LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 142

77 lượt xem

"Thế nào, ngươi cũng thích hắn sao? Phản ứng lớn như vậy!" Tích Phong như u linh xuất hiện trước mặt nàng, cười lạnh nói.

"Van cầu ngươi không cần tổn thương hắn, không cần......" Diệp Tuyết bò đến bên chân của hắn, nắm lấy chân của hắn khóc lóc cầu xin.

"Có thể, chỉ cần ngươi giao ra nội đan, ta có thể suy nghĩ thả hắn. Nhìn vẻ mặt của ngươi này...... Phải không nguyện ý không?" Tích Phong tiếng nói vừa dứt, trong tay toát ra một quả cầu lửa, lập tức đánh vào bụng của Lạc Băng. 

Nước trên mặt Lạc Băng bốc hơi càng nhanh......

"Không cần......" Nàng khàn cả giọng kêu ra tiếng: "Ta đồng ý ngươi, đồng ý ngươi......" Vô cùng tuyệt vọng, khiến âm thanh của nàng nghe vào đặc biệt bi thống, kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.

"Vậy thì đưa cho ta nhanh lên một chút."

"Không cần......" Lạc Băng mấp máy môi nói. Đã trơ mắt nhìn nàng chết một lần, chờ mãi đến ba vạn năm sau mới có thể thấy được nàng, nhưng lại muốn đối mặt vĩnh biệt. Tích Phong muốn lại là nội đan của nàng, hồ đan vừa mất, ba ngày sau nàng sẽ hồn phi phách tán......

Đau như vậy, mình làm sao có thể chịu nổi.

"Thật xin lỗi, Lạc Băng......" Nàng nhìn hắn một lần cuối cùng, trăm ngàn lần thật xin lỗi, cũng chỉ có thể đến đây chấm dứt.

Một lần nữa ánh mắt trở lại trên người Tích Phong, trên mặt là một nụ cười buồn bã.

Tâm chết như tro tàn, bứt trên người nội đan ra, quẳng ở không trung: "Nếu như còn có kiếp sau, ta tuyệt sẽ không thích ngươi nữa." Nhưng đáng tiếc chính là, mình sẽ không có khiếp sau nữa......

"......" Có cái gì đó trong đầu mãnh liệt sôi trào, Tích Phong che đầu của mình, thật là đau......

Lạc Băng chậm rãi nhắm mắt lại, hai giọt Băng Châu trong suốt từ khóe mắt lăn xuống......

Nếu như nàng chết rồi, mình tuyệt đối sẽ không sống trên cõi đời này nữa.

Hồ đan màu tím bay đến chính giữa Thần Đàn, sau đó biến thành một trụ ánh sáng, bắn thẳng lên bầu trời......

Trong lúc nhất thời trời đất quay cuồng, gào khóc thảm thiết, cát đá bay mù mịt......

Trong trời đất đen đến mức đưa tay không thấy được năm ngón, chỉ còn lại cột trụ của Thần Đàn phát ra ánh sáng yếu ớt......

"Bùm" một tiếng, cửa Thời Không mở ra, bầu trời phát ra ánh sáng chói mắt, thế giới đột nhiên an tĩnh. Ngay tại lúc đó, cột ánh sáng tím bỗng hóa thành bột màu tím, phiêu tán trên không trung, cho đến khi biến mất không thấy gì nữa......

"A......" Lạc Băng đột nhiên bò dậy từ dưới đất, bởi vì cực đoan khổ sở để cho ma tính của hắn tăng vọt, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, cả tòa cung điện Yêu Giới sụp xuống......

Khóe mắt phải hiện ra ấn ký ma hóa màu tím, chiếm hơn nửa mặt của hắn. Tóc dài màu đen nhảy múa trong gió, vô cùng dữ tợn. Thân thể hiện ra nguyên hình là băng tuyết, óng ánh trong suốt, băng hàn thấu xương.

Chỉ đứng ở nơi đó, không khí xung quanh bắt đầu đông lại, Yêu Binh đứng ở xung quanh Thần Đàn rối rít bị đông lại, chia năm xẻ bảy......

Bầu trời Yêu Giới vang lên một tiếng sấm đinh tai nhức óc, ngay sau đó mưa đá với những viên đá cứng như đá bình thường giáng xuống, khiến cho con dân Yêu Giới bị đập chết hàng mảng......

Tích Phong muốn lên đi ngăn cản hành động nổi điên của Lạc Băng, nhưng tốc độ của phương quá nhanh, ngay cả vạt áo của Lạc Băng hắn cũng không chạm tới.

"Nhìn con dân của mình chết thì chết, bị thương thì bị thương, rất khổ sở phải hay không?" Lạc Băng cười dữ tợn: "Đây chỉ là chút lòng thành thôi, khổ sở hơn vẫn còn ở phía sau." Nhấc một ngón tay lên, một đạo ánh sáng bắn vào trong đầu Tích Phong......

"A......" Tích Phong ôm đầu, khổ sở lăn lộn đến trên đất......

Trí nhớ của kiếp trước như thủy triều tràn ra, chuyện ở chung với tiểu sư muội mới như ngày hôm qua......

"Sư huynh......"

"Sư huynh......"

"Sư huynh......"

Tiếng gọi của Diệp Tuyết, từng tiếng tiến tới gần, từ vui vẻ, đến sợ hãi, rồi đến tuyệt vọng, như đoạt mệnh, khiến cho hắn rơi lệ như suối trào......

"Sư huynh, huynh Tuyết Nhi thích nhất phải không?"

"Dạ, sư huynh thích Tuyết Nhi nhất."

"Vậy nếu muội chết đây?"

"Sư huynh sẽ không để cho muội chết."

"Muội nói nếu như, nếu như Tuyết Nhi thật sự sẽ chết, sư huynh còn có thể nhớ Tuyết Nhi sao?"

"Tuyết Nhi......" 

"Trả lời muội nha, mau trả lời muội."

"Biết, nhất định sẽ. Mặc kệ mấy đời, mặc kệ Tuyết Nhi biến thành hình dáng gì, sư huynh cũng sẽ không quên Tuyết Nhi, Tuyết Nhi vĩnh viễn ở trong lòng sư huynh, là người sư huynh thích nhất!"

Âm thanh linh hoạt, quanh quẩn trong đầu, như ở bên tai......

"Không cần...... Van ngươi...... Dừng lại...... Thật là đau......"

"Đau không? Là ngươi tự chuốc phiền toái, không trách được ta!"

."Hu Hu, cái người cầm thú này, ngươi buông ta ra......"

Hiện ra hình ảnh lúc đầu mình ở địa lao ngược đãi Tuyết Nhi......

"Tại sao...... Tại sao lại như vậy......" Tích Phong ôm đầu của mình, hung hăng níu lấy mái tóc dài của mình.

Đau lòng như bị xé ra, sau đó thả ngàn vạn con rắn độc đang gặm cắn.....

Lấy chủy thủ ra, một đao đâm xuống, máu tươi bắn ra, hy vọng có thể phân tán chủ ý của mình trong.

Nhưng vô dụng, cực kỳ đau lòng, khiến cho hắn không cảm thấy chút đau đớn nào......

Liên tiếp đâm vài đao, vẫn không có cảm giác gì.

"Ông trời, tại sao người lại đối xử với ta như vậy." Liên tiếp ép người mình yêu đến chết, còn tự tay giết chết con của mình, mà vẫn phải cứu...... Kẻ thù của mình, còn có cái gì tàn nhẫn hơn điều này?

"Tuyết Nhi...... Tuyết Nhi của ta......" Lý trí khôi phục được một chút, hắn dõi mắt tìm kiếm Tuyết Nhi của mình, nhưng tìm khắp bốn phía, nhưng mà không nhìn thấy bóng dáng của nàng nữa: "Tuyết Nhi......"
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư