LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Vương gia giả ngốc - Chương 1: Sự ràng buộc

446 lượt xem
Ta - Hạ Nguyệt Nha, con gái Thừa tướng, bị người nhà ép gả thay muội muội mình là Nhược Ý Nhiên cho một tên vương gia ngốc nghếch, một cái bóng mờ nhạt trong vương phủ, vô tích sự. Ta nên cảm thấy may mắn khi trở thành vương phi hay nên cảm thấy đau khổ khi bị gả cho một tên nam nhân chẳng ra gì?
Hôm nay là ngày đại hôn, khắp kinh thành náo nhiệt vui vẻ, tiếng kèn hoa xen lẫn tiếng cười nói vô tư. Ta đang ngồi trong phòng tân nương trong bộ trang phục đỏ rực xinh xắn. Ta ngồi thơ thẩn nghĩ vẩn vơ về tương lai của mình.. Ta đã từng mong muốn sẽ tự mình làm chủ cuộc đời, tự mình chọn ý trung nhân nhưng bây giờ thì sao? Thành hôn với một người mình không yêu, bị người nhà coi như vật thế thân. Ta phải sống sao?
-Tiểu thư! Người thật đẹp! - Nha hoàn thân cận của ta lên tiếng khiến ta trở về cảnh thực. Soi ngắm mình trong gương, ta bỗng thấy tủi nhục, ngày quan trọng nhất của một người con gái lại trao cho một tên "thiểu năng", thử hỏi đẹp thì có ý nghĩa gì?
Bà mai bỗng đẩy cửa bước vào, nhanh chóng giục tôi sửa soạn nhanh còn lên kiệu cho kịp giờ lành. Khi đã bước lên kiệu hoa, ta vẫn không khỏi suy nghĩ mông lung. Cuộc hôn nhân đại sự này là vì lợi ích của hai bên, không hề xuất phát từ tình yêu. Mẫu thân ta sớm đã qua đời, phụ thân ta tái hôn với một người phụ nữ tên Y Hoa, cha mến bà ta vì dung mạo mà đưa bà ta một bước lên tiên, cho bà ta thành phu nhân thừa tướng đầy dủ danh phận. Bà ta mang theo con gái đã lớn là Ý Nhiên họ Nhược. Con gái bà ta vốn không cần đổi họ thì thôi đi lại còn bắt ta thay cô ta thành hôn. Người nhà ta căn bản không nghĩ đến kết quả sau này mà, kết quả khi tráo đổi tân nương là gì ta cũng không dám nghĩ.
Mới đó đã đến Vương phủ. Ta được đưa đến phòng phu quân của mình. Qua chiếc khăn trùm đầu ren đỏ nhạt, ta nhìn thấy nơi này được bài trí rất sơ sài, chỉ dán mấy chữ " Cung hỉ " trên cửa, chiếc giường chỉ được trang trí bằng chiếc màn màu đỏ cũ kĩ, căn phòng nhìn giống như cái nhà kho. Không nghĩ tới Vương gia lại bị người ta coi thường như vậy. Chẳng lẽ người trong vương phủ cũng không nghĩ đến người ta sẽ nghĩ thế nào sao? Không nghĩ nhiều, ta bước vào ngồi trên chiếc giường, vén khăn trùm đầu lên, ta thấy một đĩa bánh quế dặt trên bàn. Tốt xấu gì cũng có đồ ăn, tạm chấp nhận được. Ta đưa tay cầm một cái lên bỏ vào miệng, dù sao thì mấy ngày nay bận tâm quá cũng chưa được ăn gì. Chưa ăn được nửa cái thì ta nhìn thấy bóng người in trên vách cửa.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư