Yêu anh! Hận em! - Phần 1

446 lượt xem
Yêu anh Hận em,Yêu anh Hận em Phần 1,Đọc truyện Yêu anh! Hận em! - Phần 1,Truyện đam mỹ,đam mỹ,truyện đồng tính luyến ái nam,truyện đồng tính luyến ái
Nghiên Hàn và Vĩ Quang Tống đã kết hôn được 2 năm. Trong hai năm cả hai người lại chưa từng ngủ chung một giường, chưa từng ăn chung một bàn ... chưa từng ở cùng nhau ....
  • Vĩ Quang Tống, cuối cùng là em sai, hay là anh sai ?
  • Nghiên Hàn, thứ đê tiện cậu không xứng với tôi.
  • Nghiên Hàn, em và anh ta không có tương lai đâu từ bỏ đi.
  • Nghiên Hàn, anh ta chỉ yêu tôi. Không yêu cậu.
  • Nghiên Hàn, anh và em cũng đã từng yêu nhau mà. Từ bỏ Vĩ Quang Tống đi, anh sẽ mãi đợi em.
  • Nghiên Hàn.....
.... Những giọng nói, hình ảnh trong quá không ngừng hiện lên trong đầu Nghiên Hàn.
Nghiên Hàn đau nhức toàn thân, vừa lạnh vừa nóng, lại rất đau.... không thở được. Nước, đang tràn vào bên trong cơ thể, rất khó chịu.
10 phút trước.
  • Nghiên Hàn, cậu điên rồi. - Lục Ngôn bị Nghiên Hàn siết chặt cổ đến mức không thở được.
  • Phải! Tôi điên rồi! Tôi điên vì các người! - Nghiên Hàn đôi mắt điên dại mang theo sự hận thù sâu thẳm.
Đằng sau Lục Ngôn chỉ là lan can nhỏ không được chắc chắn, nửa người trên của Lục Ngôn bị Nghiên Hàn ép sát tựa như sắp rơi khỏi đó. Bên dưới là nước biển sâu hoẵm, sóng đánh mạnh vào bờ nếu rơi xuống mất mạng như chơi.
Đột nhiên một cánh tay chắc chắn dùng lực rất mạnh đẩy Nghiên Hàn sang một bên, liền kéo Lục Ngôn kia vào trong lòng. Nghiên Hàn chân đứng không vững lảo đảo ngã về sau, lan can cũ kĩ không chịu được sức nặng liền gãy ra Nghiên Hàn theo đó mà rơi thẳng xuống dưới. Trước khi rơi xuống, tay cậu vươn ra như đang cầu cứu ai đó, nhưng người trước mắt chỉ ôm tiểu tình nhân dịu dàng an ủi trơ mắt nhìn cậu rơi xuống biển sâu vô đáy....
  • Quang... Tốn...- Những lời chưa kịp thốt ra liền đột nhiên nghẹn cứng chẳng thể nào nói ra được.
"Tùm"
Cả thân thể Nghiên Hàn rơi xuống biển, cậu không biết bơi. Cậu cố dùng hết sức vùng vẫy ngoi lên mặt nước lạnh lẽo kia cầu cứu người trên đó. Nhưng,...
"Đoàng!"
Tiếng súng vang lên xé toạc cả bầu không khí, viên đạn xuyên qua cơ thể cậu máu chảy ra thật nhiều hoà cùng dòng nước, nước biển theo miệng vết thương tràn vào trong cơ thể. Đau, đau lắm. Cơ thể cậu, trái tim cậu, đều vụn vỡ rồi. Nghiên Hàn nhắm nghiền mắt hơi thở dần đứt đoạn, cơ thể theo sức nặng chìm dần xuống nơi biển sâu vô tận....
"Tôi hận anh." Là thứ cuối cùng cậu có thể suy nghĩ. nước mắt : cũng là thứ duy nhất còn sót lại giữa cậu là Vĩ Quang Tống.
"Vĩ Quang Tống, cuối cùng thứ duy nhất còn sót lại... chỉ là nước mắt của em...."
.....
  • Hàn Hàn, dậy đi con đã muộn lắm rồi. - Giọng nói dịu dàng vang lên bên tai cậu.
Mẹ sao ? Là mẹ ư ? Nhưng mẹ mất rồi mà, mẹ, cha và anh hai... bị tai nạn, mất rồi mà...
  • ... - Nghiên Hàn tưởng chừng như chỉ là mơ liền không trả lời.
  • Hàn Hàn, nếu còn không dậy mẹ sẽ đưa anh hai con đi trước đấy. - Giọng nói chận thực ấy lại lần nữa vang lên.
Nghiên Hàn dần mở đôi mi nặng nề, người trước mặt rất trẻ rất xinh đẹp. Mẹ cậu luôn là người đẹp nhất mà.
  • Mẹ...- Nghiên Hàn vô thần thốt lên.
  • Ừ, có mẹ đây. - Mẹ cậu dịu dàng vuốt tóc cậu.
  • Mẹ, con mệt quá, con đau quá.
Cậu rên rỉ thốt lên, vẫn chưa kịp nhận ra người trước mắt là thật.
  • Con bệnh ở đâu sao ?- Mẹ cậu lo lắng sờ trán cậu, kiểm tra nhiệt độ thân thể.
Lúc này, Nghiên Hàn mới chợt nhận ra, sự chân thực đến lạ lùng này. Đây... đâu phải mơ? Cậu trọng sinh rồi ư ?
Nghiên Hàn vội bật dậy nhìn thấy người mẹ trước mắt đang lo lắng cho mình. Nước mắt cậu không kìm được, liền trào ra. Cậu nức nở bật khóc, mẹ cậu lại càng thêm phần lo lắng hỏi han :
  • Hàn Hàn, con mệt chỗ nào vậy ? Sao lại khóc rồi ?
  • Mẹ, con sợ lắm. - Cậu ôm trầm lấy mẹ mình. - Mẹ, con vừa mơ thấy ác mộng, con mơ thấy mẹ, cha và anh hai đều đi cả rồi, đi đến một nơi rất xa bỏ con lại một mình. Con sợ lắm
  • Hàn Hàn, ngoan chỉ là mơ thôi. Đừng sợ.
Không, không phải mơ đâu, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như quá khứ thì cả 3 người sẽ thực sự bỏ cậu mà đi. Cậu không muốn, cậu không muốn lại cô đơn một lần nữa.
Sau một hồi an ủi, mẹ cậu mới giúp cậu ngừng khóc. Xuống dưới lầu, cha cậu đang đọc sách như bao ngày, anh hai thì đang ăn sáng chuẩn bị đi học. Đây mới là căn nhà của cậu, đây mới là cuộc sống mà cậu mong muốn duy trì mãi mãi.
--------------------------------------------------------
Giới thiệu Nghiên gia:
Nghiên Đông Nhất: kiếp trước : 40 tuổi, kiếp này : 35 tuổi. Cha của Nghiên Hàn, là chủ tịch của một tập đoàn giàu có. Là một người rất yêu thương vợ con, rất có trách nhiệm trong cuộc sống và công việc.
Vũ Lan Ninh : kiếp trước: 39 tuổi, kiếp này; 34 tuổi. Mẹ của Nghiên Hàn, là một nữ người mẫu thười trang nổi tiếng. Ôn hoà hiền dịu, rất yêu thương Nghiên hàn và Nghiên Vũ.
Nghiên Vũ : kiếp trước : 23 tuổi, kiếp này : 18 tuổi. Anh trai của Nghiên Hàn là một người anh trong truyền thuyết vừa đẹp trai lại học giỏi, vô cùng tâm lí, nấu ăn cũng không tệ chút nào.
4
4 sao / 1 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 1 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 4 SAO trên tổng số 1 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo