CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 498: Bị chồng bắt gặp
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 23:33:20 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
95 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 499: Em nói gì anh cũng sẽ tin! (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 500: Diệp Phồn Tinh phản kích (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 497: Trật khớp chân (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 496: Được, Khi về tôi sẽ nói lại với cậu tôi? (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 498: Bị chồng bắt gặp
Chương trướcChương tiếp
Thực sự hắn không muốn nhìn thấy Diệp Phồn Tinh phải đau khổ.
"..." Cố Vũ Trạch nói vậy, làm cho Diệp Phồn Tinh phải suy nghĩ lại.
Cô biết mình ở trong mắt người nhà họ Phó, đóng vai gì.
Nhưng mà Phó Cảnh Ngộ đối xử tốt với cô như thế, là người đối tốt với cô nhất trên đời này, mặc kệ là bởi vì cái gì, đây vẫn là sự thật không cách nào thay đổi, không phải sao?
Cố Vũ Trạch nói: "Lúc trước cậu ngồi trên xe lăn, có mấy lời tôi khó mà nói. Bây giờ cậu ấy đã hồi phục rồi, trong thế giới của cậu tôi, căn bản không cần có em nữa. Cho nên, tôi thực sự hy vọng em có thể rời xa cậu..."
"Đủ rồi." Diệp Phồn Tinh cắt dứt lời của Cố Vũ Trạch, đứng lên, "cậu đừng nói nữa, tôi không muốn nghe những thứ này."
Cô chỉ cần biết Phó Cảnh Ngộ tốt với cô là được, cưới nhau đã được một khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng chẳng ngắn, đủ để cô cảm nhận.
Diệp Phồn Tinh yêu cầu không cao, chỉ cần một cuộc sống yên ổn đến không thể yên ổn hơn được nữa.
Cô từ nhỏ đã rất nghèo, cho nên chỉ cần có thể ăn no mặc ấm, có thể đi học, đối với cô mà nói, đã rất tốt rồi.
Cho nên cho tới bây giờ cô chưa từng truy cứu quan hệ tình cảm giữa cô và Phó Cảnh Ngộ là như thế nào.
Cho nên, cũng không muốn nghe những lời này của Cố Vũ Trạch.
Cố Vũ Trạch thấy cô khập khễnh đứng lên, đi tới dìu cô, "Tôi đưa em về."
Nơi này cách nhà không xa, có nhưng để cô tự đi về như vậy, vẫn là rất khó khăn. "Không cần!" Diệp Phồn Tinh đẩy hắn ra. Không muốn cùng hắn có bất kỳ dính dáng gì!
Có thể là vì bị Cố Vũ Trạch động đến cái dằm trong tim mà chính cô cũng không dám động đến, cho nên cô ghét hắn, nhưng thực ra là đang ghét bản thân mình.
Cố Vũ Trạch cố chấp, "Tôi đưa em về!"
"Tôi bảo cậu buông tay tôi ra!" Diệp Phồn Tinh tính khí thật sự nổi giận, hai ngày nay bị bắt nạt đã quá nhiều rồi.
Khuất Ngọc Thanh, Tô Lâm Hoan, đám người trong trường học, hiện tại ngay cả Cố Vũ Trạch cũng đến bắt nạt cô!
Cô nhìn dễ bắt nạt lắm sao? Lúc hai người còn đang dây dưa thì bên cạnh đột nhiên có xe ngừng lại. Cửa sổ xe mở ra, Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy hai người đang lôi kéo, "Hai người đang làm gì?"
Sự xuất hiện của làm cho Cố Vũ Trạch mới vừa còn nắm chặt tay Diệp Phồn Tinh chợt buông lỏng tay ra.
Cố Vũ Trạch luôn rất sợ Phó Cảnh Ngộ.
Diệp Phồn Tinh không nghĩ tới Phó Cảnh Ngộ vừa vặn vào lúc này trở lại, càng không có nghĩ tới sẽ bị anh bắt gặp một màn này, có chút chột dạ, "Ông xã..."
Vừa rồi anh không nhìn thấy gì đấy chứ?
Dù sao cô và Cố Vũ Trạch bị Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy đang lôi kéo giữa đường, Diệp Phồn Tinh cuối cùng vẫn là chột dạ.
Cô sợ anh sẽ tức giận, sợ anh sẽ ghen. Tưởng Sâm ngồi ở vị trí kế bên tài xế, thấy một màn như vậy, cũng không nhịn được chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.
Diệp Phồn Tinh đây là đang làm gì thế này?
Lúc trước đã không còn dính dáng gì với Cố Vũ Trạch nữa rồi, nhưng bây giờ hết lần này tới lần khác để cho Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Mặc dù anh ta không cảm thấy Diệp Phồn Tinh sẽ phát sinh cái gì với Cố Vũ Trạch, nhưng Phó Cảnh Ngộ nghĩ như thế nào thì cái này rất khó nói.
Tưởng Sâm hiện tại rất đồng cảm với Diệp Phồn Tinh, ban đầu kết hôn, Diệp Phồn Tinh thực sự chịu rất nhiều ủy khuất và xem thường.
Vốn cho là bây giờ Phó Cảnh Ngôn bình phục, cô sẽ có những ngày tháng bình yên hạnh phúc.
Nhưng bây giờ Tô Lâm Hoan ở một bên giở trò, Tưởng Sâm thực sự rất lo Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ xảy ra vấn đề gì.
Lúc ban đầu anh ta ghét Diệp Phồn Tinh thế nào, thì bây giờ ngược lại hy vọng Diệp Phồn Tinh có thể thuận lợi cùng Phó Cảnh Ngộ hạnh phúc đến cuối đời bấy nhiêu.
Trong mắt anh ta, chỉ có Diệp Phồn Tinh mới là có tư cách ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Cố Vũ Trạch một cái, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Phồn Tinh, mở cửa xe đi xuống.
Diệp Phồn Tinh sợ anh hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Em và Cố Vũ Trạch không có gì, anh đừng hiểu lầm... Chân em bị thương, cậu ta nói muốn đưa em về..."
Liệu Phó Cảnh Ngộ có tin những gì mà Diệp Phồn Tinh giải thích, like và bỏ phiếu để đọc chương tiếp theo ngay nhé!
Chương 498: Bị chồng bắt gặp
Chương trướcChương tiếp
Thực sự hắn không muốn nhìn thấy Diệp Phồn Tinh phải đau khổ.
"..." Cố Vũ Trạch nói vậy, làm cho Diệp Phồn Tinh phải suy nghĩ lại.
Cô biết mình ở trong mắt người nhà họ Phó, đóng vai gì.
Nhưng mà Phó Cảnh Ngộ đối xử tốt với cô như thế, là người đối tốt với cô nhất trên đời này, mặc kệ là bởi vì cái gì, đây vẫn là sự thật không cách nào thay đổi, không phải sao?
Cố Vũ Trạch nói: "Lúc trước cậu ngồi trên xe lăn, có mấy lời tôi khó mà nói. Bây giờ cậu ấy đã hồi phục rồi, trong thế giới của cậu tôi, căn bản không cần có em nữa. Cho nên, tôi thực sự hy vọng em có thể rời xa cậu..."
"Đủ rồi." Diệp Phồn Tinh cắt dứt lời của Cố Vũ Trạch, đứng lên, "cậu đừng nói nữa, tôi không muốn nghe những thứ này."
Cô chỉ cần biết Phó Cảnh Ngộ tốt với cô là được, cưới nhau đã được một khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng chẳng ngắn, đủ để cô cảm nhận.
Diệp Phồn Tinh yêu cầu không cao, chỉ cần một cuộc sống yên ổn đến không thể yên ổn hơn được nữa.
Cô từ nhỏ đã rất nghèo, cho nên chỉ cần có thể ăn no mặc ấm, có thể đi học, đối với cô mà nói, đã rất tốt rồi.
Cho nên cho tới bây giờ cô chưa từng truy cứu quan hệ tình cảm giữa cô và Phó Cảnh Ngộ là như thế nào.
Cho nên, cũng không muốn nghe những lời này của Cố Vũ Trạch.
Cố Vũ Trạch thấy cô khập khễnh đứng lên, đi tới dìu cô, "Tôi đưa em về."
Nơi này cách nhà không xa, có nhưng để cô tự đi về như vậy, vẫn là rất khó khăn. "Không cần!" Diệp Phồn Tinh đẩy hắn ra. Không muốn cùng hắn có bất kỳ dính dáng gì!
Có thể là vì bị Cố Vũ Trạch động đến cái dằm trong tim mà chính cô cũng không dám động đến, cho nên cô ghét hắn, nhưng thực ra là đang ghét bản thân mình.
Cố Vũ Trạch cố chấp, "Tôi đưa em về!"
"Tôi bảo cậu buông tay tôi ra!" Diệp Phồn Tinh tính khí thật sự nổi giận, hai ngày nay bị bắt nạt đã quá nhiều rồi.
Khuất Ngọc Thanh, Tô Lâm Hoan, đám người trong trường học, hiện tại ngay cả Cố Vũ Trạch cũng đến bắt nạt cô!
Cô nhìn dễ bắt nạt lắm sao? Lúc hai người còn đang dây dưa thì bên cạnh đột nhiên có xe ngừng lại. Cửa sổ xe mở ra, Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy hai người đang lôi kéo, "Hai người đang làm gì?"
Sự xuất hiện của làm cho Cố Vũ Trạch mới vừa còn nắm chặt tay Diệp Phồn Tinh chợt buông lỏng tay ra.
Cố Vũ Trạch luôn rất sợ Phó Cảnh Ngộ.
Diệp Phồn Tinh không nghĩ tới Phó Cảnh Ngộ vừa vặn vào lúc này trở lại, càng không có nghĩ tới sẽ bị anh bắt gặp một màn này, có chút chột dạ, "Ông xã..."
Vừa rồi anh không nhìn thấy gì đấy chứ?
Dù sao cô và Cố Vũ Trạch bị Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy đang lôi kéo giữa đường, Diệp Phồn Tinh cuối cùng vẫn là chột dạ.
Cô sợ anh sẽ tức giận, sợ anh sẽ ghen. Tưởng Sâm ngồi ở vị trí kế bên tài xế, thấy một màn như vậy, cũng không nhịn được chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.
Diệp Phồn Tinh đây là đang làm gì thế này?
Lúc trước đã không còn dính dáng gì với Cố Vũ Trạch nữa rồi, nhưng bây giờ hết lần này tới lần khác để cho Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Mặc dù anh ta không cảm thấy Diệp Phồn Tinh sẽ phát sinh cái gì với Cố Vũ Trạch, nhưng Phó Cảnh Ngộ nghĩ như thế nào thì cái này rất khó nói.
Tưởng Sâm hiện tại rất đồng cảm với Diệp Phồn Tinh, ban đầu kết hôn, Diệp Phồn Tinh thực sự chịu rất nhiều ủy khuất và xem thường.
Vốn cho là bây giờ Phó Cảnh Ngôn bình phục, cô sẽ có những ngày tháng bình yên hạnh phúc.
Nhưng bây giờ Tô Lâm Hoan ở một bên giở trò, Tưởng Sâm thực sự rất lo Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ xảy ra vấn đề gì.
Lúc ban đầu anh ta ghét Diệp Phồn Tinh thế nào, thì bây giờ ngược lại hy vọng Diệp Phồn Tinh có thể thuận lợi cùng Phó Cảnh Ngộ hạnh phúc đến cuối đời bấy nhiêu.
Trong mắt anh ta, chỉ có Diệp Phồn Tinh mới là có tư cách ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Cố Vũ Trạch một cái, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Phồn Tinh, mở cửa xe đi xuống.
Diệp Phồn Tinh sợ anh hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Em và Cố Vũ Trạch không có gì, anh đừng hiểu lầm... Chân em bị thương, cậu ta nói muốn đưa em về..."
Liệu Phó Cảnh Ngộ có tin những gì mà Diệp Phồn Tinh giải thích, like và bỏ phiếu để đọc chương tiếp theo ngay nhé!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!