Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 27
Vãn Dương | Chat Online | |
21/04/2019 18:24:50 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
70 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 28 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 29 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 26 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 25 (Truyện tiên hiệp)
Cửu Vi đưa tay lên, dứt khoát quệt đi vệt máu tươi ứa ra nơi khóe miệng, môi từ từ cong lên:
- Trúng phải cổ độc mà vẫn có thể lợi hại như vậy. Thật khiến người ta không thể không cảm phục, Tử Bạch tỉ tỉ.
- Ha.
Ta nhếch môi cười, Cửu Vi hóa ra ngay từ đầu đã biết thân phận thật sự của ta, nàng ta sao lại biết tên ta, sao lại phải bày mưu tính kế hãm hại ta, chẳng lẽ trước đây ta và nàng ấy đã có thâm cừu đại hận nào rồi chăng? Mà khoan nói tới việc trước đây chúng ta đã có thù oán gì. Vừa rồi Cửu Vi nói, ta bị trúng… cổ độc sao?
Lúc này ta mới để ý, vừa rồi khi dồn tiên khí trong lòng bàn tay xuống đan điền, dường như có cái gì đó đang áp chế linh lực của ta. Ta còn nghĩ là do lâu ngày không sử dụng, cảm giác không quen dĩ nhiên sẽ hiện hữu. Không ngờ lí do là ta bị trúng độc.
Ta nhướn nhướn lông mày quan sát Cửu Vi đang yếu ớt nằm trên tuyết, lạnh lùng nói:
- Ta bị trúng độc? – Chẳng nhẽ là do ăn canh hoa đào của nàng ta làm?
Cửu Vi không nói gì mà chỉ cười như muốn xem xem rốt cuộc thì ta sẽ dùng cách gì để cầu xin nàng ta đưa thuốc giải cho.
- Đưa thuốc giải độc đây. – Ta chìa tay ra trước mặt Cửu Vi, nửa răn đe nửa thúc ép nhưng nàng ta không đáp, ánh mắt nhìn ta căm phận như muốn ăn tươi nuốt sống ta. Trên người nàng ta máu đang không ngừng chảy, thấm ướt xiêm y màu đỏ tươi như máu, nhuốm tuyết trắng thành một màu đỏ rực kiêu hãnh. Trên khuôn mặt tuyệt sắc có vài vết xước do tiễn tuyết gây ra bây giờ cũng đang ứa máu. Càng làm nàng ta trở nên yêu mị tà ác hơn.
- Mất bao nhiêu công sức để hạ độc ngươi, bây giờ đưa thuốc giải ra, ta há lại tự đạp đổ thành quả của mình.
- Ý ngươi là… không đưa thuốc giải cho ta.
Khuôn mặt Cửu Vi đanh lại, ánh mắt mỉa mai như đang muốn nói “Có chết ta cũng không đưa cho ngươi, đừng có mơ mà mong có được thuốc giải.”
- Không muốn đưa… - Ta khẽ nói: - Được, vậy thì đi chết đi.
Ta vung kiếm lên định đâm Cửu Vi, tay chưa hạ xuống chợt khựng lại bởi cơn đau như cắt gan xé phổi, cơn đau lan truyền khắp toàn thân, tột cùng đau đớn. Tay cầm kiếm khẽ run, lực mất đi đến cầm kiếm cũ
ng không nổi, thanh kiếm rơi xuống nền tuyết. Ta khuỵu xuống bởi cơn đau ngày một tăng thêm và không hề có dấu hiệu suy giảm.
- Ngươi… ngươi… - Ta nghiến răng rặn ra từng chữ, bên tai vang lên tiếng gió tuyết thổi vù vù trên đỉnh núi cùng tiếng cười điên dại của Cửu Vi. Những bông tuyết rơi xuống thân người, lúc này lại như mũi dao đâm xuống người ta. Từ trước tới nay ta không biết đau là gì, dường như đã mất đi những cảm giác cố hữu, lúc này đây bị những cơn đau hành hạ, ta vừa cảm thấy bỡ ngỡ vừa cảm thấy vô cùng chân thực. Không ngờ cũng có một ngày bản thân lại bị người khác hạ độc, mà ngay cả bản thân mình cũng không hề hay biết. Cơn đau này so với trước đây khi bị trúng độc của Phược Dược yêu còn đau đớn hơn bội phần.
Cửu Vi điên dại cười, máu tươi từ trong cổ họng trào ra nơi khóe miệng, nhưng nàng ta vẫn cười. Vừa rồi ta đánh cho nàng ta bị thương không nhẹ, lúc này đây vẫn có thể cười được như vậy, cười trên nỗi đau của ta. Thật… chẳng ra làm sao.Ta vận khí kìm nén cơn đau, từ từ đứng dậy, tay khẽ mở ra, một luồng sáng bạc từ từ thành hình, ta nắm chặt nó trong tay – Quạt Phong Âm, pháp khí của ta, nhãn thần từ từ thu lại những tia đau đớn, trở nên băng lãnh tột cùng, ta vung tay lên, sát khí từ quạt Phong Âm phóng ra, đích đến định sẵn là Cửu Vi.
Giết chết không tha.
Lúc lưỡi kiếm gió chuẩn bị cắt qua chiếc cổ trắng ngần của Cửu Vi, đột nhiên có một luồng sáng màu xanh lam phóng tới, chặn đòn của ta, khiến nó lao đi chệch hướng. Ta tức giận lia mắt nhìn kẻ phá đám nhiều chuyện, cũng quên luôn cả việc trên đỉnh núi này, ngoài ta và Cửu Vi đang giao đấu ra, vẫn còn có một người, nay lại có kẻ chặn lưỡi dao gió của ta, nếu không phải là người đó, vậy thì còn là ai nữa.
- Trúng phải cổ độc mà vẫn có thể lợi hại như vậy. Thật khiến người ta không thể không cảm phục, Tử Bạch tỉ tỉ.
- Ha.
Ta nhếch môi cười, Cửu Vi hóa ra ngay từ đầu đã biết thân phận thật sự của ta, nàng ta sao lại biết tên ta, sao lại phải bày mưu tính kế hãm hại ta, chẳng lẽ trước đây ta và nàng ấy đã có thâm cừu đại hận nào rồi chăng? Mà khoan nói tới việc trước đây chúng ta đã có thù oán gì. Vừa rồi Cửu Vi nói, ta bị trúng… cổ độc sao?
Lúc này ta mới để ý, vừa rồi khi dồn tiên khí trong lòng bàn tay xuống đan điền, dường như có cái gì đó đang áp chế linh lực của ta. Ta còn nghĩ là do lâu ngày không sử dụng, cảm giác không quen dĩ nhiên sẽ hiện hữu. Không ngờ lí do là ta bị trúng độc.
Ta nhướn nhướn lông mày quan sát Cửu Vi đang yếu ớt nằm trên tuyết, lạnh lùng nói:
- Ta bị trúng độc? – Chẳng nhẽ là do ăn canh hoa đào của nàng ta làm?
Cửu Vi không nói gì mà chỉ cười như muốn xem xem rốt cuộc thì ta sẽ dùng cách gì để cầu xin nàng ta đưa thuốc giải cho.
- Đưa thuốc giải độc đây. – Ta chìa tay ra trước mặt Cửu Vi, nửa răn đe nửa thúc ép nhưng nàng ta không đáp, ánh mắt nhìn ta căm phận như muốn ăn tươi nuốt sống ta. Trên người nàng ta máu đang không ngừng chảy, thấm ướt xiêm y màu đỏ tươi như máu, nhuốm tuyết trắng thành một màu đỏ rực kiêu hãnh. Trên khuôn mặt tuyệt sắc có vài vết xước do tiễn tuyết gây ra bây giờ cũng đang ứa máu. Càng làm nàng ta trở nên yêu mị tà ác hơn.
- Mất bao nhiêu công sức để hạ độc ngươi, bây giờ đưa thuốc giải ra, ta há lại tự đạp đổ thành quả của mình.
- Ý ngươi là… không đưa thuốc giải cho ta.
Khuôn mặt Cửu Vi đanh lại, ánh mắt mỉa mai như đang muốn nói “Có chết ta cũng không đưa cho ngươi, đừng có mơ mà mong có được thuốc giải.”
- Không muốn đưa… - Ta khẽ nói: - Được, vậy thì đi chết đi.
Ta vung kiếm lên định đâm Cửu Vi, tay chưa hạ xuống chợt khựng lại bởi cơn đau như cắt gan xé phổi, cơn đau lan truyền khắp toàn thân, tột cùng đau đớn. Tay cầm kiếm khẽ run, lực mất đi đến cầm kiếm cũ
ng không nổi, thanh kiếm rơi xuống nền tuyết. Ta khuỵu xuống bởi cơn đau ngày một tăng thêm và không hề có dấu hiệu suy giảm.
- Ngươi… ngươi… - Ta nghiến răng rặn ra từng chữ, bên tai vang lên tiếng gió tuyết thổi vù vù trên đỉnh núi cùng tiếng cười điên dại của Cửu Vi. Những bông tuyết rơi xuống thân người, lúc này lại như mũi dao đâm xuống người ta. Từ trước tới nay ta không biết đau là gì, dường như đã mất đi những cảm giác cố hữu, lúc này đây bị những cơn đau hành hạ, ta vừa cảm thấy bỡ ngỡ vừa cảm thấy vô cùng chân thực. Không ngờ cũng có một ngày bản thân lại bị người khác hạ độc, mà ngay cả bản thân mình cũng không hề hay biết. Cơn đau này so với trước đây khi bị trúng độc của Phược Dược yêu còn đau đớn hơn bội phần.
Cửu Vi điên dại cười, máu tươi từ trong cổ họng trào ra nơi khóe miệng, nhưng nàng ta vẫn cười. Vừa rồi ta đánh cho nàng ta bị thương không nhẹ, lúc này đây vẫn có thể cười được như vậy, cười trên nỗi đau của ta. Thật… chẳng ra làm sao.Ta vận khí kìm nén cơn đau, từ từ đứng dậy, tay khẽ mở ra, một luồng sáng bạc từ từ thành hình, ta nắm chặt nó trong tay – Quạt Phong Âm, pháp khí của ta, nhãn thần từ từ thu lại những tia đau đớn, trở nên băng lãnh tột cùng, ta vung tay lên, sát khí từ quạt Phong Âm phóng ra, đích đến định sẵn là Cửu Vi.
Giết chết không tha.
Lúc lưỡi kiếm gió chuẩn bị cắt qua chiếc cổ trắng ngần của Cửu Vi, đột nhiên có một luồng sáng màu xanh lam phóng tới, chặn đòn của ta, khiến nó lao đi chệch hướng. Ta tức giận lia mắt nhìn kẻ phá đám nhiều chuyện, cũng quên luôn cả việc trên đỉnh núi này, ngoài ta và Cửu Vi đang giao đấu ra, vẫn còn có một người, nay lại có kẻ chặn lưỡi dao gió của ta, nếu không phải là người đó, vậy thì còn là ai nữa.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 27,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!