Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! - Chap 9: Làm bạn

294 lượt xem
Nam chính à tôi là nữ phụ nha,Nam chính à tôi là nữ phụ nha Chap 9 Làm bạn,Đọc truyện Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! - Chap 9: Làm bạn,Truyện ngôn tình,ngôn tình lãng mạn nhất,ngôn tình hay nhất
Hôm nay đã là ngày thứ 2 cô đến trường rồi. Vì phải dậy rất sớm nên Diệp Đào rất buồn ngủ. Cô vừa đi vừa dụi mắt trông rất đáng yêu, hệt như một chú mèo nhỏ.
Đang đi trên đường, bỗng có tiếng lạch bạch lạch bạch sau tai của cô. Hạ Lệ An bỗng chạm nhẹ vào vai cô, vừa thở hồng hộc. Vì sức rất yếu nên Hạ Lệ An phải cố gắng rất nhiều mới có thể đuổi được Diệp Đào. Trông cô rất đáng thương. Hạ Lệ An cố lấy hơi nói:
- Mộc Tử Đào à, mình có thể làm bạn với bạn được không?
Diệp Đào có chút bất ngờ, không ngờ nữ chính lại có thể hỏi kết bạn với nữ phụ. Dù biết rằng Hạ Lệ An rất thân thiện, cởi mở và thích kết bạn nhưng Diệp Đào vẫn không khỏi bất ngờ. Cô phải suy nghĩ một lúc hại nữ chính xót hết cả ruột, giục:
- Mình làm bạn với nhau được không a?
- Không nha!
Diệp Đào cười tươi như hoa, trả lời rất niềm nở khiến ai đó phải sững sờ. Thật ra Diệp Đào đã biết mình không thể nào đồng ý kết bạn với nữ chính nếu muốn bảo toàn chút mạng nhỏ nhoi này. Từ nãy giờ cô chỉ đang suy nghĩ xem nên từ chối thế nào để không làm tổn thương tấm lòng chân thành của Hạ Lệ An thôi! Tốt nhất vẫn là không nên dính dáng tới nữ chính.
Khi Diệp Đào xoay bước đi thì Hạ Lệ An mới bừng tỉnh, giữ chặt tay Diệp Đào lại:
- Tại sao lại từ chối mình - nữ chính thắc mắc hỏi
Diệp Đào quay lại, từ tốn hỏi:
- Thế trả lời mình câu này trước: sao lại muốn kết bạn với mình?
- Vì hôm trước mình để ý chỉ có mỗi bạn là không nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ thôi!
Không hổ là nữ chính, cảm quan đều tốt cả, hành động của Diệp Đào cũng không qua được mắt của cô. Chỉ đơn giản hành động của Đào Đào là không quan tâm đến nữ chính thôi những nữ chính lại làm quá lên như thế. Thôi kệ, đã trót hiểu nhầm thì cứ hiểu nhầm nốt đi. Diệp Đào cười, nói:
- Nhưng mình lại không muốn a!
Cứ thế cô lại bước qua, để lại cho nữ chính một nỗi hoang mang "không hề nhẹ". Đến một góc rẽ, Diệp Đào bỗng ngồi bệt xuống lấy hơi. Thật ra vừa nãy cô cũng run thấy cụ tổ luôn. Phải giả lạnh lùng thật sự quá khó với cô! Diệp Đào cố hít vào thở ra thật đều đều rồi mới cố đứng dậy. Đằng sau lại không biết ai đang cười thầm. Đúng là mèo con nhỏ xù lông thì có lúc vẫn đáng sợ thật, nhưng suy cho cùng thì vẫn chỉ là một con mèo nhỏ mà thôi. Ánh mắt người ấy thật ấm áp và hạnh phúc, cô gái nào đi qua cũng phải ngoái lại nhìn.
Hạ Lệ An đang buồn bã vì bị từ chối, lủi thủi đi lên lớp bỗng thấy nam chính đang nhìn về phía mình rất vui vẻ, cô bỗng phấn chấn hẳn lên. Ai mà chả thích được người mình thương ngắm nhìn! Hạ Lệ An thẹn thùng bước qua anh. Dù gì thì cũng chưa làm quen với nhau nên cô hơi ngại, cứ đợi đến khi nào anh tự tỏ tình với cô đi vậy. Cô sẽ mãi hạnh phúc chờ!
Diệp Đào mệt mỏi đặt cặp sách xuống, lôi sách ra đọc. Thật ra Diệp Đào giỏi cũng không kém gì nữ phụ phản diện đâu, chỉ khác là nữ phụ là do nỗ lực có được, còn Diệp Đào chẳng những không phải đụng tay một tý nào vào sách vở mà còn học giỏi thuộc top 5 ở một trường đại học danh giá nhất nước Úc, thường được gọi là học bá Tiểu Đào Đào. Hiện giờ Diệp Đào chỉ lôi ra đọc cho đỡ chán thôi chứ cô cũng không biết làm gì cả. Cô nhớ ba mẹ ở bên kia quá. Phải sống xa nhà mà không biết đường trở về như thế nào mới buồn. Cô bỗng tủi thân muốn khóc. Mắt Diệp Đào đã ngân ngấn nước, long lanh như hòn ngọc.
Ai đó bước vào lớp đã thu hút bao sự chú ý của bao chị em gái rồi, họ bu lấy anh như ruồi muỗi. Vương Tư Nam chẳng thèm đoái hoài, tìm bóng dáng nhỏ bé thân thuộc, anh bỗng chú ý đến cái mũi sắp sửa đỏ ửng lên của Diệp Đào. Hình như cô đang sắp sửa khóc. Anh xót quá, vội vã đi đến bên cô, lau nhẹ nước mắt trên gò má cô, thơm nhẹ lên má cô khiến cho ai cũng bất ngờ. Mấy cô gái bất lực ngắm người mình thuơng đang âu yếm với cô gái khác. Mà cô gái này rất danh giá, môn đăng hộ đối với anh, ngoại hình thì ăn đứt hết mấy cô rồi!
Diệp Đào má ửng đỏ, quay mặt đi chỗ khác, thì thầm nói:
- Tôi muốn yên tĩnh một chút...
Anh biết cô đang buồn nên cũng không nói gì cả, nhẹ nhàng ngồi về chỗ của mình. Đặt cặp sách xuống, anh ngắm nhìn cô. Ánh mắt buồn như vầng trăng nguyệt, đôi mắt long lạnh như những vì sao, đôi mắt cô như ẩn chứa cả một vũ trụ bao la rộng lớn, khiến cho ai cũng bị hút vào đôi mắt ấy.
Diệp Đào thẫn thờ trông xa xăm, như đang nhớ về người thương. Máu ghen trông người Vương Tư Nam lại nổi lên. Cảm quan của anh rất tốt, lần nào cũng nhìn được chính xác tâm trạng của mọi người. Anh nghĩ cô đang nhớ về một thằng chó chết nào đấy ( em cũng đến lạy, cái đấy mà anh cũng tưởng tượng ra được luôn!!!) Về anh phải hỏi cho ra nhẽ mới được!!!
4.7
14 sao / 3 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 1 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 4.7 SAO trên tổng số 3 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo