[ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 7
No.1 | Chat Online | |
31/08/2019 16:20:48 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
148 lượt xem
- * [ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 8 (Truyện tiểu thuyết)
- * [ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 9 (Truyện ngôn tình)
- * [ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 6 (Truyện xuyên không)
- * [ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 5 (Truyện xuyên không)
“Mặc Uyên đã lâu không gặp. Đây là một dã hồ li ta nhặt được ở rừng đào, Tư Âm, mong ngươi giúp ta dạy bảo nó. Tư Âm à, còn không mau bái kiến Mặc Uyên thượng thần.”_ Chiết Nhan nhắc nhở.
Còn tưởng một chiến thần danh danh khắp nơi có ba đầu sáu tay, ai ngờ đâu lại là một người phong lưu hơn cả Chiết Nhan. _Tư Âm thầm nghĩ
“Thập lý đào lâm Tư Âm bái kiến Mặc Uyên thượng thần. Vì ngưỡng mộ đại danh của ngài đã lâu, tiểu tiên không quản đường xa tới đây, mong thượng thần thu nhận tiểu tiên làm đệ tử.”_ Tư Âm thi lễ nói.
Hôm nay, mấy vạn năm không thấy phong lưu lão phượng hoàng đưa tới cho ta một cái tiểu mẫu hồ ly, còn lừa ta nói là ven đường nhặt dã công hồ ly, chỉ sợ thân phận của tiểu hồ li này cũng không phải tầm thường. Nếu đoán không sai, tiểu hồ li này hẳn là con gái út của Hồ đế Bạch Chỉ, Bạch Thiển.
“Sư phụ, quạt ngọc, quạt ngọc bay đi rồi.”_ Lệnh Vũ gấp gáp chỉ tay về phía cây quạt đang lơ lửng trên trời.
Mặc Uyên nghe vậy nhìn về phía quạt ngọc, thầm nghĩ: Nó là đang đi tìm chủ nhân của nó sao?
Tất cả mọi người cũng ngẩng đầu nhìn lên. Quạt ngọc càng ngày càng bay xa, bay ra khỏi Côn Luân Khư.
“Sư phụ sẽ đi xem sao, các ngươi không cần đi theo”_ Mặc Uyên nhíu mày nhìn chiếc quạt đã bay xa rồi nói.
“Vâng ạ.”_ Các đệ tử đồng thanh.
Nói rồi, thân ảnh Mặc Uyên biến mất.
“Tư Âm có muốn đi xem không?”_Chiết Nhan hứng thú hỏi.
Tư Âm tò mò nói: “Tất nhiên rồi.”
“Vậy đi thôi.”_ Nói xong, cả hai cũng biến mất, đuổi theo Mặc Uyên.
- --------
Nhìn quạt ngọc bay xuống phàm giới, Mặc Uyên nhíu chặt mày. Chẳng lẽ là ở nhân gian? Phàm nhân?
Bỗng nhiên hắn nhớ lúc trước khi đang tạo ra nó, đột nhiên trong lòng nhớ tới Nguyệt nhi, tình tố lại hiện ra khiến hắn xuýt tẩu hỏa nhập ma, xuýt chút nữa thì luyện chế thất bại. Phải chăng vì lúc đó mà ngọc thanh Côn Luân phiến mang theo chấp niệm? Phải chăng nó đang đi tìm nàng?.. Liệu có thể sao? Nó có thể tìm được nàng sao?...
“Sao pháp khí này lại xuống phàm giới nhỉ? Chẳng lẽ người có duyên với nó đang ở phàm giới?”_ Chiết Nhan nhìn Mặc Uyên đã xuống phàm giới, nghi hoặc nói.“ Người có duyên với nó là một phàm nhân chăng?”_ Tư Âm đoán.
“Không có khả năng, một pháp khí có linh tính sao có thể chọn một phàm nhân không có pháp lực làm chủ nhân!”_ Chiết Nhan phủ định ý tưởng vừa nảy ra của Tư Âm.
Đuổi theo một hồi, cây quạt bay vào một ngôi nhà tranh cũ kĩ. Thấy vậy cả 3 dừng lại xem xét.
“Không ngờ phàm giới cũng có nơi có nhiều linh khí như vậy. Nơi này có kết giới hơn nữa loại kết giới này rõ ràng là của...”_ Cảm nhận linh khí dao động, Chiết Nhan kinh ngạc nói.
Cảm nhận loại kết giới quen thuộc này, trong lòng Mặc Uyên rấy lên hi vọng mãnh liệt. Kết giới này rõ ràng là của phụ quân hắn để lại, như vậy, nàng.. đang ở đây?
Mặc Uyên vội vàng đi vào trong nhà. Thấy bộ dạng của Mặc Uyên như vậy, Chiết Nhan nghi hoặc, cũng đi theo vào xem sao. Còn Tư Âm, tất nhiên là tò mò đi cùng.
Bên trong bụi bám cả một tầng dày, điều này cho thấy nơi này vốn không có ai ở. Cả 3 đi vào một căn phòng khác, nơi mà quạt ngọc không ngừng phát sáng. Khác với căn phòng đầy bụi kia thì căn phòng này lại sạch sẽ tinh tươm. Vừa vào, Mặc Uyên liền nhìn thấy một thiếu nữ đang ngủ say. Người này không phải ai khác chính là Ly Nguyệt. Hắn vui vẻ chạy đến giường nàng, sung sướng cầm tay nàng mà thốt lên: “Nguyệt nhi! Hóa ra nàng ở đây, ta cuối cùng cũng tìm được nàng rồi!”
Chiết Nhan nhìn thấy cảnh này mà kinh ngạc rớt cằm. Hắn vừa thấy cái gì vậy?! Đây thật sự là Mặc Uyên lạnh lùng ít nói, khuôn mặt bất biến mà hắn biết à? Hắn là bị hoa mắt sao? Hay Mặc Uyên bị sét đánh cho điên rồi? Cái bộ dạng vui vẻ, sung sướng ngập tràn, ánh mắt thâm tình, lời nói ôn nhu kia là thế nào đây? Ai cho hắn câu trả lời được không!
Tư Âm thấy Chiết Nhan nhìn Mặc Uyên thượng thần mà ngốc lăng, trợn mắt thì nghi hoặc nghĩ: Chiết Nhan bị làm sao vậy?
Nhìn sang thiếu nữ nằm ngủ say trên giường, Tư Âm kinh ngạc mà nói: “Thật xinh đẹp!”
“Khụ! Mặc Uyên, ngươi biết vị cô nương này sao? ”_ Chiết Nhan tò mò hỏi. Nhìn biểu hiện của Mặc Uyên thì có vẻ như là quan hệ khá tốt nhỉ? Nhưng sao Mặc Uyên lại chưa từng nhắc đến?
“Ừm. Nàng tên Ly Nguyệt, là bằng hữu của phụ quân ta.”_ Nói xong, Mặc Uyên lại tiếp tục thâm tình mà nhìn Ly Nguyệt.
Chiết Nhan nghe vậy lại ngạc nhiên. Nàng là băng hữu của Phụ thần?! Sao hắn chưa từng nghe thấy Phụ thần nhắc đến vậy?
Lại nhìn sang bộ dáng không muốn rời xa của Mặc Uyên, Chiết Nhan khóe miệng co giật. Đây là Mặc Uyên giả đúng không? Nếu không sao Mặc Uyên lại như người khác vậy?
“Nguyệt nhi, Nguyệt nhi, mau tỉnh lại, ta là Mặc Uyên, mau tỉnh lại nhìn ta đi!”
Gọi mãi mà Ly Nguyệt vẫn không tỉnh, Mặc Uyên bắt đầu cảm thấy bất thường. Hắn bắt đầu lay lay người nàng mà vẫn không phản ứng gì. Mặc Uyên nhíu mày, trong lòng nảy lên lo lắng. Nàng sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!?
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: [ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY - Chương 7,[ĐỒNG NHÂN TAM SINH TAM THẾ] TÌNH YÊU ĐẾN LÚC NÀO KHÔNG HAY
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!