THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 20: Uy Lực Một Chiêu! (2)
Gray fullbuster | Chat Online | |
31/08/2019 20:19:54 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 21: Chấn Động (1) (Truyện tiên hiệp)
- * THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 22: Chấn Động (2) (Truyện tiên hiệp)
- * THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 19: Uy Lực Một Chiêu! (1) (Truyện tiên hiệp)
- * THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 18: La Khinh Sương (2) (Truyện kiếm hiệp)
Ngươi khôi phục huyền lực sao?
La Khinh Sương không nhịn được hỏi. Một cước của nàng đã dùng nửa thành lực lượng, cho dù huyền giả đê cấp cũng không dám chống cự, mà Lăng Tiếu chỉ bị chấn lui vài bước, một phế vật không khả năng có thực lực này.
- Nếu ta đã khôi phục huyền lực còn cho ngươi hung hăng càn quấy như bây giờ? Nhưng hiện tại ta cũng đủ đối phó ngươi!
Lăng Tiếu cười lạnh nói. Cổ tay hắn bị chấn đến run lên, thật sự khổ sở, trong lòng càng thêm bức thiết sớm đả thông kinh mạch hơn một chút.
- Vậy ngươi cứ thử xem, hiện tại ta báo mối thù bảy năm trước, hi vọng ngươi có thể chắn được vài chiêu!
La Khinh Sương vung vẩy trường tiên nói.
- Hắc, ta chỉ cần một chiêu là đánh bại ngươi!
Lăng Tiếu cười khẽ nói.
- Thối lắm, nếu ngươi dùng một chiêu có thể đánh bại ta, tùy tiện ngươi xử trí, nếu ngươi thua phải làm nô tài cho ta!
La Khinh Sương bị Lăng Tiếu làm tức giận đến xanh mặt.
- Tốt, một lời đã định, hi vọng ngươi đừng hối hận!
Hai mắt Lăng Tiếu lóe dị quang, kiên định đáp.
- Hãy bớt nói nhảm đi, muốn tới thì tới!
La Khinh Sương quát khẽ.
- Được, ta tới!
Lăng Tiếu ứng tiếng, thân thể phóng lên, đồng thời cự kiếm trong tay chém ra ngoài. Nhất thời bóng kiếm phủ đầy trời hướng La Khinh Sương cuốn tới, một cỗ kiếm quang sắc bén phát ra từng điểm sáng chói vẩy ra, những chiếc bàn chung quanh bị kiếm quang tàn phá vỡ nát.
- Một chiêu thật mạnh!
Lý Quang Hán đứng một bên cảm nhận được khí tức sắc bén, không khỏi lui ra sau mấy bước thở dài.
- Tiểu muội cẩn thận!
Tráng hán cầm lang nha bổng hét lớn một tiếng, đồng thời vung lang nha bổng đón lấy mũi kiếm.
La Khinh Sương cảm nhận được một cỗ uy hiếp đến ngạt thở, từng đạo kiếm quang cắt lên quần áo của nàng, vài chỗ còn bị tua nhỏ lộ ra da thịt mềm mại như nước.
- Đinh đương!
- Ba!
- Ba!
..
Một thoáng va chạm, phát ra thanh âm thanh thúy.
Kiếm quang rốt cục tiêu tán, hiện trường quay về bình tĩnh.
- Phốc…..
Thanh kiếm của Lăng Tiếu cắm trên đất, phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên đã bị nội thương, so với hôm qua bị phản phệ khi trùng kích kinh mạch càng thêm nghiêm trọng, mười kinh mạch đả thông không ngừng trướng đau xé rách làm hắn đau đớn khó tả.
La Khinh Sương ở đối diện càng thêm chật vật, trường tiên chỉ còn lại một nửa, hơn phân nửa biến thành đứt đoạn rơi trên mặt đất, quần áo bị cắt rách nhiều nơi, lộ ra da thịt, cũng may không có vết thương chảy máu, một phần tóc mai trên trán rơi xuống, nếu một kiếm vừa rồi của Lăng Tiếu chém vào đầu nàng, khẳng định nàng đã hương tiêu ngọc vẫn tại đương trường.
Tình huống của tráng hán đỡ hơn một chút, quần áo bị rách vài nơi, hơi thở có chút hỗn độn ngoài ra không có dị trạng nào khác.
- Ah, thiếu gia không sao chứ!
Bạch Vũ Tích nhìn thấy thần sắc của Lăng Tiếu kêu lên một tiếng sợ hãi, nhanh chóng chạy tới đỡ lấy hắn hỏi, chảy nước mắt đau lòng.
- Yên tâm đi, ta không sao, chúng ta trở về!
Sắc mặt Lăng Tiếu trắng bệch, hắn miễn cưỡng cười đáp, sau đó cố nén đau đớn dựa vào Bạch Vũ Tích nâng đỡ đi xuống tửu lâu.
- Ta..ta lại thua rồi!
La Khinh Sương lẩm bẩm như mất hồn. Xem ra một chiêu vừa rồi đả kích nàng quá lớn, sau đó hai mắt nàng chợt tối sầm hôn mê bất tỉnh.
Tráng hán lập tức đỡ lấy nàng, nhìn Lý Quang Hán nói:
- Lý thiếu, hôm nay xin lỗi, chúng ta hẹn lại hôm khác vậy!
Dứt lời hắn ôm La Khinh Sương rời khỏi tửu lâu.
Lý Quang Hán gật đầu, vẻ mặt hồi tưởng một chiêu kiếm vừa rồi của Lăng Tiếu, trong lòng tự hỏi nếu đổi lại là mình có thể tiếp được một chiêu kiếm đó không? Đáp án đương nhiên là không thể nào.- Không được, người kia tuyệt đối không thể lưu!
Trên trán Lý Quang Hán tuôn mồ hôi lạnh, cắn chặt răng xoay người chạy xuống lầu, hắn quyết định phải xử lý Lăng Tiếu, bằng không đợi ngày sau hắn trưởng thành nơi này sẽ là thiên hạ của Lăng gia.
Lăng Tiếu được Bạch Vũ Tích nâng đỡ, kinh mạch cơ thể không ngừng trướng đau, sắc mặt trắng bệch cực điểm, mồ hôi lạnh tuôn đầm đìa.
- Thiếu gia, ngài đừng làm tôi sợ, tôi đi tìm đại phu cho ngài!
Bạch Vũ Tích chảy nước mắt nức nở nói.
- Không, mang ta đến khách điếm gần nhất, nhanh!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!