Anh Trai - P2

63 lượt xem
*Sáng hôm sau
-Hoàng: Con lợn kia nhanh lên hôm nay tao phải lên sớm trực nhật
-Ngọc: Cái gì cơ? Mày trực nhật á?
-Hoàng: Thì sao? Chưa thấy trai đẹp trực nhật bao giờ à?
-Ngọc: Chứ bình thường mày có phải trực đâu?
-Hoàng: Bị phạt vụ hôm qua ấy
-Ngọc: =)))
-Hoàng: Thôi đi nhanh lênn

*Trên lớp
-Hoàng: Ơ mẹ cái thằng này, hôm nay bị phạt mà giờ này chẳng thấy mặt mũi đâu là thế đéo nào?
-Thầy giám thị: *đi đến kiểm tra* Ơ, cậu Hoàng đây thế còn cậu Quân đâu?
-Hoàng: Ờm..d..dạ.. bạn ấy đi đổ rác rồi thầy ạ

Đúng lúc ấy thì Quân tới lớp.
-Quân: Em chào thầy
-Thầy giám thị: À, bao che à!!? cậu Hoàng phạt tội bao che, cậu Quân phạt tội đi học muộn, mỗi cậu trực lớp thêm 1 tuần nữa
-Quân: Ơ thầy đã vào lớp đâu thầy?
-Thầy giám thị: Thế cậu có biết hôm nay cậu có nhiệm vụ gì không?
-Quân: ... Nhiệm vụ gì thầy?
-Thầy giám thị: Haiz, 2 cậu bảo ban nhau mà làm, tôi lên kiểm tra không sạch tôi phạt nặng thêm đấy
-Hoàng: Mẹ cái thằng kia, mày ngu thật hay giả vờ ngu đấy hả? Mới hôm qua bị phạt xong hôm nay bày đặt giả vờ không biết hả?
-Quân: Tao xin lỗi, tại bình thường bị phạt tao cũng mặc kệ, lần này có cả mày nữa, theo thói quen thì tao quên luôn =)))
-Hoàng: Tại mày mà tao bị phạt thêm 1 tuần nữa đấy
-Quân: Thôi được rồi để tuần tới tao làm cho được chưa, lắm mồm quá

Hoàng không nói gì chỉ tỏ thái độ tức giận rồi lại bỏ vào lớp
*Giờ ra chơi tiết 1 Quân xuống lớp Ngọc
-Quân: Ngọc ơi!!
-Ngọc: *sợ hãi chạy vào trong lớp*
-Quân: Ơ kìa, anh chỉ muốn xin lỗi thôi mà
-Ngọc: *thò đầu ra* ... thật không?
-Quân: *gật* Hôm qua anh chỉ trêu mày để trả đũa thằng Hoàng thôi
-Ngọc: Ừ được rồi em bỏ qua đấy, anh đi về lớp đi
Quân lôi ra 1 hộp quà có gắn nơ ở trên trông rất xinh.
-Quân: Ờm.. đây là quà xin lỗi, em nhận nhé?
Lũ bạn trong lớp thấy Quân tặng quà Ngọc thì chạy ra kêu ồ lên. Đúng lúc ấy, Hoàng đi qua nhìn thấy, cậu chạy đến thật nhanh
-Ngọc: Em...
-Hoàng: *Đấm Quân 1 cái thật mạnh* MÀY KHÔNG HIỂU TAO NÓI GÌ À? TRÁNH XA NÓ RAA
-Ngọc: *kéo Hoàng lại* thôi anh ơi, anh xuống xin lỗi em màa
-Hoàng: *Hoàng quát Ngọc* MÀY TRÁNH RA

Quân cay cú lao vào đấm Hoàng, cả hai đều không ai chịu ai cho đến khi thầy đến
-Thầy giám thị: NÀY 2 CẬU KIA
Quân và Hoàng thấy thầy giáo thì vội dừng lại
-Thầy giám thị: 2 cậu lại có chuyện gì đây?
-Hoàng: Nó lại xuống tiếp cận em gái em á thầy
-Quân: Em chỉ xuống xin lỗi chuyện hôm qua thôi
-Thầy giám thị: Ngọc!! Có phải thế không?
-Ngọc: Dạ..ạ *gật*
-Thầy giám thị: Cả 2 cậu lên phòng giám thị viết bản kiểm điểm chờ phụ huynh lên giải quyết.
-Ngọc: Anh á, em đã bảo thôi rồi mà, lần này về anh nát đít
-Hoàng: Haiz, thôi vào lớp đi, anh làm được anh chịu được
-Ngọc: Sao hôm nay nó lạ thế nhỉ

*Về nhà
Ngọc đang sát trùng vết thương cho Hoàng
-Hoàng: Ngọc này, nếu mà... chỉ là nếu thôi nhá
-Ngọc: Ừ
-Hoàng: Nếu mà anh không phải anh trai mày thì có buồn không?
-Ngọc: Thằng Quân nó đánh mày hỏng não rồi à? Hỏi vớ va vớ vẩn, mày không phải anh tao thì tao mở tiệc ăn mừng ấy

Nói rồi Ngọc vùng vằng bỏ lên phòng, lúc ấy mẹ chợ về
-Mẹ: Hoàng! Ra đây nói chuyện với mẹ
-Hoàng: Dạ
-Mẹ: Tại sao con lại đánh nhau trên trường? Bao nhiêu năm qua con có thế đâu mà sao giờ con đổ đốn ra vậy? Hay con lại đi đua đòi với bọn mất dạy đúng không?
-Hoàng: Con.. xin lỗi ạ
-Mẹ: Mẹ quá thất vọng về con đấy
-Hoàng: Mẹ... con hỏi mẹ 1 chuyện được không ạ?
-Mẹ: Chuyện gì?
-Hoàng: ... Con có phải con ruột của mẹ không ạ?
-Mẹ: Hmm... mày hỏi vớ vẩn vừa thôi, con với chả cái
-Hoàng: Mẹ đừng đánh trống lảng, con biết hết đấy, con chỉ chờ mẹ xác nhận cho con thôi ạ
-Mẹ: Mày nói với mẹ kiểu gì ấy? Thôi được rồi, nếu con đã biết thì mẹ nói.
-Mẹ: Ngọc ơi, xuống đây mẹ bảo
-Ngọc: Dạa, chuyện gì thế ạ?
-Mẹ: Hai đứa này, thật raa hai đứa không phải là anh em ruột, bố 2 đứa nghĩa là chồng mẹ ông đi công tác suốt, ông dặn mẹ đợi khi thằng Hoàng học đại học xong thì mới được nói để cho con tu chí học hành, nay con biết rồi thì mẹ không giấu nữa.

Ngọc và Hoàng nhìn nhau bối rối
-Hoàng: Thế.. mẹ ruột con đâu ạ?
-Mẹ: Mẹ.. mẹ con là bạn thân của mẹ. Năm ấy, mẹ con là sinh viên đại học năm ba,  mẹ con bị người ta lừa cho có thai rồi người ta chối bỏ không nhận, mẹ con không dám bỏ cái thai vì thương con. Lúc đi khám thai, bác sĩ khuyên nên bỏ cái thai vì sức khoẻ mẹ con yếu, mẹ con vẫn nhất quyết giữ cái thai lại để rồi đến ngày đẻ mẹ con chấp nhận đánh đổi tính mạng của mình để giữ lại mạng sống cho con. Mẹ con nhờ mẹ chăm sóc, nuôi dạy con khôn lớn. Mẹ xin lỗi vì giấu con đến tận bây giờ, nhưng mong con hiểu vì mẹ cũng chỉ là muốn tốt cho con.

Bỗng nhiên Ngọc hét lên, giọng run run, mắt ngấn lệ
-Ngọc: CON KHÔNG TIN, MẸ NÓI DỐI, ANH HOÀNG LÀ ANH CỦA CON
Nói xong Ngọc bỏ lên phòng khoá trái cửa lại, Hoàng và mẹ ngồi trầm ngâm không biết nói gì hơn
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×