LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 112.2

118 lượt xem

Nhưng...... Đáo Bích Dao biết.

Chàng ngẩng đầu nhìn về đỉnh núi. Nơi đó hoa nhỏ trên gốc cây màu nâu đã héo thêm một đóa rồi.

Dao nhi đang ngàn cân treo sợi tóc, lúc này, sao mình có thể có ý nghĩ không an phận đối với nữ nhân khác.

Kỳ thật chính Tích Phong cũng không biết.

Thật ra chàng đang sợ, sợ khi tra rõ một số việc, chính chàng cũng không thể thừa nhận.

Khổ sở nhắm hai mắt lại, chờ mở mắt ra lần nữa, rõ ràng hơn rất nhiều: "Dao nhi, nàng nhất định phải chờ...... Chờ ta đón nàng trở về......"

***

Thời không xa xôi, thế kỷ 21.

Dưới ánh trăng, ở trong bụi cỏ một con hồ ly màu nâu đang nhanh chóng chạy trốn, phía sau kéo theo sáu cái đuôi rối bù, một cái đuôi đại biểu một cái mạng.

Đột nhiên, hồ ly đang chạy trốn ngừng lại, nhìn bầu trời đen như mực lộ ra ánh mắt tuyệt vọng: “Phong, Phong của ta, chừng nào thì chàng tới cứu ta đây? Chàng cũng đã biết, ta chờ chàng vất vả đến cỡ nào!”

"Yêu nghiệt, chạy đi đâu." Bầu trời đánh xuống một tia sấm, đánh vào bên cạnh hồ ly.

Cửu Dao vội vàng thu hồi lực chú ý, tiếp tục chạy trối chết.

"Đứng lại cho ta." Một tia chớp thoáng qua trên đỉnh đầu, Điện Mẫu một thân trang phục bó sát, đặc biệt giống như nữ sát thủ trong phim truyền hình hiện đại. Chỉ tiếc, tốc độ của hồ ly rất nhanh, tia chớp chỉ đốt rụi một nắm lông hồ ly.

Nguy hiểm thật!

Ngay tại lúc Cửu Dao đang mừng thầm, một thanh Phương Thiên Kích từ trên trời giáng xuống, cắm ở trước mặt nàng. Nếu không phải nàng kịp thời dừng bước, ngay lập tức bị đánh trúng đi, trực tiếp bị chém thành hai khúc rồi.

Nhưng mà bây giờ kết quả cũng không được khá lắm, trên đầu vẫn bị sát khí trên kích gây thương tích, trên ót rách ra một vết thương dài một tấc, máu tươi lập tức chảy xuống, nhỏ vào trong mắt.

"Cửu Dao, xem ngươi chạy trốn đi đâu." Mã Toa cưỡi gió theo tới, không đúng, không phải Mã Toa, giờ phút này nàng đã là nữ Chiến thần Bích Lạc. Nàng đã khôi phục tất cả trí nhớ và thần lực của kiếp trước.

"Bích Lạc, cũng mấy vạn năm trôi qua, hận thù của kiếp trước, chẳng lẽ muốn tính đến kiếp này sao?" Cửu Dao bị vây quanh, không có đường để trốn, cuối cùng chỉ có thể vùng vẫy.

"Cho dù giết ngươi mười kiếp, cũng không thể giải mối hận trong lòng ta." Bích Lạc rút Phương Thiên Kích lên, nắm chặt trong tay. Trong mắt bùng cháy ngọn lửa phẫn nộ......

Hóa ra, Thượng Nhất Thế.

Nữ Chiến thần Bích Lạc và Bạch hồ Diệp Tuyết là chi em tốt của nhau, hai người đời này giống nhau, không chuyện gì không nói, không việc gì không kể. Chiến thần có nhiệm vụ của mình, Bạch hồ giúp nàng cùng nhau hoàn thành; Bạch hồ có chuyện phiền toái, Chiến thần cùng giải quyết với nàng.

Khi đó, Ngân Hồ Tích Phong và Diệp Tuyết là quan hệ sư huynh muội, bái Tiêu Thạch chân nhân làm sư phụ. Hai người là thanh mai trúc mã, không khác gì một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ. Diệp Tuyết ngoại trừ ở cùng Bích Lạc, thời gian còn lại đều giành cho người sư huynh này. Hai người cùng nhau tu luyện, cùng nhau tỷ thí, ngày ngày đều tốt đẹp như vậy.

Mà cửu vĩ hồ Cửu Dao và nhân ngư Ngu Cát đều là sư tỷ của hai người, lại đều thật thích sư đệ của mình. Nhìn thấy sư đệ và tiểu sư muội ân ái yêu nhau, ngọt ngọt ngào ngào ở cùng nhau, hai người sinh lòng đố kỵ, bắt đầu âm thầm tính kế nàng.

Một ngày, thừa dịp sư phụ đi vắng, hai người vụng trộm chạy vào phòng luyện đan của sư phụ, phá hư hết đan dược bên trong. Sau đó vu họa cho Diệp tuyết, nói là do nàng gây ra.

Sư phụ đi vắng, hai người ỷ vào mình là đại sư tỷ, lấy danh nghĩa của sư phụ muốn đưa nàng đến đại điện chém đầu.

Sau khi Tích Phong nhận được tin tức, tất nhiên không tin Diệp Tuyết sẽ làm ra chuyện như vậy, khuyên bảo căn bản không có hiệu quả, hắn không thể không ra tay tàn nhẫn với hai sư tỷ, muốn từ trên đại điện cứu Tuyết Nhi đi. Nhưng thời điểm đó, hắn không phải đối thủ của hai sư tỷ, dù dùng hết toàn lực, cuối cùng vẫn thua trận. Cuối cùng, bị trói ở bên cạnh nhìn người xử trí Tuyết Nhi của hắn.

Thời khắc mấu chốt, Bích Lạc điều kiển Thất Thải Phượng Hoàng xuất hiện, cứu Diệp Tuyết, hơn nữa trong cơn tức giận còn đốt cả tòa cung điện.

Khi đó dưới tay Tiêu Thạch Chân Nhân có ba nghìn đệ tử, mỗi người đều có pháp lực vô biên. Việc sư môn bị đốt, trải qua sự giải thích vặn vẹo của Cửu Dao và Ngu Cơ, làm chúng đệ tử nổi giận. Mọi người tập hợp ở cửa sư môn, sau đó đánh thẳng đến Thần giới.

Sư phụ nổi giận, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Lúc mới bắt đầu Thần giới còn ứng chiến, nhưng sau khi thua liên tiếp năm trận, không dám ứng chiến nữa.

Khi đó đứng đầu Thần giới là Nữ Oa, bản thân nàng cực kỳ coi trọng Bích Lạc, nhưng do áp lực của chúng thần, không thể không giáng tội với Bích Lạc, phế bỏ thần lực, bế quan ba vạn năm.

......

Ba vạn năm sau, cho dù đối với thần, cũng là một đoạn thời gian vô cùng dài.

Chờ đến lúc nàng có thể ra ngoài, vừa nóng vội vừa kích động đi tìm Diệp Tuyết, mới biết được hơn một tháng trước, Diệp Tuyết đã tự sát bỏ mình, đi vào đường luân hồi. Mà Tích Phong và Lạc Băng đại chiến bảy bảy bốn mươi chín ngày, cũng đã bỏ mình không lâu trước đó.

Sau khi biết được tin tức này, nhưng lại không biết gì về Lạc Băng cả, hắn là nhân vật xuất hiện tại thời điểm Bích Lạc đang bế quan, cho nên Bích Lạc cho là Diệp Tuyết và Tích Phong chết, đều là do Lạc Băng gây nên. Vốn định đi vào đường luân hồi nhìn xem tình hình luân hồi của Diệp Tuyết một chút sau đó đi tìm Lạc Băng báo thù, không ngờ, lại để cho nàng trong lúc vô tình phát hiện, Tuyết Nhi cũng không phải tự sát, mà là bị Cửu Dao và Ngu Cát bức tử.

Họ lợi dụng chuyện Tuyết Nhi có tình cảm với cả Lạc Băng và Tích Phong, lại chậm chạp không ra được quyết định, không muốn làm tổn thương ai hết, nên đã khiêu khích và làm nhục nàng. Khi đó, bởi vì ngoài ý muốn, Diệp Tuyết và Lạc Băng mơ hồ xảy ra quan hệ.

"Trừ khi ngươi chết, bằng không, chúng ta sẽ tiết lộ chuyện xấu của ngươi, nhìn xem đến lúc đó Tích Phong có thể chấp nhận hay không. Ngươi có thể đánh cuộc, đánh cuộc hắn có thể chấp nhận được ngươi. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, một khi đệ ấy không chịu nổi, cũng rất dễ dàng rơi vào ma đạo, từ đó trở thành sỉ nhục của sư môn. Mà ngươi nên biết, kết quả bị coi là kẻ địch của sư môn như vậy, người người muốn giết đệ ấy cho sảng khoái." Ngu Cát nói một phen, làm cho Diệp Tuyết vô cùng đau khổ.

Nàng cũng không muốn tổn thương ai, nhất là Tích Phong.

Dưới áp lực của hai người Cửu Dao, cuối cùng nàng lựa chọn thỏa hiệp, mới có một màn tự sát ở trước mặt hai người kia. Chỉ là bi kịch phía sau, lúc đó nàng tuyệt đối không ngờ rằng  

Hồ đan của Diệp Tuyết đã trở thành màu xanh, cách màu tím không còn xa, vận mệnh cuối cùng sẽ ra sao, mời mọi người tiếp tục trờ đợi.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư