LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! Chap 12: Lạnh lùng

690 lượt xem
Nam chính à tôi là nữ phụ nha,Nam chính à tôi là nữ phụ nha Chap 12 Lạnh lùng,Đọc truyện Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! Chap 12: Lạnh lùng,Truyện ngôn tình,ngôn tình lãng mạn nhất,ngôn tình hay nhất
Hôm nay Diệp Đào có lớp buổi sớm nên cô phải thức giấc rất sớm để chuẩn bị đồ. Cô ngó sang phòng Vương Tư Nam, hình như anh vẫn đang ngủ thì phải, cô lén lút lấy một miếng bánh, rồi chạy đến trường luôn.
Diệp Đào chạy thục mạng đến lớp, cô đã thấy một người mà cô không hề muốn thấy chút nào.
Nữ chính- Hạ Lệ An đang bị bao vây bởi những bạn nữ trông có vẻ quyến rũ và một chút đanh đá. Chắc lại là nhóm người tình cũ của Vương Tư Nam.
Cô thở dài một tiếng, cô đã quá quen với kịch bản này rồi. Mỗi lần Hạ Lệ An bị bắt nạt hay dính dáng đến một hội nhóm phiền phức nào đó, cô sẽ được Vương Tư Nam chạy lại giải vây giúp - đây chính xác là một khung cảnh kinh điển của một vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân.
Diệp Đào nghĩ đằng nào tên sở khanh đó chả đến cứu. Cô hờ hững bước tiếp như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng cô ngẫm lại, dù gì lên lớp cũng chỉ có những đứa phiền phức vây bám xung quanh cô như ruồi mà thôi, ngồi chờ xem kịch hay hẳn vẫn là một giải pháp tốt hơn.
Diệp Đào tìm một góc khuất khuất nào đó, ngồi chờ một lúc. Cuối cùng, sau bao nhiêu lâu mòn mỏi ngóng trông, nam chính Vương Tư Nam cũng đã xuất hiện.
Anh tiến đến chỗ mấy cô gái đang bắt nạt Hạ Lệ An kia, túm lấy tay một người. Hình như anh đang dằn mặt họ thì phải. Mấy cô gái bắt đầu sợ sệt, chỉ dám tặng một cái lườm cho nữ chính một cái rồi chạy đi.
Vương Tư Nam liếc Hạ Lệ An một cái. Mặt nữ chín đã đỏ bừng như một trái cà chua từ lâu. Anh hỏi nhẹ cô một cái, Hạ Lệ An vội lắc đầu thật mạnh.
Theo như Diệp Đào nghĩ, mọi thứ đều đã có tiến triển tốt. Nhưng sao trong lòng cô thấy nghèn nghẹn thế này? Cô rất muốn chuyện này xảy ra cơ mà, sao giờ lại thấy không cam tâm? Cô không muốn có cái cảm xúc này nữa, nhanh chóng chạy đi về lớp.
Diệp Đào đã cố gắng chạy kín nhất có thể, nhưng làm sao có thể dễ dàng qua được mắt anh. Vương Tư Nam thấy cô chạy thoáng qua thì đã có thể đoán được phần nào số suy nghĩ của cô. Anh thở dài, bỏ mặc Hạ Lệ An đứng ngẩn ngơ một mình, chạy theo cô.
Chẳng mấy chốc, anh đã đuổi kịp lấy Diệp Đào. Tư Nam nắm lấy tay cô, cuộn cô nằm gọn trong lòng anh. Anh nhẹ giọng dỗ cô như dỗ một chú mèo con:
- Đừng giận anh nữa, anh biết lỗi rồi mà.
Nói rồi, anh ngậm lấy cánh môi anh đào của cô, đẩy lưỡi của anh vào mà mút hết mật ngọt của cô. Bình thường Vương Tư Nam mà làm như thế này, Diệp Đào sẽ đỏ bừng mặt lên mà chạy trốn, ngầm tha thứ cho anh.
Nhưng hôm nay, Diệp Đào lại khác mọi ngày. Cô để anh hôn chán chê rồi lạnh lùng đẩy anh ra, hướng đôi mắt săc sảo của cô lên, nói nhỏ:
- Cút đi.
Diệp Đào nhanh chóng rảo bước, chỉ để lại Vương Tư Nam đang hoang mang tột độ ở phía sau...
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư