Hình như ta đã ......
Nhung Châu | Chat Online | |
19/07 14:13:44 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
51 lượt xem
- * Lãnh đạo tài ba (Truyện ngắn)
- * CHUYỆN KỂ VỀ BÁC HỒ VỚI CÁC CHIẾN SĨ VÀ TƯỚNG LĨNH (Truyện kể về Bác Hồ)
- * Tình yêu đơn giản nhưng hạnh phúc (Truyện ngôn tình)
- * Thật hay không thật? (Truyện cười)
“Em thích chị”
“Cảm ơn”. Tôi đáp lại một cách trống không.
“Đây là lần thứ 2 em tỏ tình tôi rồi đấy”.
“Vâng, em biết chứ, em sẽ theo đuổi chị đến khi chị đồng ý làm người yêu em”. Em ấy trả lời tôi bằng một giọng nói rất kiên quyết.
“Được, tùy em”. Tôi đáp lại một cách ngắn gọn rồi nhanh chóng rời đi.
Tôi là như vậy đấy, lúc nào cũng lạnh lùng vô cảm với mọi người xung quanh nhưng không hiểu sao em ấy thích tôi chứ, một câu hỏi có lẽ sẽ không bao giờ có câu trả lời.
Hôm nay là một ngày trời khá đẹp, vẫn như mọi khi tôi thức giấc trong căn phòng lạnh lẽo của mình, bởi lẽ tôi khá cô đơn, không.... rất cô đơn là đằng khác. Tôi cố giữ cho mình tâm trạng tốt nhất có thể để chuẩn bị đi học. Hằng ngày, tôi đều đi bộ đến trường học sẵn tiện sẽ ghé qua cửa hàng tạp hóa mua vài mẫu bánh ăn sáng.
“Chào chị”. Giọng nói trong trẻo ấy lại vang lên.
Tôi thừa biết giọng nói đó là của ai nên tôi chỉ đáp lại cho có lệ rồi đi ngay vào lớp học.
Chớp mắt cái thời gian 5 tiết đã trôi qua. Vẫn như lệ cũ của tôi, lúc nào tan học tôi đều đi ra sau trường để hít thở không khí trong lành. Bất chợt tôi lại thấy bóng dáng nhỏ bé, gầy gầy quen thuộc.
“Hôm nay chị cũng ra đây à, ngày nào chị cũng ra đây ư”. Em ấy hỏi tôi.
“Ừm”. Tôi đáp lại em ấy bằng giọng mũi.
“À, ừm,.....”.Em ấy ấp úng giường như muốn nói 1 điều gì đó, mặt em ấy cũng bất giác đỏ lên trông thật đáng yêu.
“Có việc gì em nói đi”. Tôi hỏi lại nhưng tôi đã biết sẵn câu trả lời của em ấy rồi.
“À thì....đây chị nhận lấy đi”. Em ấy đưa cho tôi 1 bức thư, theo bản năng tôi nhận lấy nó. Chưa kịp hỏi thêm gì thì em ấy đã vội chạy đi làm tôi cứ thắc mắc mãi.
Bóng lưng em ấy khuất dần làm tôi cảm thấy trống vắng vô cùng. Không, tôi nhanh chóng bác bỏ đi cảm giác ấy rồi nhanh chóng về nhà.
Về đến nhà, tôi mau chóng lấy lá thư em ấy đưa tôi ra đọc.
Trong thư em ấy viết:
-Gửi chị
Em là.... Em thích chị rất lâu rồi mặc dù em đã tỏ tình chị 2 lần nhưng lúc nào chị cũng chỉ nói “Cảm ơn” hay chỉ là một cái gật đầu cho qua. Chị không nói đồng ý hay từ chối em như những người khác, chị chỉ nói những câu làm cho em lại thêm thích chị hơn. Em thích tính cách của chị, mặc dù bên ngoài chị lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng nhưng em lại cảm giác được sự ấm áp từ chị. Em thích sự ân cần, dịu dàng của chị. Em thích sự lịch sự của chị. Em thích nụ cười hiền dịu của chị. Em yêu chị, yêu chị rất nhiều.
Đọc đến đây, tim tôi như thắt lại, tôi không ngờ em ấy lại yêu tôi đến vậy, nước mắt tôi tuôn rơi, không phải nước mắt đau buồn mà là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Có lẽ tôi đã yêu rồi.
Hôm sau tôi hẹn em ấy ở sau trường.
“Hôm nay chị gọi em ra đây làm gì thế”. Em ấy chu môi nói.
“Bức thư hôm qua, tôi đã đọc rồi”. Tôi nói một cách dứt khoát.
“Vâng......, em đang đợi câu trả lời ạ”. Em ấy nhìn tôi với đôi mắt long lanh.
“Tôi xin lỗi, chúng ta không hợp nhau đâu”. Tôi cố gắng nói ra một cách chỉnh chu tránh bị em ấy phát hiện tôi đang kiềm nén để mình không khóc.
“Vâng, em hiểu rồi.........Nhưng.....chị có thể cho em biết lí do không”. Em ấy vừa khóc vừa nói.
“Tôi......tôi không tốt như em nghĩ đâu, tôi là một đứa thất bại, tôi là người vô cảm lắm đấy em biết không, tôi...tôi...tôi thật ra cũng thích em nhưng tôi với em không hợp nhau đâu, tôi mong em có thể quên tôi đi và yêu một người tốt hơn tôi.....t...t...tôi....xin lỗi”. Tôi nấc lên từng tiếng nghẹn ngào.
“Em không quan trọng điều đó, em chỉ yêu một mình chị thôi, dù chị có ra sao em vẫn yêu chị”. Em ấy hét lớn trước mặt tôi.
Nói rồi, em ấy chạy đến ôm tôi, tôi và em ấy cùng ngã xuống đất. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp của người khác, lúc đó tôi cũng nhận ra tôi đã yêu em ấy mất rồi. Em ấy như là vị cứu tinh của tôi vậy, em ấy đến và trao cho tôi sự ấm áp và tình yêu thương chân thành từ tận đáy lòng của mình.
“Em yêu chị”. Em ấy bày ra vẻ mặt hớn hở.
“Tôi cũng yêu em”. Tôi cười với vẻ mặt hạnh phúc.
.............
Vâng, Tôi cứ nghĩ chúng ta sẽ bỏ qua nhau và coi nhau như người xa lạ nhưng không, chính em là người thay đổi nó. Cảm ơn em, cô gái bé bỏng của tôi.
Cre : Big meow
“Cảm ơn”. Tôi đáp lại một cách trống không.
“Đây là lần thứ 2 em tỏ tình tôi rồi đấy”.
“Vâng, em biết chứ, em sẽ theo đuổi chị đến khi chị đồng ý làm người yêu em”. Em ấy trả lời tôi bằng một giọng nói rất kiên quyết.
“Được, tùy em”. Tôi đáp lại một cách ngắn gọn rồi nhanh chóng rời đi.
Tôi là như vậy đấy, lúc nào cũng lạnh lùng vô cảm với mọi người xung quanh nhưng không hiểu sao em ấy thích tôi chứ, một câu hỏi có lẽ sẽ không bao giờ có câu trả lời.
Hôm nay là một ngày trời khá đẹp, vẫn như mọi khi tôi thức giấc trong căn phòng lạnh lẽo của mình, bởi lẽ tôi khá cô đơn, không.... rất cô đơn là đằng khác. Tôi cố giữ cho mình tâm trạng tốt nhất có thể để chuẩn bị đi học. Hằng ngày, tôi đều đi bộ đến trường học sẵn tiện sẽ ghé qua cửa hàng tạp hóa mua vài mẫu bánh ăn sáng.
“Chào chị”. Giọng nói trong trẻo ấy lại vang lên.
Tôi thừa biết giọng nói đó là của ai nên tôi chỉ đáp lại cho có lệ rồi đi ngay vào lớp học.
Chớp mắt cái thời gian 5 tiết đã trôi qua. Vẫn như lệ cũ của tôi, lúc nào tan học tôi đều đi ra sau trường để hít thở không khí trong lành. Bất chợt tôi lại thấy bóng dáng nhỏ bé, gầy gầy quen thuộc.
“Hôm nay chị cũng ra đây à, ngày nào chị cũng ra đây ư”. Em ấy hỏi tôi.
“Ừm”. Tôi đáp lại em ấy bằng giọng mũi.
“À, ừm,.....”.Em ấy ấp úng giường như muốn nói 1 điều gì đó, mặt em ấy cũng bất giác đỏ lên trông thật đáng yêu.
“Có việc gì em nói đi”. Tôi hỏi lại nhưng tôi đã biết sẵn câu trả lời của em ấy rồi.
“À thì....đây chị nhận lấy đi”. Em ấy đưa cho tôi 1 bức thư, theo bản năng tôi nhận lấy nó. Chưa kịp hỏi thêm gì thì em ấy đã vội chạy đi làm tôi cứ thắc mắc mãi.
Bóng lưng em ấy khuất dần làm tôi cảm thấy trống vắng vô cùng. Không, tôi nhanh chóng bác bỏ đi cảm giác ấy rồi nhanh chóng về nhà.
Về đến nhà, tôi mau chóng lấy lá thư em ấy đưa tôi ra đọc.
Trong thư em ấy viết:
-Gửi chị
Em là.... Em thích chị rất lâu rồi mặc dù em đã tỏ tình chị 2 lần nhưng lúc nào chị cũng chỉ nói “Cảm ơn” hay chỉ là một cái gật đầu cho qua. Chị không nói đồng ý hay từ chối em như những người khác, chị chỉ nói những câu làm cho em lại thêm thích chị hơn. Em thích tính cách của chị, mặc dù bên ngoài chị lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng nhưng em lại cảm giác được sự ấm áp từ chị. Em thích sự ân cần, dịu dàng của chị. Em thích sự lịch sự của chị. Em thích nụ cười hiền dịu của chị. Em yêu chị, yêu chị rất nhiều.
Đọc đến đây, tim tôi như thắt lại, tôi không ngờ em ấy lại yêu tôi đến vậy, nước mắt tôi tuôn rơi, không phải nước mắt đau buồn mà là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Có lẽ tôi đã yêu rồi.
Hôm sau tôi hẹn em ấy ở sau trường.
“Hôm nay chị gọi em ra đây làm gì thế”. Em ấy chu môi nói.
“Bức thư hôm qua, tôi đã đọc rồi”. Tôi nói một cách dứt khoát.
“Vâng......, em đang đợi câu trả lời ạ”. Em ấy nhìn tôi với đôi mắt long lanh.
“Tôi xin lỗi, chúng ta không hợp nhau đâu”. Tôi cố gắng nói ra một cách chỉnh chu tránh bị em ấy phát hiện tôi đang kiềm nén để mình không khóc.
“Vâng, em hiểu rồi.........Nhưng.....chị có thể cho em biết lí do không”. Em ấy vừa khóc vừa nói.
“Tôi......tôi không tốt như em nghĩ đâu, tôi là một đứa thất bại, tôi là người vô cảm lắm đấy em biết không, tôi...tôi...tôi thật ra cũng thích em nhưng tôi với em không hợp nhau đâu, tôi mong em có thể quên tôi đi và yêu một người tốt hơn tôi.....t...t...tôi....xin lỗi”. Tôi nấc lên từng tiếng nghẹn ngào.
“Em không quan trọng điều đó, em chỉ yêu một mình chị thôi, dù chị có ra sao em vẫn yêu chị”. Em ấy hét lớn trước mặt tôi.
Nói rồi, em ấy chạy đến ôm tôi, tôi và em ấy cùng ngã xuống đất. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp của người khác, lúc đó tôi cũng nhận ra tôi đã yêu em ấy mất rồi. Em ấy như là vị cứu tinh của tôi vậy, em ấy đến và trao cho tôi sự ấm áp và tình yêu thương chân thành từ tận đáy lòng của mình.
“Em yêu chị”. Em ấy bày ra vẻ mặt hớn hở.
“Tôi cũng yêu em”. Tôi cười với vẻ mặt hạnh phúc.
.............
Vâng, Tôi cứ nghĩ chúng ta sẽ bỏ qua nhau và coi nhau như người xa lạ nhưng không, chính em là người thay đổi nó. Cảm ơn em, cô gái bé bỏng của tôi.
Cre : Big meow
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Hình như ta đã ......
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!