Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 183
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 22:40:06 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
72 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 184 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 185 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 182 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 181 (Truyện xuyên không)
Lui một bước nói, cũng không phải là nàng chưa bao giờ phát sinh quan hệ với Tích Phong, thêm một lần nữa thì có sao?!
"Nương nương." Nhìn thấy thời cơ đã không sai biệt lắm, tình cảm nhớ nhung của nàng đối với Ma Quân đã bị khơi lên, Cửu Chỉ từ từ mở miệng: "Gần đây Cửu Chỉ đã bí mật quan sát thân thể nương nương, mấy ngày gần đây, là thời kỳ mang thai tốt nhất của nương nương."
Diệp Tuyết dần dần nghiêng đầu sang chỗ khác, trên mặt không có biểu tình nhìn hắn chằm chằm.
Trong lúc nhất thời Cửu Chỉ cũng không phân biệt được phản ứng của người là tức giân hay không.
Cũng mặc kệ nàng tức giận hay không, đã mở miệng, sẽ phải nói hết chuyện này.
Đến lúc đó cho dù người ban cho mình tội chết, mình cũng nhận: "Nương nương, thần biết rõ làm như vậy sẽ làm khó người, nhưng đây không phải là không còn biện pháp gì sao?! Vốn còn có Cửu Dao, nhưng mấy ngày trước nàng đã chết rồi. Bây giờ người có thể cứu Ma Quân cũng chỉ có người, Cửu Chỉ hi vọng người vì một tấm chân tình của Ma Quân, mà cứu người."
Diệp Tuyết vẫn không nói gì.
Ở trong mắt bọn họ, mình chỉ là dư thừa thôi.
Nếu không phải Lạc Băng ra lệnh, bọn họ có thể đã chặt mình làm trăm mảnh, để giải đi mối hận trong lòng!
Nhưng mà như vậy cũng đúng, cái chết của Lạc Băng, cũng do một tay mình tạo nên, bọn họ có thể không hận mình sao?
Thu hồi tầm mắt, đột nhiên khí thế quanh người tăng lên, trực tiếp phá tan chiếc xe......
Độc Giác Thú bị dọa sợ nâng lên vó trước phát ra tiếng hý đầy hoảng sợ.
Mà nàng vẫn bay lên, từ đầu đến cuối cũng không nói một câu......
Cửu Chỉ dốc bao công sức mới trấn an được Độc Giác Thú, nhìn trời xanh vắng lặng, không nhịn mà thở dài một tiếng.
Lấy pháp lực hiện tại của nàng, chỉ cần nàng không đồng ý, ai cũng không thể ép buộc nàng làm bất cứ chuyện gì!
Lời nên nói đã nói, hiện tại việc duy nhất có thể làm cũng chỉ là chờ đợi, chờ đợi người cam tâm tình nguyện!
......
Diệp Tuyết từ trên trời bay xuống, trở lại ở tẩm cung.
Thánh Kỳ Lân vội vàng nghênh đón, đi đến bên cạnh nàng: "Chủ nhân."
Thấy sự mê man trong mắt nàng, trong lòng có hàng vạn nghi ngờ và lo lắng, tuy nhiên cũng chỉ có thể chôn dấu trong lòng.
"Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi."
"Giường đã trải tốt." Đi theo chủ nhân đến phòng cửa, Thánh Kỳ Lân không đi vào nữa, mà là cung kính canh giữ ở cửa. Dù sao nam nữ khác biệt, cho dù là Thần Thú bảo vệ chủ nhân, cũng có cấm kị.
Nhưng mà lần này, Diệp Tuyết lại không tính giữ hắn ở cửa ra vào.
Biết hắn dừng lại, quay đầu lại nhẹ giọng phân phó hắn đi vào.
Mệnh lệnh của chủ nhân, hắn không thể nào kháng cự, cho nên ngoan ngoãn đi theo.
Diệp Tuyết đứng lại trước giường, đưa lưng về phía cửa.
Thánh mỹ nam yên lặng đứng ở phía sau nàng.
Hắn không biết chủ nhân gọi mình vào để làm gì, cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi chủ nhân phân phó.
"Giúp ta cởi áo ra." Trong lúc bất chợt Diệp Tuyết mở miệng, âm thanh rất nhẹ, nhưng cũng có thể nghe rõ.
"Vâng" hắn lập tức chạy đến trước mặt chủ nhân, nhẹ nhàng giúp nàng cởi áo khoác ra, cẩn thận để xuống trên giường.
Mặc dù là lần đầu tiên giúp chủ nhân cởi áo, thân là thần thú, mặc kệ chủ nhân phân phó làm cái gì, ngay lần đầu tiên làm cũng phải thật xinh đẹp.
Bên trong mặc dù còn có một cái sa y, nhưng đã nhìn thấy cái yếm trắng như tuyết như ẩn như hiện.
Diệp Tuyết không có ý muốn hắn ngừng tay, chậm rãi mở miệng: "Tiếp tục."
"Vâng" Thánh Kỳ Lân lĩnh mệnh, hai ba lần đã cởi sa y xuống.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn cúi đầu thật thấp, không có bất kỳ khinh nhờn gì.
Bây giờ trên người của Diệp Tuyết chỉ còn lại một cái cái yếm và quần, nàng cũng không tiếp tục để hắn giúp mình cởi ra nữa, mà từ từ nằm xuống giường.
Hít một hơi thật sâu, nhưng mà trên mặt lại không có bất kỳ biểu hiện gì: "Tới đây, ta muốn ngươi, phục vụ ta."
"Chủ nhân......"
Hôm nay chủ nhân rất kỳ lạ, tất cả mệnh lệnh đều không giống ngày xưa, Thánh Kỳ Lân hơi do dự.
Mệnh lệnh của chủ nhân chính tất cả của thần thú, cho dù chủ nhân nói gì, đều sẽ làm, thực hiện mà không cho phép phản đối.
Nhưng mà...... Như vậy thật sự rất kỳ lạ?
"Là ngay cả ngươi cũng ghét bỏ ta sao?" Giọng nói băng hàn lạnh thấu xương của Diệp Tuyết vang lên.
Không biết có phải là do biến ảo hay không, mà lời nói của nàng không nghe ra một chút tình cảm nào.
"Chủ nhân, không phải như thế......"
"Vậy thì tới đây."
"Vâng" thánh mỹ nam rón rén bò lên giường, ngồi bên cạnh nàng sau không nhúc nhích.
"Là muốn ta ra tay sao? Hay là nói không, cần ta phải dạy sao?" Lời nói của Diệp Tuyết có chút cố ý gây sự.
Nhưng về phần tại sao phải làm như vậy, ngay cả chính nàng cũng không rõ.
Có lẽ......
Là vì muốn thử một làm làm chuyện đó với người mình không yêu sẽ có cảm giác gì!
Cũng có lẽ......
Chỉ là vì phóng túng mình, đơn thuần phóng túng!
Cuộc sống không như ý, muốn tìm một chút gia vị khác để điều tiết. Như vậy, có thể trong thời gian ngắn sẽ không suy nghĩ đến những chuyện phiền lòng!
"Thật xin lỗi chủ nhân, thuộc hạ nhất định sẽ cố hết sức." Hắn quyết sẽ không để cho chủ nhân tức giận, càng sẽ không để cho chủ nhân nổi giận.
Dùng linh lực cởi bỏ đi y phục của mình, cũng lộ ra thân thể cường tráng tản ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, trên da thịt màu lúa mì không có một vết sẹo nào, nhìn qua vô cùng trơn nhẵn.
Cúi người, hôn nàng từng chút, bắt đầu từ trên trán, đến mắt, đến lỗ mũi, tránh khỏi môi của nàng, đến nàng xương quai xanh......
Cho dù là mệnh lệnh của chủ nhân, cho dù là làm chuyện này, nhưng một thuộc hạ tốt phải biết rõ nơi nào có thể đụng, nơi nào không thể đụng.
"Nương nương." Nhìn thấy thời cơ đã không sai biệt lắm, tình cảm nhớ nhung của nàng đối với Ma Quân đã bị khơi lên, Cửu Chỉ từ từ mở miệng: "Gần đây Cửu Chỉ đã bí mật quan sát thân thể nương nương, mấy ngày gần đây, là thời kỳ mang thai tốt nhất của nương nương."
Diệp Tuyết dần dần nghiêng đầu sang chỗ khác, trên mặt không có biểu tình nhìn hắn chằm chằm.
Trong lúc nhất thời Cửu Chỉ cũng không phân biệt được phản ứng của người là tức giân hay không.
Cũng mặc kệ nàng tức giận hay không, đã mở miệng, sẽ phải nói hết chuyện này.
Đến lúc đó cho dù người ban cho mình tội chết, mình cũng nhận: "Nương nương, thần biết rõ làm như vậy sẽ làm khó người, nhưng đây không phải là không còn biện pháp gì sao?! Vốn còn có Cửu Dao, nhưng mấy ngày trước nàng đã chết rồi. Bây giờ người có thể cứu Ma Quân cũng chỉ có người, Cửu Chỉ hi vọng người vì một tấm chân tình của Ma Quân, mà cứu người."
Diệp Tuyết vẫn không nói gì.
Ở trong mắt bọn họ, mình chỉ là dư thừa thôi.
Nếu không phải Lạc Băng ra lệnh, bọn họ có thể đã chặt mình làm trăm mảnh, để giải đi mối hận trong lòng!
Nhưng mà như vậy cũng đúng, cái chết của Lạc Băng, cũng do một tay mình tạo nên, bọn họ có thể không hận mình sao?
Thu hồi tầm mắt, đột nhiên khí thế quanh người tăng lên, trực tiếp phá tan chiếc xe......
Độc Giác Thú bị dọa sợ nâng lên vó trước phát ra tiếng hý đầy hoảng sợ.
Mà nàng vẫn bay lên, từ đầu đến cuối cũng không nói một câu......
Cửu Chỉ dốc bao công sức mới trấn an được Độc Giác Thú, nhìn trời xanh vắng lặng, không nhịn mà thở dài một tiếng.
Lấy pháp lực hiện tại của nàng, chỉ cần nàng không đồng ý, ai cũng không thể ép buộc nàng làm bất cứ chuyện gì!
Lời nên nói đã nói, hiện tại việc duy nhất có thể làm cũng chỉ là chờ đợi, chờ đợi người cam tâm tình nguyện!
......
Diệp Tuyết từ trên trời bay xuống, trở lại ở tẩm cung.
Thánh Kỳ Lân vội vàng nghênh đón, đi đến bên cạnh nàng: "Chủ nhân."
Thấy sự mê man trong mắt nàng, trong lòng có hàng vạn nghi ngờ và lo lắng, tuy nhiên cũng chỉ có thể chôn dấu trong lòng.
"Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi."
"Giường đã trải tốt." Đi theo chủ nhân đến phòng cửa, Thánh Kỳ Lân không đi vào nữa, mà là cung kính canh giữ ở cửa. Dù sao nam nữ khác biệt, cho dù là Thần Thú bảo vệ chủ nhân, cũng có cấm kị.
Nhưng mà lần này, Diệp Tuyết lại không tính giữ hắn ở cửa ra vào.
Biết hắn dừng lại, quay đầu lại nhẹ giọng phân phó hắn đi vào.
Mệnh lệnh của chủ nhân, hắn không thể nào kháng cự, cho nên ngoan ngoãn đi theo.
Diệp Tuyết đứng lại trước giường, đưa lưng về phía cửa.
Thánh mỹ nam yên lặng đứng ở phía sau nàng.
Hắn không biết chủ nhân gọi mình vào để làm gì, cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi chủ nhân phân phó.
"Giúp ta cởi áo ra." Trong lúc bất chợt Diệp Tuyết mở miệng, âm thanh rất nhẹ, nhưng cũng có thể nghe rõ.
"Vâng" hắn lập tức chạy đến trước mặt chủ nhân, nhẹ nhàng giúp nàng cởi áo khoác ra, cẩn thận để xuống trên giường.
Mặc dù là lần đầu tiên giúp chủ nhân cởi áo, thân là thần thú, mặc kệ chủ nhân phân phó làm cái gì, ngay lần đầu tiên làm cũng phải thật xinh đẹp.
Bên trong mặc dù còn có một cái sa y, nhưng đã nhìn thấy cái yếm trắng như tuyết như ẩn như hiện.
Diệp Tuyết không có ý muốn hắn ngừng tay, chậm rãi mở miệng: "Tiếp tục."
"Vâng" Thánh Kỳ Lân lĩnh mệnh, hai ba lần đã cởi sa y xuống.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn cúi đầu thật thấp, không có bất kỳ khinh nhờn gì.
Bây giờ trên người của Diệp Tuyết chỉ còn lại một cái cái yếm và quần, nàng cũng không tiếp tục để hắn giúp mình cởi ra nữa, mà từ từ nằm xuống giường.
Hít một hơi thật sâu, nhưng mà trên mặt lại không có bất kỳ biểu hiện gì: "Tới đây, ta muốn ngươi, phục vụ ta."
"Chủ nhân......"
Hôm nay chủ nhân rất kỳ lạ, tất cả mệnh lệnh đều không giống ngày xưa, Thánh Kỳ Lân hơi do dự.
Mệnh lệnh của chủ nhân chính tất cả của thần thú, cho dù chủ nhân nói gì, đều sẽ làm, thực hiện mà không cho phép phản đối.
Nhưng mà...... Như vậy thật sự rất kỳ lạ?
"Là ngay cả ngươi cũng ghét bỏ ta sao?" Giọng nói băng hàn lạnh thấu xương của Diệp Tuyết vang lên.
Không biết có phải là do biến ảo hay không, mà lời nói của nàng không nghe ra một chút tình cảm nào.
"Chủ nhân, không phải như thế......"
"Vậy thì tới đây."
"Vâng" thánh mỹ nam rón rén bò lên giường, ngồi bên cạnh nàng sau không nhúc nhích.
"Là muốn ta ra tay sao? Hay là nói không, cần ta phải dạy sao?" Lời nói của Diệp Tuyết có chút cố ý gây sự.
Nhưng về phần tại sao phải làm như vậy, ngay cả chính nàng cũng không rõ.
Có lẽ......
Là vì muốn thử một làm làm chuyện đó với người mình không yêu sẽ có cảm giác gì!
Cũng có lẽ......
Chỉ là vì phóng túng mình, đơn thuần phóng túng!
Cuộc sống không như ý, muốn tìm một chút gia vị khác để điều tiết. Như vậy, có thể trong thời gian ngắn sẽ không suy nghĩ đến những chuyện phiền lòng!
"Thật xin lỗi chủ nhân, thuộc hạ nhất định sẽ cố hết sức." Hắn quyết sẽ không để cho chủ nhân tức giận, càng sẽ không để cho chủ nhân nổi giận.
Dùng linh lực cởi bỏ đi y phục của mình, cũng lộ ra thân thể cường tráng tản ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, trên da thịt màu lúa mì không có một vết sẹo nào, nhìn qua vô cùng trơn nhẵn.
Cúi người, hôn nàng từng chút, bắt đầu từ trên trán, đến mắt, đến lỗ mũi, tránh khỏi môi của nàng, đến nàng xương quai xanh......
Cho dù là mệnh lệnh của chủ nhân, cho dù là làm chuyện này, nhưng một thuộc hạ tốt phải biết rõ nơi nào có thể đụng, nơi nào không thể đụng.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!