Yêu đơn phương

140 lượt xem
Lạc Lạc thích Thiên Phong trong suốt thời gian đi học của mình,một tình cảm thầm kín.
Cô thích cậu bạn thân cô biết, nhưng không ngờ người bạn đó xem như không biết gì mà tiếp cận Thiên Phong một cách tự nhiên.Cô ấy đã mặc kệ cảm xúc của cô mà từng bước tiến vào cuộc sống của cậu.
Cô đã tự hỏi liệu cô ấy có phải là bạn của cô nữa không?
Ngày mà hai người họ quen nhau, cô chỉ mỉm cười nhạt chúc phúc cho họ.
" Lạc Lạc..."
" Mình nghĩ chúng ta không hợp nhau, đừng nên làm bạn nữa thì tốt hơn "
Khi đó cô đã cắt đứt liên lạc với Ý Như,từ bỏ người bạn xem như là thân nhất.Nhưng không may sau đó cô được sắp xếp cạnh chỗ ngồi Thiên Phong, trong ánh mắt cô bạn đó lại nảy sinh lòng ghen ghét.Ý Như cho là cô đang có ý tiếp cận bạn trai của cô ấy, trong khi đó cô luôn giữ khoảng cách với Thiên Phong.
Bỗng một ngày cô sơ ý chạm vào tay cậu liền bị cậu trừng mắt hất tay ra.
" Đừng đôi bàn tay dơ bẩn của bạn chạm vào người của tôi "
Lạc Lạc khẽ nhếch môi cười nhạt.
" Bạn hiểu nhầm rồi! "
Ra về thì cô bị đám bạn của Ý Như chặn đầu trước trường.Lạc Lạc bị Ý Như tát mạnh vào mặt khiến cho bờ má của cô in rõ dấu vết năm bàn tay.
"Lạc Lạc...con khốn "
Đấy là cách Ý Như đối xử với cô, đánh cô xong thì nhốt cô vào nhà vệ sinh nam.Cho dù cô có kêu gào đập cửa để thoát ra nhưng không ai tới cứu.Bóng tối bao trùm lên cô, nguyên một gáo nước lạnh dội thẳng vào người khiến cho toàn thân của cô trở nên run rẩy.Dần dần cả cơ thể của cô trở nên yếu dần đi,đôi mắt bắt đầu mờ dần đi.
Lần cuối cùng, cô nhìn thấy chính là hình ảnh Thiên Phong bước vào đây.
Sau hôm đó, Lạc Lạc bị sốt cao.Cô luôn am ảnh khi ở trong một không gian hẹp không có ánh sáng.Khi đi học, cô đã tìm cách lẫn tránh không muốn tới trường.
" Anh hai... " Cô ngạc nhiên khi thấy anh bước vào phòng của mình.
Anh bước tới, xoa xoa mái tóc đã cắt ngắn của cô.
" Sao nhóc lại không đi học "
Lạc Lạc trở nên e dè ngước mặt lên nhìn anh.
" Em sợ..."
" Muốn cùng anh ra ngoài không? Dù gì em ở trong phòng suốt cũng nên ra ngoài cho thoải mái "
Cô khó khăn gật đầu khi theo anh ra ngoài.Khi đi trên đường, Lạc Lạc luôn có bộ dạng lo sợ khiến cho người làm anh hai như anh cảm thấy không yên lòng.
" Lạc Lạc, em còn nhớ anh Thiên Tường không?"
" Dạ..." Lạc Lạc trở nên lúng túng nhìn anh hai.
" Hôm nay anh ấy về nước nói rằng muốn gặp em!Đừng có bối rối đến như thế lát nữa em sẽ nhớ thôi "
Khi gặp người mà anh nói, cô mới nhớ ra đây chính là người anh lúc nhỏ mà có luôn lẽo đẽo theo sau.Anh Thiên Tường trở nên hiền dịu,đẹp trai hơn trước trong mắt của cô rất nhiều.Cô đã vui sướng mà chạy tới ôm chặt lấy anh ấy khiến cho anh hai cô bật cười.
" Tôi biết mà chỉ có cậu mới làm con bé này trở nên yêu đời hơn!"
Lúc này, trong nhà liền xuất hiện hình ảnh của Thiên Phong đang nhìn chúng họ.Lạc Lạc liền sợ hãi lùi về phía sau.
" Lạc Lạc...đây là em trai anh Thiên Phong.Chắc cùng tuổi với em"
Thiên Phong vẫn nhìn cô, nó đúng hơn là nhìn vào mái tóc cắt ngắn của cô.
" Cậu ổn không?"
Đấy là giọng Thiên Phong, Lạc Lạc mở to đôi mắt của mình ra nhìn cậu.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k