CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 421: Ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 23:01:14 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
93 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 422: Hậu quả khi chêu chọc anh! (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 423: Ôm cô lên giường (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 420: Phản ứng của Phó Cảnh Ngộ (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 419: Kéo Phó Cảnh Ngộ đến bắt kẻ thông dâm (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 421: Ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ
Chương trướcChương tiếp
Rõ ràng là muốn xem trò hay, kết quả còn chưa xem được gì đã bị tống cho chết sặc cẩu lương.
Khuất Ngọc Thanh nhổ nước bọt nói: "cậu nói xem Phó Cảnh Ngộ có phải điên rồi hay không? thấy Diệp Phồn Tinh cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ rồi mà anh ấy lại không tức giận?"
Cô ta lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ như vậy đi ra ngoài.
"Mình đã nói cậu đừng gây chuyện rồi." Tô Lâm Hoan bất đắc dĩ khuyên nhủ: "Coi như bọn họ thật sự ly hôn, đối với cậu cũng đâu có lợi lộc gì."
Nếu mà Phó Cảnh Ngộ và Diệp Phồn Tinh ly dị, nói không chừng liền sẽ chạy đến bám cô ta tiếp.
Phải biết cô ta là bởi vì nghe được tin Phó Cảnh Ngộ kết hôn, cảm thấy an toàn rồi mới dám trở về nơi này.
"Không phải mình đang nghĩ cho cậu sao." Nói tới chỗ này, Khuất Ngọc Thanhkhông nhịn được trừng Tô Lâm Hoan một cái, "sao cậu lại có thể giữ được bình tĩnh như vậy chứ, Phó Cảnh Ngộ đã ép nhà cậu đến ngõ cụt rồi, cậu còn chưa chịu đi cầu xin anh ấy, cúi đầu một cái thì chết sao?"
"Bảo mình đi cầu xin anh ta?" Tô Lâm Hoan cảm thấy buồn cười: "có chết mình cũng không đi."
"Cậu cố chấp như thế làm gì, mình tin chỉ cần cậu cầu xin thì anh họ mình sẽ mềm lòng."
Tô Lâm Hoan cô ta, nói: "lúc vừa trở về mình đã đi tìm anh ta rồi, thái độ của anh ta ngang ngược như thế. Cậu cảm thấy mình còn có thể làm cái gì? Lên giường với anh ta để mua vui cho anh ta sao?"
Nếu như Phó Cảnh Ngộ vẫn là dáng vẻ trước kia, dù có bảo cô ta làm gì cô ta cũng chấp nhận, kể cả có cởi sạch nằm trên giường chờ sẵn cô ta cũng không chối từ, nhưng, một người đàn ông ngồi trên xe lăn, cô ta quả thực không có hứng thú.
(Ps: Ảo tưởng thôi thì còn có thể chữa dần dần rồi sẽ hết, nhưng vừa ngu vừa ảo tưởng lại còn bị não tàn thì là bệnh hết thuốc chữa thật sự!)
Khuất Ngọc Thanh nhìn Tô Lâm Hoan tỏ rõ thái độ như vậy, không biết nên nói cái gì, "chẳng lẽ cậu không sợ ba cậu bị tức chết?"
"Mình sợ chứ! Nhưng cũng không có cách gì,cậu biết tính cách của mình mà." Tô Lâm Hoan tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói: "cậu đừng gán ghép mình và anh họ của cậu nữa. Vài ngày nữa mình chuẩn bị đi thủ đô một chuyến."
"Đi thủ đô?"
" sinh nhật mẹ nuôi mình." Tô Lâm Hoan bây giờ có tình nguyện lấy lòng người khác, cũng sẽ không cúi đầu trước Phó Cảnh Ngộ: " năm ngoái sinh nhật mẹ nuôi mình đã không đi rồi."
Năm ngoái vì tránh Phó Cảnh Ngộ, cô ta ra nước ngoài, hiện đang phải nhờ vả đương nhiên muốn đi đến đó.
Trọng điểm là cô ta còn muốn đến gặp Ngôn Triết.
Lần này trở về, Tô Lâm Hoan liền trực tiếp chuyển mục tiêu sang Ngôn Triết
Người mà Tô Lâm Hoan muốn lấy làm chồng, phải là người đàn ông tốt nhất trên đời, sẽ không bao giờ có khả năng cô ta cùng một người tàn phế sống hết đời.
Điều làm cho cô ta buồn bực là, lần trước Ngôn Triết về thành phố A, cô ta gọi Ngôn Triết ra gặp mặt, anh ta đều lấy cớ từ chối.
Cho nên lần này đến thủ đô, cô ta nhất định phải nắm chặt cơ hội này.
-
Tưởng Sâm và Phó Cảnh Ngộ ra khỏi thang máy trước, Diệp Phồn Tinh và Tô Tề đi ở phía sau. Cô nhìn Tô Tề, nói: "Vậy hôm nay tôi về trước."
Cùng Tô Tề trò chuyện lâu như vậy, coi cũng rất thỏa mãn rồi, chờ sau này ở công ty, còn có thể tiếp tục hỏi anh ta.
Tô Tề gật đầu, "Được."
Hai người đi ra, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đã lên xe, đang ngồi trên xe nhìn bọn họ.
Tô Tề và Diệp Phồn Tinh chỉ nói chuyện công việc, cũng không cảm thấy có cái gì không ổn cả, kết quả lúc đi ra, đụng phải ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ, nhất thời cảm thấy có chút chột dạ.
Tô Tề nhìn thế nào,cũng cảm thấy ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ?
Tô Tề nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, tôn kính gật gật đầu, nói với Tưởng Sâm vài câu mới tạm biệt Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh nói: " Vậy tôi đi trước, bye."
Cô lên xe, thừa dịp xe mở cửa vẫy tay chào tạm biệt Tô Tề.
Dường như hận không thể cùng Tô Tề trò chuyện thêm hai giờ nữa vậy.
Phó Cảnh Ngộ ngồi ở một bên, nhìn thấy bộ dạng thoải mái của bà xã nhà mình khi nói chuyện với người đàn ông khác, nhíu mày một cái, sao anh không phát hiện Diệp Phồn Tinh ở trước mặt anh nhiệt tình như vậy?
Có ai ngửi thấy mùi gì chua loét không, nồng quá đi mất, ai làm đổ giấm thì dọn đi hộ cái nào
Chương 421: Ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ
Chương trướcChương tiếp
Rõ ràng là muốn xem trò hay, kết quả còn chưa xem được gì đã bị tống cho chết sặc cẩu lương.
Khuất Ngọc Thanh nhổ nước bọt nói: "cậu nói xem Phó Cảnh Ngộ có phải điên rồi hay không? thấy Diệp Phồn Tinh cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ rồi mà anh ấy lại không tức giận?"
Cô ta lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ như vậy đi ra ngoài.
"Mình đã nói cậu đừng gây chuyện rồi." Tô Lâm Hoan bất đắc dĩ khuyên nhủ: "Coi như bọn họ thật sự ly hôn, đối với cậu cũng đâu có lợi lộc gì."
Nếu mà Phó Cảnh Ngộ và Diệp Phồn Tinh ly dị, nói không chừng liền sẽ chạy đến bám cô ta tiếp.
Phải biết cô ta là bởi vì nghe được tin Phó Cảnh Ngộ kết hôn, cảm thấy an toàn rồi mới dám trở về nơi này.
"Không phải mình đang nghĩ cho cậu sao." Nói tới chỗ này, Khuất Ngọc Thanhkhông nhịn được trừng Tô Lâm Hoan một cái, "sao cậu lại có thể giữ được bình tĩnh như vậy chứ, Phó Cảnh Ngộ đã ép nhà cậu đến ngõ cụt rồi, cậu còn chưa chịu đi cầu xin anh ấy, cúi đầu một cái thì chết sao?"
"Bảo mình đi cầu xin anh ta?" Tô Lâm Hoan cảm thấy buồn cười: "có chết mình cũng không đi."
"Cậu cố chấp như thế làm gì, mình tin chỉ cần cậu cầu xin thì anh họ mình sẽ mềm lòng."
Tô Lâm Hoan cô ta, nói: "lúc vừa trở về mình đã đi tìm anh ta rồi, thái độ của anh ta ngang ngược như thế. Cậu cảm thấy mình còn có thể làm cái gì? Lên giường với anh ta để mua vui cho anh ta sao?"
Nếu như Phó Cảnh Ngộ vẫn là dáng vẻ trước kia, dù có bảo cô ta làm gì cô ta cũng chấp nhận, kể cả có cởi sạch nằm trên giường chờ sẵn cô ta cũng không chối từ, nhưng, một người đàn ông ngồi trên xe lăn, cô ta quả thực không có hứng thú.
(Ps: Ảo tưởng thôi thì còn có thể chữa dần dần rồi sẽ hết, nhưng vừa ngu vừa ảo tưởng lại còn bị não tàn thì là bệnh hết thuốc chữa thật sự!)
Khuất Ngọc Thanh nhìn Tô Lâm Hoan tỏ rõ thái độ như vậy, không biết nên nói cái gì, "chẳng lẽ cậu không sợ ba cậu bị tức chết?"
"Mình sợ chứ! Nhưng cũng không có cách gì,cậu biết tính cách của mình mà." Tô Lâm Hoan tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói: "cậu đừng gán ghép mình và anh họ của cậu nữa. Vài ngày nữa mình chuẩn bị đi thủ đô một chuyến."
"Đi thủ đô?"
" sinh nhật mẹ nuôi mình." Tô Lâm Hoan bây giờ có tình nguyện lấy lòng người khác, cũng sẽ không cúi đầu trước Phó Cảnh Ngộ: " năm ngoái sinh nhật mẹ nuôi mình đã không đi rồi."
Năm ngoái vì tránh Phó Cảnh Ngộ, cô ta ra nước ngoài, hiện đang phải nhờ vả đương nhiên muốn đi đến đó.
Trọng điểm là cô ta còn muốn đến gặp Ngôn Triết.
Lần này trở về, Tô Lâm Hoan liền trực tiếp chuyển mục tiêu sang Ngôn Triết
Người mà Tô Lâm Hoan muốn lấy làm chồng, phải là người đàn ông tốt nhất trên đời, sẽ không bao giờ có khả năng cô ta cùng một người tàn phế sống hết đời.
Điều làm cho cô ta buồn bực là, lần trước Ngôn Triết về thành phố A, cô ta gọi Ngôn Triết ra gặp mặt, anh ta đều lấy cớ từ chối.
Cho nên lần này đến thủ đô, cô ta nhất định phải nắm chặt cơ hội này.
-
Tưởng Sâm và Phó Cảnh Ngộ ra khỏi thang máy trước, Diệp Phồn Tinh và Tô Tề đi ở phía sau. Cô nhìn Tô Tề, nói: "Vậy hôm nay tôi về trước."
Cùng Tô Tề trò chuyện lâu như vậy, coi cũng rất thỏa mãn rồi, chờ sau này ở công ty, còn có thể tiếp tục hỏi anh ta.
Tô Tề gật đầu, "Được."
Hai người đi ra, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đã lên xe, đang ngồi trên xe nhìn bọn họ.
Tô Tề và Diệp Phồn Tinh chỉ nói chuyện công việc, cũng không cảm thấy có cái gì không ổn cả, kết quả lúc đi ra, đụng phải ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ, nhất thời cảm thấy có chút chột dạ.
Tô Tề nhìn thế nào,cũng cảm thấy ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ?
Tô Tề nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, tôn kính gật gật đầu, nói với Tưởng Sâm vài câu mới tạm biệt Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh nói: " Vậy tôi đi trước, bye."
Cô lên xe, thừa dịp xe mở cửa vẫy tay chào tạm biệt Tô Tề.
Dường như hận không thể cùng Tô Tề trò chuyện thêm hai giờ nữa vậy.
Phó Cảnh Ngộ ngồi ở một bên, nhìn thấy bộ dạng thoải mái của bà xã nhà mình khi nói chuyện với người đàn ông khác, nhíu mày một cái, sao anh không phát hiện Diệp Phồn Tinh ở trước mặt anh nhiệt tình như vậy?
Có ai ngửi thấy mùi gì chua loét không, nồng quá đi mất, ai làm đổ giấm thì dọn đi hộ cái nào
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 421: Ánh mắt của Phó tổng có chút đáng sợ,CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!