CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 100: Giúp Phó Cảnh Ngộ lau người
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 21:13:20 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
67 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 101: Tôi muốn giúp chú lau phía dưới (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 102: Bị cự tuyệt (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 99: Đồ Ngốc Bị bắt cóc lừa gạt (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 98: Nữ hán tử biến thành cô bé thẹn thùng! (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 100: Giúp Phó Cảnh Ngộ lau người
Chương trướcChương tiếp
Phó Cảnh Ngộ mới vừa ăn hai bát, lại phát hiện con hàng ham ăn Diệp Phồn Tinh lại không nhúc nhích, bình thường đến bữa cơm, cô đều rất nghiêm túc ăn cơm, hôm nay, cô lại lười biếng?
Phó Cảnh Ngộ rất muốn nói chút gì để an ủi cô, vừa mở miệng, thì trở thành rất nghiêm túc lời nói: "anh không thích ăn cơm không nghiêm túc, ăn mau cơm."
Hoàn toàn chính là giọng điệu cấp trên nói với cấp dưới, nơi nào giống như là đang dỗ vợ của mình?
"Tôi không đói bụng." Diệp Phồn Tinh hiện tại không có khẩu vị chút nào.
Phó Cảnh Ngộ trong lòng cũng rõ ràng biết Diệp Phồn Tinh là đang suy nghĩ gì, anh gắp cho cô thức ăn, như cũ mặt không biểu tình, bất quá ngữ khí đã tốt hơn nhiều, "Đừng nghĩ lung ta lung tung, ba mẹ không có yếu ớt như vậy."
So với anh ban đầu gãy chân, bây giờ hết thảy tất cả, bất quá đều là trò trẻ con.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ bình tĩnh bộ dáng, "chú."
Trong lòng của cô, có một loại cảm giác rất nặng nề.
Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Làm sao?"
Anh cũng không quen cô cái bộ dáng nghiêm túc này.
Giống như những cô gái ở cái tuổi này, hẳn là càng hoạt bát một chút, giống như cô thường ngày như vậy.
Diệp Phồn Tinh óng ánh trong suốt con ngươi nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, nhìn lấy anh ung dung bộ dáng, thật tại không tưởng tượng ra, anh là làm sao làm được bình tĩnh như vậy.
Nếu như là cô gãy chân, vĩnh viễn không có biện pháp đứng lên được, còn phải đối mặt vị hôn thê chạy trốn, người khác chê cười những chuyện này.
Cô sẽ như thế nào?
Chỉ là nghĩ suy nghĩ chuyện này, cô liền cảm giác mình có thể sẽ điên mất. "Muốn nói gì cứ nói thẳng." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy thấy cô muốn nói lại thôi bộ dáng, rất là trực tiếp.
"Không có việc gì, ăn cơm đi!" Diệp Phồn Tinh cho anh gắp thức ăn, "chú nếm thử một chút, xem ăn có ngon hay không?"
Phó Cảnh Ngộ ăn một chút, "Ừm."
"Lại uống chút canh." Cô cầm bát múc cho anh, đem anh chiếu cố thật tốt.
Luôn cảm thấy chỉ có như vậy, mới có thể bù đắp sự áy náy trong nội tâm của mình, mặc dù cô biết, cái này cũng không coi vào đâu.
-
Ăn cơm xong, Diệp Phồn Tinh dọn bát đũa, cùng Phó Cảnh Ngộ trở về phòng.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Thời gian không còn sớm, em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, hôm nay khẳng định cũng rất mệt mỏi."
Mặc dù tại Phó gia bọn họ là ở chung một chỗ, nhưng là ở chỗ này, bọn họ là ở riêng, có gian phòng của mình.
Hai người đều là độc thân nhiều năm, đột nhiên ở tại một căn phòng, đừng nói Diệp Phồn Tinh không có thói quen, Phó Cảnh Ngộ cũng rất không có thói quen.
Dù sao, anh một mực đều là rất yêu cầu không gian.
Diệp Phồn Tinh nói: "chú, tôi đến giúp chú lau người đi!"
"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, hoàn toàn không nghĩ tới, cô lại đột nhiên nói lên cái ý nghĩ này.
Giúp anh lau người? Anh nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "em qua đây."
Diệp Phồn Tinh nghe lời tới gần, Phó Cảnh Ngộ nhiệt độ lạnh tay đặt ở trên trán của cô, thầm nhổ nước bọt,nói: "Đầu óc em hỏng rồi?"
(Đầu óc con mới hỏng ý, tiểu ngộ ạ (๑"ᴗ")ゞ)
"..." Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi muốn giúp chú, làm sao lại bị bảo là não hỏng rồi?"
"Em là một cô gái, muốn tắm cho anh?" Coi như cô có ý, anh cũng không tiện.
Bình thường tắm rửa mặc quần áo loại chuyện này, phần lớn đều là Tưởng Sâm giúp.
Diệp Phồn Tinh nhưng là nghiêm túc, "Tôi không phải là cô gái a! Tôi là vợ của chú. Chú còn cùng tôi khách khí như vậy?"
Không phải là anh nói, cô là vợ của anh, không được khách khí với anh sao?
Nhưng là, anh nhưng xưa nay đều không để cho mình giúp anh làm những thứ này.
Lúc trước Diệp Phồn Tinh là da mặt mỏng, cũng kéo không dưới mặt.
Có thể cô suy nghĩ một chút, mình nếu như là đã thành vợ của Phó Cảnh Ngộ, dù sao phải thích ứng cái thân phận này, vì anh làm chút đi!
ヾ(❀╹◡╹)ノ゙♡(*´ω`*)/♡ヾ(❀╹◡╹)ノ゙
Nếu chương này đạt 20 like 20 phiếu đề xuất, sữa lập tức phá lệ đăng chương tiếp theo ngay lập tức.
Việt Nam nói là làm(✿❛◡❛)
Chương 100: Giúp Phó Cảnh Ngộ lau người
Chương trướcChương tiếp
Phó Cảnh Ngộ mới vừa ăn hai bát, lại phát hiện con hàng ham ăn Diệp Phồn Tinh lại không nhúc nhích, bình thường đến bữa cơm, cô đều rất nghiêm túc ăn cơm, hôm nay, cô lại lười biếng?
Phó Cảnh Ngộ rất muốn nói chút gì để an ủi cô, vừa mở miệng, thì trở thành rất nghiêm túc lời nói: "anh không thích ăn cơm không nghiêm túc, ăn mau cơm."
Hoàn toàn chính là giọng điệu cấp trên nói với cấp dưới, nơi nào giống như là đang dỗ vợ của mình?
"Tôi không đói bụng." Diệp Phồn Tinh hiện tại không có khẩu vị chút nào.
Phó Cảnh Ngộ trong lòng cũng rõ ràng biết Diệp Phồn Tinh là đang suy nghĩ gì, anh gắp cho cô thức ăn, như cũ mặt không biểu tình, bất quá ngữ khí đã tốt hơn nhiều, "Đừng nghĩ lung ta lung tung, ba mẹ không có yếu ớt như vậy."
So với anh ban đầu gãy chân, bây giờ hết thảy tất cả, bất quá đều là trò trẻ con.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ bình tĩnh bộ dáng, "chú."
Trong lòng của cô, có một loại cảm giác rất nặng nề.
Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Làm sao?"
Anh cũng không quen cô cái bộ dáng nghiêm túc này.
Giống như những cô gái ở cái tuổi này, hẳn là càng hoạt bát một chút, giống như cô thường ngày như vậy.
Diệp Phồn Tinh óng ánh trong suốt con ngươi nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, nhìn lấy anh ung dung bộ dáng, thật tại không tưởng tượng ra, anh là làm sao làm được bình tĩnh như vậy.
Nếu như là cô gãy chân, vĩnh viễn không có biện pháp đứng lên được, còn phải đối mặt vị hôn thê chạy trốn, người khác chê cười những chuyện này.
Cô sẽ như thế nào?
Chỉ là nghĩ suy nghĩ chuyện này, cô liền cảm giác mình có thể sẽ điên mất. "Muốn nói gì cứ nói thẳng." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy thấy cô muốn nói lại thôi bộ dáng, rất là trực tiếp.
"Không có việc gì, ăn cơm đi!" Diệp Phồn Tinh cho anh gắp thức ăn, "chú nếm thử một chút, xem ăn có ngon hay không?"
Phó Cảnh Ngộ ăn một chút, "Ừm."
"Lại uống chút canh." Cô cầm bát múc cho anh, đem anh chiếu cố thật tốt.
Luôn cảm thấy chỉ có như vậy, mới có thể bù đắp sự áy náy trong nội tâm của mình, mặc dù cô biết, cái này cũng không coi vào đâu.
-
Ăn cơm xong, Diệp Phồn Tinh dọn bát đũa, cùng Phó Cảnh Ngộ trở về phòng.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Thời gian không còn sớm, em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, hôm nay khẳng định cũng rất mệt mỏi."
Mặc dù tại Phó gia bọn họ là ở chung một chỗ, nhưng là ở chỗ này, bọn họ là ở riêng, có gian phòng của mình.
Hai người đều là độc thân nhiều năm, đột nhiên ở tại một căn phòng, đừng nói Diệp Phồn Tinh không có thói quen, Phó Cảnh Ngộ cũng rất không có thói quen.
Dù sao, anh một mực đều là rất yêu cầu không gian.
Diệp Phồn Tinh nói: "chú, tôi đến giúp chú lau người đi!"
"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, hoàn toàn không nghĩ tới, cô lại đột nhiên nói lên cái ý nghĩ này.
Giúp anh lau người? Anh nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "em qua đây."
Diệp Phồn Tinh nghe lời tới gần, Phó Cảnh Ngộ nhiệt độ lạnh tay đặt ở trên trán của cô, thầm nhổ nước bọt,nói: "Đầu óc em hỏng rồi?"
(Đầu óc con mới hỏng ý, tiểu ngộ ạ (๑"ᴗ")ゞ)
"..." Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi muốn giúp chú, làm sao lại bị bảo là não hỏng rồi?"
"Em là một cô gái, muốn tắm cho anh?" Coi như cô có ý, anh cũng không tiện.
Bình thường tắm rửa mặc quần áo loại chuyện này, phần lớn đều là Tưởng Sâm giúp.
Diệp Phồn Tinh nhưng là nghiêm túc, "Tôi không phải là cô gái a! Tôi là vợ của chú. Chú còn cùng tôi khách khí như vậy?"
Không phải là anh nói, cô là vợ của anh, không được khách khí với anh sao?
Nhưng là, anh nhưng xưa nay đều không để cho mình giúp anh làm những thứ này.
Lúc trước Diệp Phồn Tinh là da mặt mỏng, cũng kéo không dưới mặt.
Có thể cô suy nghĩ một chút, mình nếu như là đã thành vợ của Phó Cảnh Ngộ, dù sao phải thích ứng cái thân phận này, vì anh làm chút đi!
ヾ(❀╹◡╹)ノ゙♡(*´ω`*)/♡ヾ(❀╹◡╹)ノ゙
Nếu chương này đạt 20 like 20 phiếu đề xuất, sữa lập tức phá lệ đăng chương tiếp theo ngay lập tức.
Việt Nam nói là làm(✿❛◡❛)
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 100: Giúp Phó Cảnh Ngộ lau người,CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!