Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Chương 2: Không Phải Mua Bán
Moon_ chan | Chat Online | |
07/04/2021 18:02:26 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
298 lượt xem
- * Thức hay ngủ (Truyện cười)
- * Trốn tìm - Tập 1 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Chương 1: Ngủ Nhầm Người (Truyện ngôn tình)
- * Cổ xuyên kim: Giáo bá kiều mềm nữ nhân - Chương 6 (Truyện xuyên không)
Lúc này có tiếng gõ cửa phòng “Chào buổi sáng Doãn thiếu gia, tôi là phục vụ của khách sạn, đến đưa điểm tâm cho ngài.”
Doãn Tư Thần nhíu mày, đặt chi phiếu ở trêи giường rồi bước ra mở cửa.
Điểm tâm mà khách sạn chuẩn bị rất đa dạng phong phú, Doãn Tư Thần nhìn người phụ nữ đang khóc ở góc phòng nói “Đến ăn sáng trước đã” Nhưng người phụ nữ này vẫn ngồi ở đó mà thút thít khóc, Doãn Tư Thần cũng không nhiều lời, vẫn đến bàn ăn dùng bữa sáng một mình, vừa ăn vừa nói: “Chuyện đêm qua tôi sẽ không để cô thiệt thòi, tôi cho cô năm trăm vạn chuyện này không tuyệt đối không được tiết lộ cho bất kì ai.”
Lúc này Cố Hề Hề đột nhiên ngẩng đầu lên. Ánh mắt khϊế͙p͙ sợ nhìn người đàn ông xa lạ này. Cái gì mà năm trăm vạn? Anh cho rằng cô tới đây bán thân sao? Người đàn ông này không biết từ đâu ra lại đuổi Trạch Cương đi, chạy đến đây đem mình… Bây giờ còn muốn dùng tiền để hạ nhục cô…
Cố Hề Hề càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, dù cho cô đã bị người đàn ông này làm mất đi sự trong sạch, cô cũng kiên quyết không nhận số tiền này. “Anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ không nói với bất cứ ai!”
Cô làm sao có thể nói với ai chuyện nhục nhã như thế này chứ! Yên lặng không nói một lời, cô nhặt mớ quần áo hỗn độn trêи sàn lên, xoay người bước vào tolet. Nhìn bản thân mình trong gương, đầu tóc rối bù, hai mắt đỏ hoe, bộ dáng rất chật vật… Thật không bao giờ có thể nghĩ bản thân mình sẽ trở nên thảm hại như vậy!
Lúc Cố Hề Hề bước ra khỏi phòng Doãn Tư Thần vẫn còn ưu nhã ăn bữa điểm tâm, hoàn toàn không để ý đến việc cô bỏ đi. Tờ chi phiếu vẫn nằm lẻ loi trêи giường, tựa như đang nói lời mỉa mai. Vừa mới ra khỏi khách sạn Hilton, di động của Cố Hề Hề vang lên, là tin nhắn của Triệu Trạch Cương.
“Hề Hề, tối qua anh ở trong phòng chờ em cả đêm, vẫn không thấy em đến. Có chuyện gì sao em? Không sao, anh sẽ tiếp tục chờ em. Giờ anh phải lên máy bay rồi. Khi trở về anh sẽ mua quà cho em. Yêu em, Trạch Cương1.” Cố Hề Hề sửng sốt anh căn bản không hề có ở trong phòng, sao lại nói là đợi mình cả đêm? Rốt cuộc có nhầm lẫn gì? Chẳng lẽ TN đưa nhầm thẻ phòng? Hay là… Không,không thể, Tiểu Nhã sao lại làm chuyện này!
Cố Hề Hề tắt màn hình di động, cô nhìn xe cộ qua lại giữa dòng đường đông đúc vội vã, trong lòng bỗng nhiên thấy bi thương cực độ. Nếu Trạch Cương trở về, thì hai người liệu có thể quay lại như trước đây? Có lẽ cũng nên kết thúc như vậy đi!
Nghĩ đến việc phải chia tay Trạch Cương, đáy lòng Cố Hề Hề hung hăng đau xót, đến mức cả người cô run rẩy. Tất cả những chuyện đau lòng này đều là vì sự cố phát sinh đêm qua! Tiểu Nhã, thật sự do cậu làm sao?
Tiếng quen thuộc của tổng tài tự động truyền qua diện thoại “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc đươc..” Lúc này Cố Hề Hề mới phát hiện cô đã vô thức nhấn di động gọi cho Lâm Tiểu Nhã. Đáng tiếc là không có ai trả lời. Cô thẩn thờ đi trêи đường, vừa đi, vừa nhớ lại những hồi ức của mình và Triệu Trạch Cương.
Từ lúc bắt đầu yêu nhau cho đến tận ngày hôm qua, tất cả như một cuốn phim sống động, nhưng giờ lại trở nên xa vời đến mức không thể với tới. Thậm chí ngày hômqua hai người còn vui đùa bàn về lễ kết hôn sau này, Trạch Cương hứa với cô trong hai năm ở nước ngoài sẽ gọi điện thoại về hàng ngày cho cô, trò chuyện qua wechat để cô không những có thể nghe được giọng nói, mà còn nhìn thấy được hình ảnh, bộ dáng của người yêu ở xa. Nhưng mà tất cả những điều này bây giờ đã trở thành không thể! Cô làm sao có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra để mà nói chuyện điện thoại, trò chuyện wechat? Hoàn toàn không thể… Giữa hai người họ sẽ không có lễ kết hôn nào nữa, không có dứa con nào nữa…Đã không còn, cái gì cũng không còn…
Một tiếng còi xe ô tô chói tai và tiếng thắng gấp dồn dập lại thêm tiếng di động réo rắc vang lên, tất cả cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, cô bừng tỉnh phát hiện mình đang đứng ở giữa lòng đường. Một chiếc ô tô vừa kịp thời dừng lại sát bên người, chỉ cần thiếu chút nữa là đã đụng phait cô. Cố Hề Hề tức khắc thanh tĩnh, liền giật mình lùi vào lề đường, nhìn chiếc ô tô đó chạy đi.
Tiếng di động vẫn cói chấp reo lên không ngừng, cô cúi mắt nhìn xuống, là mẹ của Triệu Trạch Cương gọi đến, cô vội vàng lau khô nước mắt nhận điện thoại: “Dì…” Không đợi Cố Hề Hề kịp chào hỏi, một giọng nói lạnh băng đã ngắt lời cô: “Cố tiểu thư, cô cũng đã thấy rồi Trạch Cương của chúng tôi hiện tại được công ty đề cử đi tu nghiệp ở nước ngoài, khi trở về giá trị của con người sẽ thay đổi. Lúc kia cô và Trạch Cương bên nhau, tôi vốn dĩ đã không chấp thuận, chỉ vì Trạch Cương thích cô quá nên tôi mới không nói gì thêm, giờ cả cô và Trạch Cương đã không còn ở chung một thành phố, hi vọng Cố tiểu thư có thể chủ động rời khỏi Trạch Cương của chúng tôi, không nên tiếp tục dây dưa không dứt!”
Cố Hề Hề nắm chặt di động, ngón tay cô run lên không kiểm soát được “Tôi cũng không giấu gì cô, lần này Trạch Cương đi nước ngoài, bên cạnh có một phụ nữ gia thế rất tốt, tương lai có thể trợ giúp cho con đường công danh của nó. Người phụ nữ này cũng rất thích Trạch Cương, cơ hội đi tu nghiệp lần này cũng nhờ cô ta đề cử. Đây là một nàng dâu phù hợp với Triệu gia chúng tôi. Còn Cố tiểu thư là đến từ nông thôn đúng không? Thân phận cô như vậy làm sao xứng với Trạch Cương của chúng tôi? Nếu tôi nói thì Trạch Cương chưa chắc đồng ý chia tay, nhưng nếu Cố tiểu thư chủ động nói lời chia tay thì…” Mẹ của Triệu Trạch Cương nói đến đây thì dừng lại, tất cả mọi ngườu đều là người thông minh, không cần nói tiếp cũng sẽ tự…
Doãn Tư Thần nhíu mày, đặt chi phiếu ở trêи giường rồi bước ra mở cửa.
Điểm tâm mà khách sạn chuẩn bị rất đa dạng phong phú, Doãn Tư Thần nhìn người phụ nữ đang khóc ở góc phòng nói “Đến ăn sáng trước đã” Nhưng người phụ nữ này vẫn ngồi ở đó mà thút thít khóc, Doãn Tư Thần cũng không nhiều lời, vẫn đến bàn ăn dùng bữa sáng một mình, vừa ăn vừa nói: “Chuyện đêm qua tôi sẽ không để cô thiệt thòi, tôi cho cô năm trăm vạn chuyện này không tuyệt đối không được tiết lộ cho bất kì ai.”
Lúc này Cố Hề Hề đột nhiên ngẩng đầu lên. Ánh mắt khϊế͙p͙ sợ nhìn người đàn ông xa lạ này. Cái gì mà năm trăm vạn? Anh cho rằng cô tới đây bán thân sao? Người đàn ông này không biết từ đâu ra lại đuổi Trạch Cương đi, chạy đến đây đem mình… Bây giờ còn muốn dùng tiền để hạ nhục cô…
Cố Hề Hề càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, dù cho cô đã bị người đàn ông này làm mất đi sự trong sạch, cô cũng kiên quyết không nhận số tiền này. “Anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ không nói với bất cứ ai!”
Cô làm sao có thể nói với ai chuyện nhục nhã như thế này chứ! Yên lặng không nói một lời, cô nhặt mớ quần áo hỗn độn trêи sàn lên, xoay người bước vào tolet. Nhìn bản thân mình trong gương, đầu tóc rối bù, hai mắt đỏ hoe, bộ dáng rất chật vật… Thật không bao giờ có thể nghĩ bản thân mình sẽ trở nên thảm hại như vậy!
Lúc Cố Hề Hề bước ra khỏi phòng Doãn Tư Thần vẫn còn ưu nhã ăn bữa điểm tâm, hoàn toàn không để ý đến việc cô bỏ đi. Tờ chi phiếu vẫn nằm lẻ loi trêи giường, tựa như đang nói lời mỉa mai. Vừa mới ra khỏi khách sạn Hilton, di động của Cố Hề Hề vang lên, là tin nhắn của Triệu Trạch Cương.
“Hề Hề, tối qua anh ở trong phòng chờ em cả đêm, vẫn không thấy em đến. Có chuyện gì sao em? Không sao, anh sẽ tiếp tục chờ em. Giờ anh phải lên máy bay rồi. Khi trở về anh sẽ mua quà cho em. Yêu em, Trạch Cương1.” Cố Hề Hề sửng sốt anh căn bản không hề có ở trong phòng, sao lại nói là đợi mình cả đêm? Rốt cuộc có nhầm lẫn gì? Chẳng lẽ TN đưa nhầm thẻ phòng? Hay là… Không,không thể, Tiểu Nhã sao lại làm chuyện này!
Cố Hề Hề tắt màn hình di động, cô nhìn xe cộ qua lại giữa dòng đường đông đúc vội vã, trong lòng bỗng nhiên thấy bi thương cực độ. Nếu Trạch Cương trở về, thì hai người liệu có thể quay lại như trước đây? Có lẽ cũng nên kết thúc như vậy đi!
Nghĩ đến việc phải chia tay Trạch Cương, đáy lòng Cố Hề Hề hung hăng đau xót, đến mức cả người cô run rẩy. Tất cả những chuyện đau lòng này đều là vì sự cố phát sinh đêm qua! Tiểu Nhã, thật sự do cậu làm sao?
Tiếng quen thuộc của tổng tài tự động truyền qua diện thoại “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc đươc..” Lúc này Cố Hề Hề mới phát hiện cô đã vô thức nhấn di động gọi cho Lâm Tiểu Nhã. Đáng tiếc là không có ai trả lời. Cô thẩn thờ đi trêи đường, vừa đi, vừa nhớ lại những hồi ức của mình và Triệu Trạch Cương.
Từ lúc bắt đầu yêu nhau cho đến tận ngày hôm qua, tất cả như một cuốn phim sống động, nhưng giờ lại trở nên xa vời đến mức không thể với tới. Thậm chí ngày hômqua hai người còn vui đùa bàn về lễ kết hôn sau này, Trạch Cương hứa với cô trong hai năm ở nước ngoài sẽ gọi điện thoại về hàng ngày cho cô, trò chuyện qua wechat để cô không những có thể nghe được giọng nói, mà còn nhìn thấy được hình ảnh, bộ dáng của người yêu ở xa. Nhưng mà tất cả những điều này bây giờ đã trở thành không thể! Cô làm sao có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra để mà nói chuyện điện thoại, trò chuyện wechat? Hoàn toàn không thể… Giữa hai người họ sẽ không có lễ kết hôn nào nữa, không có dứa con nào nữa…Đã không còn, cái gì cũng không còn…
Một tiếng còi xe ô tô chói tai và tiếng thắng gấp dồn dập lại thêm tiếng di động réo rắc vang lên, tất cả cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, cô bừng tỉnh phát hiện mình đang đứng ở giữa lòng đường. Một chiếc ô tô vừa kịp thời dừng lại sát bên người, chỉ cần thiếu chút nữa là đã đụng phait cô. Cố Hề Hề tức khắc thanh tĩnh, liền giật mình lùi vào lề đường, nhìn chiếc ô tô đó chạy đi.
Tiếng di động vẫn cói chấp reo lên không ngừng, cô cúi mắt nhìn xuống, là mẹ của Triệu Trạch Cương gọi đến, cô vội vàng lau khô nước mắt nhận điện thoại: “Dì…” Không đợi Cố Hề Hề kịp chào hỏi, một giọng nói lạnh băng đã ngắt lời cô: “Cố tiểu thư, cô cũng đã thấy rồi Trạch Cương của chúng tôi hiện tại được công ty đề cử đi tu nghiệp ở nước ngoài, khi trở về giá trị của con người sẽ thay đổi. Lúc kia cô và Trạch Cương bên nhau, tôi vốn dĩ đã không chấp thuận, chỉ vì Trạch Cương thích cô quá nên tôi mới không nói gì thêm, giờ cả cô và Trạch Cương đã không còn ở chung một thành phố, hi vọng Cố tiểu thư có thể chủ động rời khỏi Trạch Cương của chúng tôi, không nên tiếp tục dây dưa không dứt!”
Cố Hề Hề nắm chặt di động, ngón tay cô run lên không kiểm soát được “Tôi cũng không giấu gì cô, lần này Trạch Cương đi nước ngoài, bên cạnh có một phụ nữ gia thế rất tốt, tương lai có thể trợ giúp cho con đường công danh của nó. Người phụ nữ này cũng rất thích Trạch Cương, cơ hội đi tu nghiệp lần này cũng nhờ cô ta đề cử. Đây là một nàng dâu phù hợp với Triệu gia chúng tôi. Còn Cố tiểu thư là đến từ nông thôn đúng không? Thân phận cô như vậy làm sao xứng với Trạch Cương của chúng tôi? Nếu tôi nói thì Trạch Cương chưa chắc đồng ý chia tay, nhưng nếu Cố tiểu thư chủ động nói lời chia tay thì…” Mẹ của Triệu Trạch Cương nói đến đây thì dừng lại, tất cả mọi ngườu đều là người thông minh, không cần nói tiếp cũng sẽ tự…
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc,Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Chương 2 Không Phải Mua Bán.
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!