CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 605: Thứ quan trọng nhất mà không ai có thể chạm tới!
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 23:59:59 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
138 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 606: Đừng để lòng tốt bị đặt nhầm chỗ! (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 607: Cô ấy là độc nhất vô nhị (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 604: Bị chê là ông chú vừa già vừa xấu! (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 603: Cô con gái nhà họ Ngôn (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 605: Thứ quan trọng nhất mà không ai có thể chạm tới!
Chương trướcChương tiếp
"Chuyện Cảnh Ngộ đến đây mẹ biết rồi." Bà Bùi nhìn Tô Lâm Hoan, hỏi "Lúc trước không phải con rất thích cậu ta sao?"
Tội gì bởi vì Phó Cảnh Ngộ tới đây mà cảm thấy không vui!
"Đúng vậy, con rất thích anh ấy." Tô Lâm Hoan nói: "Nhưng mà anh ấy không thích con, lúc trước con vì anh ấy làm nhiều thứ như thế, nhưng cho tới bây giờ anh ấy đều không coi con ra gì. Hiện tại cũng vậy... Mẹ không biết đâu, hôm nay Cảnh Ngộ mang theo một cô gái tới, cô gái kia vẫn còn là người sinh viên đại học, điều kiện gia đình không tốt. Nhìn thấy anh ấy có tiền, liền đeo bám anh ấy nhưng ở bên ngoài vẫn dây dưa không dứt với những người đàn ông khác. Nhưng cuối cùng Cảnh Ngộ vẫn yêu cô ta, còn mang cô ta đi gặp Lão thủ trưởng. Lão thủ trưởng đã đuổi cô gái kia ra ngoài rồi mà Phó Cảnh Ngộ còn che chở chở cho cô ta như bảo bối vậy."
Lúc trước Tô Lâm Hoan thích Phó Cảnh Ngộ, bà Bùi cũng biết.
Khi đó Phó Cảnh Ngộ đích xác không quan tâm tới Tô Lâm Hoan, một điểm này làm cho bà Bùi không vừa ý, mỗi lần thấy Phó Cảnh Ngộ đều sẽ khuyên anh quan tâm hơn đến Tô Lâm Hoan nhưng cũng không có tác dụng gì.
Bây giờ nghe Tô Lâm Hoan nói Phó Cảnh Ngộ lại cưng chiều một cô gái khác như vậy, bà Bùi cũng rất kinh ngạc.
Bà ta nói: " Bác cả còn cũng đã đuổi con bé ấy ra ngoài rồi mà cậu ta còn che chở cho cô ta? Không biết trong đầu cậu ta đang suy nghĩ gì nữa?"
"Ai biết được?" Tô Lâm Hoan cười chua xót, "Có thể là vì còn chưa đủ tốt đi!" "Cái gì chưa đủ tốt?" Bà Bùi an ủi: "con đối với Cảnh Ngộ tốt như vậy, mẹ đều thấy ở trong mắt. Đàn ông trên đời này chính là như vậy, con càng tốt bao nhiêu, bọn họ lại càng không coi con ra gì. Con gọi Cảnh Ngộ đến đây để mẹ nói chuyện với cậu ta."
Người nhà họ Ngôn đều rất thích Phó Cảnh Ngộ.
Thấy Phó Cảnh Ngộ chấp mê bất ngộ cưng chiều một cô gái không ra hồn như vậy, bà Bùi không thể ngồi yên.
Tô Lâm Hoan nói: " Con đi gọi á? Không được đâu? Bây giờ Cảnh Ngộ và Ngôn Triết đều rất ghét con, bọn họ đều cảm thấy ban đầu Cảnh Ngộ bị thương, không để ý tới anh ấy. Mẹ cũng biết khi đó con đang dù học ở nước ngoài, con cũng thật sự không biết anh ấy xảy ra chuyện. Mẹ nghĩ xem, con yêu anh ấy như vậy, nếu biết anh ấy xảy ra chuyện, con làm sao có thể không về? Tất cả đều là do ba mẹ con, bọn họ sợ ảnh hưởng việc học, liền cố ý lừa gạt con, một chút tin tức cũng không để cho con biết."
"Haiz." Bùi phu nhân nói: "Ba mẹ con cũng là vì muốn tốt cho con, bọn họ chỉ có một mình con là con gái, sợ Cảnh Ngộ ảnh hưởng đến nửa đời sau của con, cho nên mới lừa gạt con thôi. Chuyện này quả thực không đúng, nhưng đã qua rồi, con cũng đừng để ở trong lòng nữa."
Tô Lâm Hoan nói: "Không phải vậy đâu mẹ, chuyện này mặc dù là ba mẹ con làm, nhưng cũng là trách nhiệm của con. Con cũng cảm thấy con rất có lỗi với Cảnh Ngộ. Hiện tại con chỉ hy vọng có cơ hội quay về bù đắp cho anh ấy. Nhưng hiện tại anh ấy lại cùng một cô gái như thế ở chung một chỗ, đây không phải là anh ấy đang tự buông thả hủy hoại bản thân sao?"
"Là như vậy ư." Bà Bùi nói, " Tương lai của Cảnh Ngộ sáng lạn như thế, không thể để cho cái loại con gái này phá hủy tiền đồ như thế được." Cùng Tô Lâm Hoan trò chuyện một hồi, bà Bùi cho người đi mời Phó Cảnh Ngộ tới.
Trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng Diệp Phồn Tinh đánh máy và tiếng bọn họ đánh cờ.
Diệp Phồn Tinh nghe thấy tiếng gõ cửa, đứng lên, đi mở cửa.
Người giúp việc thấy cô, hỏi: " Cho hỏi cậu Phó có ở chỗ này không?"
Nơi này cũng chỉ có một người họ Phó.
Diệp Phồn Tinh đang muốn mở miệng, Ngôn Triết nghe thấy đã lên tiếng: "Chuyện gì?"
Người giúp việc đi vào, nói với Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ: " Bà Bùi nói lâu rồi không gặp cậu Phó nên muốn mời cậu Phó tới tán gẫu một chút."
Bà Bùi sẽ nói gì với Phó Cảnh Ngộ? Mau like và bỏ phiếu cho Sữa để đọc chương tiếp theo ngay nhé
Chương 605: Thứ quan trọng nhất mà không ai có thể chạm tới!
Chương trướcChương tiếp
"Chuyện Cảnh Ngộ đến đây mẹ biết rồi." Bà Bùi nhìn Tô Lâm Hoan, hỏi "Lúc trước không phải con rất thích cậu ta sao?"
Tội gì bởi vì Phó Cảnh Ngộ tới đây mà cảm thấy không vui!
"Đúng vậy, con rất thích anh ấy." Tô Lâm Hoan nói: "Nhưng mà anh ấy không thích con, lúc trước con vì anh ấy làm nhiều thứ như thế, nhưng cho tới bây giờ anh ấy đều không coi con ra gì. Hiện tại cũng vậy... Mẹ không biết đâu, hôm nay Cảnh Ngộ mang theo một cô gái tới, cô gái kia vẫn còn là người sinh viên đại học, điều kiện gia đình không tốt. Nhìn thấy anh ấy có tiền, liền đeo bám anh ấy nhưng ở bên ngoài vẫn dây dưa không dứt với những người đàn ông khác. Nhưng cuối cùng Cảnh Ngộ vẫn yêu cô ta, còn mang cô ta đi gặp Lão thủ trưởng. Lão thủ trưởng đã đuổi cô gái kia ra ngoài rồi mà Phó Cảnh Ngộ còn che chở chở cho cô ta như bảo bối vậy."
Lúc trước Tô Lâm Hoan thích Phó Cảnh Ngộ, bà Bùi cũng biết.
Khi đó Phó Cảnh Ngộ đích xác không quan tâm tới Tô Lâm Hoan, một điểm này làm cho bà Bùi không vừa ý, mỗi lần thấy Phó Cảnh Ngộ đều sẽ khuyên anh quan tâm hơn đến Tô Lâm Hoan nhưng cũng không có tác dụng gì.
Bây giờ nghe Tô Lâm Hoan nói Phó Cảnh Ngộ lại cưng chiều một cô gái khác như vậy, bà Bùi cũng rất kinh ngạc.
Bà ta nói: " Bác cả còn cũng đã đuổi con bé ấy ra ngoài rồi mà cậu ta còn che chở cho cô ta? Không biết trong đầu cậu ta đang suy nghĩ gì nữa?"
"Ai biết được?" Tô Lâm Hoan cười chua xót, "Có thể là vì còn chưa đủ tốt đi!" "Cái gì chưa đủ tốt?" Bà Bùi an ủi: "con đối với Cảnh Ngộ tốt như vậy, mẹ đều thấy ở trong mắt. Đàn ông trên đời này chính là như vậy, con càng tốt bao nhiêu, bọn họ lại càng không coi con ra gì. Con gọi Cảnh Ngộ đến đây để mẹ nói chuyện với cậu ta."
Người nhà họ Ngôn đều rất thích Phó Cảnh Ngộ.
Thấy Phó Cảnh Ngộ chấp mê bất ngộ cưng chiều một cô gái không ra hồn như vậy, bà Bùi không thể ngồi yên.
Tô Lâm Hoan nói: " Con đi gọi á? Không được đâu? Bây giờ Cảnh Ngộ và Ngôn Triết đều rất ghét con, bọn họ đều cảm thấy ban đầu Cảnh Ngộ bị thương, không để ý tới anh ấy. Mẹ cũng biết khi đó con đang dù học ở nước ngoài, con cũng thật sự không biết anh ấy xảy ra chuyện. Mẹ nghĩ xem, con yêu anh ấy như vậy, nếu biết anh ấy xảy ra chuyện, con làm sao có thể không về? Tất cả đều là do ba mẹ con, bọn họ sợ ảnh hưởng việc học, liền cố ý lừa gạt con, một chút tin tức cũng không để cho con biết."
"Haiz." Bùi phu nhân nói: "Ba mẹ con cũng là vì muốn tốt cho con, bọn họ chỉ có một mình con là con gái, sợ Cảnh Ngộ ảnh hưởng đến nửa đời sau của con, cho nên mới lừa gạt con thôi. Chuyện này quả thực không đúng, nhưng đã qua rồi, con cũng đừng để ở trong lòng nữa."
Tô Lâm Hoan nói: "Không phải vậy đâu mẹ, chuyện này mặc dù là ba mẹ con làm, nhưng cũng là trách nhiệm của con. Con cũng cảm thấy con rất có lỗi với Cảnh Ngộ. Hiện tại con chỉ hy vọng có cơ hội quay về bù đắp cho anh ấy. Nhưng hiện tại anh ấy lại cùng một cô gái như thế ở chung một chỗ, đây không phải là anh ấy đang tự buông thả hủy hoại bản thân sao?"
"Là như vậy ư." Bà Bùi nói, " Tương lai của Cảnh Ngộ sáng lạn như thế, không thể để cho cái loại con gái này phá hủy tiền đồ như thế được." Cùng Tô Lâm Hoan trò chuyện một hồi, bà Bùi cho người đi mời Phó Cảnh Ngộ tới.
Trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng Diệp Phồn Tinh đánh máy và tiếng bọn họ đánh cờ.
Diệp Phồn Tinh nghe thấy tiếng gõ cửa, đứng lên, đi mở cửa.
Người giúp việc thấy cô, hỏi: " Cho hỏi cậu Phó có ở chỗ này không?"
Nơi này cũng chỉ có một người họ Phó.
Diệp Phồn Tinh đang muốn mở miệng, Ngôn Triết nghe thấy đã lên tiếng: "Chuyện gì?"
Người giúp việc đi vào, nói với Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ: " Bà Bùi nói lâu rồi không gặp cậu Phó nên muốn mời cậu Phó tới tán gẫu một chút."
Bà Bùi sẽ nói gì với Phó Cảnh Ngộ? Mau like và bỏ phiếu cho Sữa để đọc chương tiếp theo ngay nhé
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 605: Thứ quan trọng nhất mà không ai có thể chạm tới!,CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!