Nội dung bạn tìm "

Người không tên

" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:
Gửi truyện

Người không tên (Truyện ngắn) Truyện Tự viết

Tôi... Yêu thầm một người! Chàng trai ấy có một nụ cười vô cùng rạng rỡ, giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng. Là người giỏi thể thao, thông minh, cao ráo. Trong mắt tôi, cậu ấy luôn rất tuyệt vời. Tôi gặp cậu ấy là vào một năm mùa hè, khi hãy còn trong tuổi chơi, còn chút bướng bỉnh, ngang ngạnh trẻ con. Để cố chứng tỏ sức mạnh và sự dũng cảm của mình, tôi trèo lên cái cây cao nhất trên ngọn đồi sau trường, để rồi chẳng biết làm sao mà xuống. Cố vùng vẫy thoát khỏi sự sợ hãi, tôi lắc người quầy quậy khi còn ngồi trên cành cây. Vừa khóc, tôi vừa hét ầm lên. Lũ trẻ bên dưới hốt hoảng chạy đi tìm người giúp. Tôi sợ lắm...cứ như sắp chết đến nơi. Rồi cành cây kêu cái rắc, thả tôi rơi từ trên cây cao xuống dưới. Lúc đó tôi sợ đến suýt ngất đi, tưởng mình chết đến nơi thì...bộp...tôi ngã xuống...nhưng không đau! Nhìn xuống dưới, tôi đè lên một cậu trai! Vẫn chưa hoảng hồn, tôi cứ ngồi đờ ra. Rồi cậu bé đó ngồi dậy, đặt tôi xuống gốc cây, ân cần hỏi han: -Nè, cậu có bị thương không?
4.4
2.814 sao / 636 đánh giá
5 sao - 517 đánh giá
4 sao - 26 đánh giá
3 sao - 13 đánh giá
2 sao - 6 đánh giá
1 sao - 74 đánh giá
Điểm 4.4 SAO trên tổng số 636 đánh giá
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×