Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 274: Chú à, đừng có mà tranh gái với cháu
Thanh Hương | Chat Online | |
28/02/2019 18:51:34 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
112 lượt xem
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 275: Cô ấy là của cháu, chú đừng có sớ rớ (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 580 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 270: Nói một câu 'Anh muốn gặp em' thì sẽ chết sao? (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 273: Đôi cẩu nam nữ này dám cắm sừng cho anh (Truyện ngôn tình)
Tần Cảnh Chi nhướng mày: "Chậc, Yến Thanh Ti còn phải gọi tôi một tiếng chú thế mà cậu lại xưng hô với tôi thế à."
Nhạc Thính Phong gật đầu, nụ cười trên mặt anh lúc này có thể đông cứng người khác: "Nói cũng đúng, chú, chú đã lớn tuổi như vậy rồi mấy chuyện trâu già gặm cỏ non này chú không đú đởn được đâu, coi chừng mắt lé nhìn nhầm xương rồng thành cỏ non, đến lúc đấy thì mồm lại đầy máu."
Tần Cảnh Chi nhìn Yến Thanh Ti nói: "Tôi lại thích xương rồng hơn thì làm sao giờ? Với lại... mồm cậu thì không bị chảy sao?"
"Thế thì tôi cũng cho chú biết, tôi có bị hay không?"
Nhạc Thính Phong đột nhiên nắm lấy eo của Yến Thanh Ti, cúi đầu hôn cô, nụ hôn đầy mạnh mẽ và bá đạo chứng tỏ sự chiếm hữu của anh.
Yến Thanh Ti chỉ cảm thấy môi mình hình như sắp bị anh ta cọ nát. Từ trước giờ, đa phần đều là cô chủ động hôn Nhạc Thính Phong, nhưng lần này anh ta đang cực kì tức giận, ôm cô chặt cứng khiến cô không thể động đậy được.
Mọi người hiếu kì vây lại quan sát, rốt cuộc cái tên từ trên trời rơi xuống này là thần thánh phương nào?
A: Ây, ây, ây, hôn thật kìa!
B: Má, Yến Thanh Ti không phải đang có scandal với Cận Tuyết Sơ sao, người đàn ông này là ai? Không lẽ là bắt cá hai tay, bắt cá hai tay sao?
C: Điện thoại, điện thoại, điện thoại của tôi đâu, mau chụp lại, mau!
Tần Cảnh Chi nhìn nhìn một hồi: "Nếu cậu cứ hôn như thế mãi, ngày mai Yến Thanh Ti nhất định sẽ lên top với tiêu đề --- bắt cá hai tay!"
Lúc này Nhạc Thính Phong mới oán hận buông Yến Thanh Ti ra: "Anh đừng có mà đắc ý như thế, tôi mà bỏ qua cho anh dễ dàng thế thì mấy chục năm lăn lộn của tôi chẳng có ý nghĩa gì hết."
Tần Cảnh Chi nhìn Nhạc Thính Phong như đang nhìn một đứa trẻ đang cáu kỉnh: "Nhiều năm như vậy, cậu vẫn chẳng thay đổi gì cả."
Tần Cảnh Chi đảo mắt qua đôi môi sưng đỏ của Yến Thanh Ti, ánh mắt ảm đạm dần.
Yến Thanh Ti thì đang oán hận trừng mắt nhìn Nhạc Thính Phong, cánh môi cô giờ như bị chà ớt lên vậy, nóng hừng hực.
Nhạc Thính Phong không để ý đến cô, hất cằm lên khiêu khích Tần Cảnh Chi: "Chú, giờ cháu mời chú đi ôn chuyện với cháu một lát, chú có nể mặt hay không đây?"
Yến Thanh Ti nhíu mày, tên này không lẽ lại muốn giết người.
Tần Cảnh Chi nhẹ nhàng cười: "Không nể mặt thì sẽ như thế nào?"
Nhạc Thính Phong cười ha hả: "Cũng không như thế nào, chỉ khiến cho bộ phim này ngâm nước nóng thôi."
Yến Thanh Ti nhay nhay trán, được, có thể nghỉ rồi rồi.
Tần Cảnh Chi gật gật đầu: "Nếu đã như thế, thì đi thôi, lâu lắm rồi cậu mới có nhã hứng như vậy."
Yến Thanh Ti, mẹ, hẳn là nhã hứng?"
Đôi chú cháu nhà này đúng là không biết mèo nào cắn mỉu nào.
"Đánh chết hay đánh vỡ đầu chảy máu, cũng đừng có nói lại với tôi, tôi sợ máu." Yến Thanh Ti nói rồi, cắp đít đi mất.
Nhạc Thính Phong liếc cô: Ông giải quyết Tần Cảnh Chi trước rồi sẽ tính sổ với cô, cứ tận hưởng đi nốt mấy giây phút yên tĩnh cuối cùng đi.
Đảo mắt nhìn Tần Cảnh Chi: "Chú, xin mời."
Tần Cảnh Chi nói với đạo diễn Phùng đang đứng ở phía xa: "Đạo diễn, cảnh quay kế tiếp tạm thời lùi lại một chút, tôi có người thân tới thăm."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, người thân cơ đấy.
Hai người một trước một sau tiến vào căn phòng hóa trang riêng của Tần Cảnh Chi, vừa bước vào, Nhạc Thính Phong đã đạp một cú từ phía sau, định đạp Tần Cảnh Chi nằm úp sấp xuống.
Nhưng Tần Cảnh Chi đã sớm có đề phòng, lách sang một bên: "Thính Phong, lớn như vậy rồi sao còn thích chơi mấy trò ấu trĩ như vậy?"
Nhạc Thính Phong cười lạnh: "Chú, chú lớn tuổi như rồi cũng nên kết hôn rồi sinh con chứ, nếu không đợi vài năm nữa lại không cách nào gieo giống được."
Tần Cảnh Chi còn nghiêm túc trả lời lại: "Cháu nói cũng đúng, chú đang nhìn trúng Yến Thanh Ti đấy."
Nhạc Thính Phong gật đầu, nụ cười trên mặt anh lúc này có thể đông cứng người khác: "Nói cũng đúng, chú, chú đã lớn tuổi như vậy rồi mấy chuyện trâu già gặm cỏ non này chú không đú đởn được đâu, coi chừng mắt lé nhìn nhầm xương rồng thành cỏ non, đến lúc đấy thì mồm lại đầy máu."
Tần Cảnh Chi nhìn Yến Thanh Ti nói: "Tôi lại thích xương rồng hơn thì làm sao giờ? Với lại... mồm cậu thì không bị chảy sao?"
"Thế thì tôi cũng cho chú biết, tôi có bị hay không?"
Nhạc Thính Phong đột nhiên nắm lấy eo của Yến Thanh Ti, cúi đầu hôn cô, nụ hôn đầy mạnh mẽ và bá đạo chứng tỏ sự chiếm hữu của anh.
Yến Thanh Ti chỉ cảm thấy môi mình hình như sắp bị anh ta cọ nát. Từ trước giờ, đa phần đều là cô chủ động hôn Nhạc Thính Phong, nhưng lần này anh ta đang cực kì tức giận, ôm cô chặt cứng khiến cô không thể động đậy được.
Mọi người hiếu kì vây lại quan sát, rốt cuộc cái tên từ trên trời rơi xuống này là thần thánh phương nào?
A: Ây, ây, ây, hôn thật kìa!
B: Má, Yến Thanh Ti không phải đang có scandal với Cận Tuyết Sơ sao, người đàn ông này là ai? Không lẽ là bắt cá hai tay, bắt cá hai tay sao?
C: Điện thoại, điện thoại, điện thoại của tôi đâu, mau chụp lại, mau!
Tần Cảnh Chi nhìn nhìn một hồi: "Nếu cậu cứ hôn như thế mãi, ngày mai Yến Thanh Ti nhất định sẽ lên top với tiêu đề --- bắt cá hai tay!"
Lúc này Nhạc Thính Phong mới oán hận buông Yến Thanh Ti ra: "Anh đừng có mà đắc ý như thế, tôi mà bỏ qua cho anh dễ dàng thế thì mấy chục năm lăn lộn của tôi chẳng có ý nghĩa gì hết."
Tần Cảnh Chi nhìn Nhạc Thính Phong như đang nhìn một đứa trẻ đang cáu kỉnh: "Nhiều năm như vậy, cậu vẫn chẳng thay đổi gì cả."
Tần Cảnh Chi đảo mắt qua đôi môi sưng đỏ của Yến Thanh Ti, ánh mắt ảm đạm dần.
Yến Thanh Ti thì đang oán hận trừng mắt nhìn Nhạc Thính Phong, cánh môi cô giờ như bị chà ớt lên vậy, nóng hừng hực.
Nhạc Thính Phong không để ý đến cô, hất cằm lên khiêu khích Tần Cảnh Chi: "Chú, giờ cháu mời chú đi ôn chuyện với cháu một lát, chú có nể mặt hay không đây?"
Yến Thanh Ti nhíu mày, tên này không lẽ lại muốn giết người.
Tần Cảnh Chi nhẹ nhàng cười: "Không nể mặt thì sẽ như thế nào?"
Nhạc Thính Phong cười ha hả: "Cũng không như thế nào, chỉ khiến cho bộ phim này ngâm nước nóng thôi."
Yến Thanh Ti nhay nhay trán, được, có thể nghỉ rồi rồi.
Tần Cảnh Chi gật gật đầu: "Nếu đã như thế, thì đi thôi, lâu lắm rồi cậu mới có nhã hứng như vậy."
Yến Thanh Ti, mẹ, hẳn là nhã hứng?"
Đôi chú cháu nhà này đúng là không biết mèo nào cắn mỉu nào.
"Đánh chết hay đánh vỡ đầu chảy máu, cũng đừng có nói lại với tôi, tôi sợ máu." Yến Thanh Ti nói rồi, cắp đít đi mất.
Nhạc Thính Phong liếc cô: Ông giải quyết Tần Cảnh Chi trước rồi sẽ tính sổ với cô, cứ tận hưởng đi nốt mấy giây phút yên tĩnh cuối cùng đi.
Đảo mắt nhìn Tần Cảnh Chi: "Chú, xin mời."
Tần Cảnh Chi nói với đạo diễn Phùng đang đứng ở phía xa: "Đạo diễn, cảnh quay kế tiếp tạm thời lùi lại một chút, tôi có người thân tới thăm."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, người thân cơ đấy.
Hai người một trước một sau tiến vào căn phòng hóa trang riêng của Tần Cảnh Chi, vừa bước vào, Nhạc Thính Phong đã đạp một cú từ phía sau, định đạp Tần Cảnh Chi nằm úp sấp xuống.
Nhưng Tần Cảnh Chi đã sớm có đề phòng, lách sang một bên: "Thính Phong, lớn như vậy rồi sao còn thích chơi mấy trò ấu trĩ như vậy?"
Nhạc Thính Phong cười lạnh: "Chú, chú lớn tuổi như rồi cũng nên kết hôn rồi sinh con chứ, nếu không đợi vài năm nữa lại không cách nào gieo giống được."
Tần Cảnh Chi còn nghiêm túc trả lời lại: "Cháu nói cũng đúng, chú đang nhìn trúng Yến Thanh Ti đấy."
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 274: Chú à đừng có mà tranh gái với cháu,Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi,Chương 274: Chú à đừng có mà tranh gái với cháu
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!