LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 136

71 lượt xem
Vẻ mặt của hắn như thế nào, Diệp Tuyết không để ý, chỉ biết khi nàng đang ăn vô cùng vui vẻ, răng của nàng nhai phải cái gì đó trong điểm tâm, vội vàng phun vào lòng bàn tay, nhưng đây là một cây sáo ngọc nhỏ như cái móng tay. Rất nhỏ, nhưng nàng vừa liếc mắt một cái đã nhận ra cây sáo này giống hệt cây sáo mà Tích Phong đã thổi dưới ánh trăng ngày hôm đó, chỉ khác nhau ở kích thước.

Đây là ý gì? Là hắn phái người đưa tín vật sao?

"Làm sao vậy?" Lạc Băng nhìn vẻ mặt của nàng có cái gì đó không đúng: "Là điểm tâm có vấn đề sao?"

"Không phải." Nàng lập tức nắm chặt tay lại, giấu sáo ngọc trong kẽ ngón tay, tiếp tục ăn bánh của mình: "Ta cảm thấy cái này ăn ngon hơn so với cái trước."

"......" Trong đầu Lạc Băng không nhịn được mà hiện ra hai chữ "Ăn thần" (ta không hiểu nghĩa của từ này lắm). Cửu Chỉ nói không sai, sự thèm ăn của Tuyết Nhi tăng lên thì hài tử trong bụng cũng ngày càng lớn!

Thì ra...... Nhìn nữ nhân thích ăn cái gì đó...... Lại là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

......

Ăn xong điểm tâm, hai người lại đi dạo một lúc, sau đó mới trở về chỗ ở.

Dù sao Lạc Băng cũng là vua của một giới, chỉ cần làm Ma Quân một ngày, thì phải đảm đương trách nhiệm nặng nề là bảo vệ Ma giới, cho nên sau khi ngắm cảnh với nàng, hắn không thể không rời đi xử lý sự vụ.

Từ khi ăn được sáo ngọc đến bây giờ, ngoài mặt Diệp Tuyết giả bộ không có gì xảy ra, nhưng trong lòng không thể nào bình tĩnh lại được.

Sau khi Lạc Băng rời đi, nàng cầm sáo ngọc nho nhỏ lên cẩn thận kiểm tra, nhưng mà cũng không nhìn ra có cơ quan gì hoặc là bí quyết gì ở phía trên.

Đúng lúc này, thị nữ đi tới bẩm báo: "Tuyết Nhi cô nương, đầu bếp nhà ăn tới tìm người, muốn hỏi người một chút về điểm tâm lúc trước người ăn có hài lòng không ạ."

Nghe thấy từ điểm tâm, trong lòng Diệp Tuyết cả kinh, vội vàng gọi đầu bếp đi vào.

"Tuyết Nhi cô nương, Ma Quân có phân phó, bây giờ người đang mang thai, về đồ ăn vô cùng quan trọng, cho nên gọi thuộc hạ đã cố gắng hết sức làm ra điểm tâm ngon nhất cho người, cho nên điểm tâm hôm nay Tuyết Nhi cô nương ăn, tất cả đều do một mình thuộc hạ cẩn thận chế biến."

"A, vậy vất vả người rồi, mời ngồi, không cần khách khí." Diệp Tuyết đang suy xét ẩn ý trong lời nói của đối phương. Toàn bộ điểm tâm đều do một mình hắn chế biến, mà cây sáo ngọc nho nhỏ kia lại giấu ở trong điểm tâm, chẳng lẽ là hắn bỏ vào.

"Tạ cô nương." Đầu bếp cũng không có khách khí, ngồi ở bên cạnh bàn.

"Tiểu nhất, ta hơi khát một chút, ngươi đi lấy cho ta ít trái cây."

"Vâng, cô nương."

"Tham kiến Tuyết phi nương nương." Tiểu thị nữ vừa đi, đầu bếp lập tức quỳ gối dưới đất hành lễ.

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Nương nương, nhất định là người đã ăn phải sáo ngọc trong điểm tâm, mới bảo nha hoàn ở bên cạnh người rời đi. Thần được Đại Vương cố ý phái tới chăm sóc nương nương, Đại Vương biết hài tử trong bụng nương nương vẫn an toàn, trong lòng thật sự rất vui mừng, nhưng lại sợ nương nương ăn không quen đồ ăn của Ma giới, đã phái thuộc hạ qua đây ẩn thân vào phòng bếp của Ma giới. Không kỳ vọng có thể phụ trách tất cả ăn uống của nương nương, chỉ hy vọng ở nơi này có thể làm cho nương nương ăn được một chút thức ăn của Yêu Giới chúng ta, khiến cả thể xác và tinh thần của nương nương vui vẻ thêm một chút."

"Đại Vương chàng biết chuyện của hài tử rồi hả?" Nghe được là người mà Tích Phong phái tới, trong lòng Diệp Tuyết thật sự kích động, khó có được hắn quan tâm mình như thế! Nhưng trước mắt vấn đề nàng quan tâm nhất, vẫn là hài tử.

"Vâng, Đại Vương đã biết. Nghe nói ở đây nương nương mẹ tròn con vuông, Đại Vương hối hận ban đầu mình đã làm ra việc thương tổn đến hài tử, lại buồn phiền mình nhát gan."

"Nhát gan?" Vì sao lại nói lời như thế?

"Đúng vậy." Đầu bếp nghiêm túc nhớ lại: " Thật ra thì ban đầu Yêu Giới chúng ta cũng có ngự y y thuật cao siêu, nói tỉ lệ có thể giữ được nương nương và đứa bé trong bụng người là năm mươi phần trăm. Hài tử đều là máu thịt của cha mẹ, Đại Vương cũng giống như vậy. Nhưng sau một buổi tối suy nghĩ, người đã quyết định nhịn đau bỏ đứa bé, bởi vì người không muốn nương nương có bất kỳ nguy hiểm gì."

"Chuyện này......" Trong lòng Diệp Tuyết nổi lên chua xót. Là thế này phải không? Thì ra...... Trong lòng Phong đã khổ như vậy!

Nhưng nếu y thuật cao siêu, tại sao chỉ nắm chắc được năm phần?

Đối phương giống như là có thể nghe được suy nghĩ của nàng, ngay sau đó lại nói: "Nương nương có phải người muốn hỏi, tại sao y thuật của ngự y ở Yêu Giới chúng ta lại thấp hơn y thuật ma y của Ma giới?"

"Ừ."
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư