Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 160
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 20:30:32 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
131 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 160.2 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 161 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 159 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 158 (Truyện xuyên không)
"Làm gì! Làm gì đó? Tất cả dừng tay cho ta!" Bích Lạc bay lên không trung giữa hai bên, đưa ra dấu tay tạm ngừng: "Vừa thấy mặt đã đánh, các ngươi có thể làm trò khác được không?"
Khí thế của hai bên cũng yếu đi, mở to hai mắt nhìn nàng.
"Trừng cái gì trừng, người nào trừng nữa, ta cho người chém xuống nấu canh uống..., dưỡng nhan làm đẹp."
"......" Mọi người Ma giới ở phía dưới rối rít quỳ lạy.
Nữ nhân này, quá bưu hãn*! Lại còn nói muốn mang Thần Thú Thần Điểu chém xuống nấu canh uống..., lá gan này rõ là...... quá to rồi!
(Bưu hãn: Dũng mãnh, ta thấy để nguyên hay hơn)
"Nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi!"
Phất tay một cái, Thất Thải Phượng Hoàng ngoan ngoãn bay trở về mái hiên, đầu luồn dưới cánh, bày ra tư thế cho dù trời sập cũng sẽ không ngẩng đầu lên lẫn nữa. Còn lại Thánh Kỳ Lân rụt chân lại, khiếp sợ nhìn mây trên trời, tiến cũng không được, lui cũng không xong.
Cho đến khi Diệp Tuyết ở phía dưới mở miệng gọi nó, nó mới có tinh thần lần nữa, vui mừng bay xuống.
"Được rồi được rồi, thánh thánh, đừng làm rộn, chớ nũng nịu." Diệp Tuyết thấy trong ngực nhột nhột, cười đẩy nó ra.
Nhưng đã lâu không nhìn thấy, Thánh Kỳ Lân đời nào chịu dễ dàng bỏ qua nàng, né tránh tay của nàng, tiếp tục làm nũng.
Diệp Tuyết bị cọ đến không chịu được, cười đến cả người không còn hơi sức: "Thánh thánh......"
"Nháo cái gì, chỉ mình ngươi biết làm nũng à, ngay cả lời nói của chủ nhân cũng không nghe, nằm xuống cho ta." Tiếng quát lớn của Bích Dao vang lên, Thánh Kỳ Lân phát ra hai tiếng "Rầm rì rầm rì" có chút ủy khuất, ngoan ngoãn nằm dưới chân của Diệp Tuyết.
"Oa, Mã Toa, ngươi làm như thế nào? Thật là lợi hại." Diệp Tuyết sùng bái.
Bích Dao bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Ngươi a, thật là càng ngày càng dịu dàng." Đời trước đã quá dịu dàng rồi, không ngờ đời sau còn dịu dàng hơn.
"Ha ha, đại khái bởi vì ta là hồ ly đi." Diệp Tuyết ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu Thánh Kỳ Lân, nhỏ giọng nói.
Ngược lại khiến cho trong lòng Bích Dao trong sống ngoài khê: "Thôi đi, hồ ly còn lâu mới dịu dàng, nếu không phải ta đã xem qua chân thân của ngươi, ta tình nguyện tin tưởng ngươi là thỏ!"
"......"
......
Buổi tối Diệp Tuyết triệu kiến Cửu Chỉ, hỏi thăm tình huống hồn phách Lạc Băng sau khi an bài còn mình cùng với Bích Dao cùng nhau đi tẩm cung khác nghỉ ngơi. Mặc dù tình cảm của mình và Mã Toa thân thiết như một người, nhưng tiêu hàn điện là chỗ ở của Lạc Băng, nhưng hiện tại ngoại trừ bộ y phục ra, đây là nơi duy nhất còn lưu lại hơi thở của hắn, mình không muốn hơi thở của người nào khác che lấp đi hơi thở của hắn.
"Tuyết Nhi, đột nhiên bụng ta không thoải mái, ngươi lên giường ngủ trước đi, ta đi nhà cầu." Hai người đang muốn cởi áo ra ngủ, đột nhiên Bích Dao che bụng mình lại nói.
"Vậy ngươi mau đi đi, làm sao bụng lại không thoải mái vậy, lúc tối chưa ăn thứ gì mà."
"Ta cũng không biết, ta đi một chút sẽ về."
"Được Được."
Ôm bụng tới cửa, kêu vài tiếng ai ui, sau đó trên mặt hiện ra nụ cười vui vẻ, chợt lách người, biến mất trong không trung.
......
Bên này, Cửu Chỉ đang ở dược phòng nghiên cứu cây Thiên Sơn tuyết liên mới hái về, đột nhiên một cỗ hơi thở xa lạ đến gần, hắn vội vã thu Tuyết Liên lại, xuất chưởng đánh về phía sau lưng......
"Ai, không nên hoảng sợ, là người mình." Bích Dao lắc mình dễ dàng né tránh, lập tức ngồi vào trên bàn.
Trong mắt Cửu Chỉ lóe lên một tia khác thường, tốc độ này của đối phương...... Thật là nhanh. Ngay cả cảm giác mình cũng không có, vật trong tay đã nằm trong tay đối phương: "Trả nó lại cho ta."
"Khẩn trương như vậy làm gì, ta sẽ trả lại cho ngươi." Tiện tay ném một cái, ném Tuyết Liên cho đối phương: "A, ta tới đây tìm người, là muốn thương lượng với ngươi chuyện này."
Cửu Chỉ vội vàng tiếp được, bỏ vào cái tử ở bên cạnh: "Chuyện gì?"
"Buổi tối ngươi không ngủ làm muốn nghiên cứu Tuyết liên này, là muốn khôi phục tu vi trên người Tuyết Nhi chứ gì?"
"Vâng" chỉ có như vậy, mới là cách tốt nhất giúp cho Ma Quân, có thể nhanh tốt lên được.
"Mấy ngày sau có thể giúp Tuyết Nhi khôi phục được không?"
Khí thế của hai bên cũng yếu đi, mở to hai mắt nhìn nàng.
"Trừng cái gì trừng, người nào trừng nữa, ta cho người chém xuống nấu canh uống..., dưỡng nhan làm đẹp."
"......" Mọi người Ma giới ở phía dưới rối rít quỳ lạy.
Nữ nhân này, quá bưu hãn*! Lại còn nói muốn mang Thần Thú Thần Điểu chém xuống nấu canh uống..., lá gan này rõ là...... quá to rồi!
(Bưu hãn: Dũng mãnh, ta thấy để nguyên hay hơn)
"Nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi!"
Phất tay một cái, Thất Thải Phượng Hoàng ngoan ngoãn bay trở về mái hiên, đầu luồn dưới cánh, bày ra tư thế cho dù trời sập cũng sẽ không ngẩng đầu lên lẫn nữa. Còn lại Thánh Kỳ Lân rụt chân lại, khiếp sợ nhìn mây trên trời, tiến cũng không được, lui cũng không xong.
Cho đến khi Diệp Tuyết ở phía dưới mở miệng gọi nó, nó mới có tinh thần lần nữa, vui mừng bay xuống.
"Được rồi được rồi, thánh thánh, đừng làm rộn, chớ nũng nịu." Diệp Tuyết thấy trong ngực nhột nhột, cười đẩy nó ra.
Nhưng đã lâu không nhìn thấy, Thánh Kỳ Lân đời nào chịu dễ dàng bỏ qua nàng, né tránh tay của nàng, tiếp tục làm nũng.
Diệp Tuyết bị cọ đến không chịu được, cười đến cả người không còn hơi sức: "Thánh thánh......"
"Nháo cái gì, chỉ mình ngươi biết làm nũng à, ngay cả lời nói của chủ nhân cũng không nghe, nằm xuống cho ta." Tiếng quát lớn của Bích Dao vang lên, Thánh Kỳ Lân phát ra hai tiếng "Rầm rì rầm rì" có chút ủy khuất, ngoan ngoãn nằm dưới chân của Diệp Tuyết.
"Oa, Mã Toa, ngươi làm như thế nào? Thật là lợi hại." Diệp Tuyết sùng bái.
Bích Dao bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Ngươi a, thật là càng ngày càng dịu dàng." Đời trước đã quá dịu dàng rồi, không ngờ đời sau còn dịu dàng hơn.
"Ha ha, đại khái bởi vì ta là hồ ly đi." Diệp Tuyết ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu Thánh Kỳ Lân, nhỏ giọng nói.
Ngược lại khiến cho trong lòng Bích Dao trong sống ngoài khê: "Thôi đi, hồ ly còn lâu mới dịu dàng, nếu không phải ta đã xem qua chân thân của ngươi, ta tình nguyện tin tưởng ngươi là thỏ!"
"......"
......
Buổi tối Diệp Tuyết triệu kiến Cửu Chỉ, hỏi thăm tình huống hồn phách Lạc Băng sau khi an bài còn mình cùng với Bích Dao cùng nhau đi tẩm cung khác nghỉ ngơi. Mặc dù tình cảm của mình và Mã Toa thân thiết như một người, nhưng tiêu hàn điện là chỗ ở của Lạc Băng, nhưng hiện tại ngoại trừ bộ y phục ra, đây là nơi duy nhất còn lưu lại hơi thở của hắn, mình không muốn hơi thở của người nào khác che lấp đi hơi thở của hắn.
"Tuyết Nhi, đột nhiên bụng ta không thoải mái, ngươi lên giường ngủ trước đi, ta đi nhà cầu." Hai người đang muốn cởi áo ra ngủ, đột nhiên Bích Dao che bụng mình lại nói.
"Vậy ngươi mau đi đi, làm sao bụng lại không thoải mái vậy, lúc tối chưa ăn thứ gì mà."
"Ta cũng không biết, ta đi một chút sẽ về."
"Được Được."
Ôm bụng tới cửa, kêu vài tiếng ai ui, sau đó trên mặt hiện ra nụ cười vui vẻ, chợt lách người, biến mất trong không trung.
......
Bên này, Cửu Chỉ đang ở dược phòng nghiên cứu cây Thiên Sơn tuyết liên mới hái về, đột nhiên một cỗ hơi thở xa lạ đến gần, hắn vội vã thu Tuyết Liên lại, xuất chưởng đánh về phía sau lưng......
"Ai, không nên hoảng sợ, là người mình." Bích Dao lắc mình dễ dàng né tránh, lập tức ngồi vào trên bàn.
Trong mắt Cửu Chỉ lóe lên một tia khác thường, tốc độ này của đối phương...... Thật là nhanh. Ngay cả cảm giác mình cũng không có, vật trong tay đã nằm trong tay đối phương: "Trả nó lại cho ta."
"Khẩn trương như vậy làm gì, ta sẽ trả lại cho ngươi." Tiện tay ném một cái, ném Tuyết Liên cho đối phương: "A, ta tới đây tìm người, là muốn thương lượng với ngươi chuyện này."
Cửu Chỉ vội vàng tiếp được, bỏ vào cái tử ở bên cạnh: "Chuyện gì?"
"Buổi tối ngươi không ngủ làm muốn nghiên cứu Tuyết liên này, là muốn khôi phục tu vi trên người Tuyết Nhi chứ gì?"
"Vâng" chỉ có như vậy, mới là cách tốt nhất giúp cho Ma Quân, có thể nhanh tốt lên được.
"Mấy ngày sau có thể giúp Tuyết Nhi khôi phục được không?"
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!