LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 143

86 lượt xem
"Tuyết Nhi......" Trong tiếng hét đầy bi thương và đau đớn, Tích Phong hiện ra nguyên hình, biến thành ngân hồ (Hồ ly trắng).

Trong mắt hiện ra ánh sáng màu đỏ, sắc bén như đao, nâng móng vuốt đang run rẩy lên, làm trời đất thay đổi.

Tung người nhảy lên, ngọn lửa hừng hực cháy trên bốn móng vuốt, giống như sao băng lướt qua trời xanh, biến mất ở nơi giao nhau giữa trời và đất......

Cho dù như thế nào, hắn nhất định phải gặp Tuyết Nhi lần cuối!!!

......

"Xem ngươi trốn ở đâu!"

Trên bầu trời thành phố của thế kỷ 21, Lôi Điện nhảy ra. Trong mây đen, hai bóng dáng thấp thoáng một trước một sau nhanh chóng bay qua.

"Bích Lạc, hôm nay chính là ngày chết của ngươi, chịu chết đi." Cửu Dao hét lớn một tiếng, trên mặt là nụ cười. Nữ Chiến Thần thì thế nào, mình muốn đánh cho nàng hồn phi phách tán.

"Mã tiểu thư......"

"Cẩn thận......"

Lôi công Điện Mẫu ở trên cao dùng sấm sét điện giúp nàng cũng vô ích, nhưng Cửu Dao bây giờ đã không phải là Cửu Dao của ngày hôm qua nữa, nàng chỉ còn lại một mạng cuối cùng, mạng này còn lợi hại gấp mười lần so với những mạng trước. Bọn họ vốn là Tiểu Thần, có một chút pháp lực, sấm đánh ra tuyệt đối không gây tổn thương đến nàng, cho nên khi nhìn thấy Bích Lạc sẽ chết dưới đao của nàng, trừ việc lớn tiếng nhắc nhở Bích Lạc cẩn thận, bọn hộ không còn biện pháp khác.

Bản thân Bích Lạc đã có chút chật vật, ngang hông, trên cánh tay đã bị đâm vài nhát. Mắt thấy dao găm đã đến trước mắt, nhưng nàng lại không còn khí lực để đánh trả.

Đúng lúc này, bầu trời rách ra một lổ hổng lớn, ánh sáng hiện ra, đúng là ánh sáng của cửa Thời Không mở ra......

"(⊙o⊙)..."

Cửu Dao sững sờ, nhân lúc vòng xoáy cửa Thời Không mở ra Bích Lạc đã tiến vào đường hầm Thời gian và Không gian.

"Đáng chết!"

Chính mình đã đợi lâu như vậy, ngày ngày mong đợi cánh cửa này mở ra, có thể trở về thời không của mình đoàn tụ với Tích Phong, không nghĩ rằng phải đợi lâu đến mức chín cái mạng đã chết tám cái, vẫn không thấy có động tĩnh gì. Nhưng mà chết tử tế cũng không xong, khó khăn lắm mình mới có thể giết được Bích Lạc này, cửa lại mở ra, có phải đang làm khó dễ nàng hay không!

"Bích Lạc, ngươi có bản lãnh thì đừng chạy......"

Tức chết người không đền mạng.

Nhưng mà nếu cửa về nhà đã mở ra, không lý do gì nàng ở lại chỗ này nữa. Một khi Bích Lạc này trở về, có Thất Thải Phượng Hoàng tương trợ, đến lúc đó đừng nói mình muốn giết nàng, không bị nàng đuổi giết là đã phải cám ơn trời đất rồi, phải nhanh chóng trở về tìm Tích Phong từ từ tìm cách giải quyết thì tốt hơn!

......

Bích Lạc từ cửa Thời Không đi ra ngoài, chính là ngay phía trên Thần Đàn.

Nhìn thấy khắp nơi đều là thi thể, hơn nữa tất cả xác chết đều trong trạng thái bị đóng băng, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.

Người có năng lực đóng băng mọi thứ như vậy, trong trí nhớ chỉ có hai người, Tuyết Nhi và Lạc Băng. Tấm lòng Tuyết Nhi thiện lương, không có khả năng làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy, còn lại chỉ có thể là Lạc Băng thôi.

Rốt cuộc cái gì khiến cho Lạc Băng tức giận như vậy? Lai có thể san bằng cả cung điện này!

Trong lúc bất chợt trên trời hiện ra những tia sáng kì lạ, từ phía xa truyền đến tiếng kêu của một loại thần điểu.

Bích Lạc ngẩng đầu, trên mặt lập tức tràn đầy sự kích động, từ từ rời khỏi mặt đất, bay lên không trung...... 

Mấy ông bạn già, đã lâu không gặp!

Băng Phượng hỏa Hoàng vây quanh người nàng, vui sướng bay vòng cao vòng thấp. Ánh sang thất thải trên người, bởi vì vui sướng mà càng chói mắt hơn so với ngày thường......

"Hỏng bét......" Cửu Dao đứng ở cửa đường hầm Thời gian và Không gian, sau khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Tốc độ của hai con súc sinh này cũng quá nhanh đi? Nhanh như vậy đã gặp được Bích Lạc, nếu bây giờ mình đi xuống, nhất định sẽ không chiếm được chỗ tốt.

Hơn nữa...... Hơn nữa...... Phía dưới này chính là Thần Đàn của Yêu Giới.

Thần Đàn là vị trí trung tâm của Yêu Giới, cung điện vì bao quanh nó mà xây lên, hiện tại từ trên nhìn xuống, cung điện đã bị phá hủy hoàn toàn, cả Yêu Giới đều bị bao phủ trong tuyết trắng mịt mùng, cuối cùng ở đây đã có chuyện gì xảy ra?

Bích Lạc biết Cửu Dao sẽ đến sau mình, hiện tại mình đã có mấy ông bạn già ở bên cạnh, tất nhiên không cần sợ nàng. Nhưng mà nàng cũng không ở lại cửa Thời Không quá lâu, chỉ nghỉ ngơi một chút, rồi điều khiển hỏa Hoàng rời đi.

Hồ ly giảo hoạt như vậy, mình nếu vẫn luôn ở đó, có thể Cửu Dao sẽ không đi ra. Nếu muốn dẫn hồ ly ra ngoài, biện pháp tốt nhất chính là vờ tha để bắt thật. Huống chi, mình còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, nàng muốn làm rõ, vừa rồi đã xảy ra việc gì! Còn có...... Tuyết Nhi đang ở đâu?

......

Đợi đến khi xác định Bích Lạc đã đi xa, Cửu Dao mới nhảy xuống mặt đất.

Ngồi xổm trên mặt đất kiểm tra những thứ còn lại trên chiến trường, hy vọng có thể từ trong đó tìm ra được nguyên nhân hậu quả.

Bởi vì quá mức chuyên chú, cho tới khi có người đứng ở sau lưng nàng mới đột nhiên phát hiện: "Ngươi......"

"Đã lâu không gặp, Đại Sư Tỷ......"
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư