LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Hồi ức đáng nhớ - Chương 6

259 lượt xem
Hồi ức đáng nhớ,Hồi ức đáng nhớ Chương 6,Đọc truyện Hồi ức đáng nhớ - Chương 6,Tiểu thuyết,truyện tiểu thuyết
CHƯƠNG 6: Có lẽ...đây là lần cuối tớ
được nhìn thấy khung cảnh này...

“ 3 ngày....”
Suy nghĩ ấy cứ hiện lên
trong não tôi, hôm nay tôi và Sora không gặp nhau. Cậu ấy không tới tìm tôi và
tôi cũng không đến nhà cậu ấy. Ngốc quá ! Chỉ còn khoảng 2 ngày nữa là tôi sẽ
mãi mãi không thể thấy Sora nữa mà sao mọi chuyện lại như thế này ? Cả ngày tôi
chỉ biết nằm gục xuống bàn như một đứa vô dụng. Ba mẹ, bác Hashi và thằng anh
tôi cứ an ủi tôi...Ha ! Nực cười thật ! Sao lại an ủi tôi chứ ? Sáng trước ngày
cuối cùng, cũng chẳng có động tĩnh gì cả...không lẽ cứ thế này mà kết thúc sao
? Ăn tối xong khi tôi đang lờ đờ lên cầu thang, bỗng :
-
Ao-kun !!
-
S...sora !?
Nghe thấy tiếng của Sora tôi phi thẳng ra
ngoài cửa. Sora
trong bộ kimono truyền thống nhìn tôi cười,
tôi hỏi :
-
S...sao cậu lại...?
-
Ao-kun ! Hôm nay là ngày tanabata
(ngày Ngưu Lang Chức Nữ) đấy ! Sẽ có lễ hội bắn pháo hoa ở ven bờ sông…Tụi mình
đi xem nhé ?
Tôi chưa kịp trả lời thì cậu ấy đã kéo tôi đi.
Đến ven bờ sông,một chốn tấp nập đông người hiện ra trước mắt tôi. Tôi và Sora đi một vòng
qua các quầy bán đồ ăn….tôi ngơ ngác nói với Sora :
-
Hóa ra đây là lễ hội ngày tanabata….
-
Ao-kun chưa đi bao giờ sao ? Ở thành phố có tổ chức mà ?
-
À…không…nhà tớ có bãi bắn pháo hoa riêng nên….
-
À phải rồi ~ Ao-kun là con cưng của giám đốc công ti gì đó
lớn nhất Nhật Bản mà~
-
Cậu….không cà khịa sẽ sống lâu hơn đấy !!!
Lòng vòng một lúc, tôi và cậu ấy cùng ngồi ăn
kẹo táo và ngắm pháo hoa, bỗng cậu ấy quay sang hỏi tôi :
-
Nè Ao-kun, thấy tớ có xinh không
?
-
C...cũng được...
-
Hm, trả lời chán ngắt ...
-
Xinh lắm ! Được chưa ?
-
Rồi !!
Trông cậu ấy vui vẻ như vậy tôi lại càng thêm
buồn bấy nhiêu . Bỗng, phát pháo hoa đầu tiên nổ ra nền trời lấp lánh ánh sao,
lúc đầu,nó như một chiếc kẹo bông gòn vậy,sau đó hóa thành đủ các loại hình
đủ màu sắc tuyệt đẹp.Rồi những quả pháo hoa khác cũng từ từ nối đuôi nhau mà nổ.
Một khung cảnh tuyệt vời mở ra, tự nhiên tôi muốn khung cảnh này cứ tiếp diễn
mãi mãi, không bao giờ kết thúc...
(1) Tanabata: Ngày lễ thất tịch ở
nhật

Bỗng, Sora quay sang nói với tôi :
-
Có lẽ...đây sẽ là lần cuối cùng
tớ được nhìn thấy khung cảnh này...
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư