Dải lụa đỏ-4

58 lượt xem
Dải lụa đỏ-4,Đọc truyện Dải lụa đỏ-4,Truyện ma - Truyện kinh dị Dải lụa đỏ-4,Truyện ma,truyện ma kinh dị

Nhìn nó ông Út chợt hoảng kinh hét lớn:

- Mày làm gì đó hở Bé!?...

Trong đêm khuya, tiếng quát của ông chắc vang dội lắm. Nó làm cho thằng Bé giật nảy mình với sự biến đổi đột ngột của gương mặt. Ánh mắt nó không còn lấp lánh thứ ánh sáng kỳ dị ban đầu. Cái môi nó lại trễ xuống như sự cố hữu lâu nay. Nhưng cái khác lạ là sắc mặt nó ra chiều tiếc rẻ, như vừa vuột mất một thú vui của trẻ nhỏ...

"Không ổn rồi! Thằng em này có cái gì khác lắm. Tựa như nó đến từ một nơi u tối mà con người không sao biết được"... Ông Út nghĩ vậy nên thao thức mãi đến lúc gà gáy sáng...

... Hôm nay, sau buổi nhổ mạ, ông Út đi thẳng sang nhà người anh ở xóm bên. Hai anh em là bà con chú bác nên thân nhau từ bé, không phải giấu nhau chuyện gì...

- Anh Tám à! Sao tui lo quá. Thằng Bé ở nhà ngày một biến đổi không biết ra... gì nữa. Không biết sau này tui kham nổi không...

Ông buồn rầu nói với anh mình.

Ông già Tám nhìn người em ra chiều thương cảm, xen nổi lo âu. Ông đã nghe nhiều việc về đứa cháu hơn người em, nhưng không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào cho xuôi chèo mát mái.

- Tôi biết chú khổ vì nó... Nhưng biết làm sao hơn được! Dù sao, nó cũng là máu mủ ruột thịt của mình...

Nói đến đây ông ngập ngừng, rồi lặng thinh.

Ông Út đem những chuyện khác lạ xảy ra lâu nay nói với người anh. Ông Tám ngồi lắng nghe một lúc rồi khuyên người em một câu:

- Chú muốn làm gì cũng phải biết cặn kẽ nguồn cơn. Tôi nghe nhiều việc kinh sợ quanh thằng bé, nhưng vẫn bán tín bán nghi. Lắm lúc tôi định nói, lại sợ chú buồn... Chỉ có hai anh em, chú cứ mãi ngoài đồng thì đâu biết được việc nhà... Muốn biết sinh hoạt của thằng Bé thì phải lén lút rình mới hiểu được.

Sau câu nói đó, ông già đi vội vào nhà lấy ra một con gà đã bị buộc chân, đưa cho ông Út.

- Mặt chú xanh xao quá! Đem còn gà này về nấu cháo đậu xanh mà ăn. Tôi chỉ có thể giúp chú thế này thôi...

Ông Út về mới được nửa đường thì trời đổ mưa. Mưa lớn lắm! Sấm chớp chằng chịt khắp chân trời. Đoạn đường trở nên trơn trợt trong ánh sáng lóa mắt của tia lửa trời. Đến nhà, ông Út vội vã bỏ con gà vào chuồng, rồi băng ngay ra đồng. "Không khéo mạ trôi hết mất!" Ông nghĩ vậy nên chạy mỗi lúc một nhanh. Còn cách chân đồng khoảng mươi bước chân ông Út chợt dừng lại. Không phải ông đuối sức, chỉ là không muốn bước tiếp khi nhớ đến câu nói của người anh. " Phải rình xem thôi. Coi thằng Bé làm gì mỗi khi ông ra đồng"...

...Cánh cửa nhà sau lờ mờ hiện ra trong cơn mưa và ánh chớp. Con Lu không chạy ra mừng như mọi khi. Không biết nó chạy theo con chó hàng xóm nào rồi nữa! Cánh cửa ông làm để ngăn cản bầy cáo tới chuồng gà chỉ cách mươi bước chân thì ông Út nghe thấy tiếng gà la oang oác."Lại là lũ cáo khốn kiếp". Ông Út cầm lấy cây, đẩy cửa xông vào. Cánh cửa với cối bản lề xoay đi trong tiếng kêu cót két thì trước mắt ông hiện ra ra cái dải lụa quỷ quái của đêm nào. Có khác hơn là nó dài lắm và đỏ ửng màu máu trong ánh chớp lòe sáng. Vừa nghe tiếng động, cái dải lụa vụt về phía nhà trước rất nhanh. Chỉ thoáng một cái đã mất tăm, mất tích. Ông Út nhìn vào chuồng gà chỉ thấy một nhúm lông đỏ máu nằm đó. Bước nhanh đến bên giường, ông nhìn thấy gương mặt thằng Bé như đang ngủ, nhưng điều lạ là khóe miệng nó có dính chút ít máu...

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k