Ngạo Kiều Vương Phi - Công Lược Nam Chính - Chương 3

220 lượt xem
Ngạo Kiều Vương Phi,Ngạo Kiều Vương Phi Công Lược Nam Chính Chương 3,Đọc truyện Ngạo Kiều Vương Phi - Công Lược Nam Chính - Chương 3,Truyện ngôn tình,ngôn tình lãng mạn nhất,ngôn tình hay nhất
Sau khi trưởng quản gia rời đi cô liền cùng Minh Hy đem đống đồ này vào trong cất rất kỹ như thể sắp bị trộm mất vậy , số tiền đó là tiền tiêu sài tháng này và những tháng trước. Cô còn lấy một túi ngân lượng rồi cất vào trong người cất rất kỹ.
  • Minh Hy chúng ta ra ngoài mua ít đồ , trang trí lại phủ của ta.Nếu không nơi này sẽ thành nơi ma ở mất
Từ khi mẹ cô mất cô bị đối xử rất tệ bạc không ai coi cô là con người cả đến cả nha hoàn trong phủ cũng ức hiếp cô chỉ mình Minh Hy ở lại tận tâm tận lực hầu hạ , bảo vê cô. Tuy nhiên đám người kia vẫn luôn không buông tha , ngày nào cũng đến bắt nạt ức hiếp cô. Phá cái phủ của cô tan hoang đến đáng thương.
  • Vâng tiểu thư , chúng ta phải làm rõ cho đám kia biết chúng ta không phải muốn chọc là có thể chọc.
Nói rồi , cô và Lý Minh Hy ra ngoài mua chút đồ.
#Chợ lớn#
  • Woahh , náo nhiệt quá hiều đồ đẹp quá.
  • Tiểu thư đi chậm thôi chờ em với.
Cô lượn đi khắp nơi mặc cho Minh Hy kêu đến khàn giọng , cô chính là luôn mọng muốn được một lần thử cảm giác sống ở thế giới song song khác. Giờ thì được toại nguyện rồi. Cô vì chạy quá nhanh mà vô tình va vào một người , ngã nhào xuống đất.
  • Tiểu cô nương, cô không sao chứ.
Chàng trai đó vươn tay đỡ cô dậy. Cô ngước nhìn lên , hình như không phải là người ở nước cô cách ăn mặc hình như là người của đất nước nào đó ở Châu Âu.
  • Không sao , tôi không sao. Xin lỗi tôi không để ý đụng phải huynh.
Cô nhìn thấy con cún phốc sóc trên tay y mắt liền sáng lên long lanh những vì sao . Cô chình là ó thể chống lại mọi cám dỗ trừ sự dễ thương mà. Cô mắt long lanh như một con mèo con , xin chàng trai đó được bế con cún trên tay anh.
  • Vị huynh đệ này có thể cho tôi bế con cún này không.
  • Được chứ
Y đưa con cún cho cô , cô vui như được sống lại lần nữa vậy.[ Tác giả: thì rõ là sống lại lần nữa mà ]
  • Xin lỗi vì đã thất lễ , tôi là Rogerr Dokconight , tôi là sứ giả từ nước Anh - Châu Âu đến đây xin được yết kiến quốc vương bệ hạ của đất nước này.
  • Còn tôi là Ôn Diễm Chi con gái của Ôn Thừa tướng.
Cô không ngần ngại mà giới thiệu lại bản thân , miệng nói nhưng mắt lại luôn nhìn về chú cún con. Đúng là đồ cuồng dễ thương [-.-] .
  • Ôn cô nương có vẻ rất thích chú cún này ?
  • Ukm ta rất thích cún phốc sóc.
  • Ta có mang theo 3 con cún như vậy vốn định dùng làm quà tặng, những ta cũng có thể tặng cho cô nương con cún này coi như quà gặp mặt
  • Ân a~
[ Tác giả : Hảo soái ca ~ ta cũng rất thích cún con huynh tặng ta một con đi a~ | Mắt long lanh | ]
Cô không nói gì nữa, chỉ chào tạm biệt và cảm ơn huynh ấy rồi rời đi. Vừa về tới nhà thì thấy Minh Hy đứng trước cửa , có vẻ lo lắng điều gì đó.
  • A , tiểu thư đây rồi , tiểu thư làm em lo muốn chết đột nhiên lại biến mất làm em sợ lắm đấy.
  • Được rồi được rồi xin lỗi em , ta hứa sẽ không đột nhiên biến mất nữa.
  • Hửm ? Con nún này từ đâu ra vậy ?
  • À , con cún này là ta đươc một vị hảo soái cả tặng , nghe nói là sứ giả từ nước khác .
Minh Hy không nhiều chuyện hỏi cô. Chỉ cùng cô vào trong rồi đi nấu cơm , Minh Hy nấu rất ngon lần này lại ra ngoài mua nhiều đồ như vậy chủ yếu đều là gia vị và thức ăn để lần này tiểu nha hoàn nhà cô trổ tài.
Sau khi nấu xong Minh Hy bưng đồ ăn ra , vừa nhìn đã thấy rất thuận mắt hương thơm lại rất tuyệt với chắc chắn hương vị cũng chẳng kém gì. Cô liền cầm đũa lên nếm thử một miếng thịt rất mền nước sốt lại rất ngon vị chua ngọt hòa quyện lại với nhau nếu là ở thế giới hiện đại chắc chắn sẽ là đầu bếp 5 sao.
  • Tiểu thư hương vị thế nào rồi ?
  • Qúa tuyệt vời , Minh hy em cũng thử một miếng đi!
  • Không được đâu tiểu thư , đây là cơm của người làm sao một nha hoàn như em có thể ăn chứ.
  • Hừ , bỏ qua mấy cái lễ tiết này đi , em ngồi xuống cùng ta thưởng thức mấy món ăn này.
Minh Hy nghe lời tiểu thư ngồi xuống cầm đũa lên chần chừ một lúc rồi gắp miếng thịt đưa vào miệng. Trời ơi quả thật là quá ngon rồi đến cô cũng không thể phủ nhận rằng mình nấu ăn rất giỏi.
  • Thế nào ? |Ôn Diễm Chi hỏi|
  • Tiểu thư ngon quá!
  • Thấy chưa ta đã nói mà , ngon thì em mau ăn đì đừng ngại.
  • Vâng.
Tối hôm đó cả hai ăn rất ngon , ở hiện đại dù là đầu bếp 5 sao nấu cô cũng chưa từng ăn quá 2 bát nhưng lần này cô ăn tận 4 bát , sức ăn của cô lại được sử dụng đến rồi. Ăn no rồi cô lại lăn lên giường đi nằm , sau khi Minh Hy dọn và chuẩn bị nước xong. Thì cô cũng vào đi tắm. Vừa tắm vừa ca hát giọng hát của cô thấu tận trời xanh dịu dàng mà lại sâu lắng.
[ Tác giả : tặng cho mọi người một khúc nhạc "Vô Ki" ]
~ Lắng nghe điệu sáo cô độc ~
~ Màn đêm vẫn còn buông ~
~ Đúng sai đều đã qua rồi ~
~ Tỉnh lại mà vẫn chẳng thể quên giấc mơ ~
~ Được hay mất giữa nơi trần gian làm sao đếm đong ~
~ Lòng tan theo cơn gió lạnh băng ~
~ Non cao núi ngàn ~
~ Lại nghe tiếng đàn ~
~ Cùng ánh trăng vàng một khúc trần tình chưa tan ~
~ Ủ một vò tử sinh bi hoan kính chàng thiếu niên ~
~ Vầng trăng xưa giờ sao nhuốm ưu phiền ~
~ Chẳng bằng bước đi ung dung qua ngìn trùng bão giông chân trời vang lên tiếng đàn ai ~
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k