CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 120: Để anh sủng em
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 21:25:35 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
77 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 121: Không biết thẹn thùng (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 122: Chân của anh có cảm giác (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 119: Một cặp chân dài dụ người mơ mộng (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 118: Đưa sổ hộ khẩu đến tận cửa (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 120: Để anh sủng em
Chương trướcChương tiếp
"Không có." Diệp Phồn Tinh nói: "tôi đâu dễ khóc như vậy, mới vừa rửa mặt."
Phó Cảnh Ngộ ôn nhu nhìn lấy cô, "Qua đây."
Ạn mỗi lần nói như vậy, trong lòng Diệp Phồn Tinh đều sẽ có một loại cảm giác tim mình đang nhảy nhót.
Cô thận trọng đến gần, đi đến trước mặt Phó Cảnh Ngộ, sợ anh lo lắng cho mình, đem giọt nước trên mặt lau sạch, "chú nhìn xem, tôi thật không có khóc."
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, nói: "Mẹ em là mẹ em, em là em, em không cần có áp lực trong lòng."
Diệp Phồn Tinh gật đầu, "Ừm."
Phó Cảnh Ngộ cúi đầu xuống, ánh mắt rơi vào đôi chân trần không đi dép của cô, "em ban ngày liền mặc như thế đi ra ngoài?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy quần sóch trên người mình, bây giờ là mùa hè, mọi người đều mặc như vậy, "làm sao?"
"Sau này không cho phép mặc quần ngắn như thế." Phó Cảnh Ngộ giống như người lớn trong nhà nghiêm nghị dạy dỗ trẻ con.
Diệp Phồn Tinh nói: "bây giờ rất nóng, trên đường mọi người đều mặc như vậy a!"
"Người khác anh không xen vào, em không được." Một bộ không có đến giọng thương lượng.
Diệp Phồn Tinh nói: "tôi đi ra ngoài rất nóng."
Tại trong phòng điều hòa không cảm thấy nóng, nhưng cô mỗi ngày đi ra thời điểm, đều nóng đến chết mất.
"Em nếu là quả thực cảm thấy nóng, anh có thể để cho Tưởng Sâm đưa đón em." Anh quả thực không hiểu được một cô gái chân trần ở bên ngoài đi tới đi lui giống như nói cái gì.
Nhất là nghĩ đến chân của cô để cho người đàn ông khác nhìn thấy, cả người đều không thoải mái.
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy thái độ kiên quyết của anh, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, "Được rồi." Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái bộ dáng ủy khuất, hỏi: "Làm sao, mất hứng?"
"Không có... Không có a!" Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi sau này không mặc nữa."
Nghe được cô nói như vậy, Phó Cảnh Ngộ mới đồng ý gật gật đầu, "Đi tắm rửa đi, không còn sớm, hôm nay sớm nghỉ ngơi một chút."
"Ừm."
Diệp Phồn Tinh tắm xong đi ra, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ tại trong phòng của cô, hỏi: "chú không ngủ sao?"
Không phải là để cho cô tắm rửa đi ngủ sao?
Anh lại vẫn còn ở nơi này.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, "bao giờ em ngủ thì anh đi."
"À?" Diệp Phồn Tinh nói: "chú đi ngủ sớm một chút đi!"
Anh ở đây, cô cũng không ngủ được a!
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Có ý kiến?"
"..." Diệp Phồn Tinh nào dám có ý kiến gì?
"Tôi ngủ đây?"
"Tóc." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy cô không có lau khô tóc, "Không lau khô đi ngủ, em muốn bị bệnh sao?"
Anh nói nhiều lần, Diệp Phồn Tinh luôn là không nhớ ra được. Diệp Phồn Tinh nói: "Lau mất công lắm, kệ đi."
Cô tóc dài, mỗi lần đều muốn làm rất lâu, thật là phiền.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy cô, "Đem ra, anh giúp em lau."
"..."
Diệp Phồn Tinh đem khăn lông cầm tới, đưa cho Phó Cảnh Ngộ, "Thật sự rất phiền toái."
"Anh không sợ phiền toái."
Diệp Phồn Tinh ngồi ở trước mặt anh, cảm giác có anh ở đây, thật hạnh phúc.
Cô lật xem một lượt điện thoại di động, Phó Cảnh Ngộ vừa giúp cô lau tóc, một bên hỏi: "em lúc trước đều là như vậy trực tiếp ngủ sao?"
"Bây giờ khí trời không phải là vô cùng nóng sao, rất nhanh liền khô rồi." Cô có lúc trở lại quá mệt mỏi, thực sự sẽ lười biếng.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh ngồi ở trước mặt mình, nghiêm túc giúp cô lau tóc, tại thương yêu cô trong chuyện này, anh rất có kiên nhẫn, cũng không sợ phiền toái.
Phó Cảnh Ngộ có chút bất đắc dĩ, "Cũng quá không biết tự chăm sóc bản thân rồi, lần sau mà lười thì tìm anh nghe chưa."
"Có thể sao?" Diệp Phồn Tinh không thể tin được, để cho anh giúp mình lau tóc.
Mặc dù cô sợ phiền toái, có thể để cho anh giúp, cô cũng không mở được cái miệng này a!
(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ
Tự nhủ là không gato với Tiểu Tinh nhưng không thể không gato cho được, chồng người ta trong truyền thuyết kìaaaaa#
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!
Chương 120: Để anh sủng em
Chương trướcChương tiếp
"Không có." Diệp Phồn Tinh nói: "tôi đâu dễ khóc như vậy, mới vừa rửa mặt."
Phó Cảnh Ngộ ôn nhu nhìn lấy cô, "Qua đây."
Ạn mỗi lần nói như vậy, trong lòng Diệp Phồn Tinh đều sẽ có một loại cảm giác tim mình đang nhảy nhót.
Cô thận trọng đến gần, đi đến trước mặt Phó Cảnh Ngộ, sợ anh lo lắng cho mình, đem giọt nước trên mặt lau sạch, "chú nhìn xem, tôi thật không có khóc."
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, nói: "Mẹ em là mẹ em, em là em, em không cần có áp lực trong lòng."
Diệp Phồn Tinh gật đầu, "Ừm."
Phó Cảnh Ngộ cúi đầu xuống, ánh mắt rơi vào đôi chân trần không đi dép của cô, "em ban ngày liền mặc như thế đi ra ngoài?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy quần sóch trên người mình, bây giờ là mùa hè, mọi người đều mặc như vậy, "làm sao?"
"Sau này không cho phép mặc quần ngắn như thế." Phó Cảnh Ngộ giống như người lớn trong nhà nghiêm nghị dạy dỗ trẻ con.
Diệp Phồn Tinh nói: "bây giờ rất nóng, trên đường mọi người đều mặc như vậy a!"
"Người khác anh không xen vào, em không được." Một bộ không có đến giọng thương lượng.
Diệp Phồn Tinh nói: "tôi đi ra ngoài rất nóng."
Tại trong phòng điều hòa không cảm thấy nóng, nhưng cô mỗi ngày đi ra thời điểm, đều nóng đến chết mất.
"Em nếu là quả thực cảm thấy nóng, anh có thể để cho Tưởng Sâm đưa đón em." Anh quả thực không hiểu được một cô gái chân trần ở bên ngoài đi tới đi lui giống như nói cái gì.
Nhất là nghĩ đến chân của cô để cho người đàn ông khác nhìn thấy, cả người đều không thoải mái.
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy thái độ kiên quyết của anh, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, "Được rồi." Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái bộ dáng ủy khuất, hỏi: "Làm sao, mất hứng?"
"Không có... Không có a!" Diệp Phồn Tinh nói: "Tôi sau này không mặc nữa."
Nghe được cô nói như vậy, Phó Cảnh Ngộ mới đồng ý gật gật đầu, "Đi tắm rửa đi, không còn sớm, hôm nay sớm nghỉ ngơi một chút."
"Ừm."
Diệp Phồn Tinh tắm xong đi ra, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ tại trong phòng của cô, hỏi: "chú không ngủ sao?"
Không phải là để cho cô tắm rửa đi ngủ sao?
Anh lại vẫn còn ở nơi này.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, "bao giờ em ngủ thì anh đi."
"À?" Diệp Phồn Tinh nói: "chú đi ngủ sớm một chút đi!"
Anh ở đây, cô cũng không ngủ được a!
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Có ý kiến?"
"..." Diệp Phồn Tinh nào dám có ý kiến gì?
"Tôi ngủ đây?"
"Tóc." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy cô không có lau khô tóc, "Không lau khô đi ngủ, em muốn bị bệnh sao?"
Anh nói nhiều lần, Diệp Phồn Tinh luôn là không nhớ ra được. Diệp Phồn Tinh nói: "Lau mất công lắm, kệ đi."
Cô tóc dài, mỗi lần đều muốn làm rất lâu, thật là phiền.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy cô, "Đem ra, anh giúp em lau."
"..."
Diệp Phồn Tinh đem khăn lông cầm tới, đưa cho Phó Cảnh Ngộ, "Thật sự rất phiền toái."
"Anh không sợ phiền toái."
Diệp Phồn Tinh ngồi ở trước mặt anh, cảm giác có anh ở đây, thật hạnh phúc.
Cô lật xem một lượt điện thoại di động, Phó Cảnh Ngộ vừa giúp cô lau tóc, một bên hỏi: "em lúc trước đều là như vậy trực tiếp ngủ sao?"
"Bây giờ khí trời không phải là vô cùng nóng sao, rất nhanh liền khô rồi." Cô có lúc trở lại quá mệt mỏi, thực sự sẽ lười biếng.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh ngồi ở trước mặt mình, nghiêm túc giúp cô lau tóc, tại thương yêu cô trong chuyện này, anh rất có kiên nhẫn, cũng không sợ phiền toái.
Phó Cảnh Ngộ có chút bất đắc dĩ, "Cũng quá không biết tự chăm sóc bản thân rồi, lần sau mà lười thì tìm anh nghe chưa."
"Có thể sao?" Diệp Phồn Tinh không thể tin được, để cho anh giúp mình lau tóc.
Mặc dù cô sợ phiền toái, có thể để cho anh giúp, cô cũng không mở được cái miệng này a!
(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ
Tự nhủ là không gato với Tiểu Tinh nhưng không thể không gato cho được, chồng người ta trong truyền thuyết kìaaaaa#
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!