Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 126
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 20:23:06 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
87 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 127 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 128 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 125 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 124 (Truyện xuyên không)
Một tiếng "Dừng tay", rung động cả hai quân.
Mặc kệ là yêu hay là ma, cũng đồng loạt dừng tay lại, tập trung sự chú ý trên người nàng.
"Tuyết Nhi, đi theo ta, ta dẫn nàng rời khỏi nơi này."
Vì tình sao có thể. "Đứng lại, đừng tới đây." Thấy Lạc Băng muốn bay tới đây, Diệp Tuyết lên tiếng ngăn cản: "Ta ở nơi này sống rất tốt, ta sẽ không đi đâu hết."
"Tuyết Nhi, một nam nhân ngay cả con của mình cũng không bảo vệ được, chẳng lẽ nàng nhất định vẫn muốn đi theo hắn sao? Hắn khiến cho thân thể của nàng suy yếu như vậy, chứng tỏ hắn hoàn toàn không quan tâm đến nàng...tại sao nàng lại ngốc như vậy?" Lạc Băng bất đắc dĩ khuyên.
"Bởi vì ta yêu chàng, yêu một người, thì phải yêu tất cả của chàng."
"Bao gồm cả việc hắn thương tổn nàng sao?"
"Có một số việc, không có cách nào tránh khỏi." Diệp Tuyết nói xong nhìn về phía Tích Phong ở sau lưng cách đó không xa: "Ta tin tưởng chàng, Phong có nhiều chuyện bất đắc dĩ, chàng cũng đành bất lực tòng tâm."
"Nếu tình trạng này vẫn tiếp tục đi xuống, muội sẽ chết!" Một bóng dáng màu đỏ xinh đẹp bay ra từ trong nhuyễn kiệu, Hỏa Linh đi theo sau lưng Lạc Băng, nói như người có ý tốt: "Tuyết Nhi, hơi thở của muội vô cùng rối loạn, có phải lúc tu luyện có chỗ nào xảy ra sai xót không. Tỷ thấy trên người muội có hơi thở của Tích Phong, sở dĩ hiện tại muội có tinh thần như vậy, chắc là hắn truyền chân khí cho muội."
"Hỏa Linh, chớ có nói bậy." Tích Phong nhảy ra, "Một nữ nhân phản bội ta, lời của ngươi sao có thể tin được?"
"Ha, Tích Phong, ta không biết tại sao ngươi phải làm ra loại chuyện tổn hại tu vi của mình này, nhưng dựa vào hiểu biết của ta với ngươi trong bao năm qua, ngoại trừ Cửu Dao ngươi khó có thể mở lòng mình với ai khác, tuyệt đối không có khả năng đối với Tuyết Nhi cho đi mà không cần nhận lại, ngươi làm như vậy sau lưng, nhất định là có bí mật không muốn cho người khác biết." Hỏa Linh không hổ là Hỏa Linh, cho dù bình thường rất ngạo mạn, lòng ghen tỵ đặc biệt lớn, còn thích tính kế người khác, nhưng mà đã có mối tình thắm thiết với Tích Phong. Yêu một người thì phải hiểu hắn, cho nên với tính cách của hắn, cũng coi như hiểu khá rõ.
"Ngươi cảm thấy những lời ngươi nói, sẽ có người sẽ tin sao?" Bị nàng nói ra tất cả âm mưu của mình, trong lòng Tích Phong cũng là có một chút lo lắng, nhưng hắn không có biểu hiện ra.
"Ta tin." Lạc Băng đứng ra ủng hộ. Lúc đầu đối với Hỏa Linh này vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng bây giờ khi nhìn thấy tình trạng của Tuyết Nhi, đã không còn hoài nghi nữa.
Hiện tại tinh thần của Tuyết Nhi phấn chấn, nhưng chỉ là phần tinh thần thôi, đây chính là điểm mấu chốt. Nàng vừa mới sảy thai, làm sao có thể có tinh thần tốt như vậy? Để được như vậy, nhất định là trong cơ thể đã bị rót vào năng lượng nào đó, để cho nàng tạm thời quên mất khổ sở.
"Ngươi tin có tác dụng gì, các ngươi vốn là cùng một ruốt." Tích Phong chậm rãi nói: "Lạc Băng a Lạc Băng, đúng là ngươi vô cùng quan tâm đến chuyện vương phi, hơn nữa còn là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng. Bổn vương không ngại nói lại cho người, với Tuyết Nhi, tình cảm của Bổn vương với nàng là tình yêu chân thành."
"Tích Phong, ngươi nói ra lời như vậy, không thấy ngượng mồm sao?" Hỏa Linh cười lạnh: "Người nào trong Yêu Giới không biết, trong lòng Tích Phong ngươi chỉ có một mình Cửu Dao. Còn lại những nữ nhân khách, chỉ cần có giá trị lợi dụng, thì chính là người mà ngươi thích nhất. Môt khi hết giá trị lợi dụng, ngươi sẽ dùng một cước đá văng đi. Tình yêu của ngươi, vĩnh viễn đều rẻ tiền như vậy!" Lời này, là nói cho người ở đây nghe, cũng là nói cho chính mình nghe. Nữ nhân đều rất ngốc, biết rõ trong lòng đối phương sẽ không chứa được nữ nhân khác, còn một lòng đâm đầu vào, hi vọng mình là một ngoại lệ. Lại không biết, vĩnh viễn để lại cho các nàng chỉ có một con đường —— tuyệt vọng!
"Tuyết Nhi và các ngươi không giống nhau." Tích Phong nói rất trân thật. Lời này, vừa là thật mà cũng vừa là giả.
Dao nhi chỉ còn lại hai cái mạng, mặc dù càng về sau, bản lãnh của nàng sẽ càng lớn, khả năng bị người khác làm tổn thương sẽ càng ít, nhưng mà...... Hắn tuyệt đối không thể dùng tính mạng của nàng để nói giỡn! Cho nên, nhất định, mình không có khả năng yêu Tuyết.
Nhưng trong chỗ u tối, nàng lại đặc biệt như vậy, giống như có sức mạnh vô hình kéo hai người đến gần nhau hơn, khiến cho mình không kiềm hãm được có ấn tượng tốt với nàng.
"Phong." Diệp Tuyết nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Nữ nhân đều cảm tính, nữ nhân nào nghe được lời này mà không cảm động đây? Đặc biệt là người ngốc giống như Diệp Tuyết.
"Tuyết Nhi......" Tích Phong thắm thiết gọi tên nàng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chỉ có hình bóng của nhau, không thể chứa thêm ai khác.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, biết Tuyết Nhi sẽ không dễ dàng rời đi cùng mình, vẫn không tránh khỏi sẽ phải mất chút thời gian, nhưng trong lòng không nhịn được vẫn đau đớn, giống như có một thanh chủy thủ cắm vào tim của mình......
Hít sâu một hơi, đột nhiên di chuyển thân thể, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Diệp Tuyết......
"Ngươi......" Nàng kinh ngạc nhìn Lạc Băng xuất hiện bên cạnh mình, vừa muốn mở miệng, đã bị hắn dùng Định Thân Chú, sau đó bế bổng lên: "Tuyết Nhi, thật xin lỗi, cho dù thế nào, hôm nay ta nhất định phải dẫn nàng rời đi."
Tích Phong sững sờ, ngay sau đó động thân đuổi theo, Lạc Băng đã mang nàng đến bên trong kiệu mềm màu trắng. Màn che của kiệu bay múa bốn phía, nhẹ nàng đặt Diệp Tuyết bên trong chiếc giường êm ái.
"Lạc Băng, thả ta ra, ngoại trừ nơi này, ta sẽ không đi nơi nào khác." Bên trong kiệu mềm.
"Lạc Băng, thả nàng ra, nếu không ngươi đừng mơ có thể rời Yêu Giới một bước." Bên ngoài kiệu mềm.
Lạc Băng nghe xong, không nhịn được muốn cười, khổ sở cười: "Tuyết Nhi, hôm nay ta phải dẫn nàng đi. Mặc kệ tương lai nàng có hận ta hay không, chuyện ngày hôm nay tuyệt sẽ không thay đổi." Ngón tay lạnh lẽo lướt trên gương mặt của nàng, sau đó tung người bay ra ngoài, khép màn che lại. Vung tay lên, Băng Long bị tan chảy trên đất được tạo lên một lần, sau đó Băng Long bay trở về tại chỗ cũ, kéo dây thừng lên.
Ra lệnh một tiếng, xe Cửu Long gào thét mà đi, đi thẳng về phía Ma giới.
Xe Cửu Long, đây là chiếc xe nhanh nhất trên đời, nếu muốn đuổi theo, trừ phi trong lúc đó Tích Phong cũng phải gọi ra chín con Thần Long......
Nhưng rõ ràng, dưới tình huống không hề chuẩn bị trước, hắn có thể đi nơi nào triệu hồi được chín con rồng đây. Thêm nữa, coi như hắn gọi tới, Lạc Băng có thể dễ dàng thả cho hắn đuổi theo sao?
"Ba vạn năm trước không thể giết chết ngươi, hôm nay ba vạn năm sau, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này." Trên mặt Lạc Băng hiện ra sát khí. Bị cô lập hoàn toàn, hơn nữa còn đang bị thương, chính là thời cơ tốt nhất để giết hắn.
Ở trên không trung, Thiên Thượng Địa Hạ, Duy Ngã Độc Tôn (Câu này ta để nguyên , đại khái nghĩa là trên trời dưới đất chỉ có ta là hơn hết cả): "San bằng cùng điện này cho ta."
Ra lệnh một tiếng, mới vừa rồi bởi vì sự xuất hiện của Diệp Tuyết mà giao chiến của hai bên phai dừng lại, lập tức lại nổi lên tiếng chém giết từ bốn phía......
Những bông tuyết trên bầu trời từ màu xanh dương nhạt biến thành màu xanh dương đậm, rơi trên người Yêu Binh một chút, ngay lập tức Yêu Binh đã hóa thành dòng máu.
Ma vốn vô tình, Ma Quân càng vô tình.
Dịu dàng của hắn, chỉ dành cho một mình Diệp Tuyết. Trừ nàng ra, mặc kệ trước mặt có bao nhiêu người chết, mắt của Lạc Băng cũng không chớp một cái. Nhìn hàng nghìn hàng vạn sinh mệnh chết đi, chỉ giống như lá cây rụng ngoài đường
Tích Phong bị buộc phải liên tục lui ra, từ khi dẫn dắt Hồ Tộc khởi nghĩa, đến tận bây giờ khi đã trở thành Yêu Vương của Yêu Giới, đã qua vạn năm, hắn chưa từng phải chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Lạc Băng vận khí, tay phải bắn ra ánh sáng, khí lạnh từ xung quanh cánh tay, tự mình đóng băng không khí: "Tích Phong, chịu chết đi." Quát to một tiếng, mang theo tia sáng băng bắn thẳng về phía Tích Phong......
Nếu mà trúng phải chiêu này, hắn sẽ phải chết là không thể nghi ngờ.
Mặc kệ là yêu hay là ma, cũng đồng loạt dừng tay lại, tập trung sự chú ý trên người nàng.
"Tuyết Nhi, đi theo ta, ta dẫn nàng rời khỏi nơi này."
Vì tình sao có thể. "Đứng lại, đừng tới đây." Thấy Lạc Băng muốn bay tới đây, Diệp Tuyết lên tiếng ngăn cản: "Ta ở nơi này sống rất tốt, ta sẽ không đi đâu hết."
"Tuyết Nhi, một nam nhân ngay cả con của mình cũng không bảo vệ được, chẳng lẽ nàng nhất định vẫn muốn đi theo hắn sao? Hắn khiến cho thân thể của nàng suy yếu như vậy, chứng tỏ hắn hoàn toàn không quan tâm đến nàng...tại sao nàng lại ngốc như vậy?" Lạc Băng bất đắc dĩ khuyên.
"Bởi vì ta yêu chàng, yêu một người, thì phải yêu tất cả của chàng."
"Bao gồm cả việc hắn thương tổn nàng sao?"
"Có một số việc, không có cách nào tránh khỏi." Diệp Tuyết nói xong nhìn về phía Tích Phong ở sau lưng cách đó không xa: "Ta tin tưởng chàng, Phong có nhiều chuyện bất đắc dĩ, chàng cũng đành bất lực tòng tâm."
"Nếu tình trạng này vẫn tiếp tục đi xuống, muội sẽ chết!" Một bóng dáng màu đỏ xinh đẹp bay ra từ trong nhuyễn kiệu, Hỏa Linh đi theo sau lưng Lạc Băng, nói như người có ý tốt: "Tuyết Nhi, hơi thở của muội vô cùng rối loạn, có phải lúc tu luyện có chỗ nào xảy ra sai xót không. Tỷ thấy trên người muội có hơi thở của Tích Phong, sở dĩ hiện tại muội có tinh thần như vậy, chắc là hắn truyền chân khí cho muội."
"Hỏa Linh, chớ có nói bậy." Tích Phong nhảy ra, "Một nữ nhân phản bội ta, lời của ngươi sao có thể tin được?"
"Ha, Tích Phong, ta không biết tại sao ngươi phải làm ra loại chuyện tổn hại tu vi của mình này, nhưng dựa vào hiểu biết của ta với ngươi trong bao năm qua, ngoại trừ Cửu Dao ngươi khó có thể mở lòng mình với ai khác, tuyệt đối không có khả năng đối với Tuyết Nhi cho đi mà không cần nhận lại, ngươi làm như vậy sau lưng, nhất định là có bí mật không muốn cho người khác biết." Hỏa Linh không hổ là Hỏa Linh, cho dù bình thường rất ngạo mạn, lòng ghen tỵ đặc biệt lớn, còn thích tính kế người khác, nhưng mà đã có mối tình thắm thiết với Tích Phong. Yêu một người thì phải hiểu hắn, cho nên với tính cách của hắn, cũng coi như hiểu khá rõ.
"Ngươi cảm thấy những lời ngươi nói, sẽ có người sẽ tin sao?" Bị nàng nói ra tất cả âm mưu của mình, trong lòng Tích Phong cũng là có một chút lo lắng, nhưng hắn không có biểu hiện ra.
"Ta tin." Lạc Băng đứng ra ủng hộ. Lúc đầu đối với Hỏa Linh này vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng bây giờ khi nhìn thấy tình trạng của Tuyết Nhi, đã không còn hoài nghi nữa.
Hiện tại tinh thần của Tuyết Nhi phấn chấn, nhưng chỉ là phần tinh thần thôi, đây chính là điểm mấu chốt. Nàng vừa mới sảy thai, làm sao có thể có tinh thần tốt như vậy? Để được như vậy, nhất định là trong cơ thể đã bị rót vào năng lượng nào đó, để cho nàng tạm thời quên mất khổ sở.
"Ngươi tin có tác dụng gì, các ngươi vốn là cùng một ruốt." Tích Phong chậm rãi nói: "Lạc Băng a Lạc Băng, đúng là ngươi vô cùng quan tâm đến chuyện vương phi, hơn nữa còn là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng. Bổn vương không ngại nói lại cho người, với Tuyết Nhi, tình cảm của Bổn vương với nàng là tình yêu chân thành."
"Tích Phong, ngươi nói ra lời như vậy, không thấy ngượng mồm sao?" Hỏa Linh cười lạnh: "Người nào trong Yêu Giới không biết, trong lòng Tích Phong ngươi chỉ có một mình Cửu Dao. Còn lại những nữ nhân khách, chỉ cần có giá trị lợi dụng, thì chính là người mà ngươi thích nhất. Môt khi hết giá trị lợi dụng, ngươi sẽ dùng một cước đá văng đi. Tình yêu của ngươi, vĩnh viễn đều rẻ tiền như vậy!" Lời này, là nói cho người ở đây nghe, cũng là nói cho chính mình nghe. Nữ nhân đều rất ngốc, biết rõ trong lòng đối phương sẽ không chứa được nữ nhân khác, còn một lòng đâm đầu vào, hi vọng mình là một ngoại lệ. Lại không biết, vĩnh viễn để lại cho các nàng chỉ có một con đường —— tuyệt vọng!
"Tuyết Nhi và các ngươi không giống nhau." Tích Phong nói rất trân thật. Lời này, vừa là thật mà cũng vừa là giả.
Dao nhi chỉ còn lại hai cái mạng, mặc dù càng về sau, bản lãnh của nàng sẽ càng lớn, khả năng bị người khác làm tổn thương sẽ càng ít, nhưng mà...... Hắn tuyệt đối không thể dùng tính mạng của nàng để nói giỡn! Cho nên, nhất định, mình không có khả năng yêu Tuyết.
Nhưng trong chỗ u tối, nàng lại đặc biệt như vậy, giống như có sức mạnh vô hình kéo hai người đến gần nhau hơn, khiến cho mình không kiềm hãm được có ấn tượng tốt với nàng.
"Phong." Diệp Tuyết nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Nữ nhân đều cảm tính, nữ nhân nào nghe được lời này mà không cảm động đây? Đặc biệt là người ngốc giống như Diệp Tuyết.
"Tuyết Nhi......" Tích Phong thắm thiết gọi tên nàng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chỉ có hình bóng của nhau, không thể chứa thêm ai khác.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, biết Tuyết Nhi sẽ không dễ dàng rời đi cùng mình, vẫn không tránh khỏi sẽ phải mất chút thời gian, nhưng trong lòng không nhịn được vẫn đau đớn, giống như có một thanh chủy thủ cắm vào tim của mình......
Hít sâu một hơi, đột nhiên di chuyển thân thể, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Diệp Tuyết......
"Ngươi......" Nàng kinh ngạc nhìn Lạc Băng xuất hiện bên cạnh mình, vừa muốn mở miệng, đã bị hắn dùng Định Thân Chú, sau đó bế bổng lên: "Tuyết Nhi, thật xin lỗi, cho dù thế nào, hôm nay ta nhất định phải dẫn nàng rời đi."
Tích Phong sững sờ, ngay sau đó động thân đuổi theo, Lạc Băng đã mang nàng đến bên trong kiệu mềm màu trắng. Màn che của kiệu bay múa bốn phía, nhẹ nàng đặt Diệp Tuyết bên trong chiếc giường êm ái.
"Lạc Băng, thả ta ra, ngoại trừ nơi này, ta sẽ không đi nơi nào khác." Bên trong kiệu mềm.
"Lạc Băng, thả nàng ra, nếu không ngươi đừng mơ có thể rời Yêu Giới một bước." Bên ngoài kiệu mềm.
Lạc Băng nghe xong, không nhịn được muốn cười, khổ sở cười: "Tuyết Nhi, hôm nay ta phải dẫn nàng đi. Mặc kệ tương lai nàng có hận ta hay không, chuyện ngày hôm nay tuyệt sẽ không thay đổi." Ngón tay lạnh lẽo lướt trên gương mặt của nàng, sau đó tung người bay ra ngoài, khép màn che lại. Vung tay lên, Băng Long bị tan chảy trên đất được tạo lên một lần, sau đó Băng Long bay trở về tại chỗ cũ, kéo dây thừng lên.
Ra lệnh một tiếng, xe Cửu Long gào thét mà đi, đi thẳng về phía Ma giới.
Xe Cửu Long, đây là chiếc xe nhanh nhất trên đời, nếu muốn đuổi theo, trừ phi trong lúc đó Tích Phong cũng phải gọi ra chín con Thần Long......
Nhưng rõ ràng, dưới tình huống không hề chuẩn bị trước, hắn có thể đi nơi nào triệu hồi được chín con rồng đây. Thêm nữa, coi như hắn gọi tới, Lạc Băng có thể dễ dàng thả cho hắn đuổi theo sao?
"Ba vạn năm trước không thể giết chết ngươi, hôm nay ba vạn năm sau, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này." Trên mặt Lạc Băng hiện ra sát khí. Bị cô lập hoàn toàn, hơn nữa còn đang bị thương, chính là thời cơ tốt nhất để giết hắn.
Ở trên không trung, Thiên Thượng Địa Hạ, Duy Ngã Độc Tôn (Câu này ta để nguyên , đại khái nghĩa là trên trời dưới đất chỉ có ta là hơn hết cả): "San bằng cùng điện này cho ta."
Ra lệnh một tiếng, mới vừa rồi bởi vì sự xuất hiện của Diệp Tuyết mà giao chiến của hai bên phai dừng lại, lập tức lại nổi lên tiếng chém giết từ bốn phía......
Những bông tuyết trên bầu trời từ màu xanh dương nhạt biến thành màu xanh dương đậm, rơi trên người Yêu Binh một chút, ngay lập tức Yêu Binh đã hóa thành dòng máu.
Ma vốn vô tình, Ma Quân càng vô tình.
Dịu dàng của hắn, chỉ dành cho một mình Diệp Tuyết. Trừ nàng ra, mặc kệ trước mặt có bao nhiêu người chết, mắt của Lạc Băng cũng không chớp một cái. Nhìn hàng nghìn hàng vạn sinh mệnh chết đi, chỉ giống như lá cây rụng ngoài đường
Tích Phong bị buộc phải liên tục lui ra, từ khi dẫn dắt Hồ Tộc khởi nghĩa, đến tận bây giờ khi đã trở thành Yêu Vương của Yêu Giới, đã qua vạn năm, hắn chưa từng phải chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Lạc Băng vận khí, tay phải bắn ra ánh sáng, khí lạnh từ xung quanh cánh tay, tự mình đóng băng không khí: "Tích Phong, chịu chết đi." Quát to một tiếng, mang theo tia sáng băng bắn thẳng về phía Tích Phong......
Nếu mà trúng phải chiêu này, hắn sẽ phải chết là không thể nghi ngờ.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!