Kết thúc! Tình yêu xa
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
28/02/2019 17:59:23 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
107 lượt xem
- * Kiếp sau nguyện hóa thành đóa sen (Truyện ngắn)
- * The Queen (Truyện ngắn)
- * Là của nhau sẽ trở về bên nhau! (Truyện ngắn)
- * Đoản ngôn tình (Truyện ngôn tình)
Kết thúc! Tình yêu xa.
Đứng chờ ở trạm xe buýt, cô lặng ngắm những hạt mưa đang tràn xuống mặt đất. Tiết trời se lạnh, gió bắt đầu nổi lên, những đợt gió của mùa đông lạnh lẽo, hiu quạnh. cô xoa xoa hai bàn tay vào nhau, đột nhiên cô lại nhớ tới anh! Những kí ức cô cố giấu bấy lâu cứ thế ùa về... 1 giọt... 2 giọt... không biết bao nhiêu lần nước mắt của cô cứ vô thức rơi! Cô nhìn lên trời, cô cười trong nước mắt rồi nhớ tới câu nói của anh
" Mỗi khi muốn khóc, em hãy nhìn lên trời cao, hãy nở một nụ cười, nước mắt sẽ không rơi nữa. Đừng khóc... vì giờ đây, anh không thể ở bên cạnh em, không thể lau đi giọt nước mắt của em! "
Bước chân ra khỏi lan can, cô nhắm mắt đứng dưới làn mưa, cô khóc, không còn biết đâu là mưa, đâu là nước mắt nữa! Mặc kệ những ánh mắt của những người xung quanh, cô bước đi mà lòng nặng trĩu. Những kí ức của 2 năm trước lại ùa về, kí ức về một người con trai cô chưa từng gặp bao giờ! Anh và cô quen nhau được 2 năm, mỗi ngày chỉ quan tâm nhau qua inbox, gửi yêu thương bằng những status! Nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc! Cô lúc nào cũng tưởng tượng ra viễn cảnh cô và anh được gặp nhau, rồi lại tủm tỉm cười một mình. Hạnh phúc của cô đơn giản là những câu nói yêu thương của anh, được giận hờn anh, được anh an ủi mỗi khi buồn, được anh cấm thức khuya, được anh cấm bỏ bữa, được anh cuống cuồng lên khi biết cô bệnh, rồi những lúc bận việc không thể liên lạc cho anh, anh đã la mắng, đã giận dữ với cô, cô biết anh đã lo lắng cho cô như thế nào. Cô lại cười, cô chưa từng thấy cô đơn khi yêu anh. Người con trai ở xa!
Mỗi ngày cứ thế trôi qua, vẫn những inb, những lời quan tâm yêu thương đó, nhưng lại thưa dần, thưa dần và bắt đầu có nhiều cuộc cãi vã, anh không còn dịu dàng với cô như trước, không còn quan tâm cô như trước, cô đau lắm nhưng cô vẫn cố giữ mối quan hệ này, cho tới một ngày...
- Anh à, em sẽ đi du học. Nó có ích cho tương lai của em. Nhưng nếu em đi, sẽ không biết bao giờ mới có thể được gặp anh...
- Có ích cho em mà. Đi đi!
- Anh... muốn em đi thật sao?
- Ờ
- Mình chia tay anh nhé! Em biết đã nhiều lần anh muốn chấm dứt mối quan hệ này nhưng em lại luôn cố chấp níu giữ anh. Em xin lỗi... chúc anh hạnh phúc nhé!
- Cảm ơn em! Em cũng vậy! Chia tay rồi, đừng làm phiền cuộc sống của anh nữa nhé! Sống tốt! Tạm biệt em!
Câu trả lời của anh làm cô như chết lặng. Anh... không níu kéo cô sao? Cô cười, một nụ cười chua chát. Cô lại nhìn lên trời thầm nghĩ, tại sao lại không có mưa như trong phim nhỉ? Cô cười ngây dại với suy nghĩ của bản thân! Cô không khóc, cô không được khóc. Cô tự nhủ với bản thân mình!
Một tuần sau đó, cô đã rời khỏi Việt Nam, tới một đất nước mới. Nơi đó không có anh!
Trở lại với thực tại, làn gió thổi vào người cô làm cô bừng tỉnh, trời đã không còn mưa nữa, cô nở một nụ cười nhìn quang cảnh xung quanh, hôm nay là ngày cuối cùng cô ở nơi này, cô muốn trở về, cô muốn tìm anh. Hai năm qua cô đã sống trong đau khổ, và nỗi nhớ anh không nguôi. Cô đếm từng ngày, từng ngày để được trở về gặp anh!
Vừa đáp xuống máy bay, cô đã bắt xe tới địa chỉ nhà anh. Trong lòng cô nôn nao, lo sợ. Không biết anh còn nhớ tới cô không? Anh đã có người khác chưa? Cô lại nhớ tới lời hứa trước đây của anh.
" sau này anh sẽ tìm em, sẽ cho em một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Không để em phải một mình như bây giờ nữa! "
Mãi suy nghĩ mà cô không biết đã tới nơi. Cô bước xuống kéo vali đi, trên tay cầm miếng giấy có ghi địa chỉ nhà anh, đúng con đường này rồi, cô vui mừng. Rồi càng vui hơn khi trước mắt cô, người con trai cô ngày đêm mong nhớ đó, đang đứng trước mặt cô! Đang cười với cô. Đây là sự thật sao? Cô hạnh phúc nói không nên lời. Nhưng đời đâu như ý con người, anh bước qua cô như 2 người dưng, cô vội xoay người nhìn lại. Anh... đang ôm một người con gái khác, không phải cô, cô vịn chặt tay cầm của vali để đứng vững, mắt cô nhòe đi trong nước mắt nhìn anh cùng người con gái khác tay trong tay xa dần. Cô đã tưởng tượng ra ngày gặp anh cô sẽ vui sướng biết chừng nào mà ôm chầm lấy anh nhưng hiện tại thật ngang trái...! Cô đứng như chôn chân tại chỗ cho tới khi có một người con trai bước tới đưa cho cô một cuốn sổ.
- Anh đợi em lâu rồi! Nó biết nhất định em sẽ tìm nó nên đã giao cho anh cuốn sổ này, muốn anh giao lại tận tay cho em! Nó... vẫn là nó... nhưng không còn là nó nữa rồi!
Cô vô thức nhận lấy cuốn sổ, mở từng trang vở, lại một lần nữa, cô chết lặng đi, từng chữ từng chữ nối nhau trong đầu cô...
" ngày... tháng...năm
Cô gái đó thật kì lạ, lần đầu gặp nhưng đã gây lộn rồi, bực thật! "
" ngày... tháng... năm
Hình như mình và cô ta không hợp nhau, cứ gặp nhau lại gây nhau. Cô ta thật rắc rối "
" ngày... tháng... năm
Mình không thể chịu đựng được cô ta nữa, thật lắm chuyện"
" ngày... tháng... năm
Cô ta buồn sao? Vì mình sao? mà cũng chẳng liên quan tới mình, đi ngủ thôi "
" ngày... tháng... năm
Cô ta không cãi lộn với mình nữa, đáng lẽ mình phải vui chứ, nhưng sao mình thấy thiếu thiếu"
" ngày... tháng... năm
Cô ta lại bắt đầu rồi, đúng là khùng "
" ngày... tháng... năm
Hơi rắc rối, nhưng cũng đáng yêu đấy chứ. Ngủ ngon nhé tinh tinh "
" ngày...tháng...năm
Hình như... tôi thích em... mà chắc không phải đâu, không thể có chuyện đó "
" ngày... tháng...năm
con nhỏ khùng này, mỗii ngay không thấy cô ta mình lại thấy nhớ. Aizz "
" ngày...tháng...năm
Cô ta nói yêu mình... thật vô lí! "
" ngày...tháng...năm
Hôm nay, tôi không giám inb cho em. Tôi vô tình thấy dòng status của em. Hình như em đang để ý ai đó, tôi cảm thấy nhói, tôi yêu em thật rồi, tôi yêu em! Tôi đã thừa nhận với em. Nhưng tôi sợ, sợ không mang được hạnh phúc cho em. Chúng ta cách xa nhau hàng trăm cây số. Ngốc ạ! "
" ngày...tháng...năm
Em đã chấp nhận tình cảm của tôi, nghĩ cũng buồn cười. Em chỉ vô tình comment vào status của tôi, vậy là chúng ta quen nhau, không ngờ lại có thể đến với nhau "
" ngày...tháng...năm
Ở bên em thật hạnh phúc. Em có thấy cô đơn khi không có anh không? Anh xin lỗi..."
" ngày...tháng...năm
Hôm nay anh đã mắng em, em có buồn không? Anhi thực sự rất lo lắng khi không thấy em. Lần sau đừng như thế nữa nhé. "
" ngày...tháng...năm
Ngốc à! Anh thực sự yêu em rất nhiều. Sau này nhất định anh sẽ bù lại cho em những ngày tháng anh không thể ở bên chăm sóc cho em. "
...
" ngày...tháng...năm
Hôm nay anh đã tắt máy, em lo lắm đúng không? Ông trời! Tại sao lại đối xử với anh như vậy? tại sao...TẠI SAO? tại sao anh lại mắc phải căn bệnh đó, anh làm sao đối diện với em đây? Làm sao anh có thể mang hạnh phúc cho em đây? "
" ngày... tháng...năm
Anh đã làm em khóc nhiều rồi. Tại sao em lại không chịu buông tay? Ngốc lắm "
" ngày... tháng...năm
Cảm ơn đã níu kéo một thằng khốn nạn như anh, anh phải làm sao? Phải làm sao để rời xa em đây. Anh yêu em ngốc à"
" ngày...tháng...năm
Hôm nay chúng ta đã chấm dứt. Anh đau lắm, em biết không? ANH YÊU EM"
...
" Ngày...tháng...năm
Anh đã giữ lời hứa đi tìm em. Nhìn em từ xa ở sân bay mà lòng anh tan nát. Tạm biệt nhé! Ở phương xa, hãy sống tốt! "
" ngày... tháng... năm
Ngày mai anh vào phòng mổ rồi, cái u đã ở trong đầu anh bao nhiêu năm mà anh không hề hay biết, anh thật ngốc đúng không? Nếu biết sớm anh sẽ không yêu em. Xin lỗi, xin lỗi em. Nếu có thể tỉnh dậy, anh nhất định sẽ tìm em và sửa chữa những lỗi lầm, đền bù những tổn thương mà anh gây ra cho em. Còn nếu... thì em hãy quên anh đi và sống thật tốt, thật hạnh phúc nhé. Vợ của anh!
Ông trời ơi, tôi không muốn chết, ông đừng mang tôi đi, tôi xin ông, đừng bắt tôi phải rời xa cô gái đó!
Tạm biệt nhé. Người con gái ở xa... "
Cô ngã quỵ xuống trên nền đất lạnh lẽo, cô khóc, cô hận bản thân đã không tìm anh sớm, cô hận bản thân đã để anh một mình chống chọi với căn bệnh, cô hận bản thân đã nói lời chia tay với anh, sờ từng trang nhật kí, cô biết anh đã khóc, giọt nước mắt của anh còn thấm lại trên trang giấy, cô ôm chặt lấy cuốn sổ mà khóc.
- nó sau lần phẫu thuật đã quên hoàn toàn kí ức và không thể khôi phục lại. Bác sĩ nói đã nhờ kì tích, ý chí của nó đã thắng được bệnh tật! Lúc phẫu thuật nó gọi tên em không ngừng, anh nghĩ, chính em đã cứu nó. Bây giờ, nó đã... - người đó chưa nói hết câu thì cô cắt lời
- Em hiểu.
Cô đứng dậy. Vẫn ôm chặt cuốn sổ trong lòng, cô mỉm cười nhìn lên trời cao
" anh đã hạnh phúc rồi. Đây là lần cuối cùng em khóc,vì em sẽ không còn cơ hội được anh lau nước mắt nữa... hạnh phúc anh nhé! "
Cô bước đi, lòng thầm vui vì ông trời đã không mang anh đi khỏi thế giới này. Chỉ cần anh sống tốt, chỉ cần như vậy thôi. Mãi suy nghĩ, lại nhìn lên trời, một chiếc xe tải từ xa lao tới, cô băng qua đường không kịp phản xa. Cô chỉ biết nhìn chiếc xe rồi cười trong nước mắt.
" Tạm biệt nhé "
Anh!? Người con trai cô yêu đang chạy tới. Đỡ cô dậy, anh lay nhẹ người cô.
- Này, cô ơi, cô không sao chứ?
- Ai gọi cấp cứu giùm tôi đi - Anh gào lên nhìn mọi người xung quanh đang vây lấy hai người.
Cô nhẹ mỉm cười, cuối cùng cô cũng được nằm trong vòng tay anh. Đưa bàn tay lên sờ nhẹ mặt anh, cô thều thào
" Kết...thúc..nhé! ..Em... mãi...mãi...yêu...anh...hạnh...hạnh... phúc ....nhé "
Rồi cô lại nhìn qua người con trai lúc nãy đã đưa cuốn sổ cho cô khi thấy anh cũng đang đứng đó, ánh mắt như đang cầu xin anh, đừng nhắc tới quá khứ với anh ấy. Người con trai đó giường như hiểu được, nhẹ gật đầu với cô. Cô nở một nụ cười nhìn anh lần cuối
" em...em...yêu... "
Chưa nói hết câu, cô đã nhắm mắt lại, bàn tay thả lỏng xuống, trên môi cô vẫn nở một nụ cười. Bàn tay vẫn ôm chặt cuốn sổ vào lòng. Còn anh, tiếc thương nhìn cô gái trẻ đã ra đi mà không biết đó chính là người con gái anh từng yêu say đắm. Trong lòng anh lại thấy nhức nhói. Anh hoàn toàn đánh mất hình bóng của cô. Cô cùng kí ức ngày xưa đã vĩnh viễn biến mất theo làn mưa. Nếu một ngày anh nhớ ra tất cả. Nếu một ngày anh biết cô - người con gái của anh đã chết trong vòng tay anh thì sẽ như thế nào? Cô chỉ hy vọng, hy vọng tình yêu này sẽ chết cùng cô để anh mãi mãi được hạnh phúc!
Mưa! Ngày anh nói yêu cô cũng trời mưa như bây giờ. Mùi máu tanh hòa lẫn với mưa. Mưa đã bắt đầu một chuyện tình đẹp nhưng cũng đã kết thúc...
kết thúc! Tình yêu xa!
Đứng chờ ở trạm xe buýt, cô lặng ngắm những hạt mưa đang tràn xuống mặt đất. Tiết trời se lạnh, gió bắt đầu nổi lên, những đợt gió của mùa đông lạnh lẽo, hiu quạnh. cô xoa xoa hai bàn tay vào nhau, đột nhiên cô lại nhớ tới anh! Những kí ức cô cố giấu bấy lâu cứ thế ùa về... 1 giọt... 2 giọt... không biết bao nhiêu lần nước mắt của cô cứ vô thức rơi! Cô nhìn lên trời, cô cười trong nước mắt rồi nhớ tới câu nói của anh
" Mỗi khi muốn khóc, em hãy nhìn lên trời cao, hãy nở một nụ cười, nước mắt sẽ không rơi nữa. Đừng khóc... vì giờ đây, anh không thể ở bên cạnh em, không thể lau đi giọt nước mắt của em! "
Bước chân ra khỏi lan can, cô nhắm mắt đứng dưới làn mưa, cô khóc, không còn biết đâu là mưa, đâu là nước mắt nữa! Mặc kệ những ánh mắt của những người xung quanh, cô bước đi mà lòng nặng trĩu. Những kí ức của 2 năm trước lại ùa về, kí ức về một người con trai cô chưa từng gặp bao giờ! Anh và cô quen nhau được 2 năm, mỗi ngày chỉ quan tâm nhau qua inbox, gửi yêu thương bằng những status! Nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc! Cô lúc nào cũng tưởng tượng ra viễn cảnh cô và anh được gặp nhau, rồi lại tủm tỉm cười một mình. Hạnh phúc của cô đơn giản là những câu nói yêu thương của anh, được giận hờn anh, được anh an ủi mỗi khi buồn, được anh cấm thức khuya, được anh cấm bỏ bữa, được anh cuống cuồng lên khi biết cô bệnh, rồi những lúc bận việc không thể liên lạc cho anh, anh đã la mắng, đã giận dữ với cô, cô biết anh đã lo lắng cho cô như thế nào. Cô lại cười, cô chưa từng thấy cô đơn khi yêu anh. Người con trai ở xa!
Mỗi ngày cứ thế trôi qua, vẫn những inb, những lời quan tâm yêu thương đó, nhưng lại thưa dần, thưa dần và bắt đầu có nhiều cuộc cãi vã, anh không còn dịu dàng với cô như trước, không còn quan tâm cô như trước, cô đau lắm nhưng cô vẫn cố giữ mối quan hệ này, cho tới một ngày...
- Anh à, em sẽ đi du học. Nó có ích cho tương lai của em. Nhưng nếu em đi, sẽ không biết bao giờ mới có thể được gặp anh...
- Có ích cho em mà. Đi đi!
- Anh... muốn em đi thật sao?
- Ờ
- Mình chia tay anh nhé! Em biết đã nhiều lần anh muốn chấm dứt mối quan hệ này nhưng em lại luôn cố chấp níu giữ anh. Em xin lỗi... chúc anh hạnh phúc nhé!
- Cảm ơn em! Em cũng vậy! Chia tay rồi, đừng làm phiền cuộc sống của anh nữa nhé! Sống tốt! Tạm biệt em!
Câu trả lời của anh làm cô như chết lặng. Anh... không níu kéo cô sao? Cô cười, một nụ cười chua chát. Cô lại nhìn lên trời thầm nghĩ, tại sao lại không có mưa như trong phim nhỉ? Cô cười ngây dại với suy nghĩ của bản thân! Cô không khóc, cô không được khóc. Cô tự nhủ với bản thân mình!
Một tuần sau đó, cô đã rời khỏi Việt Nam, tới một đất nước mới. Nơi đó không có anh!
Trở lại với thực tại, làn gió thổi vào người cô làm cô bừng tỉnh, trời đã không còn mưa nữa, cô nở một nụ cười nhìn quang cảnh xung quanh, hôm nay là ngày cuối cùng cô ở nơi này, cô muốn trở về, cô muốn tìm anh. Hai năm qua cô đã sống trong đau khổ, và nỗi nhớ anh không nguôi. Cô đếm từng ngày, từng ngày để được trở về gặp anh!
Vừa đáp xuống máy bay, cô đã bắt xe tới địa chỉ nhà anh. Trong lòng cô nôn nao, lo sợ. Không biết anh còn nhớ tới cô không? Anh đã có người khác chưa? Cô lại nhớ tới lời hứa trước đây của anh.
" sau này anh sẽ tìm em, sẽ cho em một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Không để em phải một mình như bây giờ nữa! "
Mãi suy nghĩ mà cô không biết đã tới nơi. Cô bước xuống kéo vali đi, trên tay cầm miếng giấy có ghi địa chỉ nhà anh, đúng con đường này rồi, cô vui mừng. Rồi càng vui hơn khi trước mắt cô, người con trai cô ngày đêm mong nhớ đó, đang đứng trước mặt cô! Đang cười với cô. Đây là sự thật sao? Cô hạnh phúc nói không nên lời. Nhưng đời đâu như ý con người, anh bước qua cô như 2 người dưng, cô vội xoay người nhìn lại. Anh... đang ôm một người con gái khác, không phải cô, cô vịn chặt tay cầm của vali để đứng vững, mắt cô nhòe đi trong nước mắt nhìn anh cùng người con gái khác tay trong tay xa dần. Cô đã tưởng tượng ra ngày gặp anh cô sẽ vui sướng biết chừng nào mà ôm chầm lấy anh nhưng hiện tại thật ngang trái...! Cô đứng như chôn chân tại chỗ cho tới khi có một người con trai bước tới đưa cho cô một cuốn sổ.
- Anh đợi em lâu rồi! Nó biết nhất định em sẽ tìm nó nên đã giao cho anh cuốn sổ này, muốn anh giao lại tận tay cho em! Nó... vẫn là nó... nhưng không còn là nó nữa rồi!
Cô vô thức nhận lấy cuốn sổ, mở từng trang vở, lại một lần nữa, cô chết lặng đi, từng chữ từng chữ nối nhau trong đầu cô...
" ngày... tháng...năm
Cô gái đó thật kì lạ, lần đầu gặp nhưng đã gây lộn rồi, bực thật! "
" ngày... tháng... năm
Hình như mình và cô ta không hợp nhau, cứ gặp nhau lại gây nhau. Cô ta thật rắc rối "
" ngày... tháng... năm
Mình không thể chịu đựng được cô ta nữa, thật lắm chuyện"
" ngày... tháng... năm
Cô ta buồn sao? Vì mình sao? mà cũng chẳng liên quan tới mình, đi ngủ thôi "
" ngày... tháng... năm
Cô ta không cãi lộn với mình nữa, đáng lẽ mình phải vui chứ, nhưng sao mình thấy thiếu thiếu"
" ngày... tháng... năm
Cô ta lại bắt đầu rồi, đúng là khùng "
" ngày... tháng... năm
Hơi rắc rối, nhưng cũng đáng yêu đấy chứ. Ngủ ngon nhé tinh tinh "
" ngày...tháng...năm
Hình như... tôi thích em... mà chắc không phải đâu, không thể có chuyện đó "
" ngày... tháng...năm
con nhỏ khùng này, mỗii ngay không thấy cô ta mình lại thấy nhớ. Aizz "
" ngày...tháng...năm
Cô ta nói yêu mình... thật vô lí! "
" ngày...tháng...năm
Hôm nay, tôi không giám inb cho em. Tôi vô tình thấy dòng status của em. Hình như em đang để ý ai đó, tôi cảm thấy nhói, tôi yêu em thật rồi, tôi yêu em! Tôi đã thừa nhận với em. Nhưng tôi sợ, sợ không mang được hạnh phúc cho em. Chúng ta cách xa nhau hàng trăm cây số. Ngốc ạ! "
" ngày...tháng...năm
Em đã chấp nhận tình cảm của tôi, nghĩ cũng buồn cười. Em chỉ vô tình comment vào status của tôi, vậy là chúng ta quen nhau, không ngờ lại có thể đến với nhau "
" ngày...tháng...năm
Ở bên em thật hạnh phúc. Em có thấy cô đơn khi không có anh không? Anh xin lỗi..."
" ngày...tháng...năm
Hôm nay anh đã mắng em, em có buồn không? Anhi thực sự rất lo lắng khi không thấy em. Lần sau đừng như thế nữa nhé. "
" ngày...tháng...năm
Ngốc à! Anh thực sự yêu em rất nhiều. Sau này nhất định anh sẽ bù lại cho em những ngày tháng anh không thể ở bên chăm sóc cho em. "
...
" ngày...tháng...năm
Hôm nay anh đã tắt máy, em lo lắm đúng không? Ông trời! Tại sao lại đối xử với anh như vậy? tại sao...TẠI SAO? tại sao anh lại mắc phải căn bệnh đó, anh làm sao đối diện với em đây? Làm sao anh có thể mang hạnh phúc cho em đây? "
" ngày... tháng...năm
Anh đã làm em khóc nhiều rồi. Tại sao em lại không chịu buông tay? Ngốc lắm "
" ngày... tháng...năm
Cảm ơn đã níu kéo một thằng khốn nạn như anh, anh phải làm sao? Phải làm sao để rời xa em đây. Anh yêu em ngốc à"
" ngày...tháng...năm
Hôm nay chúng ta đã chấm dứt. Anh đau lắm, em biết không? ANH YÊU EM"
...
" Ngày...tháng...năm
Anh đã giữ lời hứa đi tìm em. Nhìn em từ xa ở sân bay mà lòng anh tan nát. Tạm biệt nhé! Ở phương xa, hãy sống tốt! "
" ngày... tháng... năm
Ngày mai anh vào phòng mổ rồi, cái u đã ở trong đầu anh bao nhiêu năm mà anh không hề hay biết, anh thật ngốc đúng không? Nếu biết sớm anh sẽ không yêu em. Xin lỗi, xin lỗi em. Nếu có thể tỉnh dậy, anh nhất định sẽ tìm em và sửa chữa những lỗi lầm, đền bù những tổn thương mà anh gây ra cho em. Còn nếu... thì em hãy quên anh đi và sống thật tốt, thật hạnh phúc nhé. Vợ của anh!
Ông trời ơi, tôi không muốn chết, ông đừng mang tôi đi, tôi xin ông, đừng bắt tôi phải rời xa cô gái đó!
Tạm biệt nhé. Người con gái ở xa... "
Cô ngã quỵ xuống trên nền đất lạnh lẽo, cô khóc, cô hận bản thân đã không tìm anh sớm, cô hận bản thân đã để anh một mình chống chọi với căn bệnh, cô hận bản thân đã nói lời chia tay với anh, sờ từng trang nhật kí, cô biết anh đã khóc, giọt nước mắt của anh còn thấm lại trên trang giấy, cô ôm chặt lấy cuốn sổ mà khóc.
- nó sau lần phẫu thuật đã quên hoàn toàn kí ức và không thể khôi phục lại. Bác sĩ nói đã nhờ kì tích, ý chí của nó đã thắng được bệnh tật! Lúc phẫu thuật nó gọi tên em không ngừng, anh nghĩ, chính em đã cứu nó. Bây giờ, nó đã... - người đó chưa nói hết câu thì cô cắt lời
- Em hiểu.
Cô đứng dậy. Vẫn ôm chặt cuốn sổ trong lòng, cô mỉm cười nhìn lên trời cao
" anh đã hạnh phúc rồi. Đây là lần cuối cùng em khóc,vì em sẽ không còn cơ hội được anh lau nước mắt nữa... hạnh phúc anh nhé! "
Cô bước đi, lòng thầm vui vì ông trời đã không mang anh đi khỏi thế giới này. Chỉ cần anh sống tốt, chỉ cần như vậy thôi. Mãi suy nghĩ, lại nhìn lên trời, một chiếc xe tải từ xa lao tới, cô băng qua đường không kịp phản xa. Cô chỉ biết nhìn chiếc xe rồi cười trong nước mắt.
" Tạm biệt nhé "
Anh!? Người con trai cô yêu đang chạy tới. Đỡ cô dậy, anh lay nhẹ người cô.
- Này, cô ơi, cô không sao chứ?
- Ai gọi cấp cứu giùm tôi đi - Anh gào lên nhìn mọi người xung quanh đang vây lấy hai người.
Cô nhẹ mỉm cười, cuối cùng cô cũng được nằm trong vòng tay anh. Đưa bàn tay lên sờ nhẹ mặt anh, cô thều thào
" Kết...thúc..nhé! ..Em... mãi...mãi...yêu...anh...hạnh...hạnh... phúc ....nhé "
Rồi cô lại nhìn qua người con trai lúc nãy đã đưa cuốn sổ cho cô khi thấy anh cũng đang đứng đó, ánh mắt như đang cầu xin anh, đừng nhắc tới quá khứ với anh ấy. Người con trai đó giường như hiểu được, nhẹ gật đầu với cô. Cô nở một nụ cười nhìn anh lần cuối
" em...em...yêu... "
Chưa nói hết câu, cô đã nhắm mắt lại, bàn tay thả lỏng xuống, trên môi cô vẫn nở một nụ cười. Bàn tay vẫn ôm chặt cuốn sổ vào lòng. Còn anh, tiếc thương nhìn cô gái trẻ đã ra đi mà không biết đó chính là người con gái anh từng yêu say đắm. Trong lòng anh lại thấy nhức nhói. Anh hoàn toàn đánh mất hình bóng của cô. Cô cùng kí ức ngày xưa đã vĩnh viễn biến mất theo làn mưa. Nếu một ngày anh nhớ ra tất cả. Nếu một ngày anh biết cô - người con gái của anh đã chết trong vòng tay anh thì sẽ như thế nào? Cô chỉ hy vọng, hy vọng tình yêu này sẽ chết cùng cô để anh mãi mãi được hạnh phúc!
Mưa! Ngày anh nói yêu cô cũng trời mưa như bây giờ. Mùi máu tanh hòa lẫn với mưa. Mưa đã bắt đầu một chuyện tình đẹp nhưng cũng đã kết thúc...
kết thúc! Tình yêu xa!
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!