LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 32

103 lượt xem

- Tử Bạch.Nghe thấy có người gọi, ta quay sang nhìn. Chàng có đôi mắt màu hổ phách, sống mũi cao, đôi mày thanh tú. Dung mạo tuấn lãnh y nguy, dưới ánh trăng mờ ảo nhìn ta, cười dịu dàng.

- Của muội này.

Ta đón lấy củ khoai lang nướng nóng hổi trong tay nam tử áo đỏ đó, củ khoai đã được bóc vỏ cẩn thận, đống lửa trước mặt nổ lép bép, mùi khoai thơm lừng, khói bay lên trời dần dần tan biến.

Ta cắn một miếng, thốt lên.

- Ngon quá.

- Nếu muội thích như vậy, sau này mỗi ngày ta sẽ nướng cho muội ăn.

- Mỗi ngày… - Ta mơ hồ thốt lên hai chữ đó, rồi lại nghi ngờ hỏi lại. - Cả đời a?

Chàng gật đầu.

- Cả đời này.

Tiếng nói hòa vào gió đêm biến mất, nam tử tuyệt mỹ trước mắt biến mất, đống lửa kêu lép bép cũng biến mất, củ khoai trên tay ta biến mất. Mọi thứ đều biến mất sau một cái nháy mắt.

Những đoạn mộng cảnh vụn vặt, sắp xếp không có trình tự, lúc mơ hồ, lúc chân thực. Những thứ cần chân thực, lại không thể thấy rõ, những thứ thấy được rõ lại là những tình tiết vụn vặn thừa thãi vô vị. Mọi thứ cứ xoay tròn không ngừng nghỉ, một lần xoay tròn lại hiện lên những phong cảnh, con người, thời điểm khác nhau.

Ta cứ phút trước nhìn thấy những thứ này, phút sau bước vào một mộng cảnh khác lại quên mất luôn những thứ vừa trải qua. Mọi thứ cứ vùn vụt lướt đi.

Trong mộng cảnh trùng trùng mây mờ, ta bước vô định trong màn sương trắng xóa, tiếng nói của ai đó vang vọng bên tai, như xa mà lại như thể rất gần…

* * *

Dưới đỉnh Bạch Sơn có dòng Tang Hà, nước sông cuồn cuộn, đáy sâu thăm thẳm. Bởi dòng Tang Hà chảy dưới vực sâu, quanh năm không thể tắm ánh mặt trời, vô cùng tăm tối, dưới dòng nước chảy xiết tựa hồ có chúng quỷ đang vùng vẫy bò lên, lệ khí nặng nề. Ta rơi xuống vực sâu cũng đồng nghĩa với việc gieo mình dưới dòng Tang Hà. Khi đó ta nghĩ, bản thân không bị chết dưới kiếm Truy Tịch thì cũng bị dòng nước xiết này cuốn cho đến chết. Thế nhưng vạn sự luôn có những chuyển biến lạ kì, luôn có những khả năng không ngờ, luôn có những ngoại lệ. Ta nghĩ mình chính là một trong số ít những điều phi thường vô tưởng đó.

Ta mở mắt, xộc thẳng vào mũi là một mùi hương rất kì quái, liền sau đó là cơn đau nhói buốt toàn thân. Ta cắn môi, theo phản xạ định đưa tay lên, nhưng bàn tay nặng như đeo chì, không thể nhấc nổi. Đã vậy, mỗi lần cử động lại đau đớn khôn cùng. Ta từ bỏ ý định động đậy, cơn đau theo đó cũng dần dần dịu bớt. Đau như vậy, hóa ra, ta vẫn còn sống sao?

Ta đưa mắt nhìn xung quanh, đầu khe khẽ cử động. Đây là một sơn động. Ta đang nghĩ, liệu ai đã đưa mình vào đây, thì đã nhìn thấy ở phía không xa trong góc động có một cậu thiếu niên đang ngồi bên chiếc nồi sứt mẻ nghi ngút khói, tay cầm một que củi khuấy khuấy cái gì đó trong nồi.

Có thể người này đã cứu ta, vớt ta lên từ dưới lòng sông Tang Hà, nếu không nhầm, mùi hương kì quái được bắt nguồn từ cái nồi sứt mẻ kia, trong hương thơm kì quái phảng phất mùi hương dược thảo. Cậu thiếu niên đó, không những cứu vớt ta dưới dòng sông Tang Hà, mà còn bắc thuốc cho ta giúp ta giải độc. Ta có thể cảm nhận được, chất độc của Trùng Sinh trong cơ thể mình có ba phần suy giảm. Chỉ là nguyên thần bị tổn thương nghiêm trọng lúc này có muốn điều khí tự mình chữa trị vết thương của bản thân cũng khó.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư