TỚ THÍCH CẬU, THẬT ĐẤY! - Chương 47

95 lượt xem
-“See Leo”, nếu là See Leo thì chắc chắn là chỗ đó rồi.Không thể nhầm lẫn vào đâu được_Jackson

*Chúng ta cùng quay lại ngược lại thời gian một chút, khi Jackson đáp máy bay xuống Việt Nam

- Karry à, em ở đây nè_nó vẫy vẫy tay

Jackson nhanh chóng đẩy vali đến chỗ nó, xoa xoa đầu nó

- Chà…chà.Dạo này em cao lên phết nhỉ

Jackson đưa ra một túi quà.Bên trong là chiếc nón bánh bèo màu jean với hàng chữ trắng “Jeaner” đội lên đầu nó

- Đấy, giờ thì hoàn hảo rồi_Jackson

Nó chỉnh chỉnh lại chiếc nón bánh bèo rồi cười tủm tỉm

- Karry, về Việt rồi thì anh sống ở đâu_nó

- Anh nhờ bạn học cũ kiếm một căn nhà cũng tàm tạm rồi_Jackson vừa đẩy vali ra xe, vừa nói chuyện với nó

- Bạn nào cơ…chẳng lẽ là anh Roy_nó 

- Còn người nào vào đây nữa_Jackson ra đến xe thì người quản lý trạc gần 30 tuổi bước ra khỏi xe.Cung kính chào Jackson

- Chào cậu chủ mới về nước, chủ tịch bảo tôi ra đón cậu về nhà_người quản lý ấy bỏ toàn bộ vali của Jackson vào cốp xe

- Anh về bây giờ sao_nó lay lay tay Jackson

- Chưa mà, em yên tâm.Lâu lắm rồi mới về đây, phải đi chơi với em một bữa cho bõ chứ_Jackson

Jackson gõ cửa sổ của xe, nói gì đấy một hồi rồi chiếc xe đó chạy đi.Khoảng tầm 10 phút sau thì một chiếc xe khác chạy lại trước mặt nó

- Xe của cậu đây ạ! Giờ tôi xin phép_người tài xế đó bắt một chiếc taxi đi mất dạng

Jackson ngồi vào trong xe một hồi, hạ cửa kính xuống nói với nó

- Không phải em nói muốn đi chơi hay sao? Còn không mau lên xe_nó thắt lại dây giày, bước vào xe của Jackson

Xe chạy ra đến đường chính, Jackson hỏi nó

- Giờ em muốn đi đâu_Jackson

- Em cho Karry chọn đó_nó

- Anh cũng không rành đường lắm đâu, nhường cho em chọn đó_Jackson

Nó vắt chân chéo, suy nghĩ một hồi

- Ừm…vậy thì…_nó

Sau hơn một tiếng lái xe thì đã đến nơi nó muốn đến

- A…a…a…a_mát quá_nó đưa tay ra đón từng đợt gió mát thổi vào người

- Là nơi này sao_Jackson từ trong xe bước ra đi đến chỗ nó

- Phải, anh thấy thế nào_nó

- Cũng không tồi_Jackson

Nó ngồi bệt xuống thảm cỏ gần dòng suốt, khua tay xuống dòng nước mát lạnh. Jackson ngồi trên tảng đá cạnh đó nói chuyện với nó

- Ở đây là đâu vậy_Jackson

- Karry không biết à_nó

- Ừ, anh không biết_Jackson

- Đây là nơi bí mật em khám phá ra, e quyết định đặt tên nó là “SEE LEO”_nó bứt từng cánh hoa thả xuống dòng nước suối trong

- See Leo có nghĩa là gì vậy Hân_Jackson

- Anh vểnh tai lên mà nghe em giải thích nè: “See” tiếng anh là “nhìn”, “Leo” trong cung hoàng đạo là cung “Sư Tử”, cung Sư Tử là cung của em đó.Cho nên mỗi khi đến đây chắc chắn sẽ nhìn thấy hoặc nghĩ tới em…Vậy thôi, đơn giản mà phải không_nó cười khúc khích

- Ừ, con sư tử à, chúng ta mau về thôi, trời gần tối rồi đó_Jackson

- Em biết mà Karry_nó

Sau này, nó và Jackson ít liên lạc với nhau vì cả hai đều bận công việc riêng.Mấy lần sau đến chỗ đó, quả thật Jackson luôn bắt gặp nó nhổ cỏ hay tưới mấy cây hoa lan trong chậu.Mấy tháng trước, khi Jackson quay lại nơi đó thì đã thấy một tòa bị bỏ hoang mọc lên, cũng không thấy nó ở đó nên kể từ đó, Jackson không hề quay lại “SEE LEO”

*Tiếp…

Sau khi trở về nhà, Jackson thay đồ để thuận tiện leo trèo hay đột nhập.Tông chủ đạo là màu đen cùng với một con dao găm gắt bên đai lưng 

Trong lúc hắn điên cuồng đi trên những con đường rộng lớn thì Jackson đã đi cứu nó

Trước tòa nhà bỏ hoang có hai người canh gác.Nhân lúc bọn họ đi thay phiên trực, Jackson đã lẻn vào bên trong.Chân vẫn chạy nhưng không hề phát ra một tiếng động nào

- Xem ra sức chịu đựng của cô em giỏi thật

Từng lời từng chữ đó lọt vào tai Jackson một cách đầy đủ.Đoán chắc nó bị nhốt ở phòng đó nên thận trọng lại gần

Nó bị trói cả hai tay lẫn chân vào một cột gỗ dưới cái bóng đèn treo lủng lẳng

Đôi mắt của nó hé nhỏ nhìn đời một cách mệt mỏi trong khi tụi côn đồ kia luôn đe dọa nó từ thể xác đến tinh thần.Trên người có nhiều vết bầm tím, vải ở dưới đầu gối bị rách toạc.Jackson nghiến răng, lăm le con dao găm đường đường chính chính bước vào căn phòng tối

- K..a..r..r…y…._nó hé miệng nói rồi ngất lịm

Người nói chuyện với nó nãy giờ quay lưng lại, hất tay về phía thì thì trong bóng tối, một đội quân xông vào Jackson như bầy hổ đói.”Bầy hổ đói” này thực ra đối với Jackson chỉ là “hổ con” mà thôi.Tên ngồi trên ghế tra tấn nó từ nãy đến giờ kia cũng nhanh chóng bị hạc gục

Jackson đến cởi trói cho nó, nhanh chóng xốc người nó lên bế r axe

Kim Ngân từ trên lầu cao xuống đã nhìn thấy hết mọi chuyện.Tên đại ca bị hạ gục vừa nãy sợ co rúm người

- Cô có cần chúng tôi báo với thủ lĩnh cho người bắt cô ta không_tên đó cô gắng ngồi dậy

- Không cần, cho người theo dõi bọn chúng rồi chụp ảnh lại cho tôi_Kim Ngân bước từng bậc thang xuống lầu rồi ra khỏi tòa nhà bị bỏ hoang

Jackson đưa nó về nhà riêng của mình.Jackson bấm chuông liên hồi, một người trạc gần hai mươi tuổi ra mở cửa

- Jac..k…son à, người em làm sao vậy_Jyn (*Jyn Wang, chị gái của Jackson*)

- Chị mau giúp em bế cô ấy vào phòng_Jyn đỡ lấy người nó, Jackson mở cốp xe lấy dụng cụ y tế vào

Sau khi bế nó vào phòng mình, Jackson đỡ nó lên giường, đắp chăn cẩn thận rồi đóng nhẹ cửa

Jyn ở ngoài đã thất hết, nhẹ nhàng vỗ vai cậu em trai.Jackson giật mình quay lại, Jyn ra hiệu giữ yên lặng rồi lôi cậu ra phòng khách

- Đó không phải Thiên Hân hay sao, con bé làm sao vậy_Jyn lấy bông tẩm oxy già bôi nhẹ lên mặt và tay Jackson, dùng băng cá nhân dán lại

- A…chị nhẹ tay thôi.Chuyện này dài lắm, sau này em kể chị sau

- Ba mẹ mà biết chuyện này không biết họ sẽ giải quyết em như thế nào nhỉ_Jyn cười nham hiểm, đóng hộp dụng cụ y tế lại

Jackson đổi chủ đề

- Không phải chị đi công tác Paris tối mai mới về sao_Jackson

- Ừ thì là như vậy, nhưng công việc nhanh hơn dự tính nên chị về sớm_Jyn

- Sáng mai chị qua Trung Quốc có việc với ba mẹ gấp.Em ở nhà liệu mà làm đây_Jyn nói thẳng thừng rồi vào phòng mình

Nó ngủ li bì đến hai ngày liền.Tiếng chuông điện thoại của Jackson làm nó thức giấc.Jackson thấy nó tỉnh, lập tức tắt điện thoại chạy đến bên đỡ nó ngồi dậy

- Anh Karry, đây là đâu vậy_nó đưa tay xoa xoa phía sau gáy

- Đây là nhà anh_Jackson

- Vậy…nó quay xuống nhìn trang phục của mình.Không phải là bộ đồ lúc trước mà thay vào là một bộ đồ khác hoàn toàn, và chắc chắn đây không phải là phong cách thường ngày của nó…các vết thương trên cả người và mặt đã được băng bó lại cẩn thận

- Em yên tâm.Là chị Jyn thay đồ và băng bó vết thương cho em đó_Jackson

- Anh cũng hiểu ý em nhỉ_nó

- Bó tay em luôn,toàn suy nghĩ bậy bạ_Jackson

- Karry à, em đói bụng quá rồi nè_nó ôm cái bụng xẹp lép của mình

- Ừ anh quên mất, đợi anh tí

Jackson ra khỏi phòng, xuống bếp lấy đồ ăn mà trước khi đi chị Jyn đã nấu sẵn..dặn sau khi nó tỉnh phải cho nó ăn liền kẻo nguội thì mất ngon

- Nè…em ăn đi_Jackson thổi nguội cháo rồi đút cho nó…nó có chút không thoải mái, lấy thì cháo trong tay Jackson

- Em tự ăn được mà_nó

- Em cứ ăn đi, tay em băng bó thế kia mà_Jackson

Tiếng trống đánh rõ to trong bụng khiến nó phải nhắm mắt nhắm mũi ăn hết bát cháo cùng ly sữa ca cao nóng.Từ ngoài chiếc cửa sổ kính kia, một tay dưới quyền của Kim Ngân đã chụp lại toàn bộ cảnh tượng nó.Những góc chụp thần thánh khiến cho người ngoài cuộc nhìn vào trong ai là không hiểu lầm

Toàn bộ số ảnh đó được gửi về cho Kim Ngân…cô ta cười đắc ý.Lọc những bức ảnh cho là “đẹp” nhất, bỏ vào tập hồ sơ màu hồng gửi đến cho hắn
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k