Được – Chàng cầm tay ta, dẫn ta đến gần gốc cây bồ đề, ta cùng chàng quỳ xuống, trái tim ta đập mạnh, lan tràn hạnh phúc ngọt ngào.

– Trước cây bồ đề lấy thiên – địa chứng giám, Lâm Phong nguyện cùng Lan Nhược kết thành phu thê, cùng nhau sống đến răng long đầu bạc, suốt đời suốt kiếp không chia lìa.

– Lan Nhược nguyện cùng Lâm Phong kết thành phu thê, cùng nhau sống đến răng long đầu bạc, suốt đời suốt kiếp không chia lìa…

Cúi lạy ba lạy, lấy thiên địa chứng giám cùng nhau kết tóc phu thê nguyện cùng nhau sống trọn kiếp mãi không chia lìa…

– Nhược nhi ta hứa với nàng sẽ bên nàng mãi mãi không xa rời!

‘Ánh sáng hoàng hôn dịu dàng chiếu lên hình bóng của hai người yêu nhau tựa như đang chúc phúc cho họ.

———————————————————————————

– Nhược nhi… Nàng yêu ta không? – Giọng nói suy yếu của một nam tử vang lên trong đêm khuya thanh tịnh.

– Lâm Phong, ta yêu chàng, suốt đời suốt kiếp của ta đều yêu chàng! – Từng câu từng chữ nàng thốt ra mang theo sự nức nở, đau xót tận cùng.

Màn đêm buông xuống, bầu trời âm u lấp lóa những tia chớp, không khí thoang thoảng mùi máu, một vật xung quanh như bị nhuốm nỗi buồn sâu thẳm hiu quạnh.
Ta ôm chàng dưới tán cây bồ đề, nơi mà ta và chàng cầu hôn ta, nơi mà chúng ta đã kết bái phu thê. Ta cầm tay chàng đặt lên gương mặt mình cảm thụ độ ấm mà chàng truyền tới cho ta. Ta muốn khoảnh khắc này diễn ra mãi mãi, để ta luôn được ở bên cạnh chàng.

– Nhược nhi, xin lỗi nàng, ta không thể thực hiện lời hứa với nàng được, nàng không trách ta chứ – Ánh mắt của hắn chứa đựng sự thâm tình nhìn nàng. Đây là nữ tử hắn yêu, nàng xinh đẹp như vậy, dịu dàng như vậy, hi sinh vì hắn nhiều như vậy nhưng hắn chưa kịp bù đắp cho nàng thì hắn lại sắp lìa xa nhân thế.

– Ta trách chàng, nhưng lại càng hận bản thân mình nhiều hơn. Là do ta vô dụng nên chàng mới vì ta mà… – Ta không thể thốt ra được lời nào nữa, cổ họng ta như bị nghẹn lại, khóe mắt cay cay, những giọt nước mắt trực trào rơi xuống. Nếu không phải vì ta quá vô dụng, chàng không phải vì lo lắng cho ta mà bị thích khách đánh trúng. Là do ta… Do ta…
– Không, nàng không có lỗi… Nàng không được khóc, ta sẽ rất đau lòng…!

Hơi thở của hắn yếu dần, cố hết sức đưa tay lên lau nước mắt của nàng. Những giọt nước mắt nàng chảy xuống như những lưỡi dao sắc bén cứa vào tim hắn vậy. Rất đau…

– Ta không khóc, không khóc nữa chàng đừng bỏ ta đi có được không…

Cố nuốt xuống những giọt nước mắt, ta không khóc nữa, ta không muốn chàng đau lòng…

– Nhược nhi… Nàng hát cho ta nghe được không…

Đây là tâm nguyện cuối cùng của hắn, hắn sắp không còn được nhìn thấy nàng, không còn được được nghe nàng hát nữa…

– Được, ta hát cho chàng nghe…

Khi chàng nắm chặt bàn tay ta…

Ta quyết định sẽ ra đi cùng chàng

Dù phải trải qua bao nhiêu khó khăn trắc trở

Mãi bầu bạn cùng chàng đến… Tận cùng thế gian

Cho dù ngày nào đó, trời và đất đều phân ly

Ta vĩnh viễn cũng sẽ không rời bỏ…

Giọng hát nức nở đau thương vang lên trong đêm khuya thanh tịnh khiến những vật vô tri cũng trở nên xót xa. Bàn tay hắn vô lực rơi xuống, ánh mắt nhắm lại, hơi thở đã dừng nhưng trên môi lại nở một nụ cười thật hạnh phúc. Nhưng nàng không thể nhìn thấy được…

Nước mắt ta không kìm được mà tuôn rơi, chàng đi rồi, chàng đã bỏ ta mà đi rồi…

– Ta cùng chàng kết tóc se duyên gốc bồ đề

Thiên địa chứng giám, hẹn cùng nhau sống cùng nhau

Khoảnh khắc chàng nói lời thề nguyện sao đẹp đến thế…

Chàng nguyện cùng ta…

… Trọn kiếp không rời…

Ôm chặt lấy chàng, tựa đầu vào chàng…

–  Lâm Phong, ta sẽ không để chàng bỏ rơi ta đâu! Chàng đợi ta nhé. Ta sắp được gặp chàng, sắp nhìn được nhìn thấy chàng rồi… Chúng ta sẽ ở bên nhau… Trọn kiếp không rời…

Những nước rơi xuống! Mưa rồi! Tình yêu của Lâm Phong và Lan Nhược tựa như một bản tình ca cao cả, vĩ đại khiến ông trời cũng phải cảm động…

Hỏi thế gian tình là gì?

Mà đôi lứa thề nguyện cùng nhau sinh tử…

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư