Giờ G - Chương 13.2
Corgi | Chat Online | |
06/04/2019 00:41:13 | |
Truyện trinh thám | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
82 lượt xem
- * Giờ G - Chương 14 (Truyện trinh thám)
- * Giờ G - Chương 15 (Truyện trinh thám)
- * Giờ G - Chương 13.1 (Truyện trinh thám)
- * Giờ G - Chương 12 (Truyện trinh thám)
- Tôi cũng không biết - Nevile thú nhận - Audray rất kín đáo, không ai biết được cô ấy nghĩ gì...
Sau một lát im lặng, anh nói thêm:
- Nhưng cô ấy bản chất cao quý, không bao giờ có những ý nghĩ thấp hèn.
Rồi như tự nói với mình, anh kết luận:
- Tôi nói như một kẻ tồi tệ!
Cô Aldin đi vào nhà, dáng vẫn rầu rĩ, nhưng cô Km bẩm một lần nữa để tự trấn an: “Chỉ còn bốn mươi tám tiếng đồng hồ nữa thôi!”.
Không thể đứng yên một chỗ, Nevile đi đi lại lại trên sân. Tình cờ anh đến cuổi khu vườn. Audray ngồi trên bức tường thấp, vẻ mơ màng nhìn xuống dưới cửa sông lúc này nưổc dâng cao, vì thủy triều đang lên.
Nhìn thấy Nevile, cô vội nhảy xuống đất, đến bên anh.
- Em vào nhà đây - Cô nói - Đã đến giờ ăn bữa nhẹ...
Giọng cô nói không tự nhiên và cô tránh gặp luồng mắt của Nevile. Nevile quay gót, không nói một lời, lặng lẽ đi bên cạnh người vợ cũ.
Lên đến sân, anh đứng lại.
- Audray, anh muốn nói chuyện với em, được không?
Audray đáp, hơi bực dọc:
- Em nghĩ là không nên!
- Nghĩa là em đã biết anh định nói gì?
Audray cúi đầu, không đáp.
- Nếu em đã biết - Nevile nói tiếp - Vậy em nghĩ sao?... Chúng ta không thể bắt đầu lại từ đầu hay sao? Quên đi mọi thứ gì từ sau khi chia tay nhau?
- Quên mọi thứ? Cả Kay?
- Kay sẽ hiểu.
- Anh định nói thế nghĩa là sao?
- Đơn giản là anh đi tìm Kay, nói sự thật cho cô ta biết, và xin cô ta rộng lượng. Anh sẽ bảo cô ta, mà đây là sự thật, rằng em là người vợ duy nhất mà anh thật sự yêu...
- Hồi quyết định lấy Kay, anh cũng đã yêu cô ấy đấy thôi!
- Cuộc hôn nhân ấy là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh! Anh...
Nevile chợt ngừng nói. Kay từ trong phòng khách bước ra đi về phía họ. Mắt cô ánh lên một nỗi uất giận bị nén lại.
Kay nói.
- Xin lỗi đã làm đứt quãng lớp kịch cảm động này! Nhưng tôi nghĩ rằng đã đến lúc cần phải kết thúc nó!
Mặt tái nhợt, Audray tránh ra, lạnh lùng nói:
- Xin để hai người nói chuyện với nhau.
- Tùy thôi! - Kay nói với theo - Chị đã thực hiện được tất cả những gì đen tối mà chị mưu đồ, đúng vậy không? Tôi sẽ nói chuyện với chị sau! Còn bây giờ, tôi nói chuyện với Nevile đã...
Nevile cố xoa dịu cơn giận dữ của cô vợ mới.
- Kay, Audray không có lỗi trong chuyện này! Nếu cần trách thì em trách anh đây này...
- Tôi cũng đang định thế! - Cô nói rồi bước đến gần chồng - Thế nào, rút cuộc anh quyết định chọn ai?
Nevile cười chua chát:
- Chọn người nào tội nghiệp hơn!
Kay nói tiếp:
- Anh vừa chia tay với Audray, là cướp luôn tôi đi, trong lúc tôi chưa kịp định thần! Rồi anh xin chị ta đồng ý ly hôn! Lúc thì anh bốc tôi lên đến trời xanh, lúc thì anh quăng tôi xuống địa ngục! Bây giờ anh lại muốn quay về với con chuột nhắt bẩn thỉu kia, với cái bóng ma lượn lờ ghê tởm kia...
- Khoan đã, Kay!
- Tôi đã nhìn thấy đủ rồi! Vậy anh trả lời đi!
Nevile mặt tái nhợt:
- Em muốn gọi anh bằng danh từ nào tùy em, nhưng anh nói trước: em chỉ mất công vô ích!... Hai chúng ta không thể tiếp tục sống với nhau được nữa. Anh thành thật tin rằng anh vẫn yêu Audray!... Tình yêu đối với em chỉ là trong một lúc điên rồ!... Nhưng bây giờ tình yêu ấy đã hết!... Hai chúng ta không thích hợp với nhau, và anh không thể làm cho em hạnh phúc... Vì thế, Kay ạ, chúng ta chia tay nhau và chỉ giữ lại tình bạn! Hãy rộng lượng, Kay!
Đột nhiên Kay rất điềm tĩnh, nói:
- Anh muốn thế thật à?
Cúi gằm mặt, nhìn xuống đất, Nevile đáp:
- Chúng ta có thể ly hôn. Anh sẽ đi khỏi ngôi nhà chúng ta...
- Nhưng chuyện đó cần có thời gian!
- Anh sẽ chờ.
- Sau đó anh sẽ cầu hôn trở lại với Audray?
- Nếu cô ấy đồng ý!
- Đời nào nó đồng ý! - Kay kêu lên khinh bỉ - Còn tôi, tôi sẽ ra sao?
- Em sẽ tự do, và em làm lại cuộc đời với một người đàn ông tốt hơn anh... Tất nhiên anh sẽ thu xếp để số tài sản của em...
- Xin anh dành lòng tốt ấy cho những kẻ khác!
Kay không ghìm được nữa quát lên:
- Anh nghe tôi nói đây! Tôi không chịu như thế. Tôi sẽ không đồng ý ly hôn. Bởi tôi lấy anh vì tôi yêu anh!... Và tôi biết trước đến bao giờ anh sẽ bỏ tôi, tôi biết ngay từ cái hôm mà tôi đã kể anh nghe cái hôm tôi kín đáo theo chân anh đến khách sạn Estoril. Anh vẫn cho đó là do Số Phận, điều đó phỉnh nịnh thói tự yêu mình của anh, cho nên khi tôi kể anh nghe sự thật, anh đã thất vọng!... Nói cho anh biết, tôi không thấy xấu hổ gì hết về việc tôi đã làm! Anh đã yêu tôi, đã lấy tôi, và bây giờ tôi không cho anh quay lại với cái con thâm độc kia, nó tìm cách kéo anh quay trở lại với nó! Những chuyện xảy ra gần đây là do nó cố tình gây ra, nhưng nó sẽ phải chịu hậu quả của những thứ đó! Nó đừng hòng lấy được anh. Tôi thà giết anh đi chứ không để anh rơi vào tay nó! Sau đó tôi giết cả nó nữa! Tôi giết cả hai, rồi tôi...
Nevile bước lên, nắm cánh tay Kay:
- Im đi, Kay! Cô không có quyền làm ầm ĩ lên ở đây! Và ở bất cứ nơi nào khác cũng vậy!
- Không có quyền ư? Rồi anh sẽ thấy!
Bác đầu bếp Hurstall hiện ra trên sân. Coi như không biết chuyện gì, bác thản nhiên lễ phép mời hai người vào ăn bữa tạm.
Họ đi về phía phòng khách.
Trên bầu trời, những đám mây đen đang kéo đến.
Sau một lát im lặng, anh nói thêm:
- Nhưng cô ấy bản chất cao quý, không bao giờ có những ý nghĩ thấp hèn.
Rồi như tự nói với mình, anh kết luận:
- Tôi nói như một kẻ tồi tệ!
Cô Aldin đi vào nhà, dáng vẫn rầu rĩ, nhưng cô Km bẩm một lần nữa để tự trấn an: “Chỉ còn bốn mươi tám tiếng đồng hồ nữa thôi!”.
Không thể đứng yên một chỗ, Nevile đi đi lại lại trên sân. Tình cờ anh đến cuổi khu vườn. Audray ngồi trên bức tường thấp, vẻ mơ màng nhìn xuống dưới cửa sông lúc này nưổc dâng cao, vì thủy triều đang lên.
Nhìn thấy Nevile, cô vội nhảy xuống đất, đến bên anh.
- Em vào nhà đây - Cô nói - Đã đến giờ ăn bữa nhẹ...
Giọng cô nói không tự nhiên và cô tránh gặp luồng mắt của Nevile. Nevile quay gót, không nói một lời, lặng lẽ đi bên cạnh người vợ cũ.
Lên đến sân, anh đứng lại.
- Audray, anh muốn nói chuyện với em, được không?
Audray đáp, hơi bực dọc:
- Em nghĩ là không nên!
- Nghĩa là em đã biết anh định nói gì?
Audray cúi đầu, không đáp.
- Nếu em đã biết - Nevile nói tiếp - Vậy em nghĩ sao?... Chúng ta không thể bắt đầu lại từ đầu hay sao? Quên đi mọi thứ gì từ sau khi chia tay nhau?
- Quên mọi thứ? Cả Kay?
- Kay sẽ hiểu.
- Anh định nói thế nghĩa là sao?
- Đơn giản là anh đi tìm Kay, nói sự thật cho cô ta biết, và xin cô ta rộng lượng. Anh sẽ bảo cô ta, mà đây là sự thật, rằng em là người vợ duy nhất mà anh thật sự yêu...
- Hồi quyết định lấy Kay, anh cũng đã yêu cô ấy đấy thôi!
- Cuộc hôn nhân ấy là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh! Anh...
Nevile chợt ngừng nói. Kay từ trong phòng khách bước ra đi về phía họ. Mắt cô ánh lên một nỗi uất giận bị nén lại.
Kay nói.
- Xin lỗi đã làm đứt quãng lớp kịch cảm động này! Nhưng tôi nghĩ rằng đã đến lúc cần phải kết thúc nó!
Mặt tái nhợt, Audray tránh ra, lạnh lùng nói:
- Xin để hai người nói chuyện với nhau.
- Tùy thôi! - Kay nói với theo - Chị đã thực hiện được tất cả những gì đen tối mà chị mưu đồ, đúng vậy không? Tôi sẽ nói chuyện với chị sau! Còn bây giờ, tôi nói chuyện với Nevile đã...
Nevile cố xoa dịu cơn giận dữ của cô vợ mới.
- Kay, Audray không có lỗi trong chuyện này! Nếu cần trách thì em trách anh đây này...
- Tôi cũng đang định thế! - Cô nói rồi bước đến gần chồng - Thế nào, rút cuộc anh quyết định chọn ai?
Nevile cười chua chát:
- Chọn người nào tội nghiệp hơn!
Kay nói tiếp:
- Anh vừa chia tay với Audray, là cướp luôn tôi đi, trong lúc tôi chưa kịp định thần! Rồi anh xin chị ta đồng ý ly hôn! Lúc thì anh bốc tôi lên đến trời xanh, lúc thì anh quăng tôi xuống địa ngục! Bây giờ anh lại muốn quay về với con chuột nhắt bẩn thỉu kia, với cái bóng ma lượn lờ ghê tởm kia...
- Khoan đã, Kay!
- Tôi đã nhìn thấy đủ rồi! Vậy anh trả lời đi!
Nevile mặt tái nhợt:
- Em muốn gọi anh bằng danh từ nào tùy em, nhưng anh nói trước: em chỉ mất công vô ích!... Hai chúng ta không thể tiếp tục sống với nhau được nữa. Anh thành thật tin rằng anh vẫn yêu Audray!... Tình yêu đối với em chỉ là trong một lúc điên rồ!... Nhưng bây giờ tình yêu ấy đã hết!... Hai chúng ta không thích hợp với nhau, và anh không thể làm cho em hạnh phúc... Vì thế, Kay ạ, chúng ta chia tay nhau và chỉ giữ lại tình bạn! Hãy rộng lượng, Kay!
Đột nhiên Kay rất điềm tĩnh, nói:
- Anh muốn thế thật à?
Cúi gằm mặt, nhìn xuống đất, Nevile đáp:
- Chúng ta có thể ly hôn. Anh sẽ đi khỏi ngôi nhà chúng ta...
- Nhưng chuyện đó cần có thời gian!
- Anh sẽ chờ.
- Sau đó anh sẽ cầu hôn trở lại với Audray?
- Nếu cô ấy đồng ý!
- Đời nào nó đồng ý! - Kay kêu lên khinh bỉ - Còn tôi, tôi sẽ ra sao?
- Em sẽ tự do, và em làm lại cuộc đời với một người đàn ông tốt hơn anh... Tất nhiên anh sẽ thu xếp để số tài sản của em...
- Xin anh dành lòng tốt ấy cho những kẻ khác!
Kay không ghìm được nữa quát lên:
- Anh nghe tôi nói đây! Tôi không chịu như thế. Tôi sẽ không đồng ý ly hôn. Bởi tôi lấy anh vì tôi yêu anh!... Và tôi biết trước đến bao giờ anh sẽ bỏ tôi, tôi biết ngay từ cái hôm mà tôi đã kể anh nghe cái hôm tôi kín đáo theo chân anh đến khách sạn Estoril. Anh vẫn cho đó là do Số Phận, điều đó phỉnh nịnh thói tự yêu mình của anh, cho nên khi tôi kể anh nghe sự thật, anh đã thất vọng!... Nói cho anh biết, tôi không thấy xấu hổ gì hết về việc tôi đã làm! Anh đã yêu tôi, đã lấy tôi, và bây giờ tôi không cho anh quay lại với cái con thâm độc kia, nó tìm cách kéo anh quay trở lại với nó! Những chuyện xảy ra gần đây là do nó cố tình gây ra, nhưng nó sẽ phải chịu hậu quả của những thứ đó! Nó đừng hòng lấy được anh. Tôi thà giết anh đi chứ không để anh rơi vào tay nó! Sau đó tôi giết cả nó nữa! Tôi giết cả hai, rồi tôi...
Nevile bước lên, nắm cánh tay Kay:
- Im đi, Kay! Cô không có quyền làm ầm ĩ lên ở đây! Và ở bất cứ nơi nào khác cũng vậy!
- Không có quyền ư? Rồi anh sẽ thấy!
Bác đầu bếp Hurstall hiện ra trên sân. Coi như không biết chuyện gì, bác thản nhiên lễ phép mời hai người vào ăn bữa tạm.
Họ đi về phía phòng khách.
Trên bầu trời, những đám mây đen đang kéo đến.
Truyện mới nhất:
- Cuộc đời cũng không hẳn là tẻ nhạt (Truyện tiểu thuyết)
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Bông hoa tím (Truyện ngắn)
- Bóng ma trắng (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Đêm của những con dao dài (Truyện lịch sử) (Truyện ngắn)
- Đại chiến (Truyện ngắn)
- Tiết kiểm tra miệng (Truyện ngắn)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Giờ G - Chương 13.2,Giờ G
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!