VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 593: Đối đầu
Phương Như | Chat Online | |
02/04/2019 20:26:34 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
157 lượt xem
- * Tuệ lâm (Truyện ngắn)
- * VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 594: Tìm đến tận nơi (Truyện tiên hiệp)
- * VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 592: Liên minh Địa Sát (Truyện tiên hiệp)
- * VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 591: Gánh vác (Truyện tiên hiệp)
Trong quảng trường đá, sau khi bọn người Vương triều Đại Uy rút đi, không khí vốn căng thẳng như dây đàn cũng dần được thả lỏng. Rất nhiều ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía ba người bọn Mạc Lăng rồi thầm cảm thán, không ngờ ba kẻ có vẻ chẳng có chút bối cảnh nào này lại có quan hệ với tên biến thái uy danh khắp chốn kia. Bọn họ cũng thầm thấy may mắn vì lúc nãy không mượn gió bẻ măng, nếu không có lẽ cũng chẳng tốt lành gì hơn bọn Lý Khôn.
- Liên minh Địa Sát… Tứ Đại Ma Tông…
Lâm Động cũng không quan tâm đến những ánh mắt xung quanh, miệng khẽ lẩm bẩm cái tên Thẩm Quân vừa nói.
- Có lẽ là một cái Viễn Cổ Bí Tàng khác, nhưng nghe tên thì có vẻ đối đầu với Liên minh Thiên Cương, chưa biết chừng năm đó hai bên thường xuyên có đại chiến sinh tử.
Tiểu điêu cười nói.
- Điều này chẳng liên quan gì đến ta!
Lâm Động nhíu mày.
- Ha ha, có khi nhận được truyền thừa cũng có nghĩa phải nhận một số trách nhiệm từ thời Viễn Cổ.
Tiểu điêu cười nói.
- Thanh Trĩ không có nói với ta điều này.
Lâm Động lắc đầu bất lực, khi nhận truyền thừa, Thanh Trĩ không hề nói với hắn phải làm gì với Liên minh Địa Sát cả.
- Lâm Động, huynh phải cẩn thận với cái Liên minh Địa Sát này.
Mạc Lăng ở đằng sau bỗng nói.
- Hửm?
Lâm Động ngạc nhiên quay lại nhìn Mạc Lăng, sắc mặt có phần nặng nề.
- Theo ta biết, truyền thừa của Tứ Đại Ma Tông trong Liên minh Địa Sát đều đã rơi vào tay bốn Vương triều Siêu cấp có thực lực vô cùng mạnh. Hơn nữa những truyền thừa mà bọn chúng có được khá đặc biệt. Đó là cần máu tươi của những người có được truyền thừa của Tứ Đại Huyền Tông như huynh mới khởi động được nó.
Mạc Lăng nói.
- Ồ?
Ánh mắt Lâm Động ngưng đọng lại, không ngờ truyền thừa của Liên minh Địa Sát lại quỷ dị như vậy. Xem ra ân oán giữa Liên minh Địa Sát và Liên minh Thiên Cương khá sâu sắc, thậm chí những người có được truyền thừa cũng bị kéo vào mối ân oán đó.
- Các huynh đã có được hai truyền thừa của Tứ Đại Huyền Tông, còn hai cái còn lại trong ty Diêm Sâm và Liễu Bạch. Ta nghe nói khi chưa vào vùng trung tâm này bọn họ đã từng giao đấu với Vương triều Siêu cấp có truyền thừa của Liên minh Địa Sát…
Mạc Lăng nói.
- Ngay cả Liễu Bạch, Diêm Sâm cũng bị nhằm vào rồi?
Lâm Động nheo mắt, xem ra Liên minh Địa Sát thật sự chẳng phải loại tốt đẹp gì.
- Giờ danh tiếng của ngươi cũng đã vang đi khắp nơi, xem ra không lâu nữa bọn chúng sẽ tìm đến ngươi đấy.
Tiểu điêu cười nói.
- Đến thì đến thôi! Muốn lên Niết Bàn Kim Bảng, bọn chúng ta cần không ít Niết Bàn Ấn. Nếu bọn chúng mang đến tận nơi thì ta cũng vui lòng mà nhận thôi.
Lâm Động cười không chút sợ hãi. Tuy hắn không thích rắc rối nhưng cũng không sợ nó. Với lực chiến đấu hiện nay của hắn, dù phải đối đầu với cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn cũng có khả năng chiến thắng không nhỏ. Huống hồ Tiểu Viêm, Tiểu điêu, thậm chí Tô Nhu cũng có chiến lực rất lớn, dù phải đối mặt với một Vương triều Siêu cấp hắn cũng chẳng chút sợ hãi.
- Thế Tứ Đại Ma Tông rốt cuộc là cái gì?
Lâm Động ngừng một chút rồi bỗng hỏi.
- Tứ Đại Ma Tông lấy theo tên của các loại Hung thú thời Viễn Cổ: Y Ngột, Thao Tông, Cùng Kỳ, Chu Yểm. Truyền thừa của bọn chúng không hề đơn giản, cộng với thực lực hùng hậu của Vương triều Siêu cấp, đủ để khiến thủ lĩnh của bọn chúng có tư cách xung kích Niết Bàn Kim Bảng.
- Hung thú thời Viễn Cổ sao?
Lâm Động khẽ gật đầu, một chính một tà, chả trách lại đối lập đến vậy.
- Đúng rồi, Mạc Lăng, đây là huynh đệ của ta, Lâm Điêu!
Lâm Động bỗng nhớ ra, giới thiệu hai bên với nhau.
Mạc Lăng nghe vậy cũng vội ôm quyền. Gương mặt hắn thật ra cũng khá tuấn tú, nhưng thật sự so sánh tướng mạo thì dáng vẻ tuấn mỹ yêu dị của Tiểu điêu có phần nhỉnh hơn một chút. Nếu là hai nữ nhân so sánh với nhau thì đúng là cũng có chút thưởng thức, nhưng đây lại là hai nam nhân, thật là có phần khó xử.
Nhưng Mạc Lăng cũng không vì dung mạo của Tiểu điêu mà coi thường hắn. Sau khi chứng kiến thực lực khủng bố mà Tiểu Viêm đã thể hiện, hắn đều có tâm thái ngưỡng mộ với những người bỗng nhiên xuất hiện cạnh Lâm Động. Hơn nữa hắn mơ hồ cũng cảm thấy người thanh niên tuấn mỹ chưa ra tay lần nào này cũng là nhân vật không tầm thường.
- Không cần khách khí, bọn chúng ta cũng là người quen cả!
Tiểu điêu cười, lời nói khiến bọn Mạc Lăng chẳng hiểu ra sao, nhưng Tiểu điêu cũng không giải thích gì thêm. Dù sao thì hồi trước hắn cũng ẩn náu trong cơ thể Lâm Động, ba người Mạc Lăng không hề biết đến sự tồn tại của hắn.
Tiếp đó Lâm Động lại giới thiệu Tô Khôi, Tô Nhu, hai bên làm quen một chút rất nhanh đã thân thiện với nhau.
- Đúng rồi, còn chuyện này nữa…
Mạc Lăng bỗng nhìn Lâm Động, ánh mắt nặng nề nói:
- Bọn ta… từng gặp… Lâm Lang Thiên.
- Lâm Lang Thiên?
Đồng tử Lâm Động co lại, quả nhiên hắn chưa chết!
- Người tốt sống chẳng được lâu, tai họa thì kéo dài mãi, câu này nói quả không sai. Không ngờ tên tiểu tử đó lại sống dai như vậy.
Tiểu điêu chép miệng nói.
Bọn Mạc Lăng đều biết ân oán sâu đậm giữa Lâm Động và Lâm Lang Thiên, vì thế cũng không thấy lạ về ánh mắt của hắn. Mạc Lăng trầm ngâm một chút nói tiếp:
- Nhưng hắn có chút gì kỳ quái, rất khác trước đây. Khi bọn ta thấy hắn, hắn cũng nhìn thấy bọn ta, nhưng ánh mắt dường như rất xa lạ cứ như không biết nhau vậy…
Lâm Động nhíu mày, rốt cuộc Lâm Lang Thiên xảy ra chuyện gì rồi? Nhưng dù thế nào thì cũng chẳng phải chuyện gì tốt.
- Lạ thì lạ nhưng thực lực của hắn lại vô cùng khủng bố…
Đỗ Vân ở bên cạnh tiếp lời.
- Bọn ta đã tận mắt chứng kiến hắn giết chết một cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn và đoạt đi Niết Bàn Ấn…
Lâm Động nheo mắt. Hồi ở Viễn Cổ Bí Tàng, thực lực Lâm Lang Thiên nhiều nhất cũng chỉ là Nhị Nguyên Niết Bàn, không ngờ chỉ mấy tháng mà thực lực đã tăng tiến kinh người như vậy. Xem ra có lẽ hắn cũng có được cơ ngộ gì đó.
- Ngày càng có nhiều đối thủ rồi…
Lâm Động khẽ búng ngón tay, kình phong mạnh mẽ quấn quanh ngón tay hắn, trên gương mặt không có chút gì là hoảng loạn hay sợ hãi, ngược lại nụ cười có phần thích thú. Đây mới là Bách Triều Đại Chiến, khiến người ta không kìm nổi nhiệt huyết trong người.
- Đi thôi, đến Bách Triều Sơn. Khó khăn lắm mới đến được đây thì phải xem nơi đấu võ trung tâm thế nào chứ. Ta cũng muốn giao đấu thử với những thiên tài yêu nghiệt đến từ các Vương triều khác của Đông Huyền Vực.
Lâm Động cười rồi vẫy tay, hắn bay đi trước, theo sau là Tiểu điêu, Tiểu Viêm và những người khác.
Bọn Mạc Lăng nhìn theo bóng Lâm Động, huyết dịch trong người không khỏi sục sôi. Cùng là người đến từ Vương triều Đại Viêm, thấy Lâm Động tạo dựng được thành tựu như vậy bọn họ cũng thấy tự hào. Chắc khi tin tức từ Chiến trường Viễn Cổ truyền về Vương triều Đại Viêm thì cả Vương triều, bất luận là Hoàng thất hay Tứ Đại Tông Tộc đều sẽ bị chấn động vì bọn họ.
o0o
Đây là một khu rừng rộng lớn, sâu bên trong có một nhóm người đang ngồi lặng lẽ, tuy không có âm thanh gì khác lạ nhưng sự hung hãn lạnh lẽo phát ra từ đó lại khiến không khí như đặc quánh lại.
Vút!
Bỗng một luồng ánh sáng bay ra tới từ xa, cuối cùng bị một thân ảnh trong đó bắt lấy, là một miếng ngọc quyền âm.
Kẻ đó lắng nghe tiếng nói trong miếng ngọc rồi ngẩng phắt lên nhìn về trung tâm khu rừng. Ở đó có một thân ảnh đang ngồi bàn tọa, hơi nóng kinh người tỏa ra từ cơ thể hắn.
- Đầu lĩnh, có tin tức từ đám người Lâm Động rồi!
Khi nghe thấy tiếng cười lớn ở phía dưới, thân ảnh đang ngồi kia bỗng mở mắt, hơi nóng quanh người hình thành nên một con cự thú thể hình giống con vượn khổng lồ, đầu trắng chân đỏ.
Hung thú Viễn Cổ, Chu Yểm!
- Cuối cùng cũng xuất hiện rồi sao?
Một đôi mắt đỏ ngầu dần tràn lên sự hiếu sát chợt mở ra. Hắn đứng dậy, thân hình khẽ động rồi xuất hiện trên một cành cây cao các đó khá xa.
- Đi thôi, giết hắn rồi ta mới được coi là có được truyền thừa thật sự của Chu Yểm Tông!
Nghe vậy, những kẻ phía dưới lập tức mắt lóe lên sát khí, tiếng gió rít vang lên!
o0o
Crắc!
Tiếng xương gãy giòn tan bỗng vang lên, một cường giả Tam Nguyên Niết Bàn đỉnh phong bỗng từ từ đổ ập xuống, máu tươi và dịch não từ từ chảy ra từ trán, ánh mắt dường như vẫn đọng lại sự kinh hoàng không thế xóa bỏ.
Bốp!
Bên cạnh thi thể đó, một nhân ảnh mặc thanh y giơ chân đá thi thể đi, thè lưỡi liếm máu còn dính trên bàn tay, giọng nói cao vút mà quái dị vang lên.
- Lâm Động, bây giờ ta sẽ khiến ngươi phải sợ hãi, khục khục!
Hắn ngẩng lên nhìn về một hướng nào đó, gương mặt tuấn dật lúc này lại méo mó như ma quỷ.
Hắn chính là Lâm Lang Thiên!
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!