TRANH BÁ THIÊN HẠ - Chương 1230: Đều là thật sao?
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
27/08/2019 21:46:55 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
56 lượt xem
- * TRANH BÁ THIÊN HẠ - Chương 1227: Hóa ra chỉ là giết người (2) (Truyện kiếm hiệp)
- * TRANH BÁ THIÊN HẠ - Chương 1228: Tòa thành điên (Truyện kiếm hiệp)
- * TRANH BÁ THIÊN HẠ - Chương 1225: Chủ Công đến (Truyện kiếm hiệp)
- * TRANH BÁ THIÊN HẠ - Chương 1226: Hóa ra chỉ là giết người (Truyện kiếm hiệp)
Phương Giải ừ một tiếng:
- Như vậy cũng tốt, ngươi quen thuộc địa hình Linh Môn Quan hơn những người khác. Ngươi mang theo thuộc hạ của mình, cộng thêm một đội pháo doanh do An Đức Lỗ chỉ huy chiếm lấy Linh Môn Quan. Sau khi chiếm được Linh Môn Quan, phái người tuần tra đường sông, không để cho Cao Khai Thái chặn nước sông ở thương du. Cho nên, chiếm Linh Môn Quan khó, bảo vệ Linh Môn Quan càng khó hơn.
- Lý Thái!
Phương Giải gọi một tiếng, đại tướng Lý Thái lập tức đứng ra chắp tay nói:
- Có thuộc hạ!
- Dẫn theo đội của ngươi phối hợp tác chiến với Yến Tăng. Cao Khai Thái sẽ liều mạng ở Tần Hà, mà binh lực của Yến Tăng hiển nhiên không đủ. Chiếm Linh Môn Quan giao cho hắn, còn tuần tra đường sông thì giao cho ngươi.
- Tuân lệnh!
Lý Thái chắp tay lui về đằng sau.
- Hạ Hầu!
Phương Giải nhìn Hạ Hầu Bách Xuyên:
- Trận chiến Tần Hà này, ngươi là tướng tiên phong. Đại đội binh mã đều quan sát ngươi, cho nên đừng khiến ta thất vọng. Trận chiến này hung hiểm ở chỗ không có thủy sư giúp dỡ, pháo doanh giúp đỡ cũng có hạn. Dù sao tầm bắn của pháo không bắn được lên bờ quá xa.
- Xin Chủ Công yên tâm!
Hạ Hầu Bách Xuyên vỗ ngực nói:
- Thuộc hạ sẽ để cho Cao Khai Thái nhìn xem, tướng sĩ Hắc Kỳ Quân đánh giặc như thế nào.
…
…
Tần Hà cách Trường Giang một Giang Bắc Đạo, hai con sông vốn chảy song song với nhau, vốn không có chỗ giao nhau. Vào thời Thái Tông Đại Tùy bắt đầu xây dựng kênh Vĩnh Yên, theo Trường Giang nói thẳng tới Thái thành ở Kinh Kỳ Đạo. Tuy nhiên lúc đầu xây dựng kênh Vĩnh Yên, vì cam đoan công trình có khoảng cách ngắn nhất, nên lộ trình ở nơi khá hẻo lánh.
Thủy sư của Trịnh Thu bắc thượng nhất định phải đi kênh Vĩnh Yên, nên cách đại đội binh mã của Phương Giải khá xa. Nếu thủy sư theo kênh Vĩnh Yên tiến vào Tần Hà, thì phải mất ít nhất hai tháng mới đuổi kịp đội của Phương Giải. Ở thượng du Tần Hà có một đoạn sông rất hẹp lại chảy xiết, thuyền lớn của thủy sư chưa chắc đi qua được.
Lúc quân tiên phong của Hạ Hầu Bách Xuyên tới bờ nam sông Tần Hà, Cao gia quân đã bày xong trận thế.
- Mời Trần Hiếu Nho phái Kiêu Kỵ Giáo điều tra thêm ở gần đây.
Hạ Hầu Bách Xuyên quay đầu ra lệnh cho thân binh:
- Binh mã của Cao Khai Thái dựng trại ở bờ đối diện nhanh như vậy, khẳng định có thám báo đang theo dõi hành tung của chúng ta, cũng biết được nơi chúng ta qua sông. Người của Kiêu Kỵ Giáo đều là cao thủ truy tìm dấu vết, hữu dụng hơn thám báo trong quân chúng ta.
- Tuân lệnh.
Thân binh dưới trướng lên tiếng, xoay người đi làm việc.
Hạ Hầu Bách Xuyên giơ Thiên Lý Nhãn lên nhìn bờ đối diện, lông mày dần nhíu lại.
- Nhìn cờ hiệu, người thủ Tần Hà họ Trịnh.
Y buông Thiên Lý Nhãn xuống, suy nghĩ xem trong quân Cao Khai Thái có tướng lĩnh nào họ Trịnh.
- Là Trịnh Tử Vực.
Người nói chính là Trần Hiếu Nho.
Vừa rồi thân binh còn chưa đi xa đã gặp được Trần Hiếu Nho đúng lúc tới.
- Tướng quân không cần quan tâm tới thám báo của kẻ địch, tí nữa ta sẽ phái người quét dọn.
Trần Hiếu Nho nói:
- Gần đây có người mới tới, rất bản lĩnh, khinh công cao tuyệt, nhất là y đang mong muốn được biểu hiện. Giao nhiệm vụ này cho y, y sẽ làm rất tốt, hơn nữa không để lại dấu vết.
Hạ Hầu Bách Xuyên đã gặp qua Tửu Sắc Tài, cho nên lập tức nghĩ tới tên mập mạp kia.
- Đó là một kẻ có tâm kế, cho nên ngươi đề phòng đừng bị y đoạt mấy chức Đô thống Kiêu Kỵ Giáo.
Hạ Hầu cười nói.
Trần Hiếu Nho duỗi lưng một cái, hít một hơi thật sâu không khí ẩm ướt của bờ sông:
- Đâu dễ bị cướp như vậy, chút tự tin đó ta vẫn có…Nói tới đối thủ của ngươi đi, Trịnh Tử Vực này là một trong những thuộc hạ được Cao Khai Thái coi trọng nhất. Tính toán thì đã theo Cao Khai Thái không dưới 15 năm. Lúc Cao Khai Thái mới chỉ là Biệt tương thì đã thu y rồi. Qua nhiều năm một mực mang theo y bên người.
- Người này bình thường rất ít khi lộ diện, ở trận chiến Tây Bắc mới được mọi người biết tới…Lúc trước chính là Cao Khai Thái phái y cản đường La Diệu, đường lui của Tả Tiền Vệ bị y đánh cho hoa rơi nước chảy. Sau khi Cao Khai Thái tiến binh vào Kinh Kỳ Đạo, Trịnh Tử Vực này là tướng tiên phong, một đường đánh tới bên ngoài thành Trường An, không cần Cao Khai Thái chỉ huy, thắng như chẻ tre.
- Đúng là đối thủ khó xơi.
Hai mắt Hạ Hầu Bách Xuyên sáng ngời:
- Đối thủ như vậy đánh mới đã nghiền.
- Đừng ngạo mạn!
Trần Hiếu Nho nhắc nhở:
- Trước khi nhìn kẻ địch phải nhìn rõ bản thân trước. Vừa rồi ngươi nhắc nhở ta chớ bị tên mập kia đoạt mất chức Đô thống Kiêu Kỵ Giáo, tại sao chính ngươi không thấy tình cảnh của mình. Tay Yến Tăng mới tới kia, chẳng phải cũng giống như tên mập kia, đang mong biểu hiện đó sao. Y chủ động đứng ra lãnh trách nhiệm chiếm Linh Môn Quan, thoạt nhìn là muốn tranh công đầu trong trận chiến qua sông Tần Hà này với ngươi, kỳ thực còn không phải muốn đánh một trận ra trò cho Chủ Công nhìn thấy sao? Linh Môn Quan không dễ đánh, không dễ hơn qua sông Tần Hà. Ta không tin một nơi quan trọng như Linh Môn Quan, Cao Khai Thái lại không phái trọng binh trấn thủ.
- Ta biết!
Hạ Hầu Bách Xuyên hít sâu một hơi:
- Chúng ta đi theo Chủ Công lâu nhất, đúng là có tình cảm sâu nhất với Chủ Công. Nhưng đám người mới tới kia, con mẹ nó đều là một đám có bản lĩnh. Mẹ nó chứ, nếu trận chiến qua sông Tần Hà này mà lão tử không đánh cho ra trò, thì đúng là không bằng được với người kia.
- Ngươi tự biết là tôt rồi.
Trần Hiếu Nho cười nói:
- Với vị trị của ta không thể thiên vị bất kỳ ai, cho nên ta sẽ trợ giúp Yến Tăng giống như trợ giúp ngươi. Làm hỏng chuyện của Chủ Công, dù ta có một trăm cái đầu cũng không đủ chém.
- Ha ha!Hạ Hầu cười to:
- Nếu phải dựa vào người khác mới chiến thắng được họ Yến kia, chẳng phải là mất mặt sao?
- Tuy nhiên…có một tin tức có lợi cho ngươi.
Trần Hiếu Nho cười thần bí:
- Tin về đối thủ Trịnh Tử Vực kia của ngươi. Dùng một bầu rượu ngon để đổi, bằng không sẽ không nói cho ngươi biết.
- Vậy mà con mẹ ngươi nói là không thiên vị.
…
…
Bờ bắc sông Tần Hà.
Trịnh Tử Vực buông Thiên Lý Nhãn xuống, sắc mặt khá ngưng trọng.
- Tướng tiên phong của Hắc Kỳ Quân là Hạ Hầu Bách Xuyên. Từ lâu trước ta đã nghe qua tên tuổi của người này, là một đối thủ khó xơi. Thành Lê Âm do Yến Tăng phòng thủ chính là bị y công phá, mà ta rất biết bản lĩnh của Yến Tăng.
Trịnh Tử Vực khẽ thở dài:
- Chủ Công cho ta sáu vạn binh mã thủ Tần Hà, nếu trận chiến này đánh không tốt, thì chúng ta liền rơi vào thế khó rồi.
Tướng lĩnh dưới trướng của y há miệng, dường như muốn nói lại thôi.
- Có gì nói thẳng, ta ghét nhất là kiểu nói năng ấp úng.
Trịnh Tử Vực lườm y một cái, nói.
Tướng quân Trương Căn Bảo nhìn xung quanh, sau đó lại gần Trịnh Tử Vực, hạ giọng nói:
- Đại tướng quân, thuộc hạ không lo lắng tới Hắc Kỳ Quân bờ bên kia, dù sao binh đến tướng ngăn, nước lên tường chặn, chính diện giao phong chúng ta chưa bao giờ sợ ai. Thuộc hạ lo lắng là…vì sao Chủ Công không phái người khác thủ sông Tần Hà, mà lại cứ là ngài? Ai cũng biết, trận chiến đầu tiên vào Kinh Kỳ Đạo, Hắc Kỳ Quân sẽ tấn công mạnh mẽ. Nhiệm vụ này không phải chuyện tốt gì.
- Ngươi có ý gì?
Trịnh Tử Vực cau mày hỏi.
- Đại tướng quân, ngài nghe nói chưa, chỗ Chủ Công có không ít thư từ, đều là Phương Giải của Hắc Kỳ Quân gửi cho Chủ Công. Nghe nói đó là thư của các tướng lĩnh trong quân chúng ta viết cho Phương Giải….
- Ta chưa bao giờ viết thư gửi cho Phương Giải.
Trịnh Tử Vực biến sắc nói.
- Thuộc hạ biết!
Trương Căn Bảo sốt ruột nói:
- Đại tướng quân chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy…nhưng ai có thể đảm bảo rằng những bức thư mà Phương Giải đưa cho Chủ Công đều là thật?
- Như vậy cũng tốt, ngươi quen thuộc địa hình Linh Môn Quan hơn những người khác. Ngươi mang theo thuộc hạ của mình, cộng thêm một đội pháo doanh do An Đức Lỗ chỉ huy chiếm lấy Linh Môn Quan. Sau khi chiếm được Linh Môn Quan, phái người tuần tra đường sông, không để cho Cao Khai Thái chặn nước sông ở thương du. Cho nên, chiếm Linh Môn Quan khó, bảo vệ Linh Môn Quan càng khó hơn.
- Lý Thái!
Phương Giải gọi một tiếng, đại tướng Lý Thái lập tức đứng ra chắp tay nói:
- Có thuộc hạ!
- Dẫn theo đội của ngươi phối hợp tác chiến với Yến Tăng. Cao Khai Thái sẽ liều mạng ở Tần Hà, mà binh lực của Yến Tăng hiển nhiên không đủ. Chiếm Linh Môn Quan giao cho hắn, còn tuần tra đường sông thì giao cho ngươi.
- Tuân lệnh!
Lý Thái chắp tay lui về đằng sau.
- Hạ Hầu!
Phương Giải nhìn Hạ Hầu Bách Xuyên:
- Trận chiến Tần Hà này, ngươi là tướng tiên phong. Đại đội binh mã đều quan sát ngươi, cho nên đừng khiến ta thất vọng. Trận chiến này hung hiểm ở chỗ không có thủy sư giúp dỡ, pháo doanh giúp đỡ cũng có hạn. Dù sao tầm bắn của pháo không bắn được lên bờ quá xa.
- Xin Chủ Công yên tâm!
Hạ Hầu Bách Xuyên vỗ ngực nói:
- Thuộc hạ sẽ để cho Cao Khai Thái nhìn xem, tướng sĩ Hắc Kỳ Quân đánh giặc như thế nào.
…
…
Tần Hà cách Trường Giang một Giang Bắc Đạo, hai con sông vốn chảy song song với nhau, vốn không có chỗ giao nhau. Vào thời Thái Tông Đại Tùy bắt đầu xây dựng kênh Vĩnh Yên, theo Trường Giang nói thẳng tới Thái thành ở Kinh Kỳ Đạo. Tuy nhiên lúc đầu xây dựng kênh Vĩnh Yên, vì cam đoan công trình có khoảng cách ngắn nhất, nên lộ trình ở nơi khá hẻo lánh.
Thủy sư của Trịnh Thu bắc thượng nhất định phải đi kênh Vĩnh Yên, nên cách đại đội binh mã của Phương Giải khá xa. Nếu thủy sư theo kênh Vĩnh Yên tiến vào Tần Hà, thì phải mất ít nhất hai tháng mới đuổi kịp đội của Phương Giải. Ở thượng du Tần Hà có một đoạn sông rất hẹp lại chảy xiết, thuyền lớn của thủy sư chưa chắc đi qua được.
Lúc quân tiên phong của Hạ Hầu Bách Xuyên tới bờ nam sông Tần Hà, Cao gia quân đã bày xong trận thế.
- Mời Trần Hiếu Nho phái Kiêu Kỵ Giáo điều tra thêm ở gần đây.
Hạ Hầu Bách Xuyên quay đầu ra lệnh cho thân binh:
- Binh mã của Cao Khai Thái dựng trại ở bờ đối diện nhanh như vậy, khẳng định có thám báo đang theo dõi hành tung của chúng ta, cũng biết được nơi chúng ta qua sông. Người của Kiêu Kỵ Giáo đều là cao thủ truy tìm dấu vết, hữu dụng hơn thám báo trong quân chúng ta.
- Tuân lệnh.
Thân binh dưới trướng lên tiếng, xoay người đi làm việc.
Hạ Hầu Bách Xuyên giơ Thiên Lý Nhãn lên nhìn bờ đối diện, lông mày dần nhíu lại.
- Nhìn cờ hiệu, người thủ Tần Hà họ Trịnh.
Y buông Thiên Lý Nhãn xuống, suy nghĩ xem trong quân Cao Khai Thái có tướng lĩnh nào họ Trịnh.
- Là Trịnh Tử Vực.
Người nói chính là Trần Hiếu Nho.
Vừa rồi thân binh còn chưa đi xa đã gặp được Trần Hiếu Nho đúng lúc tới.
- Tướng quân không cần quan tâm tới thám báo của kẻ địch, tí nữa ta sẽ phái người quét dọn.
Trần Hiếu Nho nói:
- Gần đây có người mới tới, rất bản lĩnh, khinh công cao tuyệt, nhất là y đang mong muốn được biểu hiện. Giao nhiệm vụ này cho y, y sẽ làm rất tốt, hơn nữa không để lại dấu vết.
Hạ Hầu Bách Xuyên đã gặp qua Tửu Sắc Tài, cho nên lập tức nghĩ tới tên mập mạp kia.
- Đó là một kẻ có tâm kế, cho nên ngươi đề phòng đừng bị y đoạt mấy chức Đô thống Kiêu Kỵ Giáo.
Hạ Hầu cười nói.
Trần Hiếu Nho duỗi lưng một cái, hít một hơi thật sâu không khí ẩm ướt của bờ sông:
- Đâu dễ bị cướp như vậy, chút tự tin đó ta vẫn có…Nói tới đối thủ của ngươi đi, Trịnh Tử Vực này là một trong những thuộc hạ được Cao Khai Thái coi trọng nhất. Tính toán thì đã theo Cao Khai Thái không dưới 15 năm. Lúc Cao Khai Thái mới chỉ là Biệt tương thì đã thu y rồi. Qua nhiều năm một mực mang theo y bên người.
- Người này bình thường rất ít khi lộ diện, ở trận chiến Tây Bắc mới được mọi người biết tới…Lúc trước chính là Cao Khai Thái phái y cản đường La Diệu, đường lui của Tả Tiền Vệ bị y đánh cho hoa rơi nước chảy. Sau khi Cao Khai Thái tiến binh vào Kinh Kỳ Đạo, Trịnh Tử Vực này là tướng tiên phong, một đường đánh tới bên ngoài thành Trường An, không cần Cao Khai Thái chỉ huy, thắng như chẻ tre.
- Đúng là đối thủ khó xơi.
Hai mắt Hạ Hầu Bách Xuyên sáng ngời:
- Đối thủ như vậy đánh mới đã nghiền.
- Đừng ngạo mạn!
Trần Hiếu Nho nhắc nhở:
- Trước khi nhìn kẻ địch phải nhìn rõ bản thân trước. Vừa rồi ngươi nhắc nhở ta chớ bị tên mập kia đoạt mất chức Đô thống Kiêu Kỵ Giáo, tại sao chính ngươi không thấy tình cảnh của mình. Tay Yến Tăng mới tới kia, chẳng phải cũng giống như tên mập kia, đang mong biểu hiện đó sao. Y chủ động đứng ra lãnh trách nhiệm chiếm Linh Môn Quan, thoạt nhìn là muốn tranh công đầu trong trận chiến qua sông Tần Hà này với ngươi, kỳ thực còn không phải muốn đánh một trận ra trò cho Chủ Công nhìn thấy sao? Linh Môn Quan không dễ đánh, không dễ hơn qua sông Tần Hà. Ta không tin một nơi quan trọng như Linh Môn Quan, Cao Khai Thái lại không phái trọng binh trấn thủ.
- Ta biết!
Hạ Hầu Bách Xuyên hít sâu một hơi:
- Chúng ta đi theo Chủ Công lâu nhất, đúng là có tình cảm sâu nhất với Chủ Công. Nhưng đám người mới tới kia, con mẹ nó đều là một đám có bản lĩnh. Mẹ nó chứ, nếu trận chiến qua sông Tần Hà này mà lão tử không đánh cho ra trò, thì đúng là không bằng được với người kia.
- Ngươi tự biết là tôt rồi.
Trần Hiếu Nho cười nói:
- Với vị trị của ta không thể thiên vị bất kỳ ai, cho nên ta sẽ trợ giúp Yến Tăng giống như trợ giúp ngươi. Làm hỏng chuyện của Chủ Công, dù ta có một trăm cái đầu cũng không đủ chém.
- Ha ha!Hạ Hầu cười to:
- Nếu phải dựa vào người khác mới chiến thắng được họ Yến kia, chẳng phải là mất mặt sao?
- Tuy nhiên…có một tin tức có lợi cho ngươi.
Trần Hiếu Nho cười thần bí:
- Tin về đối thủ Trịnh Tử Vực kia của ngươi. Dùng một bầu rượu ngon để đổi, bằng không sẽ không nói cho ngươi biết.
- Vậy mà con mẹ ngươi nói là không thiên vị.
…
…
Bờ bắc sông Tần Hà.
Trịnh Tử Vực buông Thiên Lý Nhãn xuống, sắc mặt khá ngưng trọng.
- Tướng tiên phong của Hắc Kỳ Quân là Hạ Hầu Bách Xuyên. Từ lâu trước ta đã nghe qua tên tuổi của người này, là một đối thủ khó xơi. Thành Lê Âm do Yến Tăng phòng thủ chính là bị y công phá, mà ta rất biết bản lĩnh của Yến Tăng.
Trịnh Tử Vực khẽ thở dài:
- Chủ Công cho ta sáu vạn binh mã thủ Tần Hà, nếu trận chiến này đánh không tốt, thì chúng ta liền rơi vào thế khó rồi.
Tướng lĩnh dưới trướng của y há miệng, dường như muốn nói lại thôi.
- Có gì nói thẳng, ta ghét nhất là kiểu nói năng ấp úng.
Trịnh Tử Vực lườm y một cái, nói.
Tướng quân Trương Căn Bảo nhìn xung quanh, sau đó lại gần Trịnh Tử Vực, hạ giọng nói:
- Đại tướng quân, thuộc hạ không lo lắng tới Hắc Kỳ Quân bờ bên kia, dù sao binh đến tướng ngăn, nước lên tường chặn, chính diện giao phong chúng ta chưa bao giờ sợ ai. Thuộc hạ lo lắng là…vì sao Chủ Công không phái người khác thủ sông Tần Hà, mà lại cứ là ngài? Ai cũng biết, trận chiến đầu tiên vào Kinh Kỳ Đạo, Hắc Kỳ Quân sẽ tấn công mạnh mẽ. Nhiệm vụ này không phải chuyện tốt gì.
- Ngươi có ý gì?
Trịnh Tử Vực cau mày hỏi.
- Đại tướng quân, ngài nghe nói chưa, chỗ Chủ Công có không ít thư từ, đều là Phương Giải của Hắc Kỳ Quân gửi cho Chủ Công. Nghe nói đó là thư của các tướng lĩnh trong quân chúng ta viết cho Phương Giải….
- Ta chưa bao giờ viết thư gửi cho Phương Giải.
Trịnh Tử Vực biến sắc nói.
- Thuộc hạ biết!
Trương Căn Bảo sốt ruột nói:
- Đại tướng quân chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy…nhưng ai có thể đảm bảo rằng những bức thư mà Phương Giải đưa cho Chủ Công đều là thật?
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!