Tình yêu ở hai đầu thế giới
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
07/03/2019 18:16:28 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
122 lượt xem
- * Gửi anh, người đã từng là cả một ý niệm với em! (Truyện ngắn)
- * Vĩnh viễn cậu sẽ không biết tớ là ai (Truyện ngắn)
- * Lá thư tình gửi muộn (Truyện ngắn)
- * Tại sao tiền không phải là tất cả? (Truyện cười)
Tôi và anh quen nhau ở một nơi mà người ta gọi là thế giới ảo. Tôi- một cô nhân viên văn phòng trong một công ty nhỏ. Anh- một anh chàng trưởng phòng của một công ty kinh doanh bất động sản. Chúng tôi đến được với nhau thông qua một trò chơi trên mạng đó là: " khu vườn trên mây"
Không hiểu vì duyên cớ nào mà một cô gái từng xem trò đó là một trò chơi nhàm chán, vô vị lại có thể theo tiếp tục 2-3 năm cho đến khi trò chơi đóng cửa.
Chắc có lẽ là do anh, người đã tạo cho cô ấy động lực,người đã dẫn dắt cô ấy vào game này.
Tình yêu của hai người bắt đầu không như bao cặp đôi khác, anh thì bận rộn với công việc của mình ở một đảo quốc có tên gọi là singapore (nơi mà cô ấy luôn mơ được một lần đặt chân đến), không biết sau này thế nào nhưng nếu với đồng lương 6-7triệu 1 tháng thì chắc không bao giờ cô ấy có thể đặt chân đến nơi này.
Tôi một cô gái 26 tuổi, với một cái tuổi cũng không già cho lắm, nhưng sự trưởng thành của tôi so với cái tuổi ấy thì không ai có thể phủ nhận được.Một cô gái với vẻ mặt lạnh lùng, hiếm thấy một nụ cười, thiếu niềm tin vào cuộc sống...đã vì anh mà thay đổi.
Trong một lần tình cờ trên mạng, chúng tôi đã quen biết nhau qua những dòng bình luận,những câu chuyện phiếm mà tôi đăng lên. Kể từ ngày ấy chúng tôi bắt đầu nhắn tin với nhau, trò chuyện mỗi ngày, mỗi ngày,tôi làm "quân sư quạt mo" cho anh, chia sẻ tâm sự với anh...Hai con người đều có trắc trở trong tình cảm với vô số những chuyện buồn,vui lẫn lộn. Chúng tôi đã chia sẻ với nhau, hiểu nhau nhiều hơn và chuyện gì đến đã đến. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau.....
Ngày qua ngày cứ thế trôi đi, mặc dù không nói ra nhưng trong lòng mỗi người luôn háo hức,trông chờ ngày anh kết thúc chuyến công tác, trở về Việt Nam, rồi hai đứa sẽ được đứng trước mặt nhau, được nhìn thấy nhau, thấy con người bằng xương bằng thịt chứ không phải là những tấm ảnh vô hồn.
Nhưng định mệnh đã không chìu lòng người, ngày anh sắp kết thúc chuyến công tác, là ngày anh nhập viện do bị xỉu giữa đường,đau đớn thay anh lại phát hiện mình bị tái phát bệnh u não. Căn bệnh này anh đã từng bị và sau một khoảng thời gian dài chữa trị,anh đã khỏe mạnh hoàn toàn. Nhưng do cú sốc về tình cảm, do mẹ ngăn cản chuyện tình yêu, cô gái anh yêu không có lòng tin vào tình yêu của hai người và đã quen người khác...Tất cả làm cho anh cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng..Từng ngày, từng ngày đắm chìm trong men say,không ăn không uống, bỏ bê hết mọi thứ.Em gái của anh đã thuyết phục anh chơi game để cho a quên bớt mỗi buồn...và định mệnh đã đưa chúng tôi đến với nhau
Ngày anh gặp tôi, cuộc đời anh như bước sang một trang mới, hai con người đồng cảm, cùng bị tổn thương trong tình yêu. Chúng tôi gặp nhau,hiểu nhau,san sẻ với nhau rất nhiều. Niềm tin đã bắt đầu chớm nở, mặc dù không nói với nhau nhưng trong lòng hai người đã vẽ nên một tương lai tươi sáng.
Ông trời đúng là khéo trêu ngươi,sau khi được tin mình tái phát bệnh,anh đã tìm mọi cách tránh mặt tôi,âm thầm trở về việt nam, tự mình tiếp nhận liệu pháp chữa trị..Anh đã giấu tất cả mọi chuyện, vì sợ tôi lo, tôi buồn, sợ tôi sẽ bị sốc nếu một ngày anh ra đi vĩnh viễn..
Tránh mặt mãi cũng không phải là một phương pháp tốt, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, tôi bắt đầu nhận thấy sự bất thường trong đó và tôi nghĩ anh đã không còn yêu tôi như lời anh nói, luôn tìm mọi cách né tránh tôi, không gặp tôi..T6oi bắt đầu cáu gắt với anh, ý định sẽ rời xa anh
Giấu mãi cũng không được, cuối cùng anh buộc phải nói ra tất cả...sau khi biết chuyện anh bệnh, tôi thật sự rất lo, rất lo. Vì thời gian này ở Việt Nam cũng có một ca sĩ qua đời vì bệnh đó là "Wanbi Tuấn Anh". Với tình yêu của mình, tôi muốn được ở bên cạnh anh, chăm sóc cho anh... vì tôi nghĩ dù còn bao nhiêu lâu thì tôi vẫn muốn được ở bên cạnh người tôi yêu, không hối hận...Nhưng anh thì lại suy nghĩ khác, anh sợ chúng tôi ở bên cạnh nhau, vui vẻ chưa bao lâu thì ngày anh ra đi tôi sẽ không chịu nổi. Thế là anh âm thầm lặng lẽ từ xa nhìn tôi, còn tôi thì chẳng nhìn được mặt anh
Thời gian cứ thế trôi đi, bỗng dưng một hôm anh biến mất mà không để lại một lời nhắn,tôi cũng không biết liệu là anh đi chữa bệnh hay là anh không muốn liên lạc với tôi nữa, vì tôi đã mất niềm tin vào tình yêu, vào lòng người quá nhiều rồi... tôi quyết định buông xuôi
Tôi hẹn những người bạn trên game ra off, chúng tôi đi uống cafe, nói chuyện. Từng ngày, từng ngày cứ thế trôi qua, nỗi buồn của tôi đã vơi đi phần nào. Trong nhóm off có một anh chàng đã để ý tôi, những người bạn trong nhóm cũng biết và nói thêm vài lời dùm anh đó.
Dần dần tôi bắt đầu siêu lòng và cũng để lấp đi khoảng trống trong lòng tôi... tôi bắt đầu quen anh ấy. Ngày qua ngày cứ thế trôi đi. 7 Tháng sau tôi bỗng nhận được tin nhắn của anh người yêu cũ, anh ấy đã quay lại, với lý do là anh đi chữa trị, sợ anh đi không về nữa nên không dám nói để em chờ đợi, lo lắng... Một lần nữa trái tim tôi lại thổn thức vì anh, nhưng tôi là người sống khá lý trí,cảm giác thiếu vắng anh cũng đã quen dần... Tôi bắt đầu lạnh nhạt với anh, cảm giác không như ngày xưa nữa
Anh cũng cảm nhận được điều đó, anh bắt đầu thuê thám tử xem tôi quen ai, và điều tra người đó xem thế nào. Anh nói với tôi: "đó là người đàn ông chỉ biết sống với hiện tại, không biết cố gắng phấn đấu, tính tình ù lì lắm, e suy nghĩ kỹ nha, quen anh ta em phải cố gắng làm mọi chuyện, lúc nào anh ta cũng xem mình là tốt lắm rồi á".
Mặc cho lời anh nói, tôi cảm thấy sống vậy thoải mái lắm rồi, vì hàng ngày có người chở tôi đi ăn, đi xem phim, đi dạo, tôi cần sợ quan tâm, lo lắng...
Một thời gian sau anh bắt đầu im lặng và như mất tích lần nữa. Lần này tôi đã không còn gặp anh, không thấy những dòng tin nhắn của anh. Trước đó anh có giới thiệu cho tôi quen biết người em gái của anh,chúng tôi nói chuyện cũng rất hợp và cũng khá thân thiết với nhau. Từ miệng cô ấy cho tôi biết, anh đã ra đi vĩnh viễn vài tháng sau đó, tôi buồn và đau vô cùng, dù sao đi nữa anh cũng là người tôi yêu
Chúng tôi bắt đầu ở hai thế giới và kết thúc cũng ở hai thế giới, nhưng sẽ có một thế giới chúng tôi có thể gặp nhau- đó là thế giới bên trong trái tim tôi.
Bây giờ dù đã trải qua bao nhiêu năm, nhưng trái tim tôi vẫn nhớ về anh, không thường xuyên, ồn ào, mạnh mẽ, nhưng những lúc tôi mệt mỏi, buồn bã và đau khổ... tôi chỉ ước có anh bên cạnh, anh-một góc trái tim tôi
Không hiểu vì duyên cớ nào mà một cô gái từng xem trò đó là một trò chơi nhàm chán, vô vị lại có thể theo tiếp tục 2-3 năm cho đến khi trò chơi đóng cửa.
Chắc có lẽ là do anh, người đã tạo cho cô ấy động lực,người đã dẫn dắt cô ấy vào game này.
Tình yêu của hai người bắt đầu không như bao cặp đôi khác, anh thì bận rộn với công việc của mình ở một đảo quốc có tên gọi là singapore (nơi mà cô ấy luôn mơ được một lần đặt chân đến), không biết sau này thế nào nhưng nếu với đồng lương 6-7triệu 1 tháng thì chắc không bao giờ cô ấy có thể đặt chân đến nơi này.
Tôi một cô gái 26 tuổi, với một cái tuổi cũng không già cho lắm, nhưng sự trưởng thành của tôi so với cái tuổi ấy thì không ai có thể phủ nhận được.Một cô gái với vẻ mặt lạnh lùng, hiếm thấy một nụ cười, thiếu niềm tin vào cuộc sống...đã vì anh mà thay đổi.
Trong một lần tình cờ trên mạng, chúng tôi đã quen biết nhau qua những dòng bình luận,những câu chuyện phiếm mà tôi đăng lên. Kể từ ngày ấy chúng tôi bắt đầu nhắn tin với nhau, trò chuyện mỗi ngày, mỗi ngày,tôi làm "quân sư quạt mo" cho anh, chia sẻ tâm sự với anh...Hai con người đều có trắc trở trong tình cảm với vô số những chuyện buồn,vui lẫn lộn. Chúng tôi đã chia sẻ với nhau, hiểu nhau nhiều hơn và chuyện gì đến đã đến. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau.....
Ngày qua ngày cứ thế trôi đi, mặc dù không nói ra nhưng trong lòng mỗi người luôn háo hức,trông chờ ngày anh kết thúc chuyến công tác, trở về Việt Nam, rồi hai đứa sẽ được đứng trước mặt nhau, được nhìn thấy nhau, thấy con người bằng xương bằng thịt chứ không phải là những tấm ảnh vô hồn.
Nhưng định mệnh đã không chìu lòng người, ngày anh sắp kết thúc chuyến công tác, là ngày anh nhập viện do bị xỉu giữa đường,đau đớn thay anh lại phát hiện mình bị tái phát bệnh u não. Căn bệnh này anh đã từng bị và sau một khoảng thời gian dài chữa trị,anh đã khỏe mạnh hoàn toàn. Nhưng do cú sốc về tình cảm, do mẹ ngăn cản chuyện tình yêu, cô gái anh yêu không có lòng tin vào tình yêu của hai người và đã quen người khác...Tất cả làm cho anh cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng..Từng ngày, từng ngày đắm chìm trong men say,không ăn không uống, bỏ bê hết mọi thứ.Em gái của anh đã thuyết phục anh chơi game để cho a quên bớt mỗi buồn...và định mệnh đã đưa chúng tôi đến với nhau
Ngày anh gặp tôi, cuộc đời anh như bước sang một trang mới, hai con người đồng cảm, cùng bị tổn thương trong tình yêu. Chúng tôi gặp nhau,hiểu nhau,san sẻ với nhau rất nhiều. Niềm tin đã bắt đầu chớm nở, mặc dù không nói với nhau nhưng trong lòng hai người đã vẽ nên một tương lai tươi sáng.
Ông trời đúng là khéo trêu ngươi,sau khi được tin mình tái phát bệnh,anh đã tìm mọi cách tránh mặt tôi,âm thầm trở về việt nam, tự mình tiếp nhận liệu pháp chữa trị..Anh đã giấu tất cả mọi chuyện, vì sợ tôi lo, tôi buồn, sợ tôi sẽ bị sốc nếu một ngày anh ra đi vĩnh viễn..
Tránh mặt mãi cũng không phải là một phương pháp tốt, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, tôi bắt đầu nhận thấy sự bất thường trong đó và tôi nghĩ anh đã không còn yêu tôi như lời anh nói, luôn tìm mọi cách né tránh tôi, không gặp tôi..T6oi bắt đầu cáu gắt với anh, ý định sẽ rời xa anh
Giấu mãi cũng không được, cuối cùng anh buộc phải nói ra tất cả...sau khi biết chuyện anh bệnh, tôi thật sự rất lo, rất lo. Vì thời gian này ở Việt Nam cũng có một ca sĩ qua đời vì bệnh đó là "Wanbi Tuấn Anh". Với tình yêu của mình, tôi muốn được ở bên cạnh anh, chăm sóc cho anh... vì tôi nghĩ dù còn bao nhiêu lâu thì tôi vẫn muốn được ở bên cạnh người tôi yêu, không hối hận...Nhưng anh thì lại suy nghĩ khác, anh sợ chúng tôi ở bên cạnh nhau, vui vẻ chưa bao lâu thì ngày anh ra đi tôi sẽ không chịu nổi. Thế là anh âm thầm lặng lẽ từ xa nhìn tôi, còn tôi thì chẳng nhìn được mặt anh
Thời gian cứ thế trôi đi, bỗng dưng một hôm anh biến mất mà không để lại một lời nhắn,tôi cũng không biết liệu là anh đi chữa bệnh hay là anh không muốn liên lạc với tôi nữa, vì tôi đã mất niềm tin vào tình yêu, vào lòng người quá nhiều rồi... tôi quyết định buông xuôi
Tôi hẹn những người bạn trên game ra off, chúng tôi đi uống cafe, nói chuyện. Từng ngày, từng ngày cứ thế trôi qua, nỗi buồn của tôi đã vơi đi phần nào. Trong nhóm off có một anh chàng đã để ý tôi, những người bạn trong nhóm cũng biết và nói thêm vài lời dùm anh đó.
Dần dần tôi bắt đầu siêu lòng và cũng để lấp đi khoảng trống trong lòng tôi... tôi bắt đầu quen anh ấy. Ngày qua ngày cứ thế trôi đi. 7 Tháng sau tôi bỗng nhận được tin nhắn của anh người yêu cũ, anh ấy đã quay lại, với lý do là anh đi chữa trị, sợ anh đi không về nữa nên không dám nói để em chờ đợi, lo lắng... Một lần nữa trái tim tôi lại thổn thức vì anh, nhưng tôi là người sống khá lý trí,cảm giác thiếu vắng anh cũng đã quen dần... Tôi bắt đầu lạnh nhạt với anh, cảm giác không như ngày xưa nữa
Anh cũng cảm nhận được điều đó, anh bắt đầu thuê thám tử xem tôi quen ai, và điều tra người đó xem thế nào. Anh nói với tôi: "đó là người đàn ông chỉ biết sống với hiện tại, không biết cố gắng phấn đấu, tính tình ù lì lắm, e suy nghĩ kỹ nha, quen anh ta em phải cố gắng làm mọi chuyện, lúc nào anh ta cũng xem mình là tốt lắm rồi á".
Mặc cho lời anh nói, tôi cảm thấy sống vậy thoải mái lắm rồi, vì hàng ngày có người chở tôi đi ăn, đi xem phim, đi dạo, tôi cần sợ quan tâm, lo lắng...
Một thời gian sau anh bắt đầu im lặng và như mất tích lần nữa. Lần này tôi đã không còn gặp anh, không thấy những dòng tin nhắn của anh. Trước đó anh có giới thiệu cho tôi quen biết người em gái của anh,chúng tôi nói chuyện cũng rất hợp và cũng khá thân thiết với nhau. Từ miệng cô ấy cho tôi biết, anh đã ra đi vĩnh viễn vài tháng sau đó, tôi buồn và đau vô cùng, dù sao đi nữa anh cũng là người tôi yêu
Chúng tôi bắt đầu ở hai thế giới và kết thúc cũng ở hai thế giới, nhưng sẽ có một thế giới chúng tôi có thể gặp nhau- đó là thế giới bên trong trái tim tôi.
Bây giờ dù đã trải qua bao nhiêu năm, nhưng trái tim tôi vẫn nhớ về anh, không thường xuyên, ồn ào, mạnh mẽ, nhưng những lúc tôi mệt mỏi, buồn bã và đau khổ... tôi chỉ ước có anh bên cạnh, anh-một góc trái tim tôi
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tình yêu ở hai đầu thế giới,Tôi một cô gái 26 tuổi với một cái tuổi cũng không già cho lắm nhưng sự trưởng thành của tôi so với cái tuổi ấy thì không ai có thể phủ nhận được
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!