Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 98.1
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 20:10:25 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
80 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 98.2 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 99.1 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 97.3 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 97.2 (Truyện xuyên không)
"Tiểu Thánh thánh, trở lại đây, ngươi đi đâu vậy......" Diệp Tuyết vội vàng đứng lên, đuổi theo phía sau. Đến bên cạnh mới phát hiện tên kia đang chui bên trong đám hoa cỏ, phía dưới móng vuốt đang đè vật thể có cánh nào đó không rõ. Đi qua thật thận trọng, đưa cổ nhìn: "Cái gì vậy, cho ta nhìn một chút. Nâng móng vuốt lên......"
"Nương nương, cứu nô tỳ với, cứu cứu nô tỳ với......"
Thánh Kỳ Lân nâng móng vuốt lên một chút xíu, một cái đầu nhỏ chui ra từ phía dưới, cầu cứu về phía Diệp Tuyết. Âm thanh rất ngọt ngào rất trong trẻo, tựa như thanh tuyền chảy qua trái tim.
Diệp Tuyết rất nhanh đã nhận ra nó, đây không phải là Tiểu Tinh Linh ở bên cạnh Xà Vương kia sao: "Làm sao ngươi có thể nói chuyện?"
"Nương nương, nô tỳ được chủ nhân tạo ra trong thời gian nhàm chán ở địa lao, dùng Tinh Thần Khí để tạo sủng vật, trước đây đã có thể nói. Chỉ vì khi đó chủ nhân bị phong ấn pháp lực, cho nên có rất nhiều khả năng của nô tỳ không thể hiện rõ ràng được."
"A, hoá ra là như vậy. Vậy bây giờ ngươi ở chỗ này làm cái gì? Tại sao không đi theo chủ nhân của ngươi?" Diệp Tuyết tò mò nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì chủ nhân bị Yêu Vương truy nã, cho nên đến cả sủng vật cũng muốn vứt bỏ hắn?
"Nương nương, nô tỳ chính là tinh linh trung thành nhất trên cõi đời này, tuyệt đối sẽ không phản bội chủ nhân mà rời đi một mình." Tiểu Tinh Linh nhìn thấu ý suy nghĩ trong mắt Diệp Tuyết, dùng lời nói chính nghĩa từ biện giải cho mình: "Cho nên lần này rời chủ nhân đi tới nơi này, là để tìm Yên Yên nương nương."
"Oh." Yên Yên là Vương Hậu của Xà quốc, nó tìm Yên Yên không có gì là kỳ lạ, kỳ lạ chính là: "Vậy tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này của ta?"
"Nô tỳ đã đi tìm ở ngọc tiêu cung, nhưng thị nữ ở nơi đó nói cho nô tỳ biết nương nương đã tới nơi này, cho nên nô tỳ mới chạy đến nơi này, không ngờ, đi nửa đường lại gặp phải một chút phiền toái. Thật vất vả chạy tới nơi này, lại bị Đại Gia Hỏa này đập cho một vuốt. Này, nâng móng vuốt của ngươi lên, ngươi sắp đè hư cánh của ta rồi."
Thánh Kỳ Lân nghe, chẳng những không thả nó ra, ngược lại còn há cái miệng rộng ra, giả vờ muốn ăn nó vào bụng.
Tiểu Tinh Linh sợ hãi la to: "Nương nương tha mạng, nương nương cứu nô tỳ...... Nô tỳ chết cũng không sao, nhưng đến lúc đó người nào sẽ đi tìm chủ nhân......"
"Thánh thánh, đừng đùa nữa." Diệp Tuyết đẩy đầu của Kỳ Lân ra, cứu Tiểu Tinh Linh từ dưới móng vuốt ra, nâng trong lòng bàn tay: "Còn có thể bay sao?"
"Vâng Vâng, có thể." Tinh linh vẫy cánh một chút, bay lên không trung.
"Nếu như vậy, ngươi hãy đi tìm người ngươi muốn tìm đi, Yên Yên nương nương đã về." Mặc dù vô cùng hiếu kỳ hiện tại Xà Vương đang ở nơi nào, nhưng nàng vẫn nhịn xuống được. Việc không liên quan đến mình, không can thiệp vào thì tốt hơn.
"Cám ơn nương nương, chủ nhân gọi ta Nha Nha, về sau nếu có cơ hội gặp lại, nương nương cũng có thể gọi nô tỳ như vậy."
"Mau đi đi."
Chớp mắt một cái bóng dáng nho nhỏ đã biến mất không thấy đâu, Diệp Tuyết vuốt ve đâu Kỳ Lân: "Thánh thánh, nếu như có một ngày ta cũng gặp phải phiền toái như vậy, ngươi cũng sẽ giống như nó tìm người cứu ta sao?"
"Rầm rì rầm rì......" Thánh Kỳ Lân cọ đầu vào hông của nàng, bày tỏ ý có nó ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho chủ nhân bị bất kỳ uy hiếp gì!
"Ha ha, thánh thánh ngươi thật tốt."
......
Buổi tối Yêu Vương cũng không xuất hiện, nhưng mà đặc biệt sai thị vệ trước điện của mình mang theo thị nữ tới đây tặng hơn mười món ăn.
"Nương nương, Đại Vương nói buổi tối không thể tới đây bồi nương nương, xin nương nương không cần nhớ nhung, ngày mai nhất định sẽ bồi thường cho nương nương thật tốt."
"Cám ơn, ta đã biết." Diệp Tuyết có dáng có vẻ khoát tay áo: "Sương mai, giúp Bổn cung tiễn khách."
"Xin mời!"
"Thuộc hạ cáo lui."
Thị vệ vừa đi, Diệp Tuyết đã khôi phục lại bộ dáng không bị gò bó như cũ: "Như thế nào? Ta diễn có giống không?" "Vâng Vâng, nương nương làm ngày càng tốt rồi, càng ngày càng có bộ dáng nương nương rồi."
"Ha ha...... Cũng là do Sương Mai dạy dỗ tốt."
"Là do nương nương thông minh hơn người, nói một chút đã hiểu."
"Lấy chén đũa lên, chúng ta cùng nhau ăn." Thức ăn đã đưa tới, nhiều món ăn như vậy, không thể để lãng phí.
"Việc này làm sao có thể." Sương Mai và Thần Tịch vội vàng lắc đầu lui về phía sau. Mặc dù trong ngày thường nương nương không có vẻ kiêu ngạo, cho nên thường xuyên cùng các nàng chơi chung một chỗ, các nàng cứng hay mềm cũng không lay chuyển được nương nương, chỉ cần không có người ngoài, sẽ cùng nương nương dùng chung một bữa. Nhưng những thức ăn hôm nay là Đại Vương đặc biệt đưa tới cho nương nương, vậy nên các nàng tuyệt đối không thể ăn được.
"Sao lại không thể, đã đưa tới cho ta, chính là đồ của ta, ta thích cho ai ăn thì cho người đó ăn. Đến, ngồi xuống, đừng lề mề như vậy nữa." Diệp Tuyết mặc kệ, ra sức kéo đối phương đến bên cạnh bàn.
"Nhưng nương nương......"
"Dừng nói nhảm nữa, ta không muốn phải tức giận."
"Nô tài không dám." Thần Tịch không lay chuyển được nàng, ngoan ngoãn ngồi xuống.
"Rất tốt." Diệp Tuyết hài lòng gật đầu, ló đầu ra cửa gọi: "Tiểu Thánh thánh, đi vào."
Chưa dứt lời, một vệt ánh sáng thoáng qua, Thánh Kỳ Lân rầm rì rầm rì chạy vào, vui sướng chạy quanh cái bàn.
"Tiểu Thánh thánh, xem ra ngươi cũng đói bụng, đợi chút, lập tức là có thể ăn."
"Nương nương, cứu nô tỳ với, cứu cứu nô tỳ với......"
Thánh Kỳ Lân nâng móng vuốt lên một chút xíu, một cái đầu nhỏ chui ra từ phía dưới, cầu cứu về phía Diệp Tuyết. Âm thanh rất ngọt ngào rất trong trẻo, tựa như thanh tuyền chảy qua trái tim.
Diệp Tuyết rất nhanh đã nhận ra nó, đây không phải là Tiểu Tinh Linh ở bên cạnh Xà Vương kia sao: "Làm sao ngươi có thể nói chuyện?"
"Nương nương, nô tỳ được chủ nhân tạo ra trong thời gian nhàm chán ở địa lao, dùng Tinh Thần Khí để tạo sủng vật, trước đây đã có thể nói. Chỉ vì khi đó chủ nhân bị phong ấn pháp lực, cho nên có rất nhiều khả năng của nô tỳ không thể hiện rõ ràng được."
"A, hoá ra là như vậy. Vậy bây giờ ngươi ở chỗ này làm cái gì? Tại sao không đi theo chủ nhân của ngươi?" Diệp Tuyết tò mò nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì chủ nhân bị Yêu Vương truy nã, cho nên đến cả sủng vật cũng muốn vứt bỏ hắn?
"Nương nương, nô tỳ chính là tinh linh trung thành nhất trên cõi đời này, tuyệt đối sẽ không phản bội chủ nhân mà rời đi một mình." Tiểu Tinh Linh nhìn thấu ý suy nghĩ trong mắt Diệp Tuyết, dùng lời nói chính nghĩa từ biện giải cho mình: "Cho nên lần này rời chủ nhân đi tới nơi này, là để tìm Yên Yên nương nương."
"Oh." Yên Yên là Vương Hậu của Xà quốc, nó tìm Yên Yên không có gì là kỳ lạ, kỳ lạ chính là: "Vậy tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này của ta?"
"Nô tỳ đã đi tìm ở ngọc tiêu cung, nhưng thị nữ ở nơi đó nói cho nô tỳ biết nương nương đã tới nơi này, cho nên nô tỳ mới chạy đến nơi này, không ngờ, đi nửa đường lại gặp phải một chút phiền toái. Thật vất vả chạy tới nơi này, lại bị Đại Gia Hỏa này đập cho một vuốt. Này, nâng móng vuốt của ngươi lên, ngươi sắp đè hư cánh của ta rồi."
Thánh Kỳ Lân nghe, chẳng những không thả nó ra, ngược lại còn há cái miệng rộng ra, giả vờ muốn ăn nó vào bụng.
Tiểu Tinh Linh sợ hãi la to: "Nương nương tha mạng, nương nương cứu nô tỳ...... Nô tỳ chết cũng không sao, nhưng đến lúc đó người nào sẽ đi tìm chủ nhân......"
"Thánh thánh, đừng đùa nữa." Diệp Tuyết đẩy đầu của Kỳ Lân ra, cứu Tiểu Tinh Linh từ dưới móng vuốt ra, nâng trong lòng bàn tay: "Còn có thể bay sao?"
"Vâng Vâng, có thể." Tinh linh vẫy cánh một chút, bay lên không trung.
"Nếu như vậy, ngươi hãy đi tìm người ngươi muốn tìm đi, Yên Yên nương nương đã về." Mặc dù vô cùng hiếu kỳ hiện tại Xà Vương đang ở nơi nào, nhưng nàng vẫn nhịn xuống được. Việc không liên quan đến mình, không can thiệp vào thì tốt hơn.
"Cám ơn nương nương, chủ nhân gọi ta Nha Nha, về sau nếu có cơ hội gặp lại, nương nương cũng có thể gọi nô tỳ như vậy."
"Mau đi đi."
Chớp mắt một cái bóng dáng nho nhỏ đã biến mất không thấy đâu, Diệp Tuyết vuốt ve đâu Kỳ Lân: "Thánh thánh, nếu như có một ngày ta cũng gặp phải phiền toái như vậy, ngươi cũng sẽ giống như nó tìm người cứu ta sao?"
"Rầm rì rầm rì......" Thánh Kỳ Lân cọ đầu vào hông của nàng, bày tỏ ý có nó ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho chủ nhân bị bất kỳ uy hiếp gì!
"Ha ha, thánh thánh ngươi thật tốt."
......
Buổi tối Yêu Vương cũng không xuất hiện, nhưng mà đặc biệt sai thị vệ trước điện của mình mang theo thị nữ tới đây tặng hơn mười món ăn.
"Nương nương, Đại Vương nói buổi tối không thể tới đây bồi nương nương, xin nương nương không cần nhớ nhung, ngày mai nhất định sẽ bồi thường cho nương nương thật tốt."
"Cám ơn, ta đã biết." Diệp Tuyết có dáng có vẻ khoát tay áo: "Sương mai, giúp Bổn cung tiễn khách."
"Xin mời!"
"Thuộc hạ cáo lui."
Thị vệ vừa đi, Diệp Tuyết đã khôi phục lại bộ dáng không bị gò bó như cũ: "Như thế nào? Ta diễn có giống không?" "Vâng Vâng, nương nương làm ngày càng tốt rồi, càng ngày càng có bộ dáng nương nương rồi."
"Ha ha...... Cũng là do Sương Mai dạy dỗ tốt."
"Là do nương nương thông minh hơn người, nói một chút đã hiểu."
"Lấy chén đũa lên, chúng ta cùng nhau ăn." Thức ăn đã đưa tới, nhiều món ăn như vậy, không thể để lãng phí.
"Việc này làm sao có thể." Sương Mai và Thần Tịch vội vàng lắc đầu lui về phía sau. Mặc dù trong ngày thường nương nương không có vẻ kiêu ngạo, cho nên thường xuyên cùng các nàng chơi chung một chỗ, các nàng cứng hay mềm cũng không lay chuyển được nương nương, chỉ cần không có người ngoài, sẽ cùng nương nương dùng chung một bữa. Nhưng những thức ăn hôm nay là Đại Vương đặc biệt đưa tới cho nương nương, vậy nên các nàng tuyệt đối không thể ăn được.
"Sao lại không thể, đã đưa tới cho ta, chính là đồ của ta, ta thích cho ai ăn thì cho người đó ăn. Đến, ngồi xuống, đừng lề mề như vậy nữa." Diệp Tuyết mặc kệ, ra sức kéo đối phương đến bên cạnh bàn.
"Nhưng nương nương......"
"Dừng nói nhảm nữa, ta không muốn phải tức giận."
"Nô tài không dám." Thần Tịch không lay chuyển được nàng, ngoan ngoãn ngồi xuống.
"Rất tốt." Diệp Tuyết hài lòng gật đầu, ló đầu ra cửa gọi: "Tiểu Thánh thánh, đi vào."
Chưa dứt lời, một vệt ánh sáng thoáng qua, Thánh Kỳ Lân rầm rì rầm rì chạy vào, vui sướng chạy quanh cái bàn.
"Tiểu Thánh thánh, xem ra ngươi cũng đói bụng, đợi chút, lập tức là có thể ăn."
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!