Hồi ức đáng nhớ - Chương 4

328 lượt xem
Hồi ức đáng nhớ,Hồi ức đáng nhớ - Chương 4,Đọc truyện Hồi ức đáng nhớ - Chương 4,Tiểu thuyết,truyện tiểu thuyết
CHƯƠNG 4: KHÔNG THAY
ĐỔI.
Sáng
hôm sau, mới sáng sớm , Sora đã í ới gọi tôi dưới nhà, sau 50 lần gọi đinh tai,
nhức óc của cậu ấy, tôi mới vác cái thân xuống. Nhìn thấy tôi, Sora nói :
-
Giờ này mà cậu còn ngủ được à ?
-
Mấy giờ rồi ?
-
B...bảy giờ...
-
Sao cấm tớ ngủ ?
-
K..không biết, cho cậu 5 phút chuẩn bị ra ngoài chơi với tớ
Nhanh lên !
-
Sao phải vậy ?
-
Tớ muốn .
Thế là tôi lại phải làm theo điều Sora muốn là thứ N (hồi nhỏ cũng vậy)
Nói là đi chơi chứ tôi và cậu ấy cũng chỉ đi loanh quanh xóm vì giờ chúng tôi
không thể chơi mấy trò trẻ con hồi trước nữa. Sau khi đi được một vòng, tôi và Sora
lại ngồi bên bờ song kể về 1 số chuyện hồi nhỏ :
- Ao-kun, cậu còn nhớ lần đầu tiên chúng ta
gặp nhau không ?
Cậu thấy tớ đập mấy thằng không biết
lượng sức bắt nạt tớ rồi chỉ tay vào mặt tớ vào nói là : “Đấu không ?” và dĩ
nhiên là tớ thắng, cậu đã khóc và nói rằng sẽ không chịu thua đâu...Nhớ chứ ?
-
Nhớ rất kĩ là đằng khác, Lúc đó tớ còn nói với cậu là :“Hảo
hán
sẽ làm bạn mỗi khi đánh nhau xong nên cậu hãy làm bạn với tớ nhé” mà !
-
Hồi đó, tớ đã nghĩ Ao-kun thật đáng yêu đó ~
-
Bây giờ thì sao ?
-
Khác một trời một vực luôn....
-
Vậy ư ? Tớ thấy Sora vẫn vậy mà...không thay đổi.
-
Hể !? Tớ nghĩ là tớ xinh hơn nhiều chứ…
-
Lực lưỡng thì đúng hơn…
* Rầm !!!!!
C…Cậu bất ngờ lấy tay đấm cái cây bên cạnh tôi
là cho thân của nó bị lõm xuống tới khoảng 5 cm, sau đó cậu ấy quay sang cười
“thánh thiện” hỏi tôi :
-
A, rê rế ~ Ao-kun vừa nói gì zợ ?
-
S…Sora cậu xinh xắn, đáng yêu lắm !!
-
Tất nhiên…
Thấy ghê quá ! Cậu ấy mà nghiêm túc với võ thuật thì
đứng đầu thiên hạ chẳng chơi. Đến trưa, cậu ấy mời tôi về nhà ăn cơm và dĩ nhiên là tôi đồng ‎ý (Tôi nhớ là ngày xưa tôi ăn cơm nhà cậu ấy còn
nhiều hơn là ở nhà bác Akira) Cả nhà Sora đón tiếp tôi rất nồng nhiệt trừ...em
gái cậu ấy, con bé cứ lườm lườm tôi và chẳng nói gì cả. Lạ nhỉ ? Sora nói là nó
nhớ tôi lắm mà....A ! Giờ mới nhớ ra là tôi vẫn chưa chào nó đàng hoàng. Hưm...
xấu hổ, không muốn chào trước à? Dễ thương quá nhỉ...Sau bữa cơm Hana vẫn cứ
lườm tôi :
Lâu rồi
không gặp, chào em Hana . Tôi đến gần và cười tỏa nắng chào con bé.J
-
Tởm quá !
-
Hể ?
Gì vậy ?
Không phải sao ? Vậy thì con bé muốn gì ? phụ nữ đúng là khó hiểu thật ! Sau
đó, tầm 8 giờ tối, Tôi về mới nhà bác Akira, thấy tôi về muộn thằng anh tôi cà
khịa :
-
Ao~ vậy là không ngoan đâu, đi
chơi về muộn làm anh lo quá chừng~
-
Im đi !
-
Lại sang nhà Emilia chơi à ?
-
Rồi sao ?
-
Mê gái bỏ anh ! Nói cho mà biết
anh cũng thích Emilia lắm
nhá, giờ
ta là đối t-
-
Tùy anh, em đi ngủ đây.
-
Sao em nỡ lạnh lùng với anh như
vậy…
-
À…ờ hơi lạnh lùng thật, mai nhớ
đi khám não nhé.
Sáng hôm sau,, cả nhà yên tĩnh…quái lạ…bằng
giờ này là Sora hét (gọi tôi ) đến vỡ kính cửa sổ sao hôm nay im thế nhỉ ? Hét
lắm quá mất giọng rồi à…Thử sang nhà cậu ấy xem…Đến nhà cậu ấy, tôi thấy Sora
đứng trước cửa nhà như suy tư một điều gì đó, tôi vỗ vai cậu ấy nói :
-
Gì đây ? Tính làm cô gái suy tư trước cảnh núi rừng
sáng sớm hả
cô nươ-
-
Cậu…là ai ?
3
6 sao / 2 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 1 đánh giá
Điểm 3 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo